Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

14 – Cướp Biển Ko Biết Bơi (p1)

2078 chữ

Sau khi đội trưởng Nick lành bệnh rời phòng, thực lực vẫn dũng mãnh như xưa.

Mối quan hệ đặc biệt giữa đội trưởng đội xung phong và thuyền trưởng đã được lặng lẽ truyền đi khắp thuyền, đám hải tặc cứ ngỡ thuyền trưởng sẽ càng cưng chiều cậu thiếu niên kia hơn, ai ngờ từ ngày đấy, thái độ thân thiện của Hayreddin thay đổi 180 độ, không còn hay cười hay nhường thức ăn cho Nick nữa, vẻ mặt vừa lạnh lùng vừa xa cách.

Thế nên, lời đồn “giữa bọ họ xảy ra quan hệ” dần dần thay đổi thành “thuyền trưởng muốn phát sinh quan hệ nhưng đội trưởng Nick liều chết không theo, kết quả bị thương, từ đấy về sau thất sủng”.

‘Đội trưởng Nick tuy dáng người nhỏ bé yếu ớt nhưng tính cách lại vô cùng nam tính, làm sao có thể dễ dàng nghe theo chứ. Thuyền trưởng đùng đùng nổi giận, nắm lấy tay trái của Nick, quặt về phía sau lưng. Sau đó, thuyền trưởng xé rách áo sơmi của Nick, ấn Nick lên trên mặt bàn. Tấm lưng trắng nõn của thiếu niên dưới cơn mưa rền gió dữ mà run rẩy, máu tươi chảy một đường từ đùi tới mắt cá chân…’

Tin đồn truyền đi như có mắt có mũi, mỗi một chi tiết đều vô cùng sống động, giống như là có người đã thấy tận mắt, rồi kể lại một cách chi tiết. Thực tế thì đội trưởng Nick chưa bao giờ cởi trần, lưng của cậu ta trắng đen ra sao cũng không ai biết nhưng mà cuộc sống trên biển quá buồn tẻ, lại không có phụ nữ, có mấy câu chuyện thế này thì những lúc làm vài ly rượu rum cũng khiến bọn hải tặc hưng phấn hơn nhiều.

Cứ như vậy, ngài thuyền trưởng của chúng ta vốn bị gian thương dọa dẫm (không thành công), không hiểu sao lại gánh án oan cường bạo một thiếu niên nhỏ tuổi.

Thật ra Hayreddin cũng không tức giận lâu. Anh sống trên biển đã lâu như vậy, sao còn chấp nhặt với một cô bé chứ? Nhưng mà anh đã nghĩ thông suốt một chuyện, thì ra nuôi trẻ con khác hoàn toàn với nuôi thú cưng, không thể làm theo thói quen, thói quen luôn mắc lỗi.

Hayreddin vốn cho rằng Nick ngốc nghếch là một thủ hạ rất ngoan ngoãn. Từ trước đến giờ, cô rất kiệm lời, cũng không thích khoe khoang, ném vào trong cái lũ thủy thủ hung ác đủ loại kia thì gần như là tìm không thấy. Trung thành, vâng lời, thực lực chỉ đứng sau mỗi ông chủ là mình, Hayreddin cũng vì thế mà coi trọng Nick, thậm chí là cưng chiều cô.

Nhưng vấn đề đã từ từ xuất hiện, Nick không hề giống mấy tên thủ hạ khác, đặc biết nhất là tính tình trẻ con của cô. Nếu đối xử tốt với cô, cô liền thuận theo mà làm tới. Càng cưng chiều cô, thì cô lại càng lớn gan mà cưỡi lên đầu mình. Đặc biệt nhất là những chuyện liên quan đến tiền bạc, cái thai độ vô sỉ gian trá của cô thực khiến cho người ta tức đến chảy máu não.

Hayreddin hoàn toàn hiểu rõ rồi. Đối xử với nhóc con này phải sử dụng cách cây gậy và củ cà rốt, vừa đánh vừa xoa thì mới xong chuyện. (1)

Ngoài ra, anh còn một vấn đề cần phải nhanh chóng giải quyết…

Nick thả chân ngồi trên cột buồm cao với vẻ mặt mơ màng. Nói một cách dễ nghe thì trông như đang suy ngẫm về triết lý cuộc sống, còn nói khó nghe thì chính là ngẩn người. Karl đỏ mặt ngồi nhìn đôi chân nhỏ nhắn tinh xảo trước mắt, rất muốn bảo cô đeo tất vào nhưng sợ cô lại bực mình vì tật lải nhải của mình. Anh đang đấu tranh tư tưởng không biết làm sao thì Hayreddin đã đi tới, ngẩng cổ hét lớn với người đang ngẩn ngơ kia:

“Xuống đây!”

