Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tắc tắc

Tiểu thuyết gốc · 1760 chữ

02/09/2021 20:00

Không biết có người Việt nào còn sống hay không? Liệu họ có còn nhớ hôm nay là một ngày lễ?

Sáng nay tôi đã đứng trên tầng thượng và gồng phổi hét to: "Chúc mừng ngày Quốc Khánh Việt Nam! Chúc tất cả may mắn sinh tồn!"

Chắc là chẳng còn ai nghe thấy đâu. Nhưng nếu có ai đó ngoài kia, tôi mong là họ biết họ không chỉ có một mình.

Vết thương trên đùi phải đã ngừng chảy máu chỉ sau một ngày. Tôi đã tự dạy bản thân cách xé vải băng bó y hệt như phim. Nếu có kim và chỉ khâu lại chắc sẽ nhanh lành hơn. Hiện tại tôi chỉ cầm máu được mà thôi, nếu hoạt động quá độ hẳn sẽ khiến nó rách ra lại.

Tôi mong bản thân không bị nhiễm trùng hay gì. Chơi game sinh tồn hoài nên tôi biết cái thể loại này hay xuất hiện đột nhiên lắm. Nếu mà nhiễm trùng thì cắt bay cái chân như chơi. Có kháng sinh và thuốc khử trùng ngoài da như Oxy già là tốt nhất.

Nếu tôi tìm cách ra được khỏi đây, nhất định phải đi bệnh viện hay tiệm thuốc lục lọi. Đánh nhau với bọn quái vật này cực kì dễ bị thương, dù có chuẩn bị kỹ càng thế nào.

03/09/2021 13:15

Vì vết thương trên đùi phải mà những ngày gần đây tôi không khám phá các tầng nữa. Điều cấm kị nhất khi sinh tồn là chiến đấu khi bị thương và mệt.

Luật số ba: Không chiến đấu khi mệt và bị thương.

Sáng nay tôi đảo lại lần nữa mười ba tầng mà mình đã dọn. Tầng bốn đến tầng mười sáu. Tôi không kiếm được Oxy già hay thuốc đỏ nào nhưng kiếm được một chai rượu có độ cồn khá cao. Không những thế, tôi còn kiếm được kim chỉ trong hộc bàn của một văn phòng. Mọi dụng cụ cần thiết đều xuất hiện, việc tôi cần làm là khâu vết thương trên đùi phải lại. Song khi nhìn cây kim nhọn hoắc, lòng tôi có chút chần chừ.

03/09/2021 17:30

Tôi biết mình không muốn khâu vết thương khi trời đã tối. Đèn điện không có, chỉ với ánh đèn pin của điện thoại thì không đủ. Tôi phải khâu vết thương trong khi trời còn sáng. Tôi đã rất sợ, tôi chưa từng làm việc nào tương tự thế này.

Sau hai tiếng chuẩn bị tâm lý thì vào bốn giờ chiều nay, tôi bắt đầu khâu.

Tôi chưa bao giờ được chỉ dẫn cách khâu vết thương cũng như công việc chuẩn bị. Nhưng tôi nhớ đến cảnh của những bộ phim mà mình đã coi mà bắt chước. Nói thật, tôi biết phim ảnh khác với đời thật, nhưng hiện tại internet đã sập, tôi không thể google "cách khâu vết thương" được.

Tôi bẻ cong một cây kim lại cho nó cong như mũi câu. Tôi còn ba cây kim nữa, để dành cho việc khác nếu cần. Tôi hơ cây kim cong trên lửa để sát trùng. Cách tạo lửa thì đơn giản lắm, tôi trộm rất nhiều bật lửa từ tiệm tạp hoá. Trong ba lô còn đến năm sáu cái. Nếu bạn nghĩ tôi tạo lửa như trong mấy chương trình sinh tồn của Discovery thì không có đâu. Sau khi sát trùng thì tôi đổ rượu qua vết thương.

Bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn nổi hết cả da gà. Rượu + vết thương hở = thốn cực kỳ.

Tôi nhấp luôn một ngụm rượu. Suy xét lại thì đáng lẽ tôi không nên làm thế. Lỡ mà say, đâm cây kim sai chỗ thì lại sai lầm. Chỉ là tôi hơi ảo tưởng quá. Trong phim, lúc họ khâu vết thương thế này thường nốc rượu luôn. Hiện thực không nên làm. Tôi cũng không thích vị của chai rượu kia.

Kế tiếp là màn khâu da thịt cực kì thảm hại kéo dài nửa tiếng đồng hồ.

Luật số bốn: Khâu vết thương phải nhanh.

Vì tôi sợ đau nên quá trình kéo dài. Quá trình dài, mức độ và liều lượng đau đớn lại nhiều hơn. Sau này rút kinh nghiệm, khâu vết thương phải hung hăng lên một chút. Một phát là một đường chỉ.

04/09/2021 20:00

Hôm nay tôi lại bắt đầu dọn dẹp các tầng. Vết thương chưa hoàn toàn lành lại nhưng nhu yếu phẩm của tôi đã cạn kiệt. Không đi không được. May mắn, tôi dọn tầng ba thành công và không bị thêm một chút vết thương nào.

K/D/A: 30/0/0

Tầng ba có đến tận mười tám con ma đi. Tôi cứ tưởng diệt bọn chúng sẽ khó và tốn thời gian lắm. Thế mà chỉ trong một ngày tôi đã dọn sạch. Có vẻ tôi đã quen với việc chém giết ma quỷ này rồi.

Giết bọn chúng cực kì vui. Cảm giác y như chơi game thực tế ảo mà thay vì ảo lại là thực tế "thật". Tôi nghĩ đây là lý do chính tôi dọn nhanh đến vậy. Vì nó vui và vì tôi giết quá hăng.

05/09/2021 12:00

Hôm nay tôi dọn thêm bảy con ở tầng hai. Không có vết thương mới nào. Tầng này có một căn phòng giống như là nơi ở của nhân viên hay gì đó. Có đầy đủ tiện nghi và nhu yếu phẩm. Tôi tìm được hai thùng nước suối và cả một tủ đồ ăn. Đúng là trúng mánh. Tôi sẽ dùng căn phòng này làm căn cứ tạm thời.

K/D/A: 37/0/0

Có rất nhiều thực phẩm đã hư thối. Nhưng may mắn là đồ khô và đồ hộp cũng không ít. Nếu dùng tiết kiệm hẳn là có thể duy trì một tháng.

Nhưng tôi lại không muốn dùng tiết kiệm. Điều quan trọng khi sinh tồn tại tận thế là phải có thân hình khỏe mạnh, như vậy sức tấn công mới cao và tỉ lệ sống sót sẽ lớn hơn. Game sinh tồn nào đều vậy. Trước khi phát triển nơi ở, phải phát triển chỉ số của bản thân trước.

Luật số năm: Rèn luyện cơ thể thường xuyên.

Trong căn cứ tạm thời có một tấm gương. Tôi cởi hết quần áo đứng đó, săm soi thử tình trạng cơ thể.

Gầy yếu là cụm từ dùng để miêu tả tình huống hiện tại của tôi.

Tôi cần phải mập lên, tăng thêm cơ bắp. Chủ yếu là phải có khả năng chạy thoát được những con ma bò. Đừng nghĩ rằng tôi giết hơn ba chục con ma đi là giỏi. Bọn ma đi chẳng là gì so với bọn ma bò. Chỉ một con thôi là có thể giết chết tôi.

