Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 13

Tiểu thuyết gốc · 1980 chữ

Một đêm kinh khủng với Cao Minh, hắn nói mồm thì giỏi nhưng thực sự đã là đàn ông thẳng thì ít ai chịu được cám dỗ thế này. Chỉ vì không muốn dính sâu vào nhân quả khi trong tay chẳng có chút tiền vốn nào, hắn buộc phải làm bậc thánh nhân. Giả như Minh có mấy cái hệ thống, hay xuyên làm con mấy ông to bà lớn thì gạo thành cơm lâu rồi. Nhưng không, cũng là xuyên việt giả như nhau, tại sao ông trời lại bất công đến vậy.

“Lão tặc thiên, trả lời ta đi, tại sao có xuyên việt này xuyên việt kia vậy? Tell me why?” Cao Minh hò hét trong lòng, sau đấy hắn bắt đầu lảm nhảm những câu kích hoạt hệ thống bàn tay vàng trong tiểu thuyết. Nhưng sự thực tàn khốc, không có cái gọi là hệ thống tồn tại.

Laina Fox tỉnh dậy, quay qua nhìn Minh chạm nhẹ tay vào má của hắn, nàng mỉm cười thủ thỉ nhẹ :

“Chào buổi sáng anh yêu.”

“Chà..o ...chào buổi sáng Laina.” Cao Minh khá căng thẳng, hắn chưa tin việc có người yêu luôn từ cái nhìn đầu tiên được. Thậm chí Minh còn nghi ngờ rằng cô nàng đang có mục đích tiếp cận bản thân. Nếu là vậy thì quả thực khả năng diễn kịch của cô ả đã đạt đến mức thượng thừa. Cao Minh vội vã vào phòng vệ sinh sau đấy thay lại y phục thường ngày.

Ngay lúc này, dưới sảnh lớn đang ồn ào lớn, dường như có cãi vã giữa đội hộ vệ và ai đó. Cao Minh và Laina Fox xuống nhà mới nhận ra không phải người xa lạ, chính là Yamamoto Yone. Yone sau khi trở về từ cuộc điều tra riêng thì nghe tin có ác quỷ tấn công vào thành đông của trấn. Rồi từ tư liệu và lời kể của người tại tòa thị chính cũng như hội mạo hiểm giả, y biết được nơi bị tấn công là trang viên thương hội Fox. Yamamoto Yone đã trở thành võ sư nên khả năng trí nhớ rất tốt. Hắn nhớ lại người bạn của mình Cao Minh đã đồng ý tham gia yến tiệc của thương đội Fox này.

“Ôi không, bạn tôi, hy vọng cậu không bị sao.” Lúc đó Yone rất hoảng hốt, hắn không tin người bạn của mình sẽ chết như vậy. Dùng quyền của mạo hiềm giả bậc B, Yone đến hiện trường kiểm tra thì phát hiện được khí tức sót lại của Cao Minh, đó là chiếc mặt nạ cáo. Lúc đấy Yone thực sự rất đau lòng, người bạn hắn mới kết thân đã ra đi. Những người bảo vệ hiện trường thấy hắn buồn bã vậy cũng chỉ biết vỗ vai an ủi. Một người trong số đấy bảo Yone :

“Hôm qua, có một số người thoát ra ngoài được, biết đâu bạn anh là một trong số đó.”

“Thật ư? Vậy để tôi đến nhà trọ của anh ta.”

Yone níu kéo hy vọng, dù nó rất nhỏ nhoi. Sau đấy hắn thẳng bước về nhà trọ Safula. Chỉ là khi đi qua trang viên bên hồ, bỗng Yamamoto Yone cảm nhận được khí tức quen thuộc, rất nhạt nhòa nhưng chính xác đó là của Cao Minh. Không quan tâm đội hộ vệ, Yone lao thẳng vào khuôn viên hòng xác nhận cái chết của bạn mình. Nói đến đội hộ vệ trang viên, một đêm mất ngủ, căng thẳng bảo vệ tòa này đã khiến họ như chim sợ cành cong. Thấy Yone đột ngột xuất hiện, giống như núi lửa trào dâng, họ nhao nhao vây lấy Yone như thể Yone là hung thủ sự kiện ngày hôm qua. Yamamoto Yone biết mình không phải, nhưng vốn dĩ tính cách hắn hơi cao ngạo, gã cãi vã rồi còn tính động thủ.

