Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1528 chữ

“ Được , các người không gọi đúng không?” mắt anh đầy tơ máu , tay chỉ mấy người nhân viên đang có mặt , bước lớn đi về hướng cầu thang.

Bọn họ không gọi thì anh tự đi.

Đôi mắt của Lâm Na Lộ xoẹt qua tia do dự muốn ngăn anh lại nhưng cuối cùng vẫn không làm im lặng đi theo sau anh.

Hướng gia không thể đấu lại Hạ gia, nhưng cũng không phải người mà bọn họ có thể đắc tội.

“ Anh tìm tôi” lúc này cửa thang máy mở ra Hạ Hàn Xuyên đẩy Giang Thanh Nhiên ra ngoài.

Nghe thấy giọng của anh ta Hướng Vũ nhào qua không nói lời nào năm chặt quyền hướng về Hạ Hàn Xuyên.

“ Hướng Vũ” Lâm Na Lộ do dự một hồi vẫn chạy lên một bước chắn trước mặt Hạ Hàn Xuyên, lắc đầu với Hướng Vũ.

“ Em tránh ra” Hướng Vũ đẩy cô ra, đi mấy bước tới trước mặt Hạ Hàn Xuyên, hai tay túm lấy cổ áo của anh, gằn từng chữ “ Họ Hạ kia, cmn anh còn là người không?”

Lâm Na Lộ kéo tay của anh thanh âm nghẹn ngào “ Hướng Vũ, đừng như vậy.”

“ Anh nói đi , có phải hay không?” Hướng Vũ nhìn thẳng vào Hạ Hàn Xuyên, nước mắt chảy ra anh dùng một tay lau đi quát “ chỉ phụ nữ anh thích là người, em gái tôi không phải là người hả?”

Người trong đại sảnh ngày càng đông,thậm chí có người lén ghi hình lại.

“ Hay lắm sao?” Hạ Hàn Xuyên không quan tâm sự thịnh nộ của anh ta nhàn nhạt quét mắt nhìn đám đông đang vây quanh.

Đám đông thấy vậy liền bỏ điện thoại xuống không dám quay nữa.

Mộng Lan lắc eo đi từ trong thang máy ra, đôi mắt diễm lệ gợn song “Làm phiền mọi người tự giác một chút xóa đi những cái mới quay sau đó muốn đi đâu thì đi đó.”

Đám đông ồn áo chốc lát liên rời khỏi,chỉ là rất nhiều người vừa đi vừa quay đầu lại xem.

“ Giang Thanh Nhiên gãy một cái chân , anh đánh gãy một cái chân của em gái tôi, còn bắt nó ngồi tù hai năm! Năm đó ai đúng ai sai còn chưa biết, cho dù là em gái tôi sai , cái cần trả nó đã trả sạch rồi, tại sao anh còn chưa buông tha cho nó.” Hướng Vũ kích động đôi mắt dữ tợn.

Hạ Hàn Xuyên đạm mạt quét một mắt âm thanh mang lạnh ý “ Buông tay.”

“ Em gái tôi kiếp này làm sai nhất là mù mắt yêu phải anh” Hướng Vũ dùng sức nắm chặt cô áo của anh ta đôi mắt đỏ ngâu “Hạ Hàn Xuyên tôi hỏi anh, Vãn Vãn bị bỏng thành như vậy , có phải anh làm hay không?

Giang Thnah Nhiên im lặng không lên tiếng vội vàng đi lên trước khuôn mặt sốt ruột và áy náy “ Anh Hướng Vũ, chuyện này không thể trách anh Hàn Xuyên được , là do lúc em cầm bình trà không cẩn thận làm Hướng Vãn bị bỏng. Em sẽ đền tiền thuốc, hôm khác em cũng sẽ đến bệnh hiện nói xin…”

Pầm!

Hướng Vũ buông Hạ Hàn Xuyên ra , mạnh tay đẩy ngã xe lăn của cô châm chọc nói “ Bồi thường tiền thuốc?”

Anh lấy bóp tiền lấy ra một xấp tiền mặt đập vào mặt Giang Thanh Nhiên “ Lão tử không thiếu tiền! đóng tiền này đủ để bồi thường tiền thuốc cho cô không? Không đủ thì lão tử còn.”

Anh từ trong bop lấy ra một đóng thẻ ngân hàng,toàn bộ đập vào mặt Giang Thanh Nhiên.

Giang Thanh Nhiên chật vật bò trên mặt đất,xe lăn đè trên người cô,cô muốn đẩy xe lăn ra nhưng sức lực không đủ căn bản là đẩy không ra.

Tiền và thẻ ngân hàng rơi xuống xuống xung quanh người cô trên mặt cô nổi lên một trận lửa trên người đau đến không quan tâm đến sự xấu hổ trong lòng.

Lâm Na Lộ ngăn Hướng Vũ còn đang muốn đánh Giang Thanh Nhiên nhẹ giọng nói “ Bỏ đi ,dù sao cô ấy vẫn là một người phụ nữ hơn nữa nói không chừng cô ấy không cố ý cũng đã xin lỗi rồi”

“ Em cư nhiên lại tin lời của đứa tàn phế này?” Hướng Vũ nhỏ nước bọt lên đất “ Cô ấy còn nói Hướng Vãn lái xe đụng nó cmn lão tử không tin.”

