Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dưới Hố Sâu

Tiểu thuyết gốc · 2471 chữ

Hắn từ từ mở mắt , cái cảm giác đầu tiên ấp đến với hắn là đau . Đầu hắn cực đau , hắn chỉ biết đau chứ không thể nào biết là đau vì sao . Cơn đau khiến hắn bắt đầu thanh tỉnh nhanh hơn , hắn ôm đầu nhăn nhó một hồi , đầu hắn như bị cái gì đó nhét vào bên trong . Mọi thứ như nhảy múa loạn xạ ngầu , rối tinh mù trong đầu hắn .Mất thêm khoảng thời gian dài ôm đầu cắn răng chịu đừng hắn mới vơi dần cảm giác đau nhức ấy . Sau một phút định thần lại , hắn bắt đầu đánh giá xung quanh . Nói là đánh giá chứ thực ra là chả có cái gì mà đánh giá cả , mọi thứ xung quanh chỉ có một mà thôi . Đó là màn đêm , đêm cục kỳ đen , hắn xòe bàn tay ra không thấy năm ngón . Loài người là vậy đó , hễ thấy màn đêm là bắt đầu trở lên sợ hãi . Hắn cũng không ngoại lệ , dù hắn thường thường sống với bóng tối nhưng chưa bao giờ sống trong cái điều kiện như phòng biệt giam như này cả . Hắn sờ sờ bên dưới mông thì nhận ra cái thứ cứu mình từ trên cao rớt xuống đây hóa ra là cái đệm này . Chẳng hiểu vì sao dưới này lại có cái đệm này nữa chứ . Thậm chí có tý mùi hương thơm nhàn nhạt tỏa lên , cơ mà cái lúc này cái chi tiết nhỏ này chẳng thể nào khiến hắn quan tâm làm gì . Tiếp tục sờ xoạng xung quanh một hồi ăn sờ được cái túi ba lô rơi theo cùng hắn . Hắn tiện tay kéo lại , lục lọi đồ ăn trong đó ra . chép miệng nói :

-Có thực mới vực được đạo , trước tiền cứ ăn cái đã .

Hắn bằng cảm giác từ bàn tay đem lại nhặt mấy cây xúc xích ra ăn .Vừa ăn vừa hồi phục lại cảm giác sợ hãi , trong đầu hắn mới nẩy số :

-Nhớ là lúc rơi xuống đây , con cờ hó kia cũng rớt theo mà .Chắc rớt bép ruột đâu đó rồi chứ

Hắn theo bản năng quay đầu ngó một hồi nhưng lắc lắc đầu tan . Tay mình còn chẳng nhìn nổi huống chi nhìn chó . Tặc lưỡi kệ đi rồi hắn tiếp tục nhai , VÀ rồi không hiểu sau .Càng ăn , đôi mắt hắn như càng ngày càng nhìn thấy xung quanh rõ ràng hơn . Cái điều này nó đến chậm lắm , nhưng hắn vẫn cảm thấy được . Bắt đầu là thấy được thứ xunh quanh như ánh sáng từ mấy cái huỳnh quang. Rồi dần dần thành đèn led , rồi bắt đầu dần dần như đèn ngủ . Hắn sau khi tọng xong hết mấy bịch xúc xích thì nhận ra mắt mình bây giờ quan sát được gần như mọi thứ xung quanh . Dù nó không sáng như ban ngày nhưng không khác gì đèn tầm nhìn khi có ánh nến vậy . Hắn cũng chẳng ngỡ ngàng chỉ tặc lưỡi :

-đậu phộng , như phim chưởng .Ngã xuống vực phát học được tuyệt thế võ công luông . Cơ mà con bà nó , sao không học được cái gì nên hồn mà học được mỗi cái trò mắt sáng là tdn nào . Này mà trở lại võ lâm thì khác gì phế vật như xưa .

