Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bữa Tiệc Nào Rồi Cũng Đến Lúc Phải Tàn

Tiểu thuyết gốc · 2475 chữ

Năm ngày đã qua kể từ khi Cao Minh cùng hội Wang Yu gặp mặt ở trà lâu. Bức tranh của Yu cũng đã hoàn thành, khi hắn đưa cho anh ta, anh ấy liền tấm tắc khen ngợi, cảm kích món quà của Minh. Quả nhiên tài năng vẽ của Cao Minh là không thể nghi ngờ. Ngay từ khi ở trái đất, thầy dạy vẽ của hắn đã muốn Minh theo nghề họa sĩ chuyên nghiệp. Nhưng Minh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó. Mấy ngày qua, hắn qua lại với mọi người, thường thì là trò chuyện, thi thoảng trao đổi thơ ca. Năm người kia cũng có học thức, Cao Minh nhiều lúc phải căng não để kiếm những vài thơ nổi tiếng khác của kiếp trước mà ra chiêu. Dần dà mọi người thân quen nhau hơn.

Nếu để là thân nhau hẳn, Yone và hắn rất hợp tính nhau. Đặc biệt lại cùng tuổi, Minh và Yone thường cùng nhau đi trà lâu. Ở đó, hắn kể chuyện cho Yone nghe đến không rời được. Hôm nay cũng không ngoại lệ, mặt trời lên gần đỉnh, Yone đã đến trước cửa phòng Cao Minh hô hào:

“Dậy, dậy đi Minh, trời sáng rồi, đi trà lâu nào. Hôm nay có cả anh Yu đó.” Không ngờ người điềm đạm, lạnh nhạt như Yamamoto Yone ở ngày đầu gặp mặt lại trở lên tùy tính và trẻ trâu như thế. Cao Minh lắc đầu chẹp môi, nói vọng ra :

“Đợi ta một chút, đang thay đồ. Ông không phải đến sớm như vậy đâu. Rõ ràng tối qua đi uống về muộn đến thế cơ mà.”

“Ha ha. Chút đó thì nhằm nhò gì, nhanh nào nhanh nào tên yếu sinh lý.” Yone dựa vào cửa, trêu chọc Cao Minh.

Một lúc sau, hai người rời nhà trọ Safula đi loanh quanh ăn đồ ăn sáng, sau mới thẳng hướng đi trà lâu. Gần đến thành đông, chợt một xe ngựa dừng lại trước cả hai. Xe được làm khá cầu kì, đầy tiện nghi và cách tân. Yone cảnh giác chạm nhẹ vào thanh “Đuổi Gió” của mình. Còn Cao Minh thì bình tĩnh, không quan tâm, hắn nhớ gia huy này. Đây hẳn là xe của người đứng sau cửa tiệm kim hoàn Fox. Trước hắn còn sợ hãi, nhưng từ lúc bám đùi đám Yone hay Wang Yu, hắn không còn sợ nữa.

Người trên xe chính là Laina Fox. Nàng mấy ngày nay ăn không ngon ngủ không yên. Đặc biệt sau khi biết vị nam khách hàng bán tinh thạch cho nàng có qua lại mật thiết với hội bàn long ngũ thị thì nàng càng lo lắng. Ai trong đấy chẳng là kẻ nhân trung hào kiệt của Ionia. Kẻ đi lại gần gũi với ngũ thị thế ắt cũng là kẻ không thể dây vào. Năm ngày, Cao Minh không thèm quan tâm đến lời mời của cô. Dường như việc cử người hầu đi là quá coi thường vị này, do đó ngày hôm nay nàng dậy sớm, tự mình đến gửi lời mời.

Laina Fox bước xuống xe, hôm nay nàng mang trong mình bộ đồ váy liền thân đen, bên dưới là váy hai lớp với một lớp ngoài lụa mỏng tua rua. Phần bên trên không tay áo ôm cổ thắt nơ trắng, giữa cài cúc. Nàng đội mũ có mạng che, song rất mỏng hoàn toàn có thể thấy rõ nét của mặt, chỉ là tăng thêm chút tính bí ẩn. Bên cạnh đấy Laina phối thêm găng lụa cùng guốc cao gót đen. Hình tượng này bắt mắt và dễ thu hút anh nhìn của nam nhân. Laina hy vọng chiều lòng được vị khách khó tính này.

