Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ nhân thần bí

Tiểu thuyết gốc · 1792 chữ

Tiêu Lệ cười khổ thầm nghĩ : " Nữ nhân này...!"

Bỗng từ phía xa, một thanh kiếm xoay vèo vèo bay về phía hai người. Khi thanh kiếm bay tới sát vị trí của Tiêu Lệ thì hắn đưa tay bắt lấy lưỡi kiếm khi mũi kiếm chỉ cách mặt hắn một tấc.

Vân Mộng nhìn cảnh tượng này thì hốt hoảng khi thấy Tiêu Lệ xém thì bị thương. Nhưng cũng cảm thấy hắn thật ngầu khi làm điều vừa nãy.

Lúc này, từ phía xa một nam nhân lực lưỡng, lưng khoác lông gấu xám hùng hổ đi tới, thanh kiếm ban nãy chính là do hắn ném tới.

" Hừ,dám cả gan đánh người của ta các ngươi chán sống hả." Nam nhân lên tiếng tức giận.

Vân Mộng lập tức chĩa mũi kiếm mảnh của mình về phía nam nhân kia : " Là người của ngươi gây hấn trước."

Nam nhân kia quát : " Đây là địa bàn của bọn ta, chúng ta có quyền cho ai đi ai ở. Hôm nay các ngươi đã gây chuyện với bọn ta thì đi chết đi."

Nói dứt câu, nam nhân kia dậm mạnh chân xuống đất rồi lao về phía Tiêu Lệ cùng Vân Mộng.

Vân Mộng cũng lập tức lao lên vung trường kiếm về phía kẻ địch.

Ầm ầm.

Cả hai giao phong chục chiêu thì Vân Mộng rơi vào thế hạ phong bị đánh lui. Nàng kinh hô : " Hắn là Đại Đấu Sư...cẩn thận."

" Muộn rồi!" Nam nhân lao tới chỗ Tiêu Lệ sau khi đánh lui Vân Mộng.

Tiêu Lệ lúc này vẫn đứng im, nam nhân kia lao tới như hung thần. Một chưởng cực mạnh hướng thẳng vào ngực Tiêu Lệ mà đánh.

Ầm.

Tiêu Lệ trúng chiêu như diều đứt dây bay về phía sau cả chục mét trước khi đập vào một thân cây.

" Tiêu Lệ....!" Vân Mộng hét lên thảm thiết, nhìn Tiêu Lệ nằm bất động trên bất hai mắt nàng lập tức đỏ lên.

" Còn lo cho hắn, một chiêu đó của ta có lẽ đã đánh nát lục phủ ngũ tạng của hắn rồi. Mỹ nhân ngoan ngoãn theo ta về vui vẻ nào." Nam nhân cười to đầy khoái trí.

Vân Mộng tay run run, sau đó nắm chặt trường kiếm lao về phía nam nhân với sự tức giận vô bờ : " Dám đả thương người của ta....ta liều với ngươi."

Vân Mộng điên cuồng lao tới, đấu khí mạnh mẽ tuôn ra không ngừng. Nàng vung kiếm về phía nam nhân kia. Nam nhân kia biết mình mạnh hơn nên không hề né mà muốn đỡ chiêu này.

Hắn lập tức vận đấu khí toàn thân, tạo ra một bộ khôi giáp bằng đấu khí. Nhưng khi khôi giáp sắp hoàn thành thì lại cảm thấy không ổn, hắn thấy ở lòng bàn tay nhói đau, lật lên thì trợn mắt kinh hoàng khi lòng bàn tay hắn chi chít chấm đen, bàn tay cũng đã chuyển sang tím tái.

" Chết tiệt....là độc dược!" Nam nhân kinh hô, sau đó mới nhận ra nguy hiểm đang đến gần.

Vân Mộng đã kề sát kiếm vào cổ hắn, với cơ thể đang bị trúng độc nên nam nhân kia không thể ngưng tụ được đấu khí khải giáp nữa. Sau đó thì đầu hắn bị chém bay lên rồi rơi xuống đất cách thân hắn chục bước chân.