Hắn xàm xàm một hồi rồi cũng chấp nhận cái sự thực này . Có ánh sáng , và tất nhiên điều đầu tiên là hắn vẫn đánh giá mọi sự xung quanh .Cái nơi này xung quanh diện tích tính chả rộng lớn gì , nhỏ hẹp dã man . Tính theo cái diện tích thì chắc chẳng nổi 3 mét vuông . Chỉ đủ kê một cái đêm còn mọi thứ xung quanh chẳng có gì . hoàn toàn là tường gạch xây đã lâu , rêu mốc phủ xanh lè . Nhìn kiểu này muốn treo lên bên trên thì có mà khướt . Khi hắn đang tính thở dài thì nhận ra phía xa kia là có một thân hình đang động nhẹ . Hắn giật mình nhìn lại , hóa ra là chó rớt theo hắn từ đợt bữa . Chắc cu cậu hấp hối sắp chết đến nơi rồi . Hắn khẽ cười khẩy rồi , bước tới gần nhìn nó . Thấy nó đúng thật là đang bị thương khá nặng , có vệt máu chảy ra từ chỗ nó nằm . Hắn vẫn theo bản năng , không tới gần mà nhìn nó một hồi đến khi chắc chắn rằng số máu đúng là từ người nó chảy ra chứ không phải từ ai khác hay sinh vật nào khác . Hắn chưa chắc hẳn , còn tiện tay cầm mấy cục đá ném tới . Tiếng đá va đập vào người nó bụp bụp liên hồi . Mãi vẫn chỉ thấy nó thở yếu ớt thì không còn điều gì khác . Hắn ta mới mạnh dạn bước tới lại gần . Khi hắn vừa mới bước lại gần thì thân hình con chó bỗng vùng dậy đè hắn xuống . Hắn chỉ kịp hoảng hồn hét lên một tiếng rồi bị nó đè xuống . Cái đầu giữ tợn của nó từ từ nhỏ rớt rãi xuống mặt hắn . Hắn căng ra , miệng há hốc ú ớ , rớt rãi của con chó rớt cả vào mồm hắn . Máu từ trên đầu con chó cũng rớt cả vào mồm hắn . Rồi cái cục gì đó cũng rớt cả vào mồm hắn , thuận theo xu thế thì không ai mở mồm ra mãi được . Hắn ngậm mồm vào và theo bản năng nuốt ực một cái . Con sói thấy vậy thì ngẩn ra , chẳng hiểu ra vì sao từ miệng nó lại phát ra âm thanh the thé như giọng con gái :

- chết tiệt , tên khốn này .

Rồi bỗng dưng vô lực ngã đè lên hắn , từ trong miệng chỉ kịp nói ra vài câu trước khi bất tỉnh :

-Không được để ta chết , tên khốn này ..

HẮn ta hết từ ngỡ ngàng này qua ngỡ ngàng khác , cả thân hình con chó to lớn là vậy nhưng đè lên người hắn lại chẳng có bao nhiêu sức năng .Thậm thí hắn còn thấy khá là thoải mái vì bộ lông của nó rất chi là mềm mượt . Hắn bất giác chẳng quản cái gì buồn tay ôm lấy con chó rồi vuốt lấy vuốt nể . Chẳng quan khỉ nợ gì con chó này vừa tý thì định đớp hẳn một miếng . Sờ tới sờ lui chán chê hắn mới chui ra khỏi người con chó và ngẫm nghĩ cái điều vừa xảy ra :

- mía ,không phải mình hoang tưởng chứ . Con này biết nói à ? không phải hồ ly tính ấy chứ , rõ ràng nghe còn có giọng nữ ?? À mà hồ ly thì có phải hóa từ chó ra đâu nhỉ. Hắn ngẫm nghĩ một hồi thấy hình như mình nghĩ hơi lạc đường lên đành vỗ vỗ vào đầu khiến đầu óc quay về mạch chính :

-Thôi kệ mệ nó ,dù sao cái nơi này khó mà thoát . cứ sống nó đã rồi tính , ít ra còn có cái gì đó mà trò chuyện . Cứu mạng người xây bẩy tòa tháp , cứu mạng chó biết nói tính là nửa người thì chắc cũng được ba tòa rưỡi chứ chả ít .