“Nhị vị, ta là Laina Fox, thứ lỗi cho Laina chặn đường đi của hai ngài. Chẳng là vị Cao Minh đây, tiểu nữ vài ngày trước có vô ý mạo phạm ngài. Mong ngài có thể bỏ ra thời gian quý giá của mình để đến thương hội Fox, Laina muốn chiêu tiệc tạ lỗi với ngài.” Laina Fox nhún mình nói nhẹ với hai người.

“Hmm Cao lão đệ, cô ta phiền phức ông à?” Yone quay ra hỏi han.

“Không có gì lão Yone, cô ấy với tôi có hiểu lầm thôi. Tôi xử lý được.” Cao Minh vỗ vào bên vai Yone đáp lời. Sau đấy quay về phía Laina nói :

“Được rồi, tối nay ta sẽ đến, hy vọng các người đừng cố giở trò. Nên rõ ràng vị trí của mình.”

Mồ hôi Laina chảy ròng sau lưng. Đây có phải là lời đe dọa và cũng là sự thừa nhận cái chết của Vidic có liên quan đến hắn? Laina tự hỏi trong lòng. Bên ngoài, nàng vẫn giữ nụ cười không đổi, nhún mình nói :

“Nào dám, xin ngài giơ cao đánh khẽ. Nhất định bữa tiệc tối nay sẽ làm ngài hài lòng. Như vậy tiểu nữ cũng không cản đường hai ngài bận rộn, tiểu nữ xin phép đi trước.”

Xe đến nhanh, đi cũng nhanh. Yamamoto Yone không quan tâm, hắn tin Cao Minh nói lo được là lo được. Một trực giác sâu trong Yone nói rằng người bạn này của hắn rất đáng tin cậy, chín chắn. Nhưng thực sự, chín chắn cái rắm. Cao Minh hắn cũng chỉ dựa hơi người, không khác gì cọp giấy cả. Chỉ là hắn biết diễn trò và trang bức thôi. Laina Fox xuất hiện là nhất thời, việc này cũng không cản hai người đến trà lâu. Nói đến trà lâu, có lẽ do đi lại gần gũi với năm người này, hắn được quản lý ở Otto cấp cho một tấm thiệp thành viên màu xanh lá. Thấp hơn những người khác trong ngũ thị nhưng hắn không so đo. Dù gì thì hắn chỉ hưởng ké người khác thôi mà.

Ngày hôm nay, hắn hoàn tất kể xong bộ thần điêu đại hiệp cho Yone và Wang Yu. Cả hai đều tấm tắc khen li kì. Đúng là không ngoài dự kiến, tác phẩm của Kim Dung quá hay, đến độ những người thế giới khác cũng thấy thích thú.

Cả ba trò chuyện xôm xả, Cao Minh quay ra hỏi Wang Yu :

“Anh Lukia, chị Reika và Fiona đâu đại huynh Yu?” Wang Yu uống trà, sau đó đáp lời :

“Họ có công việc của mình, Fiona và Reika đã về Thiên Phận trước. Lukia thì đã phải trở về vội Ralin. Hình như hội Shojin có vấn đề gì đó xảy ra. Họ đã bảo ta gửi cho hai đệ lời cáo biệt và tạ lỗi vì không thể trực tiếp gặp mặt nói.”

Wang Yu rót thêm trà, gập quạt, đặt nhẹ lên bàn, giọng tiếc nuối nói :

“Cao đệ, Yamamoto đệ, bữa tiệc nào cũng đến lúc phải tàn, dù muốn nhưng không thể, ta cũng cần trở lại Thiên Phận rồi. Gia tộc, các lão sư đang làm ầm lên về việc ta trốn đến Otto này. Thực sự ta luôn muốn dành nhiều thời gian cho bạn bè hơn là cố gắng trở thành người thừa kế hoàn hảo.”

“Ha Ha Ha, huynh đừng ủy mị như thế. Chúng ta còn sẽ gặp lại, đừng lo lắng cho bọn đệ.” Yone cười lớn thoải mái đáp lời. Còn Cao Minh thì mỉm cười nhẹ, gật đầu.

