Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi Đầu

Tiểu thuyết gốc · 1236 chữ

Hà Nội 27/3/2020

Một thân hình gầy gò ngăm đen , tóc tai tán loạn đang lần từng bước thậm thụt sau một căn nhà hai tầng đã tắt lịm đèn . Ánh sáng đèn từ mấy cột điện hắt hiu chẳng thế nào khiến thân hình đã ngăm đen sẵn lại vì màn đêm mà càng khó có thể nhân ra nổi . Hắn ta cuối thấp người , rất bình tĩnh nhìn quanh một lượt , quan sát tất cả mọi thứ xung quanh . Trong đầu hắn bắt đầu hiện lên từng chuỗi tính toán khác nhau .Sau khi đã đánh giá tình hình một cách chắc chắn nhất , hắn bắt đầu đứng dậy . Khẽ men thường bờ tường , tới sát cửu sổ tạp hóa phía trước căn nhà . Tay khè thò vào một cái , bằng một cách nào đó hắn chỉ kéo nhẹ một cái cửa sổ đã kéo ra như chưa hề được khóa . Trên miệng hẵn khẽ nhe răng cười nhếch miệng nhẹ nhàng nói ra :

-Quả nhiên

Rồi thân hình đen đúa gầy gò khẽ nhảy vào cửu sổ , để cẩn thận . Hắn vẫn ngó ra ngoài đánh giá tình hình một khoảng thời gian để chắc chắn rằng mình nhảy vào trong đây là vẫn còn có đường mà ra. Và lại mất ít phút hắn ta mới tự tin bước vào quầy tạp hóa tối đên , nhưng chất đầy hàng hóa . Khuôn mặt hắn hiện nên nét cười , đôi mắt sáng rực lên nếu ai đó có thể nhìn thấy được . Hắn ta sờ sờ vào cái bụng rộn rạo lăc lắc đầu khẽ than :

- Đã 4 ngày rồi ha , thiệt là không thể chịu nổi .

Mặc dù ruột gan hắn ra co bóp liên hồi biểu tình ,nhưng hệ thần kinh hắn lại binh tình đến lạ . Đồ tiệm tạp hóa rất nhiều nhưng hắn rất biết chọn lựa . Chỉ chọn , đồ ăn gọn nhẹ như xúc xích đức việt , thịt đóng hộp , ba tê , mì miniket và thêm 5 chai lavi nữa . Cái ba lô của hắn thì làm gì được như người ta , cứ nhìn cái lớp sần sùi bẩn bụi của nó cũng đủ biết niên đại từ cái thời na pô lê ông còn vẫn còn trong trứng chứ chả đùa . Nhét được khá đồ vào balo , hắn thử đeo lên vai thấy rằng chắc chắn mình đủ sức đeo khuôn nó đi thì hắn mới bắt đầu nhìn quanh nhặt những miếng xúc xích còn dư lên bắt đầu ngấu nghiến ăn . Vừa ăn hắn lại vừa vặn chai lavi ra uống , đến mươi mười lăm phút hắn mới vỗ vỗ bụng khẽ thở ra một hơi :

-Sống rồi .

Ngồi nghỉ một lát rồi hắn thu dọn vỏ xúc xích lẫn chai lavi quăng vào sọt ra , và hăn tuyệt nhiên không có động chạm vào chỗ thu ngân . Hắn vừa dọn vừa than :

-Đói cho sạch rách cho thơm , cùng đường nhưng vẫn phải giữ lại chút đạo lý cuối cùng của mình a .

Hắn thở dài rồi bắt đầu theo lối cũ trở ra , lúc gần mò ra ngoài cửu sổ thì như có linh tính mách bảo . Hắn lạnh gáy một cái . Theo bản năng hắn rụt đầu ngồi xuống . Một tiếng bịch va chạm với bờ tường của sổ , một vật thể màu đen to lớn lồm cồm bò dậy quay lại nhìn hắn . Đôi mắt sáng rực lom lom nhìn hắn , hắn giật mình thốt lên :

-tổ cha nó , loại súc xanh này thành tinh rồi à . Tdn ( thế đéo nào ) chờ đến tận giờ mới ra cắn mình vậy . Méo phải thân linh phù hộ thì xác định mất miếng thịt rồi .

