Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

74:

1387 chữ

Ngày hôm sau Khôi cùng Lý Chiêu Thành theo Tạ công công từ rất sớm vào trong triều. Có thể nói đây là lần đầu tiền hắn được tận mắt trứng kiến cảnh hoàng cung a, so với cung thành Huế thời tiền kiếp của hắn thì cũng không khác là bao. Cổng thành rộng lớn trạm khắc đủ các loại họa tiết, dọc đường vào hoàng cung 2 bên là 2 con thần long được điêu khắc bằng đá. Từ cổng thành vào trong Nghị sự điện khá xa, 3 người đi 15 phút mà vẫn chưa thấy bóng dáng đâu. - Lý công công, còn bao xa nửa mới tới nơi. - Phó thống soái không cần sốt ruột hoàng cung không còn xa nửa đâu, chúng ta đã đi được 1 phần 3 đường rồi. - ???? “ Ta phải thật bình tĩnh, xem như đang đi dạo chùa Bái Đính nhân dịp năm mới đi.” Khôi tự trấn an lòng mình, hắn cảm giác hơi bất an như sắp bị lừa vào tròng vậy. Cảm giác của hắn cũng không sai lúc này trong ngự thư phòng Hoàng Thượng cũng đang bày mưu tính kế để kéo hắn về phía mình. - Văn Trường theo ngươi làm thế nào để hắn có thể vì triều đình mà tự nguyện góp sức. - Hoàng thượng, con người hắn thích tiêu dao tự tại rất khó để nắm bắt. - Vậy theo ngươi đàn ông thích nhất là gì?

Văn Trường trầm ngâm suy nghĩ rồi đáp.

- Theo vi thần có thể là quyền, tiền và mỹ nhân a. Tiền thì hắn không thiếu rồi, quyền với tính cách của hắn cũng chưa chắc đã thích, vậy chẳng phải….

Văn Trường gật gù, mỗi lần lão gặp Khôi là hắn lại ở bên 1 mỹ nữ, ai cũng nghiêng nước nghiêng thành. Lão dám tự tin khẳng định hắn là 1 tên “ dại gái” chính hiệu. Mà nhắc tới số đào hoa của hắn lại làm lão tức giận, con gái hắn nuôi hơn 20 năm luôn nói không với đàn ông, vậy mà vừa gặp hắn thôi đã bỏ nhà theo zai rồi, thật là gia môn bất hạnh mà. …………..

Sau 30 phút cuối cùng Khôi cũng thấy được Hoàng cung, những căn nhà rộng lớn đan xen nhau với kiến trúc cổ xưa, mái ngói uốn cong như những bông sen đang hướng về mặt trời. - 2 người hãy tiến vào đi thôi, lão nô phải dừng bước ở đây rồi.

Trước mặt 2 người chính là Nghị sự điện, nơi Hoàng Thượng lên triều cùng các văn võ bá quan. Đối với Lý Chiêu Thành thì không quá xa lạ, hắn đã rất nhiều lần vào triều diện kiến Hoàng Thượng, chức thông soái của hắn cũng do Hoàng Thượng đích thân ngự phong. Nhưng với Khôi lại hoàn toàn khác, tất cả đều rất mới mẻ với hắn, hết ngó đông lại nhìn sang tây, trong đầu liên tục xuất hiện ý nghĩ tà ác. “ Cmn thật sa hoa, đi ị trong này chắc mát * phải biết, mẹ nó cái ghế long ỷ này, chỉ cần đem bán sắt vụn cũng được đống tiền.”

Khôi cùng Lý Chiêu Thành vào trong nghị sự điện, lúc này các quan lại cũng lần lượt tiến vào. 2 người tìm cho mình 1 góc khuất để đứng, chẳng vì lí do nào mà chỉ là đồng đạo gặp chí hướng mà thôi, 2 người đứng vào trong đấy chém gió với nhau cho thoải mái a. - Nhị đệ đừng sợ, nói nhỏ cho đệ biết nhé, Hoàng Thượng nhìn ngu ngu như vậy những rất công minh. - Đại ca yên tâm, ta vào đây chỉ có 1 thắc mắc mà thôi. - Nhị đệ cứ nói, ta sẽ giải đáp giúp đệ. - À .. đệ chỉ thắc mắc là Hoàng Thượng có con gái hay không thôi, không biết nàng ta có đẹp không? số đo 3 vòng thế nào? Tính cách nàng ra sao, Tsundere, Yandere hay là Dandere. - ………. - Xem ra nhị đệ phải thất vọng rồi, Hoàng Thượng chỉ có 2 vị hoàng tử mà thôi.