...

Tiệc trà tan, Wang Yu bắt đầu lên hành trình trở về Thiên Phận. Yone và Minh đi tiễn Wang Yu rời thành đông theo đoàn về Thiên Phận. Trên đường về sự yên tĩnh bao trùm hai người. Yone lên tiếng :

“Này, sau này ông tính thế nào Cao Minh?”

“Là sao?” Minh không hiểu, Yone định nói đến vấn đề gì.

“Sắp tới ông định đi chu du đâu không?”

“Phi, tôi sợ mình đi thì ông buồn chán chết mà thôi.” Cao Minh phì cười, đấm nhẹ vào giáp vai của Yone. Cả hai cứ nhẹ nhàng đến thế thôi, đến khi dừng lại ở Safula. Yamamoto Yone đứng trước cửa, hai tay chắp sau lưng nói với Cao Minh :

“Ông quả thật là người rất lạ đấy. Có lúc như ông thật chẳng biết gì cả, lúc lại tri thức uyên bác cao thâm. Chẳng rõ ông thế nào nữa. Nhưng thực sự nói chuyện với ông rất thoải mái. Mấy ngày tới tôi có nhiệm vụ phải làm nên không bồi tiếp được. Đừng hiểu lầm là tôi lẩn tránh nhé.” Nói rồi Yone chắp tay hành lễ, sau rời đi về lại thành đông. Việc Yone tiễn hắn đến nhà trọ đã không còn là lạ nữa. Lúc đầu Cao Minh còn ái ngại, nhưng dần nhận ra Yone cũng rất bình thường, chẳng khác gì những người bạn đại học của hắn.

...

Cơm trưa xong rồi nghỉ ngơi, Cao Minh nằm trên giường đọc nốt quyển sách mua ở hiệu Jack, sau đấy suy nghĩ chiến lược để đối mặt với thương hội Fox tối nay.

Thời gian trôi, trời bắt đầu nhá nhem rồi. Cao Minh thay quần áo, vẫn là phong cách kimono với mặt nạ. Chỉ là bộ kimono mới này rực một màu đỏ, trên thêu thêm đốm hoa lửa. Hắn từng đọc qua trên mạng rằng màu đỏ có thể khiến cho người xung quanh thấy chùn bước sợ sệt. Đây là một tác dụng tâm lý như bản năng, không thể tránh được. Cao Minh bắt đầu chậm rãi lượn đường, hắn biết mình phải thong thả để có lợi trong cuộc chiến tâm lý sắp tới. Người chờ đợi luôn nóng nảy hơn là kẻ đến sau.

Thương hội Fox thuê một tòa biệt thự lớn ở khu thành đông. Hoàn toàn theo phong cách tây âu hóa. Bước vào trong cổng sắt sẽ có bảo vệ đến kiểm tra, trước đường vào nhà chính đặt một bồn phun nước. Tòa chính làm bằng đá trắng cổng gỗ vòm cao, hai bên đặt tượng thiên thần. Trong sảnh thiết kế đối xứng hai bên đến từng cột chống, cửa sổ hay trang trí. Trên cao đặt ba chùm đèn pha lê, phát ra ánh vàng nhạt. Làm cho cả sảnh đường sáng trưng, xua đi mịt mù của bóng tối.

Hạ nhân đứng hai bên cửa vào để đón chào hắn. Chính giữa đối diện thì là Laina Fox. Cô tối nay diện bộ váy đầm, găng tay và guốc hoàn toàn xanh dương. Rất có hảo cảm khi nhìn vào cách phối đồ tông hợp tông của Laina. Đi kèm theo trang điểm nhạt nhưng đầy đủ quyến rũ. Laina Fox hiện lên một hình tượng thanh cao trinh khiết. Vô tình, trang phục của Laina và Cao Minh lại hợp nhau đến vậy. Đứng đối diện nhau, hai người là lửa và nước, tương phản nhưng lại đầy hòa hợp. Hai nền văn hóa, hai phong cách va chạm nhau, nhưng lại không đấu tranh, không đánh tan nhau mà lại dung hợp chỉnh thể hài hòa.

