Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật to gan (2)

Phiên bản Dịch · 768 chữ

CHƯƠNG 2: Thật to gan (2)

Mà Án Như Linh không cho cô cơ hội để mở lời, tay anh ta bóp chặt cổ của cô, hung dữ ghì chặt cô trên giường: “Đường Vãn Vãn, cô thật to gan! Dám hạ thuốc tôi?!”

Sức tay của người đàn ông rất mạnh, Đường Vãn Vãn bị anh ta bóp chặt cổ, căn bản không có sức lực phản kháng, cô rất muốn nói, không phải vậy, tôi không có, tôi sao có thể làm những chuyện như vậy được?

Nhưng mà cổ họng cô bị bóp nghẹt, vốn không thể nói được một câu.

Không khí ngày càng mỏng đi, hình ảnh Án Như Linh ở trước mặt cũng càng ngày lúc càng mờ dần, Đường Vãn Vãn suy nghĩ tuyệt vọng, lẽ nào hôm nay cô sẽ bị anh ta bóp chết sao?

Ngay lúc luồng không khí cuối cùng trong lồng ngực dần mất đi, Án Như Linh lại buông tay.

“Khụ khụ khụ…”

Đường Vãn Vãn ôm lấy cổ họng, nằm sấp xuống giường ho dữ dội, người đàn ông nhìn sau lưng cô mặt tối sầm lại, trên bờ vai trắng nõn của cô gái, còn in hằn một dấu răng còn mới.

Điều này có lẽ là tối qua trong lúc mãnh liệt quá, anh đã cắn lên.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Án Như Linh càng trở nên khó coi.

Vén chăn xuống giường, anh ta ném quần áo và đồ của cô vứt lung tung dưới đất ném vào người cô, hít sâu một hơi, nói bằng âm thanh lạnh như băng: “Tôi không biết cô có ý đồ gì, nhưng cô dám nói chuyện tối qua cho mẹ tôi biết, thì cô hãy ở đó chờ chết đi! Nghe rõ chưa?”

Đường Vãn Vãn mặt tái mét, ôm cổ cắn chặt môi khẽ gật đầu.

Khuôn mặt của cô như vậy càng làm cho Án Như Linh cảm thấy chán ghét, cứ nghĩ đến tối hôm qua cùng với Đường Vãn Vãn nảy sinh quan hệ, anh cảm thấy ghê tởm.

Lông mày hơi nhíu lại, Án Như Linh nhanh chóng mặc lại quần áo, trước khi bước vào phòng tắm đã nói với Đường Vãn Vãn: “Nếu như sau khi tôi tắm xong mà vẫn còn nhìn thấy cô trong phòng của tôi, thì tôi sẽ ném cô ra ngoài!”

Nói câu nói đó xong, anh đóng cửa lại thật mạnh.

Đường Vãn Vãn mệt mỏi mặc lại quần áo, mặc dù tối hôm qua cô không có ý thức gì, nhưng cơ thể mềm nhũn này nói cho cô biết, tối qua Án Như Linh đã dày vò cô nhiều như thế nào.

Eo của cô như muốn gãy ra, trên người giờ đâu cũng là vết xanh tím bầm. Khóe mắt Đường Vãn Vãn cay cay, đối với con gái mà nói lần đầu tiên rất quan trọng, vậy mà… cô lại cho đi một cách mơ hồ. Mà người lấy đi lần đầu của cô, lại vì chuyện này mà ghê tởm cô.

Cô không dám nghỉ ngơi, chỉ sợ rằng bây giờ mà Án Như Linh ra ngoài, ban nãy cô nghe rất rõ lời Án Như Linh nói trước khi vào phòng tắm. Cô nghe rõ mồn một! Con người đó chưa bao giờ thủ hạ lưu tình với cô, từ trước đến nay anh ta nói là làm, anh ta đã nói sẽ ném cô ra ngoài, nếu cô dám tiếp tục ở lại, cô nhất định sẽ bị anh ta ném ra ngoài.

Đường Vãn Vãn Nghĩ đến đây lại nhanh chóng mặc quần áo, trước khi rời khỏi cô còn đưa mắt nhìn về phía phòng tắm, rồi sau đó cắn chặt môi, nhanh chóng mở cửa rời đi.

….

Sau khi Án Như Linh từ trong phòng tắm bước ra, thì không còn nhìn thấy bóng dáng của Đường Vãn Vãn đâu nữa.

Trong không khí dường như vẫn mang mùi hương của người con gái đó, điều này càng khiến sắc mặt của anh ta trở nên khó coi, anh chạy đến mở của sổ để cho thông thoáng không khí, sau khi quay người lại thì nhận ra điều gì đó, quăng tấm chăn sang một bên, nhìn thấy trên drap giường trắng như tuyết có một vệt máu đỏ.

Tối hôm qua, là lần đầu tiên của Đường Vãn Vãn…

Anh nhăn trán lại, thẳng tay ném drap giường vào thùng rác.

-----

Dịch: Hy Vọng.

Chỉnh sửa: Mưa.

Cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 15/01/18

Bạn đang đọc Hào Môn Sủng Hôn: Lão Bà Thật Đáng Yêu! của Cố Phiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.