Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chú mèo nhỏ

Tiểu thuyết gốc · 1569 chữ

Vừa đến cửa văn phòng, Bối Na đã gặp ngay A Hinh bước ra từ phòng trà kế bên. Trên tay cô ấy còn đang cầm một cốc cà phê, hơi nóng từ chiếc cốc nhẹ nhàng bay lên tạo ra một cảm giác ấm áp trong cái tiết trời thu se se lạnh này.

" Chào buổi sáng Bối Bối." Nói rồi cô ấy giơ cốc cà phê của mình lên " Cô có muốn một cốc không?"

Bối Na nhẹ mỉm cười, cô lắc lắc đầu:

" Sáng tôi mới uống một cốc trước khi đi làm rồi." Hôm nay dậy sớm, thời gian dư giả, cô không cần vội vàng đi làm ngay mà có thể ngồi nhà tận hưởng bầu không khí trong lành của buổi sáng một cách nhàn hạ.

Cô có thói quen uống một tách cà phê trước khi đi làm. Trừ những lần hiếm hoi cô dậy muộn thì thói quen này đều được thực hiện mỗi ngày và hầu như không bị gián đoạn... Sáng sớm ngồi nhâm nhi một tách cà phê có vị đắng xen lẫn chút ngọt thơm của sữa cũng là một cách Bối Na tận hưởng cuộc sống này...

Bối Na và A Hinh vừa nói chuyện vừa sải bước về phía bàn làm việc. Lúc hai người ngồi vào vị trí của mình thì phía cửa xuất hiện tiếng nói xen lẫn với tiếng vỗ tay " bồm bộp" vang vọng khắp văn phòng.

" Mọi người chú ý! Chú ý nào!" Trưởng phòng kinh doanh vừa nói vừa tiến gần đến vị trí trung tâm phòng làm việc.

Tiếng nói vừa dứt mọi người trong văn phòng cũng ngừng mọi động tác, mọi ánh mắt đều tập trung vào người đàn ông với cái bụng bia đang đứng giữa phòng kia.

Sau khi nhận được sự quan tâm của nhân viên, trưởng phòng kinh doanh mới hài lòng, tiếp tục lên tiếng:

" Hôm nay sẽ có thanh tra về kiểm tra công ty của chúng ta. Yêu cầu mọi người hoàn thành bản báo cáo về doanh thu của các mặt hàng trong những tháng gần đây..." - Vừa nói, ông ấy vừa kéo cổ tay áo lên để lộ chiếc đồng hồ hàng hiệu đắt tiền của mình, đôi mày nhíu chặt tính toán thời gian trên đồng hồ, cuối cùng chốt hạ một câu: "... Một tiếng sau nộp sản phẩm cho tôi."

Trưởng phòng vừa rời đi, trong phòng lập tức vang lên tiếng kêu than của các đồng nghiệp.

" Một tiếng !!! có đùa không vậy, thời gian như thế cũng gấp quá đi!" A Hinh ngồi kế bên bực bội, chán nản kêu một tiếng.

Bầu không khí khẩn trương và vội vàng lan tỏa khắp văn phòng.

Nhìn các đồng nghiệp của mình cuống cuồng lên vì bản báo cáo mà Bối Na thầm cảm thấy may mắn trong lòng.

Thật may vì hôm qua cô đã làm trước một bản báo cáo, phòng khi có việc gấp cần dùng đến. Không nghĩ tới nó lại phát huy tác dụng nhanh như vậy.

Bản báo cáo này của cô chỉ cần chỉnh sửa qua một chút rồi in ra là có thể đem nộp. Xem ra, bây giờ cô là người nhàn hạ nhất trong phòng rồi.

Cả văn phòng không ngừng vang lên tiếng lật giở giấy tờ sột soạt cùng với tiếng gõ bàn phím lạch cạch của các đồng nghiệp. Tất cả những âm thanh này làm cho người nghe cảm thấy thật hỗn loạn và rối ren.

Tỉ mỉ xem xét lại bản báo cáo của mình, khi đã cảm thấy thật sự ổn thỏa, Bối Na đứng dậy đi đến phòng photo giấy tờ. Tiếng rè rè được phát ra đều đều từ chiếc máy in. Từng tờ giấy A4 ấm nóng còn vương mùi mực đang được Bối Na sắp xếp ngay ngắn, có trật tự.

Trong lúc chờ phần cuối cùng trong báo cáo được in ra, cô chợt nghe thấy tiếng giày cao gót " lộp cộp" có nhịp điệu đang dần tiến về phía này.

Ngẩng đầu lên nhìn, Bối Na cảm thấy khá bất ngờ khi người vừa bước vào lại là nhân vật chính trong cuộc nói chuyện không mấy thiện ý của các đồng nghiệp ở thang máy vào sáng nay - Lâm Nhã.

Cô cũng có chút khó hiểu với sự xuất hiện của Lâm Nhã. Chẳng phải trên tầng làm việc của tổng giám đốc cũng có máy photo sao? Sao cô ta lại phải xuống đây?