“Dừng tay mau, mọi người không nhận ra đây là một trong ngũ thị Ionia sao?” Laina Fox vội lên tiếng ngăn cản hộ vệ lại. Sau đấy nàng cùng Cao Minh tiến đến. Lúc này Cao Minh mới mở lời :

“Ây dô, lão Yone, biết không hôm qua tôi tí thì ...”

Cao Minh còn chẳng kịp nói hết câu, Yamamoto Yone ôm lấy hắn nói :

“Tốt quá rồi, tốt quá rồi, cậu không sao cả. Tôi rất vui.”

“Ách, cảm ơn nhé Yone.” Cao Minh không cự tuyệt, hắn vỗ nhẹ vào lưng Yamamoto Yone. Laina Fox thấy vậy hơi tái mặt, sau đấy cô nàng phụng phịu khó chịu với hành động của Yone. Dù biết hai người chỉ là bạn, nhưng ai biết được sau này thế nào. Biết đâu ... biết đâu Minh thích như thế. Laina Fox tái mặt lần nữa khi nghĩ đến chuyện đó.

Yone tách khỏi Cao Minh, sau đấy quay về bên phía Laina Fox, ngạc nhiên hỏi Cao Minh :

“Ấy ấy, hôm qua cậu ở đây với cô tiểu thư nhà Fox này à. Hé hé, vậy hẳn nên gọi một tiếng đệ muội rồi.” Yamamoto Yone cười đùa huých bên tay của Cao Minh, tay còn lại ra biểu tượng number one.

“Không, không, chúng tôi chưa có chuyện gì xảy ra cả.” Cao Minh biện hộ.

“Đúng, dù cho ngài là một trong ngũ thị cũng không được bôi bác tiểu thư. Cô ấy chỉ hảo tâm cho vị này ở một đêm thôi.” Mấy người hầu và hộ vệ riêng thuộc nhà Fox cũng lên tiếng bãi bình, phê phán Yone quy chụp.

“Lạ nhỉ, do ràng hương ... umh umh ...” Yone khó hiểu nói nhỏ, chỉ là Cao Minh vội bịp miệng hắn lại, nói thầm :

“Tất cả chỉ là hiểu lầm, đại ca à, em lạy anh đấy.”

“Umh... huann... mam...” (Tôi hiểu mà) Yamamoto Yone nháy mắt, đánh ra hai biểu tượng number one. Rồi vội vàng quay người bước đi.

“Vậy không phá hỏng không khí hai người, hẹn ngày sau trà lâu nhé Minh.” Trước khi đi, Yone ngoái lại nói một câu ước hẹn sau đấy tiêu sái đi mất. Thấy được bạn mình an toàn, hắn rất vui và yên tâm. Cao Minh cho hắn cảm giác như nói chuyện với một người anh trai vậy. Người anh uyên bác tri thức, đôi khi hài hước nhưng sau cùng điều hắn quý ở Minh là khả năng thấu hiểu được áp lực, nỗi lòng của hắn về người em ruột thịt Yasuo. Thấy bạn yên bình cũng làm cho Yone bỏ được một viên đá trong lòng xuống.

“Người anh em, mới gặp thôi mà ta đã thấy ngươi như người thân của mình vậy. Thật may mắn cho ta.” Yone chắp tay sau lưng nói nhỏ.

...

Trở lại biệt thự, sau khi Yamamoto Yone rời đi, Cao Minh quay lại nói chuyện với Laina Fox - người đang đỏ mặt như cà chua chín.

“Vậy, anh đi trước nhé ... Laina.” Cao Minh nói với cô.

“Vâng ...” Laina Fox lí nhí đáp lời, cô đang còn ngượng ngùng trước những lời của Yone. Như kiểu bị phụ huynh phát hiện chuyện xấu vậy. Đồng thời cũng có chút thở phào, từ thái độ của Yone, dường như Cao Minh và anh ta chỉ dừng lại ở tình huynh đệ sâu đậm.

“Vậy bao giờ em có thể gặp lại anh đây ... anh Minh?” Trước lúc Minh đi khỏi cổng, Laina Fox vội vàng hỏi.

“Hmm, với chuyện đang rắc rối thế này hẳn rất khó, như vậy vào cuối tuần ngày nghỉ nhé.” Dịu dàng cười, Cao Minh trấn an Laina với một ngày hẹn.

...

