Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bài Học Đầu Tiên

Tiểu thuyết gốc · 1736 chữ

Cao Minh rất háo hức cho đợt tập huấn này. Hắn bỏ tiền ra mua một số đồ mà bản thân nghĩ sẽ có tác dụng, kèm theo một bộ giáp lụa và một thanh kiếm ngắn. Trông hắn thay đổi hẳn từ một công tử thích sự tao nhã thành một chiến binh trẻ đầy nhiệt huyết.

Ngay khi trời vừa sáng, Minh đã vội có mặt ở cửa thành bắc chờ đợi Gerg Zeke. Không để hắn chờ lâu, Gerg đến với xe ngựa rồi hai người lên đường. Gerg Zeke mặc quần áo giáp mỏng đã cũ, đôi chỗ còn xỉn màu. Bên ngoài thì khoác áo khoác gió mỏng mũ trùm giấu mặt. Minh khá tò mò, khi được hỏi, Gerg bảo rằng thời tiết hôm nay khá kém, họ sẽ có thể gặp mưa. Sau đấy đưa cho Minh một bộ để hắn mặc vào. Xe đi không xa khỏi trấn Otto thì trời bắt đầu mưa. Từ nhỏ giọt rồi trở lên mạnh từng đợt, cả trời đất ngập trong hơi nước, làm tầm nhìn giảm hẳn xuống.

“Chúng ta sẽ dừng xe ngựa lại rồi đi bộ thôi, cố lên sắp đến nơi rồi.” Gerg hét lớn với Cao Minh. Sau đấy dừng ngựa lại ven đường rồi lấy đồ đi xuống.

“Xe để đây không sợ mất hả chú?”

“Đừng lo, mưa gió này không có kẻ nào điên đến độ vậy đâu, giờ đi thôi.”

Chân Cao Minh khá mỏi rồi, chẳng biết họ đã đi bao lâu, cũng chẳng biết cả hai đang ở đâu. Tầm nhìn của Minh ngày càng kém, chẳng có gì ngoài mưa trắng, may mắn hắn vẫn bám theo Gerg được. Nếu là bình thường, Cao Minh sẽ chẳng bao giờ chịu bắt tội bản thân đến thế này. Nhưng khi nghe rằng có thể mạnh lên, hắn bất chấp đi theo Gerg để được học hỏi từ ông. Mãi sau hai người mới đến một động ngầm, bước vào bên trong, có cầu thang dẫn xuống dưới sâu. Không như Minh nghĩ, trong không hề bị ngập lụt hay gì, nếu có thì chỉ hơi lạnh vì nhiệt độ thấp.

Nhóm lửa lên, hai người bắt đầu phơi đồ ướt, sau đấy Gerg tử tế chuẩn bị đồ ăn và đồ uống cho cả hai. Ngồi bên bếp lửa, Gerg nói :

“Sau khi ăn uống và nghỉ ngơi, chúng ta sẽ bắt đầu bài học đầu tiên. Nhóc nên chuẩn bị đi.”

“Vâng sư phụ.” Cao Minh vui vẻ đáp.

“Đừng gọi ta sư phụ, thực sự đừng gọi ta như vậy.” Gerg cúi mặt lắc đầu.

“...”

Minh không hỏi nhiều, hắn tiếp tục sử dụng đồ ăn của mình. Bỗng, hắn thấy choáng váng quá, cơn buồn ngủ bất chợt ập đến, rồi dần ngã lăn ra thiếp đi.

...

Cao Minh nhíu mày, hắn thấy đau đầu kinh khủng, giống như búa bổ vậy. Mở mắt ra, Cao Minh nhận ra bản thân đang bị trói chặt vào một trụ đá. Gerg thì đã không còn ở đây, hắn đảo mắt tìm kiếm rồi hét lên :

“Chú Gerg, chú đang ở đâu? Chuyện quái gì thế này?”

