Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2 : Phải làm sao anh mới có thể yêu tôi ?

Phiên bản Dịch · 860 chữ

Chương 2 : Phải làm sao anh mới có thể yêu tôi ?

" Cô động vào điện thoại tôi làm gì ?" Hắn trực tiếp đi đến , đoạt lấy chiếc điện thoại bên tai kia . Đường Tân sửng sốt một hồi , nhìn bộ dáng khẩn trương của hắn có chút khó hiểu .

Hắn nhìn điện thoại, đã ngắt máy, lúc này mới híp mắt nguy hiểm nhìn cô,"Cô đã nói gì với cô ấy ?".

" Tôi chưa nói gì cả ." Cô nói đúng sự thật. Nhưng Tiếu Thịnh Kỳ cũng không tin cô , thậm chí còn phẫn nộ , cười lạnh một tiếng,"Chưa nói gì cả vậy tại sao lại ngắt máy của tôi ?" . Đường Tân im lặng, thấy cô không nói lời nào ,Tiếu Thịnh Kỳ cho rằng cô đây là đang cam chịu ,không thể không khỏi tức giận hơn , "Tôi nói cho cô biết,nên ít thủ đoạn một chút,như vậy tôi không đến mức chán ghét cô hơn".

" Vậy anh nói cho tôi biết,phải làm sao thì anh mới có thể yêu tôi."

Đường Tân nghiêm túc nhìn hắn. Tiếu Thịnh Kỳ lại cười lạnh một tiếng, thuận miệng nói: "Muốn tôi yêu cô,được thôi, đối tác bên kia muốn có người bồi rượu, chi bằng cô đi bồi rượu cho bọn họ uống một bữa đem được hợp đồng về đây tôi sẽ yêu cô ."

" Được " .Cô không chút do dự đã đồng ý rồi .Tiếu Thịnh Kỳ lại không để tâm ,đem theo quần áo của mình rời khỏi nơi này .

Hai năm sau……

Đường Tân vừa từ bên ngoài trở về,đã đi thẳng đến toilet, quỳ xuống bồn cầu hận không thể nôn ra tim phổi của chính mình . Thật vất vả để nôn nhưng cũng không nôn ra hết,cô mới nằm nghỉ ngơi một hồi .Mùi rượu từ dạ dày trường lên làm người ta thở không nổi,cũng không làm người ta quá vui mừng .

Thật vất vả để sửa sang lại mình ,cô nhìn người trong gương,mặt mày thế tục có vài phần bụi bậm,đôi mắt sáng ngời giờ phút này vốn dĩ mênh mang không thấy rõ cảm xúc.

Tay chưa kịp lau khô,điện thoại trong túi vang lên.Không cần nói thêm gì,cô lại cầm túi xách của mình ra ngoài lấy xe .Hai năm,đối với cô vẫn chưa đủ .

Thu hồi suy nghĩ ,cô mới kiềm nén cảm xúc của mình trên xe xuống dưới, trong chớp mắt,cô lại biến thành khuôn mặt vui vẻ, kĩ thuật biến đổi sắc mặc thuần thanh Đường Tân —— nữ vương quan hệ xã hội.

Tiếu Thịnh Kỳ lại uống đến say mèm,đây đã là chuyện thường tình. Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày ,thì đã hết ba trăm sáu mươi ngày ở đây , còn dư năm ngày là cùng cô diễn kịch .

Ông chủ quán bar cung cung kính kính đem hóa đơn thanh toán ra , cô liền rút thẻ ra ,đôi mắt đều không nháy .Hai cô gái bồi rượu thấy cô đã đến đây còn ăn vạ nằm trong lồng ngực Tiếu Thịnh Kỳ ,bất mãn lẩm bẩm, "Tiếu Tiên Sinh ,Phu Nhân đã đến ,bọn em thật còn luyến tiếc rời khỏi Tiếu Tiên Sinh".

Tiếu Thịnh Kỳ cười hai tiếng ,cười như không cười nói : "Ai nói cô ta là phu nhân của anh,phu nhân của anh từ đầu đến cuối chỉ có Đại Tiểu Thư của Đường Gia ,cùng lắm cô ta chỉ là một kẻ đáng thương mà thôi ". Người khác đều thương hại nhìn cô một cái ,Đường Tân không hề tỏ vẻ gì,đôi mắt kiên định không nháy dù chỉ một chút,kéo hắn ra khỏi đám người kia.

" Phương án bên kia đã thông qua ,ngày mai anh trở về trực tiếp chuẩn bị công việc kế tiếp ." . Đường Tân nhìn phía trước lộ ,cũng không quay đầu lại nhìn Tiếu Thịnh Kỳ phía sau nói một tiếng .

Cuối cùng ,lại truy vấn nói :"Ngày mai là ông chủ nào ?cần tôi bồi rượu ".Đôi mắt cô chớp đều không nháy trực tiếp dùng từ "Bồi" để hình dung mình,có lẽ......Mấy năm nay đã sớm thành thói quen vì sự nghiệp của hắn hối hả ngược xuôi ,bồi rượu khắp nơi .

Tiếu Thịnh Kỳ châm biếm nói :"Lấy được cô,Đường Tân không từ thủ đoạn ,có gì mà làm không được ".Đường Tân không đáp lời,mấy năm nay vì Tiếu Thịnh Kỳ , uống rượu nhiều như vậy ngày nào cũng phải say khướt về nhà,vì đại khái cô mong có một ngày hắn sẽ yêu cô ,vì cô mà đau lòng.

Cửa sổ xe mở ra ,gió lạnh thổi trúng Đường Tân đôi mắt cô có chút chua xót."Đường Tân, cô không biết xấu hổ hay sao?Hai năm trôi qua,vẫn không chịu buông tay.".Hắn đột nhiên mở miệng mang theo một vẻ nghiêm túc.

Mặt cô không biểu tình,chỉ là mím chặt môi,lại buông lỏng ra,trả lời :"Vậy còn anh,hai năm qua tại sao không buông tay." .

Nguồn edit + beta : vitcondamdang

Bạn đang đọc Em Muốn Cùng Anh Đầu Bạc Đến Già của Nam Phong Khởi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaminatakudoke
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.