Nghĩ thế rồi hắn bắt đầu kiểm tra vết thương trên người nó .Khắp nơi không vấn đề , chỉ trên đầu xứt xát tý còn lại chẳng sao . Chỉ là cái chỗ này giống như một vết rạch vừa bằng ngón tay cái . Hắn mới ngộ ra , méo phải cái thứ lúc nãy rớt mồm mình là miếng thịt của nó rớt vào chứ . Không nghĩ thì thôi, vừa nghĩ đến cảnh hắn ta vừa nuốt kèm cả đống rãi của nó vào hắn lại thấy nhộn nhạo hết cả ruột gan .

Hắn lục túi ba lô , lôi ra cái băng gạc mà hắn may mắn tiện tay thế nào lại nhặt lấy nhét vào ba lô . VÀ giờ có cái mà xài luôn . Với cái tay nghê băng bó của hắn thì thực sự chẳng đâu ra đâu , lóng ngóng mãi mới quấn chặt được vào . Nhìn lại tác phẩm của chính mình hắn bỗng phì cười . Nhìn cái đầu con chó chông giờ chẳng khác quái gì quả bóng trắng . Hắn phì cười một hồi rồi bắt đầu xờ xoạng lại balo kiếm ra được cái bật lửa , nhìn quanh quanh một hồi cũng nhặt nhạnh dc ít củi khô , giấy xếp xếp thành 1 đống lửa nhỏ . Theo dự tính của hắn là châm lừa thì kiếm cai gì đó đun lên vì có mấy trai lavi còn nước , nhét mấy gói mì miniket vào có khi vẫn còn được bữa mỳ ngon lành . Nhưng nào có ngờ , cái nơi chó ăn đá , gà ăn sỏi này thì làm quái gì có . Ăn thẫn thờ một chút rồi , đánh ngồi xuống bên cạnh đống lửa bóc gói mì ra nhai rau ráu . Miệng cứ lẩm bẩm :

-có mà ăn là may rồi .

Nói đoạn tiếp tục nhai từ gói này xang gói khác . Bất chi bất giác hắn nhai hết cả đống mỳ rồi mà chẳng thấy no tý nào . Hắn lúc này mới há hốc mồm ra vì sức ăn điên rồ của chính mình . Hắn đang thần thỡ một lúc thì có tiếng con gái bên cạnh vọng tới :

-này , con người.

Hắn ta cứ ngẩn ra vẫn chưa hoàn tỉnh .

-này , thằng ngu kia .

Lúc này hắn mới giật mình quay xang nhìn con chó . Hắn chẳng quan xem vì sao nó nói được tiếng việt , hay còn gọi là tiếng người . Hắn bình sinh ai chửi hắn . hắn đều chửi lại . Sức chẳng bằng ai nhưng mồm quyết không thua :

-A con chó kia , mày chửi ai ngu đấy .

Con chó cũng chẳng vừa chửi lại luôn :

-ta chửi ngươi đấy , đồ óc người . Ngu như người .

-ơ , cái tông môn nhà mày , con óc chó này .

con chó bỗng bật cười nói :

-ta là có , óc ta không là óc chó chẳng lẽ óc người . Ngu như ngươi ?

Hắn ta bất giác ngân ra , móa . Bình sinh toàn chửi người với người chứ có chửi nhau với chó méo bao giờ đâu . Mà người người chửi nhau toàn đem chó má ra thờ . Nay gặp con chó thì chửi nó gì bây giờ .

Hắn đang tính kiếm từ ngữ để chửi lại cơ mà bất chừng thấy hít thở khó chịu . không xuôi . Quay xang thấy con chó cũng có biểu cảm tương tượng . Con chó quay ra nhìn đốm lửa rồi hét ầm lên :

-Mẹ thằng óc chó này , phòng thì kín . Mày đốt lửa thì còn cái qué gì không khí mà thở nữa . Nguuuu

Hắn ta ngân người ra :

- ơ , không mày là chó à .... Nói vậy tao ngu như mày à ?

