Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

GG

Tiểu thuyết gốc · 2083 chữ

Hôm nay tôi thám hiểm tầng mười đến hết tầng bảy. Tầng này không có con ma nào. Tính luôn ba con ma tầng tám, mười và mười một thì tôi đã giết được bốn con ma tổng cộng. Cách thức tôi giết chúng y hệt với con ma nữ tầng mười bốn, giữ khoảng cách và phang thẳng vào đầu. Cách đánh này thật sự rất tốn sức, nếu tìm được vũ khí sắc bén thì tốt biết mấy.

Hôm qua tôi kiếm được một thùng mì hảo hảo tại tầng mười một. Thùng mì còn rất nhiều, chỉ thiếu một hai gói. Đáng tiếc là không có nước nóng để mà nấu. Tôi thử dùng nước lạnh để mà nhúng, ăn thấy tởm cực kì. Nhắc nhở cho các bạn nếu mà không có nước nóng thì cứ ăn sống luôn, dễ nuốt hơn nhiều.

Hôm nay thì tôi không có trúng cái mánh đồ ăn nào cả. Nhưng tầng bảy có một chiếc sopha rất được. Tôi tính tối nay sẽ ngủ tại sopha luôn, không ngủ trên nền gạch lạnh lẽo nữa. Mấy ngày nay mũi của tôi đã bắt đầu chảy nước, có dấu hiệu bị bệnh. Nếu mà còn ngủ trên sàn nhà nữa thì thật không ổn.

Sẵn tiện nhắc đến bệnh trạng. Tôi xin nói qua một chút thông tin về Tiaravirus. Tiara rất giống với bệnh cảm thông thường. Những dấu hiệu thông thường là ho, hắt xì, chảy mũi, đổi giọng. Sau khi bị nặng thì sẽ dẫn đến tình trạng đổi màu da, đỏ lòng trắng của mắt và trở nên dễ dàng nổi giận. Biến thể Socrates thì chẳng có khác biệt nhiều lắm về triệu chứng, nó chỉ có khả năng lây nhiễm và phát tác cực kì ghê gớm. Song khác với những chủng đầu tiên của Tiara, Socrates khi dồn người bệnh đến đường cùng, họ sẽ không chết mà biến thành những con ma mà tôi đã kể. Lý do vì sao có nhiều loại ma khác nhau thì tôi không rõ.

Trong các câu chuyện giả tưởng về xác sống, căn bệnh thường bị lây qua đường cắn. Bị xác sống cắn là đảm bảo bị nhiễm, những con đường khác thì hiếm thấy hơn và khó nhiễm hơn. Socrates hoàn toàn ngược lại. Tôi từng thấy người ta bị đám ma cắn xé tàn tạ, họ không biến đổi mà chỉ chết. Cái nguy hiểm của nó là khả năng lây nhiễm tại đường nước và không khí. Chính sự lây lan cao này mà Socrates đã chấm dứt xã hội hiện đại.

Nói thật, nếu Socrates chỉ như những con virus trong phim, truyền qua vết cắn thì còn lâu mới dẫn đến tận thế. Phim ảnh, truyện tranh và tiểu thuyết đều làm lớn chuyện lên. Chỉ cần bảo hộ cơ thể kĩ càng thì bất kì một nước nào đều có thể kiềm chế virus. Đối với Socrates, nó xâm nhập khắp mọi nơi, trong không khí mà con người hít, trong nước con người uống. Thử hỏi hai điều quan trọng nhất để con người tồn tại là khí và nước đều không an toàn, hỏi sao Socrates lại tận diệt nhân loại.

Hiển nhiên vì hiện thực này. Tôi một trăm phần trăm đã tiếp xúc qua với Virus. Chạy trời không khỏi nắng, toàn thế giới đều bị nhiễm, sao tôi có thể né được chứ. Nhưng tôi lại không biến thành ma. Vậy chỉ có một nguyên nhân, tôi miễn nhiễm với Tiara và cả biến thể Socrates.

Nghĩ kỹ thì thật vô lý, Socrates có thể vô hiệu hoá khả năng phòng vệ của con người, bệnh sida hoá khủng. Thế mà tôi lại không sao.

28/08/2021 11:40

Một cục sạc dự phòng nữa đã hết. Tôi chỉ còn lại hai cái. Không bao lâu nữa, vật cuối cùng liên kết tôi với quá khứ huy hoàng và tiên tiến của con người sẽ ngừng hoạt động. Thời đồ đá sẽ thật sự quay trở lại.