Như nghe được tiếng kêu, Gerg Zeke từ bên ngoài bước vào, hiền từ mỉm cười với Cao Minh. Nhưng nụ cười này thật kinh khủng, ngập tràn lạnh lùng và ác độc ẩn bên dưới. Lúc này Minh nhận ra có chuyện không ổn với người này.

“Nào chim sẻ, ta đang dạy cho cháu bài học đầu tiên đây, đừng vội.” Nói rồi, gã cởi trói ra cho Minh, kéo hắn ra ngoài. Ánh sáng đột ngột chiếu đến làm Minh phải híp tạm mắt lại. Sau đấy hắn nhận ra mình đang ở một đấu trường ngầm nào đó. Xung quanh có khán đài, trang trí đủ hình dạng yêu ma quỷ quái, nơi cao nhất dường như là đài quan sát riêng của người chủ trì. Khá đông đảo người đang ngồi xem trận đấu. Đa phần mặc phục trang che giấu thân phận, có rất ít dám lộ hẳn ra ngoài.

Nơi đây không chỉ như đấu trường sinh tử, mà càng giống với một tế đàn khổng lồ hơn. Trong sân có nhưng điêu khắc rãnh để máu chảy xuống tập trung về giữa rồi rơi xuống sâu hơn bên dưới. Bốn thành vây sân đủ loại xương người, xương thú được đính lên. Minh ngẩng mặt, thấy trong sân là một người Vastaya giống gấu, người be bét máu và vết thương từ dao kiếm, ... Người còn lại là một người đàn ông trung niên, khá gầy gò, không trang bị áo giáp, chỉ có một thanh gươm mẻ, rỉ sét. Trận chiến của cả hai nhanh chóng kết thúc khi Vastaya gấu vặn đầu người kia quay ngược ra sau, rồi tước kiếm chém cụt đầu anh ta. Cuối cùng gã giơ cao cái đầu bị chặt ra xong hét to lên :

“Graaaaa!!!”

Cả khán đài bùng nổ tiếng hoan hô, chúc mừng, vui sướng trước màn chém giết.

Gerg Zeke kéo Cao Minh đi vào trong chỗ quản lý, mặc cho Cao Minh gào thét giãy giụa, lão giao cho tay quản lý cao lớn. Sau đấy nói :

“Tế phẩm này khá tốt, hãy cho nó vào đi.”

Người đàn ông trong trang phục tư tế đen, mặt đeo mặt nạ, tay đầy nhẫn gật đầu, đưa vàng cho Gerg. Sau đấy vẫy tay cho hai tên lính đến tính kéo Minh về chỗ.

“Đ** con mẹ ông làm cái gì vậy Gerg? Cái quái gì đang xảy ra đây?” Cao Minh chửi bới gào thét vào mặt của Gerg để mong một câu giải thích.

“Ha, ngu ngốc, ngươi bị ta bán đi rồi chứ sao nữa. Thằng ngu, bài học đầu tiên và cũng là cuối cùng ta dạy cho mày đó là lòng người khó dò, nơi đây vốn chỉ toàn kẻ lừa gạt cá lớn nuốt cá bé, kẻ không tỉnh táo thì chỉ có nước chết.” Gerg Zeke khinh bỉ nhổ nước bọt vào mặt Minh nói. Sau đấy lão nhận tiền, cười lớn rời đi.

“Thằng khốn, tao nguyền rủa mày sẽ chết không tử tế. GERG ZEKE.” Minh gân cổ lên khi bị kéo vào trong nơi tập trung.

Sâu bên trong lấp đầy đủ loại người, có nam có nữ, có già có trẻ, đa chủng tộc. Nhưng tất cả đều chung một biểu cảm đó là lo lắng và sợ hãi. Lần lượt họ bị đưa đi qua cửa vào trong khu chuẩn bị đấu trường, thường chẳng có ai quay lại cả. Những người ở lại khóc lóc, cầu nguyện thậm chí cầu xin lính gác. Cao Minh lúc này rất sợ, nhưng sâu bên trong hắn là ngập tràn sự tức giận. Hắn bực tức vì bị Gerg dắt mũi, khinh bỉ kẻ hắn đã thốt ra từ sư phụ linh thiêng, nhưng cuối cùng là tức giận vì sự yếu đuối, cả tin của mình.

