Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hôn lễ

Tiểu thuyết gốc · 1927 chữ

Chả mấy chốc mà đã đến thứ tư. Hôm nay là ngày diễn ra hôn lễ của em họ Bối Na, cô đã dậy rất sớm để chuẩn bị thật chu đáo mọi thứ. Sau khi dặm qua một lớp phấn mỏng, Bối Na đứng trước gương xem xét lại dáng vẻ của mình.

Cô gái trong gương có khuôn mặt tươi sáng, đôi mắt linh động, sáng lấp lánh như những vì sao tinh tú trên bầu trời đêm. Mái tóc dài đen nhánh xoăn nhẹ ở đuôi được vén ra sau tai. Kiểu tóc này kết hợp cùng với chiếc váy xòe màu xanh dương không quá đầu gối càng làm toát lên vẻ nữ tính và thanh thoát của cô.

Cẩn thận nhìn ngắm lại bản thân mình trong gương, khi Bối Na xác định mọi thứ đều ổn thì mới cầm chiếc ví trên giường rời khỏi nhà.

Bởi vì nhà cô ở thành phố A, từ thành phố C đến đó rất xa, mất rất nhiều thời gian nên Bối Na sẽ đi tàu hỏa.

Hôm nay nhà ga có vẻ ít người hơn mọi khi, không còn cảnh chen lấn, xô bồ và tấp nập như những dịp lễ tết, chính vì vậy mà không khí xung quanh có vẻ thoáng mát, dễ chịu hơn rất nhiều. Bối Na đi thẳng đến quầy dịch vụ để lấy vé tàu. Tránh trường hợp không mua được vé như ý mình nên cô đã sớm đặt vé trước từ ngày hôm qua. Sau khi chờ chú soát vé kiểm tra xong, Bối Na tìm đến vị trí của mình.

Vé Bối Na đặt là toa vip nên chỗ ngồi và mọi thứ đều rất tiện lợi, thoải mái. Tựa lưng vào chiếc ghế mềm mại phía sau, Bối Na chăm chú nhìn ra bên ngoài từ ô cửa sổ nhỏ kế bên. Tàu Bắt đầu chạy, khung cảnh bên ngoài nhà ga cũng dần được phản chiếu trong mắt cô.

Đã lâu rồi Bối Na chưa về nhà, có lẽ chỉ có dịp lễ tết cô mới có thể tranh thủ về vài ngày. Trước đây công việc bận rộn là một phần, phần còn lại cũng là vì cô chia tay với Đường Ngôn. Cô và Đường Ngôn đều sinh ra và lớn lên ở thành phố A, tình yêu của cô và anh ta cũng bắt đầu khi hai người còn học tại ngôi trường trung cấp trong thành phố. Quãng thời gian sau khi chia tay, Bối Na rất đau khổ, chính vì vậy cô trốn tránh tất cả những thứ khiến cô nhớ lại quãng thời gian hai người bên nhau, thành phố A cũng không phải là ngoại lệ.

Nhớ lại quãng thời gian đó cô không khỏi thấy mình giống như một con ngốc. Cô tự khiến bản thân bị cuốn sâu vào cái vòng xoáy mà cô đang cố thoát ra. Càng chạy, càng vùng vẫy, cô càng cảm thấy đau và thấy mệt. Mãi về sau này, khi cô học cách chấp nhận sự thật thì nỗi đau ấy mới dần mất đi, vết thương mới dần được khép lại. Thì ra là thế, có đôi khi, chúng ta càng trốn tránh, nỗi đau càng đeo bám chúng ta, quay đầu lại, chấp nhận sự thật mới là cách tốt nhất giúp bản thân thoát khỏi vòng xoáy của nỗi đau.

Bản thân đã hiểu ra, đã thông suốt, cùng sự trôi đi lặng lẽ của thời gian, nó như những lớp sơn tẩy trắng cho quá khứ tăm tối của cô. Để đến bây giờ, khi nhớ lại quá khứ, nhớ lại Đường Ngôn, cô đã có thể đối mặt mà không còn chút vướng bận trong lòng.

Vươn vai một cái đầy sáng khoái, Bối Na vui vẻ tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên bên ngoài đang dần lướt qua khung cửa sổ.