Miệng hắn còn đang lẩm bẩm thì bỗng dưng tiêng còi khắp nơi hú lên inh ỏi . Hắn giật mình , người khẽ run một cái . Tiếng hô hoán xung quanh bắt đầu vàng lên .Tiếng còi tiêng người kêu lên inh ỏi , hắn vốn đang thân kinh tăng xông , chẳng thèm quản tiếng kêu xung quanh là cai gì . Tất cả mọi thứ đều không quan trọng , mặc kệ ngoài kia hô gì . Kệ cho con súc xanh đối diện ra sao . Giờ cứ phải chạy cái đã , hắn đứng dậy nghiến răng , vơ bừa lấy thứ xung quanh . Bất chấp nó là cái thứ gì ném thẳng tới con chó to tổ chảng phía chước . Con chó nhìn thấy vật bay tới cũng chẳng sợ khẽ cúi người né qua một bên . Hắn ta thấy vậy há hốc mồm không thôi , tiếp tục hắn tiện tay cầm được gì là ném . Nhưng bằng cách thần kỳ nào ấy con chó đều né được hết .Hắn ta điên quá , không chờ đợi nữa lấy cả thân mình liều mạng phóng tới . Con chó cũng bất ngờ vì cái hành động lấy thân lấp lỗ châu mai của hắn bất giác né quá một bên . Hắn ta tận dung sơ hở phi thẳng qua cái cánh cửa đã mở sẵn .Khi con chó hoảng hồn lại thì hắn ta đã lao vút ra ngoài mặt đường . Dù bị ngẫ sây xảy mặt mày nhưng đứng dậy hộc tốc chạy luôn . Con chó sau khi vô hụt liền cũng leo theo từ lối cửa sổ săn ra. Hắn ta phi ra ngoài thì thấy xung quang quanh bắt đầu túa ra người , nhà nào cũng thấy tiếng râm ran . Hắn hoảng quá tưởng sợ người ta quây mình liền co giò , thân kinh kích động phi thẳng theo con đường đã định sẵn . Hắn không thềm để ý phía sau , chỉ nhìn phía trước lao đi . Hắn chạy mãi mãi , tới tận cái hố đen có cây cầu hắn tự bắc qua là tới nơi trú ẩn thường ngày của hắn. Nơi ở của hắn hoàn toàn an toàn vì gần 6-7 năm qua chẳng thèm bất kỳ một ai đi vào vì đồ rằng trong này từng có vài sự kiện la xảy ra , đồ răng có ma ám . Chẳng một ai thèm tới cả . Hắn ta chú vào đây cũng vì bất đắc dĩ , mới đầu cũng sợ lắm nhưng rồi một thời gian thấy xung quanh chả có gì lạ , lạ duy nhất là muốn vào đây phải đi qua cái hố sâu này thôi . Và cũng chỉ cái hố này là cái lạ duy nhất . Hắn đang loay hoay bước qua trên cây cầu thì bỗng trên bầu trời tỏa ra ánh sáng rực rỡ . Ánh sáng nó tỏa ra như trời ban ngày buổi ban trưa. Hắn ngỡ ngàng nhìn lên , miệng há hốc . Trong cái lúc đang không hiểu ra sao thì có một vật lao đến , hóa ra là con chó đuổi theo hắn từ tiệm tạp hóa đến đây . Thân hình to như gấu của nó ập tới khiến hắn đứng trên cây cầu vốn chẳng chắc chắn gì hẫng chân . Thế là cả người cả chó rớt xuống cái hố , mặt hắn chỉ nhìn chằm chằm lên trời đang rực sáng , miệng chỉ có thể lẩm bẩm mỗi câu chửi thề .

-ăn lòng lợn rồi ...

Bạn đang đọc Hắc Bạch Phiêu Lưu Ký sáng tác bởi VũĐôngHànBạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VũĐôngHànBạch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.