Máu đỏ bắn ra, cơ thể không đầu đổ gục xuống đất. Máu bắn lên cả gương mặt xinh đẹp của Vân Mộng. Chiêu ban nãy nàng dùng là hoàn toàn có ý giết chết đối thủ.

" Làm tốt lắm....ra tay rất dứt khoát." Tiêu Lệ ngồi một bên, bật ngón cái lên khen ngợi.

Vân Mộng lúc này mới sực nhớ ra Tiêu Lệ, vội vàng chạy tới bên hắn hỏi han : " Ngươi không sao chứ, để ta xem nào."

Vân Mộng muốn xem vết thương ở ngực của Tiêu Lệ thì Tiêu Lệ nắm tay nàng ngăn lại và nói : " Đừng...trên người ta có độc."

Vân Mộng tròn mắt, lúc này Tiêu Lệ cởi áo ngoài ra bên trong có một lớp áo khác mà Vân Mộng nhìn lạ hoắc nhưng đó là áo chống đạn, hơn nữa phía trên còn phủ một lớp gai nhỏ li ti cực kì nhọn, Tiêu Lệ đã bôi thuốc độc lên gai nhỏ, đây là phương pháp phòng thân của hắn.

Vân Mộng hiểu ra : " A...là do tên đó trúng độc nên mới bị ta một kiếm chém chết."

Tiêu Lệ gật đầu : " Dù sao thì hắn cũng chết rồi, chúng ta mau rời khỏi đây thôi."

Mặc dù mặc áo chống đạn, lại có cả đấu khí để phòng ngự nhưng Tiêu Lệ vẫn cảm thấy ngực đau rát. Nếu không có áo chống đạn chắc ngực hắn sẽ vỡ toang ra mất. Vân mộng gật gật đầu sau đó đưa Tiêu Lệ rời khỏi Ma Thú Sơn Mạch.

Khi tới Ô Thản Thành, Tiêu Lệ nói : " Tới Ô Thản Thành rồi, chúng ta ghé quán mì của ta một chút."

Vân Mộng tròn mắt : " Ngươi lại còn mở quán mì sao?"

" Giết thời gian mà thôi." Tiêu Lệ cười đáp, sau đó cả hai tới quán mì của Tiêu Lệ.

Nhưng trái với tưởng tượng của bản thân, khi tới quán mì Tiêu Lệ bàng hoàng khi nó đã bị biến thành một sòng bạc. Tiêu Lệ đi vào bên trong, hoàn toàn là những người xa lạ. Hắn đi tới chỗ trưởng quầy hỏi : " Trước đây nơi này là quán mì, sao bây giờ lại thành sòng bạc vậy?"

Vị trung niên trưởng quầy liếc nhìn hai người sau đó đáp : " Các vị từ vùng khác tới à, quả thực trước đây là quán mì nhưng đã bị Tiêu gia bán lại cho người khác rồi, người này là người của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc."

Tiêu Lệ nhíu mày, người của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc chẳng lẽ lại là Nhã Phi cô bán hàng trong truyền thuyết. Nhưng mà tại sao Tiêu gia lại bán nơi kinh doanh của hắn, chẳng lẽ có cớ sự gì.

Tiêu Lệ cảm ơn vị trung niên kia sau đó cùng Vân Mộng về thẳng Tiêu Gia. Khi về tới cửa, Tiêu Lệ cảm thấy có điều gì không ổn lắm, không khí bên trong Tiêu gia hình như có một loại mùi hương lạ.

Vân Mộng cũng ngửi thấy mùi hương lạ này, nàng khịt khịt vài cái sau đó lấy tay che mũi lại và nói : " Đừng hít thứ mùi này."

Sau đó Vân Mộng lấy ra hai chiếc khăn và đưa cho Tiêu Lệ một cái, cái còn lại nàng bộc lên trước miệng và mũi để che đi. Tiêu Lệ cũng làm theo tương tự.

" Nhà ngươi đây sao? Sao lại vắng vẻ như vậy?" Vân Mộng hỏi.