“Quý tiểu thư hôm nay thật lộng lẫy, quả nhiên như minh châu trong đêm vậy.” Cao Minh lên tiếng.

“Minh đại nhân quá lời, tiểu nữ không dám nhận. Mời ngài vào.” Laina che miệng rúc rích cười híp mắt, sau đấy dẫn Minh vào phòng tiệc. Phòng ăn rất rộng rãi, trên tường trưng bày tranh. Thường những nhà biệt thự thế này sẽ dùng bàn dài chữ nhật. Nhưng Laina lại sử dụng bàn tròn nhỏ để tăng sự thân mật. Hai người ngồi đối diện nhau, cụng ly rượu thưởng thức tiệc. Cao Minh và Laina Fox ăn uống, cười đùa trò chuyện với nhau. Người ngoài hẳn sẽ thấy đây như cặp tình nhân trẻ vậy, nhưng thực sự áp lực rất lớn ở cả hai người. Laina phải cẩn trọng lời nói, động tác của mình để không làm phật lòng Minh. Cao Minh thì giả vờ trang bức tránh làm lộ bí mật của mình. May mắn cho Cao Minh, ngày trước hắn thích đọc tiểu thuyết và thích chơi Liên Minh, nên dễ dàng đối đáp và xây đắp một thân phận hoàn hảo không sơ hở cho bản thân.

“Vậy, tiểu thư Fox tại sao cô lại rời Piltover hiện đại để đến nơi này?” Cao Minh nhấm nháp ly rượu vang hỏi.

“Nếu tôi nói là vì chuyện kinh doanh anh tin chứ?” Laina má đỏ hêy hêy, mắt đã chút lâng lâng say hỏi ngược lại.

“Tôi tin, người ta thấy Ionia là vùng đất hoang sơ nguyên thủy, tiềm năng không có mà rủi ro thì cao. Dù nhiều thương đoàn đã thử đến đây nhưng hầu hết là thất bại. Nên người ta mới bảo Ionia là vùng đất không có giá trị. Nhưng trong mắt tôi, Ionia tiềm năng là vô hạn, và chỉ có kẻ bản lĩnh liều mình mới dám mở đường tiến đến.” Hắn đặt ly rượu xuống, tự tin nói ra quan điểm.

Laina Fox bất ngờ, nàng cũng từng nghĩ vậy nhưng cả gia tộc không ai tin tưởng. Đến cha nàng Lyte Đệ II người nàng ngưỡng mộ vì có tầm nhìn xa trông rộng cũng bảo nàng từ bỏ ý tưởng điên rồ này. Laina ngước mắt lên, rồi như sa vào trong ánh mắt hút hồn của Cao Minh. Một màu xanh thẳm như đại dương, sâu không thấy đáy. Tim Laina bắt đầu đập nhanh hơn, cô thấy thật nóng. Say ư, hay là ta cảm nắng người này mất rồi, Laina Fox tự hỏi. Người phụ nữ kiên cường, đôi lúc nham hiểm lại lộ ra vẻ yếu đuối mỏng manh khi gặp đúng người. Cô thẹn thùng, nói nhỏ nhẹ :

“Tôi có thể gọi anh bằng tên được chứ?”

“Được hãy gọi tôi Minh, tôi sẽ gọi cô là Laina.” Cao Minh khẳng khái đồng ý. Hắn chưa nhận ra tình huống đặc biệt này. Thường thì ở trái đất ít khi ai đó phải lòng nhau ngay lần đầu gặp mặt lắm. Họa có mà là trong truyện cổ tích. Do đó Minh chỉ cho rằng đây là một bước tiến gần hơn cho việc trở thành đồng minh.

“Anh Minh, em ...” Laina đang định nói gì đó thì từ xa, một tiếng thét thất thanh vang lên.

“Á á á á á á á á ...” Là giọng nữ, dường như là hầu gái của nhà Fox. Đèn cũng liền vụt tắt, chỉ còn ánh nến lấp lóe chút tia sáng. Trực giác mách bảo Cao Minh có điều gì đó không ổn.

Bạn đang đọc Hành Trình Tại Runeterra sáng tác bởi VôDanhTướng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VôDanhTướng
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.