Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua Đất Xây Nhà

Phiên bản Dịch · 1629 chữ

Mọi chuyện lại êm đềm xảy ra theo đúng những gì nó đã sắp đặt, cuộc sống vẫn vậy, nó vẫn đi làm, Nhung đã tốt nghiệp, xin việc ở một công ty tại Quận 5, Duyên sau khi học những kiến thức của nó, bây giờ đã là một Freelancer chuyên nghiệp.

Kết quả xét nghiệm từ bệnh viện chuyên não trung ương cho biết, phần vỏ não của nó bị lệch tâm so với vỏ não bình thường 3’5 độ và có chiều hướng di chuyển về phía não.

Tỉ lệ của cuộc phãu thuật sẽ tùy thuộc vào việc Não có thích ứng tốt với vỏ não sinh học thay thế trong thời gian nuôi vỏ thật ở dung dịch hay không ?. Nếu rơi vào trạng thái hôn mê sâu và không hồi tỉnh, có thể nó sẽ trở thành người thực vật.

Việc này là một biến cố bất ngờ đối với nó, nó vẫn chưa quyết định có tham gia vào ca mổ hay không ? 15% ???? thấp quá.

Duyên đã chuyển đến ở cùng phòng với nó và Nhung, Nhung cũng dễ dàng chấp nhận em bởi một lẽ…. tất cả những biến cố trước Nhung đều biết, chỉ là nó không biết Nhung đã biết mà thôi. Nhung không đòi hỏi gì ở nó, và Nhung cũng chấp nhận tình cảm của Duyên đối với nó.

Với đồng lương của cả 3 gộp lại, hàng tháng sau khi trừ đi chi phí ăn uống cũng còn dư lại được một con số kha khá. Sau 1 hơn năm cả ba đã tích góp đủ số tiền mua một căn nhà ở Bình Tân.

Ngày giỗ Thu, nó đã ngồi bên cạnh em cả ngày trời, tâm sự với e nhiều thứ, những thứ nó hứa hẹn khi gặp em dưới đó sẽ nói hết với em, căn phòng buồn chỉ tiếng nó và một vài người nữa…

Nó không chịu quyết định của Nhung, nhưng rồi cũng phải siêu lòng, giữa năm 2012 nó và em đã chính thức tổ chức lễ cưới. Mặc dù nó không muốn, bản thân nó còn chưa biết nó còn sống được bao lâu nữa có tồn tại được hay không ? nó chẳng muốn mang đến nỗi đau cho Nhung.

Duyên chấp nhận làm người phía sau của nó, không danh phận…

Ngẫm nghĩ cuộc đời, nhiều lúc lại quá là buồn cười…. vui thì vui tột cùng, rồi khổ thì chẳng biết so với ai… Nó quyết định tham gia ca mổ, chi phí thì đã có người đứng ra lo cho nó, việc nó cần làm là ổn định tinh thần, phải ổn định tinh thần.

Trong thời gian chờ đợi, nó vẫn đi làm, vẫn đi học…. chẳng nói với ai điều mà nó đang mang trong người ngoài người thân trong gia đình.

P/s : nghĩ lại đoạn này, giống hồi tưởng suy nghĩ hơn là cái tiêu đề của nó, nhưng thôi kệ vậy.

Sau nhiều lần xét nghiệm các vấn đề liên quan để thực hiện ca mổ, ngày mổ chính thức đã được định vào năm 2013.

Một năm nữa lại trôi qua, bỗng nó nhớ đến việc nên ghi lại hồi ký của mình, để lại nếu nó có ra đi chăng nữa thì coi như là món quà cho người ở lại, cho Thu và cũng là món quà của nó dành cho xã hội, để mọi người biết đến cuộc sống của nó, cái khó khăn của cuộc sống.

Cái đau đầu nó suy nghĩ là nó sẽ chia sẻ ở đâu ? ghi lại như thế nào để mọi người có thể tiếp nhận tốt hơn.

Lang thang trên mạng, bỗng nó nhớ đến Lauxanh.us, cái trang mà khá lâu rồi nó không quan tâm. Tên miền này không vào được, sau một lúc google nó mới mò ra cái tên thiendia.com.

Nó kiểm tra tài khoản cũ nó đã đăng ký tại lauxanh, các thông tin có quá nhiều. Nó đăng ký tài khoản mới.

Vấn đề lại nổi lên , chẳng được viết bài chưa đủ số bài tối thiểu để mở chủ đề. Nó viết tin nhắn cho bác quản lý và nhận được trả lời phũ phàng:

“Nếu mình đặc cách cho bạn, 1 member mới reg nick và sau 2-3 câu nói thì mình là 1 ng quản lý cẩu thả rồi

Bạn vào LX ko chỉ posst bài mà còn dọc bài người khác, nếu thấy hay thì hãy reply, như thế thì không phải là spam. Bản chất của chơi nó nằm ở chỗ đó đấy

Chúc bạn sớm tìm được các topic bạn thấy hay và reply cho nó”

Trả lời lại:

“Thực sự thì mình tham gia lauxanh bằng nick cũ đã nhiều năm ……….., bạn có thể kiểm tra, việc đọc bài thì không cần phải nói.