Con chó nghe xong trợn mắt lên :

- Mọe , thế có liên quan đến điều ta nói không . Muốn chết cả lũ hay sao mà còn đôi co óc chó hay óc người .

Hắn ta tỉnh lại sau cơn ngáo , buột miệng nói ra :

-mịa , quên . Cơ mà cái giếng nay sâu vỡi ra . Léo lên thế qué nào được ?

Con chó ngẫm một hồi , vừa thở khó ngọc vừa nói .

-Tìm quanh đây xem có cái công tắc nào không .

Hắn ta cũng chẳng quan điều con chó có vài kiểu vô lý vãi ra . Hắn ngó quanh vừa đi vừa sờ bờ tường vừa chửi :

-mọe con chó kia , méo phải mày chơi tao ấy chứ . Dưới cái giếng hoang này thì móc méo đâu ra cái công tắc . Thằng nào định bác chăn mềm giường chiếu xuống đây chăng đèn đọc sách rồi ngủ nghỉ dưới đây chắc .

Con chó cũng chồm dậy soi mói quanh tường , miêng vẫn đáp lại :

-Mày không thấy cái giường kia à, thâm chí có cả cái gối nữa . nhìn ý như có người mới rời đây không ấy . Theo tính toán thì méo thể nào đi thẳng lên trên được , như vậy chỉ có thể có vật gì đó kiểu thang máy đưa lên hoặc lối ra nào đó thôi .

Hắn ta vừa tìm vừa nghe đáp lại :

-nghe vô lý vãi ra cơ mà thấy cũng có lý ...

-Im miêng mà tìm đi .

-Rồi rồi ... đây rồi .

con chó cũng dừng tìm kiếm lại quay xang nhìn hắn chửi :

-thì bấm đi , định chết ngạt trong này à .

-moe nóng tính thế , bấm ngay đây .

Hắn bấm xong thì có một cái cửa mở ra , giống như một cái thang máy mini đi lên bên trên . con chó nhảy vào rồi quay lại nhìn hắn :

-vào lẹ , nhìn cái gì ?

Hắn ba chân bốn căng chạy tới , nhưng đang chạy thì cái mặt đất bên dưới đột ngột nứt vỡ . Chân hắn hẫng bước , chệnh choạng . Do quan tính của bước chạy hắn vẫn cố vương tay ra bám tới cái thang máy . Nhưng phát hiện ra khoáng cách thiếu vừa chút là tới . Hắn như đang sắp tuyệt vọng rớt xuống đến nơi thì tay hắn chợt túm được bộ lông .Chẳng biết bộ phần nào của con chó . chỉ nghe thấy tiếng rú inh ỏi của nó vang lên :

-mẹ cha tên con người kia ... mau trèo lên .

Hắn ta mới sực tỉnh hóa ra lúc nguy cấp thế nào lại túm được cái đuôi con chó . hắn thuận thế túm lấy vào được cái lan can cái thang máy mà trèo lên . Cũng may hắn hành nghê trèo tường khoét vách cũng có thâm niên mới leo lên được dễ dàng thế này . Hắn nhìn xuống dưới thì sàn nhà đã nứt vỡ hết . thành cái giếng sâu hun hút chẳng nhìn thấy nổi nữa . Cái thang máy từ từ đưa một người một chó lên khỏi mặt đất . Nơi mà hôm qua cả 2 bị rớt xuống chính tại cái hố này . Cảnh hố thì vẫn còn , nhưng khung cảnh trên mặt đất lại khiến cho cả 2 ngẩn ra đến một lúc không sao mà nói được ....

Bạn đang đọc Hắc Bạch Phiêu Lưu Ký sáng tác bởi VũĐôngHànBạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VũĐôngHànBạch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.