Minh trở về nhà trọ, thay đồ nằm trên giường. Hắn đăm chiêu khi nghĩ về sự yếu đuối bất lực của mình ngày hôm qua. Minh thực đã buông xuôi hy vọng được sống, bình thản đón nhận cái chết. Trong xã hội pháp trị chưa mạnh mẽ, đầy rẫy bẫy rập, nơi người ăn người đen ăn đen, đôi khi còn tồn tại cả những hiện tượng, những sinh vật siêu nhiên vượt xa nhân loại. Cao Minh quả chẳng khác gì một trái hồng mềm, sống chỉ dựa vào số mệnh, may mắn. Người bình thường như hắn không sớm thì muộn cũng bị kéo vào vòng xoay an bài của định mệnh.

Cao Minh giờ chỉ muốn uống rượu, hắn muốn được say để quên đi sự yếu ớt của mình. Nghĩ là làm, hắn thẳng đến quán tổ gấu, quán khá vắng vẻ, chỉ có một số là dân ưa nhậu nhẹt thâu đêm suốt sáng. Bên trong rất sạch sẽ, Minh giờ mới để ý quán bố trí giống một hàng bar hơn là một cửa hàng phục vụ đồ ăn và đồ uống. Gerg thấy Cao Minh đến, gã lên tiếng :

“Chim non, sao hôm nay đi có một mình thôi à?”

“Vâng, cháu một mình thôi chú Gerg.” Cao Minh đáp trả, ngồi xuống rồi chọn rượu cho mình. Hắn và Yone mấy ngày gần đây hay đi uống với nhau buổi tối nên Gerg cũng không dần gần gũi hơn với cả hai.

“Vậy, đã có chuyện gì chim sẻ?” Gerg lau cốc, tinh tế hỏi Cao Minh một câu. Lão sinh ra vốn không có bố, mẹ lão đã một tay nuôi nấng và dạy dỗ Gerg, do tình yêu của mẹ, lão có chỉ số EQ rất cao. Do dó Gerg Zeke dễ dàng nhận ra vị khách trẻ tuổi trước bàn đang có tâm sự cần giải tỏa.

“Quả nhiên là chú Gerg, chú đi guốc trong bụng bọn cháu rồi. Đúng là cháu có chuyện. Chú biết sự việc hôm qua ở khu thành đông không?” Cao Minh cười xuề hỏi Gerg.

“Tất nhiên, chuyện hôm qua trừ lũ khỉ và đám ngốc thì ai chẳng biết chứ.”

“Vâng, sự thực, cháu là một trong những người đã đối mặt với nó. Tưởng như sống và chết chỉ cách nhau làn ranh rất mỏng.” Cao Minh bắt đầu kể lể.

“Cảm ơn thánh thần nhóc không sao, đó chẳng phải là điều đáng mừng ư? Sao nhóc lại thấy buồn bực được?”

“Chỉ là may mắn thôi chứ thực sự ... cháu quá yếu, nếu không có hai vị đó đến giải cứu thì cháu đã chết rồi.” Cao Minh lắc đầu, nhấp môi ly rượu táo.

“Chim sẻ, nghe ta này, may mắn cũng là một phần thực lực. Còn yếu đuối, liệu có ai mạnh ngay từ khi mới sinh ra không? Không.

Tất cả đều rất tệ lúc đầu, rồi ta chọn tốt lên hay không thôi. Cháu nhìn ta, hai người cứu cháu, thậm chí thằng tóc rơm. Chúng ta đều đã từng nhỏ yếu như vậy. Nhưng giờ ai cũng khác bởi chúng ta cố gắng thay đổi bản thân cho phù hợp với quy tắc thế giới. Cháu phải hiểu vũ khí mạnh nhất của nhân loại không phải là trí tuệ hay sức mạnh mà là sự cố gắng. Cố gắng sinh tồn, cố gắng mạnh lên, cố gắng thấu hiểu.”

“Nên dừng ủ rũ lại đi chim sẻ, hãy cố gắng học hỏi từ người khác, để một ngày cháu sẽ trưởng thành thành chim ưng tung cánh bay cao trên bầu trời tự do, ngự trị như một bậc đế vương.” Gerg bộc bạch, lão rót thêm một ly cho Cao Minh, mỉm cười êm dịu như một người thân trong gia đình.

“Chú Gerg, cháu có thể học hỏi từ chú chứ?”

“Tất nhiên rồi cháu của ta, vậy ngày mai sáng sớm ở cửa thành bắc, ta sẽ chỉ giáo cháu một số điều.” Gerg Zeke xoa đầu Cao Minh ước hẹn.

Bạn đang đọc Hành Trình Tại Runeterra sáng tác bởi VôDanhTướng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VôDanhTướng
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.