Vấn đề là mình muốn đóng góp thêm topic cho lauxanh thôi. Việc reply thì nếu thực sự cần thiết hoặc tâm đắc với bài viết mình mới trả lời, trong mấy năm qua nick kia mình chỉ reply có mấy lần. Nên mong bạn xem xét kỹ hơn một chút, việc không dùng nick kia là có lý do tế nhị của nó, bạn có thể thử google search với nick kia mà xem, quá nhiều thông tin cá nhân, nên kô thể dùng nó để xin đặc cách được.

Đây không phải là vấn đề Đọc bài và trả lời, ý mình là nếu không thể đặc cách thì phải tìm bải viết mà reply cho đủ thôi, việc này đối với mình khá vô nghĩa, hàng trăm bài viết mới có bài xúc tích đáng để được reply chia sẻ quan điểm, không phải bài nào cũng reply được.

Mong câu trả lời !”

Và câu trả lời là không có trả lời …..

Không biết có ai công nhận không ? nhưng cái đoạn này đúng là nhảm nè, đang ham hố mà đi đọc bài người ta rồi reply, khó chịu, thế là ta đi spam , hơ hơ..

Kaka một thời gian đi spam, vô bài nào cũng, hay thế, tuyệt, tôi rất thích đúng là nhảm nhí không chịu được, phù cuối cùng cũng đủ số bài cần thiết, phải lao ra lập topic ngay trước khi bị bác Mod nào đó đi dọn bài, haha.

Vậy đó là một đoạn trường ca để cái topic mà bạn đang đọc ra đời, khó khăn và gian khổ thế đấy

Đoạn đầu tiên, phải ngồi ngẫm nghĩ thật lâu để có thể lấy được hết tâm trạng của mình về những chuỗi ngày ấy.

Đoạn 1, đoạn 2 cho đến đoạn 7 ký ức tràn về như sóng dập bờ liên tục của bãi biển nào đó.

Đoạn 16 là đoạn mà nó hao tốn nước mắt và công sức nhất, đoạn này không ai biết nhưng nó đã viết đi viết lại đến 5 lần, khóc theo từng câu, từng chữ …

Nó vẫn duy trì công việc hiện tại và chẳng cho ai biết về thông tin mà vài tháng nữa nó sẽ …. Haiz

Qua đoạn 19 nó cảm thấy nhẹ nhàng hơn ….

Ơ cái đệch có cái comment của ông : Langdumotminh – đọc xong lại nổi xung thiên lên… thế là phang một dãy dài comment tá lả nghĩ lại lúc đó đúng là nóng quá haiz ^^ .

Ha ha, nạn nhân tiếp theo là cái ông newman_LX, lúc ấy đọc xong đoạn hỏi của ông ấy, lại nổi điên lên, ghi đến thế mà còn ko chịu đọc, còn hỏi lại rát cụ thể cơ , thế là một dãy dài comment dài nữa, thái độ trịch thượng thật , đọc lại mà ớn quá, nhắm ngoài đời mà gặp, thằng chả cho mấy đấm chết thật

Thế là y như rằng nhận được cái inbox của ông anh ngay, thanks ông anh chứ không là thái độ của thằng em cứ theo đà mà phất rồi, thế là lại làm 1 comment xin lỗi toàn thể….

Nhớ em man mác….

Một long hai phụng….. đó cũng là nỗi nhớ, mà nó đã dành cho cả hai …

Ha ha, đọc cái comment của ông cụ nào, nói nó gài hàng, buồn cười cả 5 phút.

Sáng hôm sau, nó đến cty, làm việc, trưa nó tạt qua chỗ Nhung làm việc chở em đi ăn cơm, nó sợ nó sẽ không còn thời gian để làm việc đó lâu hơn nữa…

Cả hai đang nằm ngủ bên cạnh nó… nó buồn…. ngồi dậy, bật máy tính… châm điếu thuốc, 12h kém rồi….

Vô vọng… nó cảm thấy khóc nhiều cũng mệt mỏi…. 2h40 nó lăn ra ngủ….

Trưa nay, lang thang đọc mấy truyện trong mục hot, thấy nhiều ông cứ la làng sao mấy bác đó đem con bỏ chợ… tự nhiên nó có ý ghẹo mấy ông đang lậm câu chuyện của nó… ha ha….

Có vẻ mấy ông này không mặn mà với chuyện nó đem con bỏ chợ haiz… mất vui …

Lại ngồi hồi tưởng tiếp …..

25-04 ….. sau khi ở cty về…. lại nhảy vào comment….. rồi đi tắm… ăn cơm…. Em dọn cơm cho nó, nhìn nó ăn, mỉm cười… rồi lại khóc….. haiz …

Lý do mà nhiều mem hầu như chưa biết… nó chỉ viết câu chuyện này khi mọi người đã ngủ…. nó hồi tưởng nên không muốn ai thấy nó đang khóc hoặc ai đó làm gián đoạn hồi tưởng của nó… đêm tối, yên tĩnh, bóng đêm là bạn của nó….

Kết cái đoạn này ở đây vậy…….

Bạn đang đọc Giấc Mơ Xưa của vô danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuNhiTử
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.