Nick nhảy từ trên cột buồm xuống trước mặt Hayreddin. Cô ngoan ngoãn đưa tay hành lễ: “Thuyền trưởng.”

“Đưa lưỡi hái cho tôi.” Hayreddin đưa tay ra. Nick lấy vũ khí sau lưng đưa lên.

“Dao găm.” Lại thêm hai thanh vũ khí được đưa lên.

Nick thực nghe lời. Cô cảm thấy gần đây ông chủ có vẻ không cần cô nữa, nếu cô không cẩn thận một chút thì cái chức vị lương cao này sẽ trôi đi theo dòng nước mất.

Hayreddin vứt đống vũ khí của cô sang chỗ đống thùng gỗ bên cạnh rồi nắm lấy cánh tay Nick lôi ra về phía mép thuyền. Anh nâng tay, quăng cô xuống biển.

Karl cực kỳ hoảng sợ, muốn nhảy xuống cứu

“Đứng yên đấy.” Hayreddin bình thản nói: “Cứu được một lần chứ có thể cứu được cả đời không? Làm cướp biển mà không biết bơi thì có mà làm người ta cười đến rụng răng.” Vừa nói, Hayreddin chậm rãi cởi quần áo của mình ra.

Trên người Nick không có vật nặng, lại liều mạng vùng vẫy cho nên cô có miễn cường ngoi lên được một chút nhưng rồi lại chìm xuống ngay. Hayreddin cởi áo sơmi, giày. Anh ở trần nhảy xuống biển, bơi tới gần rồi kéo Nick lên. Nick trồi lên mặt nước, cố hết sức hít vào môt hơi. Hayreddin lại buông tay cô ra ra để cô chìm xuống. Qua vài lần, Nick uống một bụng đầy nước biển, cố gắng nhân lúc nổi lên nhanh chóng cầu xin tha thứ:

“Thuyền trưởng! Khụ khụ… Tôi biết sai rồi… Khụ…”

“Ừ, biết sai mà sửa mới là đứa trẻ ngoan.” Hayreddin nắm chặt gáy cô, nụ cười đã biến mất mấy ngày nay rốt cục cũng xuất hiện. “Học cho tốt đi, bơi được thì tôi sẽ trả áo giáp vàng lại cho cô.” Sau đó anh lại buông tay để cô chìm xuống.

Anh không giảng giải gì hết. Những đứa trẻ lớn lên trên biển vốn cũng chẳng được dạy bơi lội, tất cả đều tự mò mẫm học tập. Hơn nữa, trong thời điểm tính mạng bị nguy hiểm, cô có thể bộc phát ra tiềm lực trước nay chưa từng có.

Hayreddin thảnh thơi bập bềnh trong nước. Nick lại có cảm giác mình sắp chết đến nơi rồi. Trong mũi trong mắt cô đều là nước, cô liều mạng nổi lên nhưng cũng không được hai ba giây lại chìm. Karl nắm chặt mép thuyền, đau lòng nhưng cũng không giúp được gì. Anh cũng sắp điên đến nơi rồi. Trong lòng anh cũng không có lời nào để phản bác lại lập trường của thuyền trưởng, anh biết Nick biết bơi thì càng tốt cho bản thân cô hơn.

Thể lực của Nick bình thường, giãy dụa trong nước lạnh trong chốc lát đã chịu không nổi. Hayreddin thấy động tác của cô có phần yếu đi, liền bơi qua ôm lấy cô vào trong lòng. Nick liều mạng bám lấy, hai tay quấn chặt lấy cổ Hayreddin.

“Khụ khụ! Tôi không… thực không chịu được… Hu hu… Thuyền trưởng… Thuyền trưởng…”

Con người lúc sắp chết, cái gì gọi là tự tôn hay thể diện đều có thể tạm thời vứt bỏ.

Nick không sợ chết nhưng không chịu nổi cảm giác chết đi sống lại thế này. Đôi mắt đỏ ửng, hai tay ôm chặt lấy cổ Hayreddin, miệng nức nở cầu khẩn. Giọng cô nghẹn ngào như một con mèo nhỏ bị ngược đãi.

Hayreddin vỗ vỗ lưng của cô cổ vũ, nghĩ thầm đứa nhỏ này thật là gầy. Tấm lưng của cô gần như nằm gọn trong lòng bàn tay của anh.

“Đừng tiếp tục nữa, lền thuyền được không?” Nick ngẩng đầu, đôi mắt đen láy đầy vẻ đáng thương.

Hai người mặt đối mặt. Hayreddin nhìn cô trong chốc lát, cười mắng: “Còn lừa người. Lần trước tôi bỏ qua, lần này cô lại tiếp tục giả vờ sao?” Tiếp đó, anh lại thả tay để cô chìm xuống.

