Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vãn Vãn, tối qua ngủ có ngon không?

Phiên bản Dịch · 742 chữ

CHƯƠNG 3: Vãn Vãn, tối qua ngủ ngon không?

Đường Vãn Vãn len lén trở về phòng tắm rửa, thay quần áo xong lúc xuống lầu, thì nhìn thấy Án phu nhân đang trên ghế sofa.

Bà đang cắm hoa, người đàn bà hơn bốn mươi tuổi, trong ánh nắng ban mai nhìn giống như mới ngoài ba mươi, chăm sóc rất kỹ, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, dung mạo thanh nhã xinh đẹp, hoa hồng trong tay bà như trở nên mờ nhạt. Người đàn bà này, sau khi chồng mất vì tai nạn xe lúc mười năm trước, một tay bà nắm giữ tập đoàn Án thị. Nếu như chỉ nhìn đôi vai mỏng manh và đôi tay nhỏ nhắn thì sẽ không nhận ra rằng bà là một nhân vật mạnh mẽ như thế.

Mà hiện tại, bà đem toàn bộ chuyện kinh doanh của công ty giao cho Án Như Linh, chỉ nắm giữ 1/3 cổ phần của tập đoàn, sau đó an nhàn ở nhà trồng hoa rồi lại cắm hoa.

Án phu nhân nghiêng đầu, nhìn thấy Đường Vãn Vãn đi xuống liền tươi cười, đưa cho cô một bông hồng rồi nói: “Vãn Vãn, tối qua ngủ có ngon không?”

Đường Vãn Vãn không biết bà đang có ý gì, bây giờ cô cứ nghĩ đến chuyện tối hôm qua là tim lại đập mạnh, cô cẩn thận đón bấy bông hồng, ngoan ngoãn gật đầu đáp lại: “Rất ngon ạ!”

So với Đường Thanh Thanh, Án phu nhân yêu mến cô hơn, sự thật này toàn bộ Án gia đều có thể nhìn thấy được.

Thậm chí bà còn hết sức tạo điều kiện cho Đường Vãn Vãn và Án Như Linh qua lại. Nhưng mỗi lần như vậy đều bị Án Như Linh cộc cằn cự tuyệt.

Án phu nhân dắt cô về phía nhà ăn, vị trí của cô là ngồi cạnh Án phu nhân, Án phu nhân biết hết tất cả những món ăn mà cô thích, kêu người hầu mang đồ ăn đặt ra trước mặt cô, sau đó tự mình gắp vào chén cho cô.

Đường Vãn Vãn ăn một chút, Án Như Linh đi xuống, người kia nhìn cô một cái, trong mắt thoáng qua sự chán ghét, sau đó lại nghĩ ra chuyện gì, lại nhìn cô như cảnh cáo điều gì đó.

Đường Vãn Vãn sợ hãi cúi đầu, không dám nhìn Án Như Linh.

“Như Linh.”

Án phu nhân nhìn thấy con trai, liền vẫy tay gọi anh đến, Án Như Linh lạnh lùng bước đến ngồi đối diện cô, im lặng ngồi ăn.

Trước kia Án phu nhân luôn bận rộn với công việc, sau khi rời khỏi để Án Như Linh lại gánh vác vị trí của bà, vì vậy hai mẹ con rất hiếm khi ngồi ăn cùng nhau, hai người bọ họ vố dĩ không thân thiết với nhau.

“Hiện giờ công ty của con còn bao nhiêu vị trí còn trống???” - Án phu nhân mởi lời hỏi: “Có vị trí nào còn trống mà nhàn rỗi một tý, thì để Vãn Vãn đảm nhiệm đi.”

Nghe thấy nhắc đến tên mình, cô vô cùng kinh ngạc, có chút căng thẳng nhìn sang Án Như Linh.

Lại nữa rồi, cô thật sự không muốn!

Án phu nhân lại bắt đầu gán ghép Đường Vãn Vãn với Án Như Linh.

Từ sau khi cô trưởng thành, Án phu nhân lúc nào cũng hy vọng cô và Án Như Linh có thể ở bên nhau, lúc nào cũng tìm cơ hội để bọn họ có thể ở cạnh.

Cô không biết tại sao, nhưng trong lòng lại cảm thấy chuyện này nhất định có nguyên nhân gì đó.

Đường Vãn Vãn liếc nhìn Án Như Linh một cái, quả nhiên nhìn sắc mặt của người đàn ông đó tối sầm lại.

“Không có” – Đối phương lạnh lùng liếc nhìn cô, sau đó mở miệng nói: “Chức vụ trong công ty đều đủ rồi. Không còn vị trí nào có thể để cô ta làm đâu.”

“Cái này cũng chưa chắc” - Án phu nhân cười rồi nói: “Ví dụ như thư ký, trợ lý hay gì đó, chức vụ nhàn hạ này Vãn Vãn không phải không làm được, Vãn Vãn con nói có xem có đúng không?”

-------

Dịch: Hy Vọng

Chỉnh sửa: Mưa

Cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 18/01/18

Bạn đang đọc Hào Môn Sủng Hôn: Lão Bà Thật Đáng Yêu! của Cố Phiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.