Khôi liền xì mặt ra, niềm vui lớn nhất vào Hoàng Cung của hắn đã bị dập tắt. Ước mơ được bao nuôi, 1 bước lên mây của hắn đã tan thành mây khói.

- Hoàng Thượng giá lâm.

Một tiếng ái nam ái nữ hô lên, Hoàng Thượng từ từ bước ra, trên người mặc 1 tấm long bào nguyên cây vàng óng.

- Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế, vạn vạn tuế.

Các bá quan văn võ đồng loạt quỳ xuống hô, Khôi cũng vội hành lễ, thời nay đụng 1 cái là thi quân phạm thượng chém chém giết giết ngay, hắn xem phim nhiều rồi, nên cũng hổng có ngu. - Các khanh bình thân. - Tạ ơn Hoàng Thượng.

Lúc này Khôi mới dám nhìn vào Hoàng Thượng, không nhìn thì thôi, nhìn lại làm hắn giật nãy mình. “ Mẹ nó,hóa ra là người quen, cái lão già tham ăn, 1 mình chén bay 2 nồi lẩu chó lại là Hoàng Thượng sao, Trái Đất này loạn cmn rồi.” Hoàng Thượng lúc này nhìn 1 lượt bá quan rồi lên tiếng.

- Các khanh có việc gì cần tấu hãy nói ra. - Bẩm Hoàng Thượng, nay đang là tháng 9, nhiều cơn bão kéo đến các vùng ven biển, tuy đã tu sửa lại đê điều nhưng bão tới liên tục khiến cho nhiều nơi bị ngập lụt, dân chúng lầm than, xin Hoàng Thượng mở ngân khố cứu trợ.

Văn Chính tể tướng liền thay mặt quan văn dâng tấu chương.

- Việc này trẩm cũng đã suy xét tới, trước mắt sẽ cho quân đem bạc cùng lương thực tới tiếp tế, đồng thời quan quân sẽ giúp người dân khắc phục khó khăn do bão gây ra, còn phương án sắp tới trẩm đã có cách giải quyết.

Nhìn mọi người không còn ai dâng tấu chương lúc này Hoàng Thượng lên tiếng.

- Lý thống soái. - Hạ quan có mặt.

Lý Chiêu Thành nhanh chân đứng ra.

- Lý thông soái có công lớn trong cuộc dẹp loạn phản tặc cũng như hộ giá trẫm, nay phong làm Ngự tiền trung quân thống lĩnh 5 đạo vệ quân. - Đạ tạ Hoàng ân, Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

Lý Chiêu Thành liền hành lễ, 5 đạo vệ quân là quân đội chính quy của triều đình, quân số mỗi đạo lên tới 2 nghìn quân. Ngự tiền trung quân như hắn đã có thể nắm trong tay 1 vạn binh mã a. - Khôi phó soái. - Có hạ quan.

Lúc này Khôi ỉu xìu bước ra, mặt hắn như đưa đám vậy. Hoàng Thượng mỉm cười nhìn hắn, làm hắn cảm thấy run run.

- Khôi ái khanh, thông minh kiệt suất, đưa ra các kế sách công thành tuyệt diệu, giúp quân ta dễ dàng dành thắng lợi đồng thời cũng phá tan được âm mưu tạo phản của Đoàn gia đáng nhận trọng thưởng, tuy nhiên tự ý làm trái quân pháp, tự mình hành động không thông báo lại với trẩm. Nay xét công ban thưởng, phong làm Tả dực tướng quân thống lĩnh 3 đạo vệ quân, trực tiếp huấn luyện quân binh đồng thời tham gia vào đội nghiên cứu chế tạo vũ khí.

Hoàng Thượng dừng lại nhìn thẳng vào hắn.

- Xét về tội, liền xử phạt vào cung làm đầu bếp chuẩn bị thức ăn cho trẩm 1 tháng. Ngoài ra xét Tả dực tướng quân chưa có phủ đệ, liền ban Điền Quang phủ cùng 100 người hầu, 1 vạn lượng bạc, ngàn tấm vải vóc. - Tạ ơn Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

Khôi hứ hửng quay về, “ tưởng bị ăn hành thế nào, hóa ra chỉ phải nấu ăn 1 tháng, ông đây đếch sợ”. Khôi không biết rằng, Hoàng Thượng đã chuẩn bị sắp xếp cho hắn 1 mối nhân duyên khiến hắn dở khóc dở cười a.

Bạn đang đọc Giang Sơn Đại Việt của hanhsoc1080
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.