Nick lập tức thu lệ, ôm chặt lấy thuyền trưởng như một con bạch tuộc, nhất quyết không chịu buông tay. Trong lòng cô cảm thấy lạ, làm sao mà chiêu này không còn tác dụng nữa. Thân hình cường tráng trần trụi, hai người chỉ cách nhau một lớp áo sơmi ướt đẫm, da thịt dán sát vào nhau truyền qua hơi ấm. Tứ chi quấn quýt trông khá mờ ám.

Đương nhiên Nick bé nhỏ ngốc nghếch nên cũng chẳng có cảm giác được. Nước biển lạnh vô cùng, cô phải nương vào độ ấm trên cơ thể thuyền trưởng mới có con đường sống. Hayreddin vất vả lắm mới có thể kéo được cô xuống. Anh dùng sức đẩy cô ra xa. Nick không có chỗ dựa, hét lên một cái rồi lại chìm vào biển. Cô cố gắng ngoi lên, hướng mặt về phía thuyền cầu cứu:

“Karl! Karl!!”

Chủ nhân đã lên tiếng gọi, “tóc vàng” trung thành lập tức nhiệt huyết sôi trào, đá văng giày chuẩn bị nhảy xuống biển nghĩ cách cứu viện.

Hayreddin giận dữ, ở trước mặt anh mà dám gọi tên người khác, thật là muốn ăn đòn. Hayreddin rống lên một tiếng với Karl: “Dám xuống thì lo mà dọn đồ đi!”

Trước giờ ai dám kháng lệnh của Red Lion, tuyệt đối không có đường sống. Karl cứng đờ người, đứng tại chỗ. Nắm đấm nắm chặt đến nỗi các đốt ngón tay trắng bệch. Anh biết nếu mất công việc này thì anh sẽ không còn cơ hội ở cùng với Nick nữa.

Hoàn toàn không có biện pháp, Nick nặng nề di chuyển, chân tay múa may rất loạn xạ.

Mặt trời dần ngả về tây. Hayreddin rất kiên nhẫn kéo lên rồi lại thả xuống, chờ đến khi thể lực Nick hao tổn gần hết thì mới ôm cô vào trong lòng để nghỉ ngơi một chút. Sau đó, bài học Sparta lại tiếp tục. Khó khăn chống đỡ qua hai giờ, Nick vẫn không có tiến triển gì tốt, nhiều lắm thì cô chỉ có thể kiên trì trên mặt nước hai phút (2).

Từ trong nước biển ngước nhìn lên trời có thể thấy một mảng trong veo xanh thẳm đến khó có thể tin. Bầy cá tung tăng bơi lội giống những cánh chim. Thế giới im lặng làm cho trái tim đập chậm lại. Tay chân lạnh như băng, ngón chân dường như chết lặng, Nick ngừng giãy dụa, để cho nước rót vào trong miệng mũi mình.

Hayreddin chờ đợi trong chốc lát thấy cô không nổi lên liền lặn xuống. Anh nhìn thấy cặp mắt đen láy kia đang mơ màng nhìn không trung, tay chân mở rộng, bình thản để cơ thể chìm xuống dưới đáy biển. Lòng Hayreddin trầm xuống. Anh nhanh chóng bơi qua đó, túm lấy cô. Nick cũng không liều mạng vùng vẫy như cũ, chỉ mềm oặt giống như đã mất tri giác, tùy ý để anh kéo lên mặt biển.

Hayreddin lo lắng bơi lên mặt biển. Một tay ôm chặt cô vào lồng ngực, một tay anh sờ mạch máu ở cổ của cô. Nick tựa đầu vào bả vai anh, chậm rãi tìm vị trí thật chuẩn…

Mạch đập bình thường mà! Hayreddin đang cảm thấy kỳ lạ tại sao cô lại bất động như thế thì đột nhiên bả vai truyền đến cảm giác đau đớn. Nick giống như một con thú nhỏ đói khát, cắn mạnh lấy bả vai của Hayreddin.

“Nhóc con đáng chết! Nhả ra!” Hayreddin nắm chặt cằm cô kéo ra. Một dấu răng thật sâu in trên bả vai, mơ hồ rớm máu. Nick liếm môi, cực kỳ hài lòng.

Đã bị thương mà còn bơi trong biển là một chuyện vô cùng không sáng suốt. Có đôi khi chỉ một giọt máu nhỏ có thể dẫn tới cả một bầy cá mập đói khát. Hayreddin tức giận đến hai mắt bốc lửa nhưng rốt cục thì chó cắn mình, mình cũng không thể cắn lại chó. Anh chỉ có thể kéo cô lên thuyền.

Bạn đang đọc Hải Yêu của Phạn Tạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.