                                                                  ****

Xuất phát từ bảy giờ sáng nên lúc đến thành phố A đã là chín giờ ba mươi phút. Bối Na không rẽ về nhà mà trực tiếp bắt taxi đến nơi tổ chức lễ cưới. Theo lịch, hôn lễ chính thức bắt đầu vào lúc mười rưỡi, lúc cô đến khách khứa đã rất đông rồi. Giật mình tưởng bản thân đến muộn, Bối Na vội vàng nhìn thời gian trong điện thoại, thấy thời gian vẫn chưa tới mới thở phào một cái nhẹ nhõm.

Hôn lễ này được tổ chức xa hoa tại một bãi cỏ tự nhiên thuộc một khu nghỉ dưỡng nổi tiếng trong thành phố. Mọi thứ đều được trang trí rất xa hoa lộng lẫy, ở phía cổng vào được tạo hình thành một đôi Phượng Hoàng rực rỡ. Bao quanh sân cỏ là những bờ rào trồng rất nhiều hoa tường vi đỏ. Những cánh hoa mỏng manh nhẹ đưa mình trong nắng tạo nên một vẻ quyến rũ rất riêng cho loài hoa này.

Nhìn lễ cưới xa hoa mà Bối Na không khỏi rùng mình, thế này cũng thật khoa trương quá rồi. Nhưng nghĩ lại cũng đúng, hai hôm trước mẹ có gọi điện thoại cho cô, bà nói nhà trai là một gia đình giàu có cũng có chút tiếng tăm. Chỉ sợ đám cưới này đối với người ta đã là quá giản dị rồi.

Nhìn đôi kim đồng ngọc nữ đang đứng ở cổng vào kia, Bối Na nở một nụ cười thật tươi rồi nhẹ nhàng tiến lại gần.

" Hạ Mỹ, chúc mừng hạnh phúc. "

Nghe thấy tiếng gọi, cô dâu đang cười nói với chú rể ngay lập tức quay lại nhìn. Khuôn mặt được trang điểm rực rỡ xinh đẹp như hoa mẫu đơn xuất hiện một nụ cười tươi rói.

" Chị họ! " Hạ Mỹ cất tiếng gọi rồi không ngần ngại giang rộng cánh tay, trao cho Bối Na một cái ôm thân thiết.

" Hôm nay Hạ Mỹ của chúng ta đẹp quá, suýt nữa làm chói mắt chị rồi." Bối Na vừa nói vừa làm động tác che tay lên mắt mình.

Hạ Mỹ nghe vậy môi càng cười tươi hơn, đôi tay nhỏ khoác thật chặt vào cánh tay chú rể. Hai người họ thật sự rất đẹp đôi, Bối Na thầm cảm thấy vui thay cho em họ mình.

Hai chị em lâu ngày không gặp, có rất nhiều chuyện muốn nói với nhau. Nhưng nhận thấy phía sau còn rất nhiều khách cần tiếp đãi, Bối Na biết ý không nán lại ngoài cổng lâu, trước khi vào bên trong cô không quên đưa phong bì đỏ mà mình đã chuẩn bị cho cô dâu chú rể.

Hôn lễ được tổ chức theo phong cách phương tây. Mọi người đi lại rất đông, hai bên lễ đường là hai dãy bàn được xếp thẳng hàng, trên đó đựng rất nhiều đồ ăn và rượu phục vụ cho lễ cưới.

Bối Na đưa mắt tìm kiếm bóng dáng bà Bối trong sự đông đúc của bữa tiệc. Sau một lúc thì cô thấy ba mẹ mình đang ngồi bên một chiếc bàn gần lễ đường, xung quanh là các cô dì chú bác họ ngoại.

Bối Na nhanh chóng cất bước đến đó.

" Bác cả, ba mẹ, dì út... Mọi người đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế?"

Bà Bối đang ngồi uống trà nghe thấy tiếng gọi thì vui vẻ bước lên mấy bước đón con gái mình.