Nhưng ma bò cũng không phải không có yếu điểm. Một là bọn chúng mù loà như tôi từng nói. Còn có một điểm nữa là dù chạy nhanh nhưng chúng hoàn toàn không thể trèo. Rèn luyện cơ thể là chuyện lâu dài, không thể một sớm một chiều. Nhưng leo trèo thì có thể làm quen rất nhanh. Dù không thể xịn sò như mấy chàng parkour trên internet, tôi nghĩ bản thân vẫn có thể tự tìm hiểu sao cho đủ để chạy thoát ma bò.

Chiến lược này tôi có phần lấy lý tưởng từ một game cũng có chủ đề về tận thế xác sống gọi là Dying Lights. Trong game này, để trốn khỏi bọn thây ma tầm thường, nhân vật sẽ di chuyển trên mái nhà, leo trèo tại các khu vực cao, cách xa mặt đất để giữ an toàn.

Luyện leo trèo thì cần có chỗ để luyện. Tất nhiên tôi không thể luyện trong tòa nhà, nơi này chẳng có chỗ nào mà trèo.

07/09/2021 6:00

Tôi đã thành công lẻn ra khỏi tòa nhà. Sự việc diễn ra suôn sẻ hơn nhiều so với tôi tưởng tượng.

Ý tưởng lẻn ra ngoài đến với tôi vào hôm qua. Khi đó tôi đang ngủ bên trong căn cứ tạm thời. Dù là ngủ, đầu tôi vẫn suy nghĩ miên man về biện pháp rời khỏi. Và rồi nó đến với tôi.

Ma bò mù cả ngày lẫn đêm. Ma đi chỉ mù ban đêm. Nếu tôi cẩn thận hoàn toàn có thể lẻn đi được.

Tối hôm đó tôi thử ngay. Tôi đi ra từ lối tôi chạy vào, nhà để xe tại tầng hầm. Tầng trệt quá đông ma đi, không thể ra được.

Lúc tôi rón rén mò ra tầng hầm. Một điều mà tôi thấy đã khiến bản thân rất ngạc nhiên. Không hề có một con ma đi nào còn sống. Những con rượt theo tôi đều bị tàn sát đầu một nơi thân một nẻo. Chỉ có những con ma bò là còn lẩn quẩn.

Tôi ngay lập tức hiểu ra. Đúng vậy, bọn ma bò mù như dơi, trừ phi có khả năng đặc biệt để nhận diện, hiển nhiên chúng sẽ giết bất kì thứ gì chúng nghe thấy.

Nhưng nếu thế thì lại có một vấn đề. Bọn chúng giết hết ma đi, sao lại không giết lẫn nhau. Tôi nán lại tầng hầm một chút để quan sát chúng. Mong rằng sẽ tìm được câu trả lời.

Tôi tìm được câu trả lời.

Bọn ma bò khi phát hiện sự tồn tại của nhau sẽ phát lên tiếng tắc tắc đặc trưng. Có lẽ chính là thứ tiếng này đã giúp bọn chúng nhận diện nhau.

Trước đây tôi vốn nhát gan. Tôi hiện tại thì lại chẳng hề biết sợ là gì. Tôi thế mà lại lấy cái điện thoại ra ghi âm lại cái âm thanh đặc trưng đó.

Tại sao tôi lại trở nên điên như vậy? Nếu là tôi của trước đó chắc chắn không dám làm loại chuyện này.

Tôi ghi âm một cách trót lọt. Sau đó tôi leo lên một chiếc xe và bắt đầu gây tiếng động. Ba con ma bò y như rằng chạy đến, cái miệng sò đầy răng của chúng mở to, dáng chạy ghê sợ và kinh tởm vô cùng. Chúng bao vây lấy chiếc xe và phát ra tiếng tắc tắc. Tôi bật đoạn ghi âm lên.

Bọn nó rời đi như không có gì xảy ra.

Me: *Noise

Crawler: "KILL."

Me: "Tak tak."

Crawler: "Understandable. Have a nice day."

Bạn đang đọc End of Living Nights sáng tác bởi DamTu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DamTu
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.