Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn tưởng chỉ có mình ta

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Chương 8: Còn tưởng chỉ có mình ta

Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không

- ed: anhvietnx

"Năm nay Tiểu Dữu Tử lên 5, là độ tuổi đáng yêu nhất." Trình Trục suy nghĩ.

Hắn vẫn luôn hoài niệm về thời kỳ này của em gái mình. Trình Nhã ở giai đoạn này cũng là lúc thân thiết với hắn nhất, lúc nào cũng muốn dính lấy hắn. Sau này, hắn từ thủ phủ Hàng Châu chạy tới thành phố Vũ Thành để khởi nghiệp. Đầu tiên, hắn kinh doanh trên sàn thương mại điện tử, sau đó live stream bán hàng hóa, rất ít khi về gặp gia đình, hai người thậm chí cả năm không gặp.

Sau khi bế Trình Dữu một lát, Trình Trục đặt em ấy xuống rồi ngồi bên cạnh. Hắn mở lời: "Anh đút Tiểu Dữu Tử chút canh đậu xanh nha.”

Cô bé lập tức giơ lên một nắm tay nhỏ: "Chờ một chút!"

Trình Trục ngơ ngác: "Sao vậy?"

Trình Dữu nhíu mày: "Anh à, em có điều muốn hỏi."

Trình Trục mỉm cười: "Nói đi."

Cô gái nhỏ ngẩng đầu, lộ ra đôi má phúng phính: "Hôm nay cả ngày em không ở nhà, anh có nhớ em không?"

"Nhớ chứ." Trình Trục trả lời mà không cần suy nghĩ, thậm chí câu này còn có hai nghĩa...

Anh không chỉ là không gặp em một ngày, mà còn không gặp em của độ tuổi này rất nhiều năm rồi...

Tiểu Dữu Tử lập tức đưa tay vuốt ngực thở phào như người lớn, giọng nói ngọt ngào:

"Thế thì tốt, còn tưởng chỉ có mình em ở quán mong ngóng anh."

Chỉ một câu đơn giản của em gái đã khiến con tim Trình Trục như sắp tan chảy.

Mẹ kiếp, em gái mình thật sự quá đáng yêu!

Với tâm lý và đẳng cấp hiện tại của Trình Trục, những nữ nhân bình thường hoàn toàn không thể chạm tới trái tim của hắn. Nhưng riêng Tiểu Dữu Tử, chỉ cần nữ hài làm nũng, dù là cái gì đi nữa hắn đều không chối từ.

Mất não, trực tiếp mất mẹ não luôn!

Sao lại không thể tặng công chúa điện hạ một tòa lâu đài?

Kiếm tiền, cả đời này đều phải nỗ lực kiếm tiền!

Trình Trục vừa uống canh đậu xanh vừa đắm chìm vào những hồi ức...

“Nghĩ kĩ lại, đối với Tiểu Dữu Tử, lòng mình vẫn còn nhiều tiếc nuối.”

Trong ký ức của hắn, em gái khi còn bé rất hoạt bát và tinh quái. Nhưng từ khi lên trung học cơ sở, em ấy ngày càng hướng nội. Sau này Trình Trục mới phát hiện ra, lúc đó, nữ hài bị các nữ sinh khác trêu chọc vì dậy thì sớm. Bộ đồng phục rộng cũng không giấu được đường nét cơ thể mình. Sau lưng Trình Dữu, chúng bí mật gọi cô bé là “nhỏ lẳng lơ”. Điều này khiến cho Tiểu Dữu Tử bắt đầu khom lưng giấu ngực, lâu ngày, dáng người cũng không sửa lại được nữa. Cứ thế, em ấy ngày càng tự ti. Mà đối với nữ sinh, dáng vẻ và khí chất thật sự rất quan trọng. Cùng một khuôn mặt, khi phối hợp với dáng vẻ và khí chất khác nhau, lại có thể phát sinh những biến hóa kinh thiên động địa.

Mãi về sau, khi nghe bạn thân của Tiểu Dữu Tử kể lại những chuyện này, Trình Trục tức giận đến mức muốn xé nát mấy cái miệng chết tiệt của đám nữ sinh kia. Cô bạn đó rất thích trò chuyện với Trình Trục, cô ta cảm thấy rằng anh trai của bạn thân hoàn toàn khác với các nam sinh còn lại trong trường.

Về sau, Trình Trục dùng vài trăm nhân dân tệ cho Trình Dữu tham gia một lớp Pilates. Ngoài ra, hắn còn thuê một người có chuyên môn đặc biệt để chỉnh sửa vóc dáng cho em ấy.

Nhưng lại rất khó để thay đổi tâm tình...

Hắn nghĩ thầm: “Từ giờ mình cần phải quan tâm em ấy nhiều hơn.”

Tới đây, hắn liền đứng dậy đi vào bếp sau quán ăn. Trình Đông nhìn thoáng qua con trai mình, không nhanh không chậm nói: “Đến rồi à? "

Trình gia nổi danh trọng nữ khinh nam, Trình Đông đối xử với con gái nhà mình nhiệt tình như lửa, là một kẻ cuồng con gái chính hiệu, còn đối với con trai thì lại là hình thức nuôi thả, chỉ cần đừng ra ngoài gây họa là được.

“Cha, con có thể giúp gì không?" Trình Trục hỏi.

Trình Đông vừa làm thịt xào sả ớt vừa ngạc nhiên nhìn hắn, chỉ nói được mấy chữ: "Ra ngoài bật điều hòa đi.”

Trình Trục cũng không chèo kéo, ngoan ngoãn rời khỏi phòng bếp. Lão Trình nhìn bóng lưng con trai, lẩm bẩm nói: “Thật là kỳ lạ, cái tên lười biếng này sao hôm nay lại chủ động giúp mình?”

Trình Trục ngồi xuống bàn ăn, trong lòng bắt đầu tính toán: "Nếu như nhớ không lầm, năm nay chú hai sẽ tới lừa hết sạch tiền, khiến nhà mình tán gia bại sản, mấy năm tới lão Trình sẽ rất vất vả."

"Thân thể của cha về sau vẫn luôn không được tốt, có lẽ là bởi vì mấy năm nay sống quá mệt mỏi."

Thế giới của những người nghèo chính là như vậy, phàm là chuyện có thể xử lý bằng tiền thì lại dùng sức khỏe, sinh mệnh, thời gian, tôn nghiêm,... những thứ còn quý giá hơn tiền để giải quyết.

Con người mà, khi còn trẻ thì dùng sức khỏe để đổi lấy tiền, đến khi sinh bệnh lại phải dùng tiền mua lại sức khỏe.

Sự nghiệp của Trình Trục sau này coi như thuận lợi, hơn nữa hắn đặc biệt quan tâm đến ba mẹ nên sức khỏe của lão Trình ngày càng cải thiện, mẹ hắn - Hứa Vận cũng ngày càng trẻ ra.

Bạn đang đọc Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zip2409
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật anhvietnx
Lượt đọc 342

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.