“Fk, lòng người khó dò ư, ha ha ha, mẹ kiếp.” Cao Minh điên cuồng vò đầu. Lính gác thấy vậy, đoán rằng kẻ này đã điên loạn, liền kéo Minh đi đến khu chuẩn bị cho đấu sĩ và cũng là khu rác rưởi đầy xác người và vũ khí. Tay lính gác chỉ vào đống xác người lạnh lùng ra lệnh :

“Lựa đồ cho mình đi.”

“Mẹ kiếp lũ chó đẻ!” Cao Minh giơ ngón giữa chửi thẳng mặt hắn ta rồi phải nhận lấy một cú đấm vào bụng. Hắn khụy người xuống khó nhọc thở. Tay lính giống như đã quen rồi, hắn tiếp tục lạnh lùng ra lệnh cũ.

Cao Minh chẳng thể làm gì ngoài tự mình nhặt một thanh kiếm ngắn rỉ sét và giáp lụa đã rách của người chết lên mà mặc vào. Hắn trông chả khác gì một tên ăn mày rách rưới với thanh gươm cùn cả. Sau đấy Minh bị ép phải bước vào trong đấu trường.

Đứng dưới đấu trường đang ngập trong máu, xung quanh khán giả gào thét cổ động. Minh tức điên lên trước những kẻ đang lấy sinh mệnh ra làm trò đùa. Hắn gào thét :

“Lũ các người đi chết hết đi. Đ* con mẹ chúng mày, đ* con mẹ tất cả lũ chó đẻ chúng mày.”

Đáp lại Minh, đám điên này càng cười lớn, vỗ tay, có kẻ còn đứng lên múa may. Giữa dàn người đông đúc, có lẽ do căm hận mà hắn dễ dàng tìm thấy Gerg đang cười đùa uống rượu vui vẻ tận hưởng. Minh chẳng ngờ người hiền từ, luôn mỉm cười gần gũi lại thực chất là một tên khốn như này. Giống như hai mặt của đồng xu cùng tồn tại vậy.

“Nhân loại, ngươi đã xong chưa? Chuẩn bị chết đi.”

Kẻ nói là đấu thủ của Minh, một tên Vastaya hổ trắng, cao lớn lông lá đầy máu. Gã nắm trong tay thanh rìu chiến Viking, mặc giáp quần cởi trần ngực sẵn sàng cho cuộc đồ sát.

“Khoan, chúng ta có thể thương lượng mà người anh em Vastaya.” Cao Minh vội vã lên tiếng đưa ra đề nghị, chỉ là gã không quan tâm. Tên Vastaya lao thẳng đến, vung chiến rìu lên bổ xuống. Một người không có kinh nghiệm như Cao Minh ngay tức thì bị chém một vết dài giữa ngực. Nhưng may mắn khá nông, chưa đến nỗi chết. Vết thương thì vẫn đau đớn, túa máu ra. Cao Minh nhảy ra một bên ngã nằm ra kêu rên.

“Fk, fk đau quá, a a shiii, mẹ kiếp, không thể nào...”

Vastaya hổ trắng không quan tâm, hắn gầm lên, giơ cao thanh rìu chiến trong sự bùng nổ của khán đài. Sau đấy bổ rìu thẳng xuống đầu Cao Minh, người đã bị tê liệt vì cơn đau.

Cao Minh như thấy cả cuộc đời chạy qua tâm trí, hắn nhớ lại khuôn mặt của ông bà, cha mẹ và chị gái mình. Rồi những kỉ niệm bên gia đình bạn bè, cả cô gái hắn thầm yêu suốt ba năm cấp ba, ... tất cả vụt qua.

“Con xin lỗi ...”

Một giọt nước mắt khẽ chảy dài trên má hắn.

XOẸT!!!

Bạn đang đọc Hành Trình Tại Runeterra sáng tác bởi VôDanhTướng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VôDanhTướng
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.