Tối qua tối ngủ rất ngon. Ghế sopha ấm áp và mềm mại hơn nhiều sàn cứng. Từ trước đến nay tôi không hiểu rõ giường êm nệm ấm là quý giá cỡ nào, chỉ khi mất hết tất cả, bạn mới nhận ra những điều tầm thường hàng ngày lại rất thiết yếu.

Sáng nay tôi dọn thêm hai tầng nữa, tầng sáu và tầng năm. Tầng sáu không có con ma nào, tầng năm thì có tận hai con. Chiến đấu với hai con ma đi hoàn toàn khác với một đấu một. Vừa phải để tâm tấn công một con, vừa phải chú ý con còn lại. May mắn là ma đi di chuyển rất chậm chạp, mặc dù quá trình có hơi vụng về nhưng tôi đã diệt được chúng nó.

K/D/A hiện tại: 6/0/0

Tôi có lướt qua tầng bốn. Tôi chỉ đứng nhìn vào từ cửa thoát hiểm, nhưng trông thì tầng này có đến năm, sáu con ma đi. Tôi phân vân không biết có nên giải quyết chúng không. Hai con ma đi có thể đảm bảo an toàn. Ba con thì năm mươi năm mươi. Trên bốn con thì quá nguy hiểm.

Trước mắt hay là cứ đợi một chút xem sao. Có lẽ tôi sẽ nghĩ ra cách gì đó.

28/08/2021 16:00

Nước trong ba lô của tôi không còn nhiều. Cho dù hạn chế sử dụng, tôi nghĩ bản thân sẽ dùng hết trong hai ngày. Bây giờ tôi có hai lựa chọn. Một là lao ra khỏi tòa nhà. Tôi có thể đi ra từ nơi tôi tiến vào, nhà để xe. Nhưng phương án này rất không ổn. Dưới đó không chỉ có ma đi mà còn có mấy con ma bò. Chúng nó rượt tôi vào trong đó, hiện tại có thể vẫn còn đang lẩn quẩn xung quanh. Tôi có thể đi ra từ cửa chính của toà nhà. Phương án này cũng không khả thi. Vào lúc tôi chạy vào, tôi có để ý tầng trệt của nơi này chứa rất nhiều ma đi, số lượng nhiều không kể xiết. Chạy ra từ đó chỉ có chết.

Lựa chọn một bỏ qua. Lựa chọn hai là tiếp tục khảo sát từng tầng đề mà tìm kiếm nhu yếu phẩm. Nhưng có một vấn đề là càng về dưới, số lượng ma càng nhiều. Một lựa chọn có 99% tỉ lệ tử vong, cái thứ hai thì chỉ chừng sáu bảy mươi thôi. Không cần nghĩ nhiều cũng biết phải chọn cái nào.

Tôi đã khảo sát qua tầng bốn một lần nữa. Tổng cộng có sáu con ma đi, không có một con ma bò nào. Tôi nghĩ mình có thể xử lý chúng, nếu có gì bất trắc xảy ra thì tôi vẫn có thể chạy.

Tôi đã nghĩ ra một phương án chiến đấu để giải quyết chúng. Ngày xưa tôi hay chơi một trò chơi sinh tồn ngày tận thế có tên là Project Zomboid. Trò chơi này có những con xác sống khá tương tự với The Walking Dead, chúng chậm chập và rất ngu ngốc. Mỗi khi tôi muốn giải quyết một đám lớn thì chỉ cần dẫn chúng vào một hàng lang hẹp, như vậy tôi sẽ không bị bao vây và từ từ rỉa chết đàn xác sống.

Cấu trúc của toà nhà có hành lang hẹp và dài rất thích hợp cho chiến thuật này. Không chỉ thế, hành lang nối với nhau thành một vòng kín, tôi có thể dẫn đám ma đi đi lòng vòng cả ngày.

Tôi dự định ngày mai sẽ tiến hành kế hoạch. Tối nay sẽ ngủ nghỉ thật tốt, ăn thật nhiều mì để có sức mà chiến. Nếu như quyển nhật ký này không còn được viết tiếp, điều đó có nghĩa tôi đã thất bại và trở thành một cái xác trên tầng bảy.

29/08/2021 9:00

Tôi đã giải quyết hết tất cả sáu con ma trên tầng bốn. Song quá trình không suôn sẻ như tôi nghĩ.