Từ trên đầu và trên người Giang Thanh Nhiên rơi xuống một đóng tiền , con người âm trầm.

“ Hướng Vũ, anh làm loạn đủ chưa?” Hạ Hàn Xuyên ngồi xuống lấy đi cái xe lăn trên người cô ôm cô đặt lên xê lăn.

“Chưa”

Hướng Vũ thấy Hạ Hàn Xuyên bảo vệ cho cô ,tức giận phẫn nộ liền dâng lên “ đôi cẩu nam nữ hai người không phải thích trả thù sao? Cái người tâm địa mưa mô hôm nay làm bỏng em gái tôi, cô cũng đừng mong sống tốt.”

“ Hướng Vũ, anh muốn làm gì…” Lâm Na Lộ nheo mắt, lời còn chưa nói xong liền thấy Hướng Vũ từ tay nhân viên vừa đi qua lấy bình nước đi thẳng về hướng Giang Thanh Nhiên.

Huala!

Một nửa bình nước nóng đổ lên mặt đất còn một nửa thì đổ lên quần tây trang của Hạ Hàn xuyên và bàn tay của Giang Thanh Nhiên.

Vết thương của Hạ Hàn Xuyên nhìn không rõ nhưng trên tay non mềm của Giang Thanh Nhiên hiên lên một mảnh đỏ còn hiện rõ bóng nước. Cô cắn chặt môi, nước mắt không tiếng động rơi xuống, khiến người thương tiếc.

“ Này…” Lâm Na Lộ mặt thoáng đỏ thoáng xanh , nói một từ nửa ngày cũng không nói nên lời.

Đôi mắt thủy quang của Mộng Lan thoáng qua tia kinh ngạc, sau đó chỉ còn lại nồng đậm hứng thú.

“ Lúc cô ấy đổ cả một bình nước lên người em gái tôi tại sao không biết giúp đỡ đở giùm một cái? Hả?”

Gân xanh trên trán Hướng Vũ nổi ngón tay từ chop mũi Hạ Hàn Xuyên rời qua chop mũi của Giang Thanh Nhiên “ cô hất một bình nước lên người em gái tôi,lão tử chỉ mới hất cô một chút , coi như cô may mắn.’

Nói xong anh kéo tay Lâm Na Lộ rời đi.

Hạ Hàn Xuyên nhìn quần tây trang bị ướt hết nhàn nhàn nói với Mộng Lan “ tìm hai người ngăn anh ta lại , báo cảnh sat.”

Mộng Lan nhàn nhạt lên tiếng thướt tha đi qua giao phó cô gái tiếp tân.

“ Anh Hàn Xuyên đừng báo cảnh sát.’

Giang Thanh Nhiên nắm lấy cổ áo của anh ,lắc đầu , đôi mắt ướt sũng nói “ Anh Hướng Vũ cũng chỉ là đang tức giận mới làm như vậy, nói đến cũng vẫn là lỗi của em. Nếu như em không bất cẩn đổ bình nước lên người Hướng vãn cũng không có chuyện này xảy ra.”

Hướng Vũ đã đi tới cửa Mộng hội sở nghe vậy liền lập tức xông lên “ Cmn lão tử ghê tởm nhất loại người Bạch liên hoa tâm địa xấu xa.”

Anh nhấc chân lên muốn đạp xe lăn liền bị Lâm Na Lộ dùng sức lực yếu ớt cản lại thanh âm muốn khóc “ Hướng Vũ anh có thể khiến em bớt lo được không?

Hướng Vũ năm chặt nấm đấm dừng động tác lại, nhìn chằm chằm Giang Thanh Nhiên , hướng mặt đất hung hă “ thật là ghê tởm”

“ Anh Hướng Vũ, anh…” Giang Thanh Nhiên run lên nói không nên lời.

Lâm Na Lộ dùng sức mím môi thay mặt xin lỗi “ Hướng Vũ cũng là đang tức giận mới làm ra những việc hỗn đản như vậy . Giang tiêu thư tôi thay mặt anh ấy xin lỗi cô, có thể hay không đừng báo cảnh sát”

“ Báo thì để bọn họ báo , thật nghĩ là lão tử sẽ sợ?” Hướng vũ hừ lạnh cường chế kéo Lâm Na Lộ đi ra ngoài.

Nhưng người bảo an Mộng Lan gọi đã giơ tay ngăn cản họ lại.

Thây vậy, Lâm Na Lộ cảm thấy gấp gáp muốn cầu xin Hạ Hàn Xuyên và Giang Thanh Nhiên nhưng Hướng Vũ ngăn cô lại.

Hạ Hàn Xuyên từ đầu đến cuối sắc mặt đạm mạt không có một chút biến động nào chỉ là lúc liếc nhìn vết bỏng trên tay Giang Thanh Nhiên trong đầu anh xuất hiện cái đùi dữ tợn, hàng lông mày không có nếp nhăn níu lại

Anh đi vòng qua sau xe, đẩy Giang Thanh Nhiên ra ngoài

(P/S:Mọi người like truyện để mình có động lức dịch tiếp nhé moah moah)

Bạn đang đọc Hạ Tiên Sinh,Yêu Anh Tôi Sai Rồi của Phong Xuy Diệp Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi motchieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.