Người phụ nữ đang đứng ở cửa có một thân hình nóng bỏng, chiếc váy body màu đỏ ôm sát vào người càng làm tôn lên vóc dáng mặn mà của cô ta. Phải công nhận rằng Lâm Nhã rất đẹp, ngay cả khi cô ta đang đeo một cái kính râm to đùng, che gần hết nửa khuôn mặt thì cái vẻ đẹp quyến rũ ấy vẫn không bị che lấp đi.

Lâm Nhã cầm một tập tài liệu lả lướt đi về phía máy photo bên cạnh Bối Na. Như thấy được dáng vẻ đầy thắc mắc trên khuôn mặt cô, cô ta vừa đi vừa cất tiếng:

" Máy photo trên tầng bị hỏng, chưa kịp sửa, tôi xuống đây dùng tạm." Chiếc cằm của cô ta nghếch lên đầy vẻ cao ngạo.

Bối Na cũng chỉ gật đầu qua loa lấy lệ coi như đã nghe thấy. Lúc Lâm Nhã lướt qua, cô đã tinh ý thấy trên thái dương gần khóe mắt của cô ta, nơi mà chiếc kính không thể che đậy có một vết bầm tím. Trên làn da trắng mịn, nó lại càng thêm nổi bật.

Coi như chưa thấy gì, Bối Na thu dọn giấy tờ của mình rồi nhanh chóng rời đi.

Cả một ngày làm việc, Bối Na cùng các đồng nghiệp trong phòng kinh doanh luôn phải đón tiếp, mời chào từng đợt thanh tra đến khảo sát.

Theo lời nói của A Hinh thì cô ấy sắp phải cười đến rách miệng rồi.

Bối Na cũng chả khấm khá hơn. Chân của cô bắt đầu đau nhức khi phải đi lại quá nhiều trên đôi giày cao gót bảy phân này.

Mọi người ai cũng cảm thấy mệt mỏi và rệu rã. Tiễn xong đợt thanh tra cuối cùng cũng là lúc đồng hồ trên tường chỉ 4h30 phút. Lúc này mọi người mới cảm thấy như được giải thoát sau một ngày làm việc vất vả.

Bối Na cũng theo đoàn người trong công ty mà tan làm. Ra đến cửa công ty, nhìn những hạt mưa đang rơi lất phất mà cô không khỏi thở hắt ra một hơi. Cái thời tiết này nắng mưa thật thất thường. Có thể một giây trước trời nắng chang chang, một giây sau đã mưa bay phấp phới rồi. Thật là không lường trước được gì mà.

Đứng dưới hiên trước cửa công ty, Bối Na đắn đo xem có nên bắt taxi hay về bằng tàu điện ngầm như mọi khi. Từ công ty đến ga tàu điện ngầm gần nhất cũng phải mất 10 phút đi bộ, nghĩa là cô sẽ phải đội mưa đi một đoạn đường từ đây đến ga... Quay đầu nhìn những hạt mưa bụi lất phất không đáng kể kia, Bối Na chậc lưỡi quyết định đi tàu điện ngầm.

Nghĩ sao làm vậy, cô lấy chiếc túi xách của mình che trên đầu rồi sải bước vào làn mưa.

Nào ngờ người tính không bằng trời tính, đi được một đoạn không xa thì mưa bắt đầu rơi nặng hạt hơn, từng hạt mưa nặng nề rơi xuống chiếc túi xách tạo thành những âm thanh "lộp bộp" trầm đục.

Khóe môi Bối Na giật giật, khuôn mặt xinh đẹp tối sầm lại, nhịp bước chân của cô tăng nhanh. Thật là xui xẻo mà.

Đôi chân lại bắt đầu đau nhức, Bối Na chật vật chạy đua với cơn mưa ngày càng nặng hạt này. Cô không để ý rằng, trong một quán cà phê gần đó, có một ánh mắt luôn dõi theo cô từ lúc cô rời khỏi công ty...

Lục Thần đang nhàn nhã ngồi uống cà phê, ánh mắt nhìn ra cơn mưa ngoài cửa sổ. Chẳng ngờ liếc một vòng lại bắt gặp một màn kia.

Anh thích thú nhìn cô gái đang chật vật chạy trong làn mưa trên một đôi giày cao gót nhỏ xinh. Mái tóc dài đen nhánh đã bị ướt hơn phân nửa, lúc cô ấy chạy qua quán, anh còn thấy đôi mày trên khuôn mặt xinh đẹp kia đang nhíu chặt, có vẻ rất khó chịu nhưng vẫn kiên cường bước đi. Trong đầu anh dần liên tưởng đến hình ảnh chú mèo nhỏ lúc nào cũng kiêu ngạo trong mọi hoàn cảnh. Chẳng hiểu sao, lúc này đây anh thấy cô rất đáng yêu.

Đôi môi mỏng xuất hiện một nụ cười dịu dàng như nắng ấm mùa xuân. Bàn tay Lục Thần đang đút trong túi áo khoác khẽ mân mê chiếc vòng tay nữ nhỏ xinh. Ánh mắt của anh vẫn dõi theo người con gái ấy cho đến khi cô hòa mình vào dòng người tấp nập trên phố.

Bạn đang đọc Hương Vị Tình Yêu sáng tác bởi nguyethasohoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyethasohoa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.