Tôi bắt đầu kế hoạch rất sớm, vào lúc bốn giờ sáng. Tôi đã nghĩ ma đi dùng mắt của người thì trong bóng tối bọn chúng sẽ như thế nào, liệu chúng sẽ nhìn rõ hơn, nhìn mờ hơn hay có thị lực tương đồng với con người. Kết quả là bọn ma đi mù như dơi. Con người có thể làm quen với bóng tối, dù nhìn không rõ như những động vật khác nhưng sẽ vẫn xác định được phương hướng phần nào. Tôi đến ngay gần một con ma đi mà nó không hề phát hiện ra.

Nhược điểm số một của ma đi: Vũ khí sắc bén.

Nhược điểm số hai: Hoàn toàn mù loà trong bóng tối.

Mới ban đầu tôi dẫn bọn ma đi vòng quanh hàng lang đúng y với kế hoạch. Thêm màn đêm trợ giúp, bọn ma đi dù cố gắng khua khoắng móng tay đều không dính tôi. Hai tiếng trôi qua và bốn con ma đi bị cạo chết.

Lúc ấy là sáu giờ, mặt trời mọc lên và toả sáng. Ánh nắng chiếu vào tầng bảy giúp tôi nhìn rõ mọi thứ. Tôi đã rất bàng hoàng vì phát hiện trước mặt chỉ có một con ma đi. Tôi giết bốn con, một con ở đây, còn một con nữa ở đâu.

Chuyện đã xảy ra là một con ma đã bị bỏ lại. Vì lý do nào đó nó không đi theo cái đàn mà tôi dẫn. Lúc tôi nhận ra mọi chuyện thì đã bị hai con chặn đường. Nơi tôi đứng lúc ấy lại là khoảng hành lang kín, không hề có cửa dẫn đến các phòng khác.

Tôi còn nhớ rõ tiếng tim mình đập vang như trống khi ấy. Chơi game kinh dị nhiều đã quen. Mỗi khi nhân vật bị dồn đến đường cùng thì sẽ có tiếng tim đập và tiếng thở gấp. Tôi chưa từng nghĩ rằng mình sẽ thật sự rơi vào một tình huống y hệt và có phản ứng y hệt.

Tôi siết chặt cây gậy đánh golf trong tay. Lúc ấy tôi nghĩ, nếu tôi chết thì là do tôi không đủ giỏi. Y như việc chơi game online vậy. Bên nào giỏi và lý trí hơn thì sẽ thắng.

Tôi hít sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh, miệng thì thầm: "Good luck, have fun."

Hai con ma ép ở hai phía, tôi vung vẩy cây gậy tấn công loạn xạ, đôi chân vụng về cố gắng tránh đi những con dao dài hình móng tay. Thời khắc ấy, tôi lại không cảm thấy sợ hãi. Tôi thật sự hiểu ra vì sao bản thân không còn muốn chết nữa. Từ xưa đến nay, tôi là một kẻ thảm hại, chỉ biết chơi game và đắm mình vào những thế giới giả tưởng. Tôi không có hoài bão và chẳng chú trọng gì đến thế giới bên ngoài và phát triển bản thân lẫn sự nghiệp. Lúc ấy tôi không muốn làm gì cả, chỉ muốn chết. Thế giới thực tại thật vô vị. Những trò chơi và các bộ phim mang đến cho tôi một thế giới thú vị hơn nhiều.

Tình hình của tôi bây giờ giống như đang chơi một game sinh tồn cực kì khó vậy. Tôi trở thành một nhân vật trong một bộ phim tận thế với cái chủ đề xác sống đầy kinh điển. Mặc dù mấy con ma hơi khác xác sống nhưng bạn hiểu ý tôi đấy.

Thực tại đã trở nên rất thú vị. Mục đích sinh sống trong thế giới này không còn là tiền bạc, quan hệ hay quyền lực vô nghĩa. Chúng ta không phải mua những thứ chúng ta không cần. Chúng ta không còn phải cười nói với những người chúng ta không thích. Chúng ta không còn phải gánh vác vai trò mà xã hội đặt cho chúng ta ngay từ giây phút sinh ra.

Tôi nghĩ bản thân mình đã cười rất tươi sau khi giết chết hai con ma đi còn lại. Đùi phải của tôi bị cào một nhát, vết thương truyền cảm giác bỏng rát thẳng lên não cực kỳ khó chịu. Nhưng tôi vẫn cười.

Tôi nói: "Sống vậy mới vui."

K/D/A: 12/0/0

Bạn đang đọc End of Living Nights sáng tác bởi DamTu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DamTu
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.