Tiêu Lệ không đáp, trực tiếp đi về phía sảnh nghị sự nhưng chỉ có đại trưởng lão ngồi ở đó, nhìn ông ta ngồi gục đầu xuống. Tiêu Lệ kinh hãi lao tới vì tưởng ông ta đã chết, nhưng không ông ta vẫn thở đều, mùi rượu còn nồng nặc.

" Say quá ngủ luôn rồi sao? Chuyện này là thế nào?" Tiêu Lệ nhíu mày, trước giờ đại trưởng lão đâu có bê tha thế này.

Hắn liền rời khỏi phòng nghị sự, tiến về phía phòng ngủ của cha hắn Tiêu Chiến. Bên trong lại truyền ra thanh âm tươi mát của nữ tử.

" Tộc trưởng tới đây...bắt ta đi...bắt ta đi."

" Haha tiểu mỹ nhân đừng chạy...ta tới đây....hahaha."

Có cả tiếng của Tiêu Chiến vọng ra, Tiêu Lệ một mặt nghiêm túc đẩy cửa đi vào. Cảnh tượng bên trong làm hắn giật mình.

Tiêu Chiến cha hắn tộc trưởng của Tiêu gia đang nằm trên giường cười một mình. Phía đối diện có một nữ nhân ăn mặc mát mẻ, áo trễ vai để lộ đường đồi núi trập trùng cùng khe nứt sâu hun hút. Nữ nhân này thấy cửa mở thì lằng lơ nhìn Tiêu Lệ cùng Vân Mộng cười và nói : " Ồ...lại có người tới rồi!"

Sau đó nàng ta thổi ra một làn hơi kì lạ, làn hơi đem theo hương thơm mê hoặc bay về phía của Tiêu Lệ và Vân Mộng.

Vân Mộng lập tức lao ra chắn phía trước Tiêu Lệ. Hai tay chắp lại rồi bộc phát đấu khí đánh bay luồng hơi kia ra xung quanh, nàng tức giận nhìn mỹ nhân kia mà nói : " Đê tiện, dám dùng thủ đoạn để quyến rũ người của ta."

Tiêu Lệ hiểu ra, có thể Tiêu gia đang bị nữ nhân kia thao túng. Nhưng nàng ta là ai, trong cốt truyện gốc đâu có sự xuất hiện của nàng ta.

Tiêu Lệ lúc này mới nhận ra, mùi hương kia hoàn toàn không có tác dụng với Vân Mộng. Chính xác hơn là không có tác dụng với nữ nhân.

Mỹ nhân kia cũng chẳng hoảng loạn, tay đưa lên môi liếm liếm rồi nói : " Hai ngươi chắc hẳn là người của Tiêu gia ở xa mới về, hiện tại Tiêu gia bị ta khống chế rồi."

Nghe nhà Tiêu Lệ bị kẻ khác khống chế, tu vi của người này có lẽ còn mạnh hơn cả nàng. Tuy vậy nhưng Vân Mộng lại có cảm giác mình phải có trọng trách của một người con dâu, ra tay tiêu diệt kẻ này để trả lại bình yên của Tiêu Gia.

Tiêu Lệ đứng đó thầm nghĩ : " Nữ nhân này là ai, thật là khó hiểu. Chẳng lẽ vì ta ngăn cản tam đệ trở thành phế vật nên đã xảy ra những điều này sao?"

Sau đó Tiêu Lệ thận trọng nhìn mỹ nhân kia mà thương lượng : " Ta không biết ngươi...cũng không biết vì sao ngươi lại có ý đồ với Tiêu gia. Ta có thể đáp ứng nhu cầu của ngươi nếu ngươi chịu buông tha Tiêu gia ta."

Mỹ nhân kia bật cười : " Haha đáp ứng nhu cầu? Một tên Đấu Sư như ngươi thì có đáp ứng được yêu cầu của ta sao?"

Tiêu Lệ đáp : " Không thử sao biết được."

Vân Mộng đứng đó muốn rút kiếm ra tấn công lắm rồi nhưng bị Tiêu Lệ cản lại, nàng đành bất lực đứng bảo vệ Tiêu Lệ.

Bạn đang đọc Hậu Cung Tại Đấu Khí Đại Lục sáng tác bởi Tavuongkkzz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tavuongkkzz
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.