" Tiểu Na, con mới về sao? Đi đường có mệt không? Sao không gọi điện cho bố mẹ ra đón? ai da... để mẹ ngắm con kĩ một vòng xem nào, đứa bé này, con gầy đi phải không?...." Vừa nói bà Bối vừa xoay Bối Na mấy vòng, nhìn người cô từ trên xuống dưới thật kĩ, chỉ hận không thể nhìn xuyên thấu cơ thể cô. Từng câu hỏi nối tiếp được tuôn ra như thủy triều dâng khiến trên đầu Bối Na như có thêm mấy ngôi sao quay vòng vòng không ngớt. Đôi mắt cô chuyển động đầy bất lực.

" Mẹ, con không sao, không thấy mệt cũng không gầy đi, mẹ có thể yên tâm về con gái mẹ." Bối Na cười hì hì nói với mẹ mình. Hai tay cô đặt lên vai bà Bối, dẫn bà đến chỗ ngồi.

Haizzzzz.... tuy bà ấy hỏi rất nhiều nhưng cô biết mẹ cũng chỉ vì quan tâm đến cô thôi, lâu dần cô cũng quen.

" Con gái mới về, chưa gì đã bị bà xoay đến thất điên bát đảo như thế sao được. Nào nào, tiểu Na, lại đây ngồi nghỉ uống chút nước đi con." Ông Bối im lặng từ nãy đến giờ cũng đã lên tiếng. Khuôn mặt của ông chứa đựng đầy sự dịu dàng, quan tâm và thấu hiểu của một người cha. Bối Na phải công nhận rằng bố cô là người đàn ông yêu thương cô nhất trên thế giới này.

Bối Na gật đầu tươi cười ngồi xuống chiếc ghế chống còn lại. Dì út ngồi bên nắm lấy tay cô xoa nhẹ, đôi mắt của dì vì cười nên hơi nheo lại, khóe mắt cũng gập lại tạo thành những nếp nhăn.

" Từ khi cháu ở lại thành phố C làm việc, lâu lâu mới về nhà một lần, mọi người ai cũng nhớ cháu đấy. Mấy tháng không gặp, cháu gái dì càng ngày càng xinh."

" Không có đâu dì, cháu vẫn thế mà, thậm chí càng ngày càng già đi ấy." Cô giả bộ thở dài, tay chống lên trán như có muộn phiền lớn.

Thấy bộ dạng này của cô, cả bàn phát ra tiếng cười, dì út đánh nhẹ một cái vào vai Bối Na: "Cái con bé này, chỉ khiêm tốn là giỏi."

Mọi người đang cười nói rất vui vẻ, đúng lúc này có tiếng nói của một người phụ nữ trung niên cất lên từ xa.

" Bối Na về rồi đấy hả, không đi chào hỏi người dì này tiếng nào cả."

Dì hai, mẹ của Hạ Mỹ, cũng chính là em gái bà Bối đang tiến về phía bàn. Chiếc đầm dạ hội đuôi cá của bà loạt xoạt kéo trên nền cỏ mịn.

Nghe thấy dì hai nói vậy, Bối Na cũng biết ý đứng lên nhường chỗ, lễ phép chào một câu.

" Dì hai, cháu vừa mới về, vừa nãy tính qua chào dì một câu nhưng lại thấy dì bận rộn quá, sợ làm lỡ việc quan trọng nên cháu qua tìm bố mẹ trước."

" Được rồi, được rồi, cháu không cần căng thẳng thế đâu." Nói rồi bà ấy cũng không quên nhìn Bối Na một lượt từ trên xuống dưới như tia X- quang trong bệnh viện.

Thật tình thì ánh mắt này của dì ấy khiến Bối Na cảm thấy hơi khó chịu. Từ bé cô đã nhận thức được rằng người dì này không có mấy thiện cảm với cô. Cũng phải thôi, từ nhỏ Bối Na đã lễ phép dễ thương, lúc nào cũng như cục bột nhỏ khiến cho mọi người yêu mến, thành tích học tập trên trường cũng đứng đầu. Em họ Hạ Mỹ của cô tuy được sinh cùng năm nhưng lại có chút thua kém, khiến cho dì hai có chút khó chịu, đã không ít lần bà ấy soi mói, tìm cách bóc mẽ cô trước mặt mọi người.

Bạn đang đọc Hương Vị Tình Yêu sáng tác bởi nguyethasohoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyethasohoa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.