Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hôn Nhân Ước Định

Tiểu thuyết gốc · 1369 chữ

Chương 5 - Hôn Nhân Ước Định

Mẹ của Hân Kiều không nói nhiều, bà bỏ đi vào phòng, cầm điện thoại gọi một cuộc cho ông Tống, kêu ông lo tranh thủ về gấp, để giải quyết chuyện với con gái ông.

Tự nhiên thấy mẹ không nói không rằng bỏ đi như vậy, cả Tống Đại Hân Kiều và Tống Tiểu Tố My đều chưng hửng không biết chuyện gì xảy ra.

Lát sau, người mẹ ra nói:

- Tố My con đi thay đồ rồi lên phòng ngủ đi. Hân Kiều con ngồi ghế chờ cha con về có chuyện quan trọng cần nói.

Tố My nghe ra là nhà có chuyện riêng cần nói với chị, do cô còn bé nên không đủ hiểu biết để nghe nên họ mới bảo cô lên phòng riêng tự lo chuyện học hành của mình.

Phần Hân Kiều phán đóan sơ là chuyện liên quan đến tình cảm cá nhân của mình, nhưng thấy mẹ thái độ nghiêm trọng như thể, tay vuốt tay mồ hôi lấm tấm rất khó chịu trong lòng. Bà quay nhìn Hân Kiều rồi nói:

- Chắc con biết, cách đây mấy tháng cha con có ôm một số hàng lớn, trên đường vận chuyển về bị sự cố lật tàu nên số hàng đó bị chìm luôn xuống biển, đến giờ chưa xử lý được. Giờ tiền bạc dí tới nơi người ta ra kỳ hạng ba tháng, nếu không có sẽ siết nhà cửa của mình, đẩy gia đình mình ra đường mà ở.

Người mẹ nói những cái điều này hôm nay, tự nhiên Hân Kiều nghe ra mà run lẩy bẩy. Kiểu như nhà nàng định bán nàng để gán nợ hay sao ấy. Nàng vuốt vuốt tay đáp:

- Con có biết, nhưng mình xin người ta khấc chờ làm từ từ trả sau không được a mẹ. Hàng hóa là bị sự cố ngoài ý muốn mà, chứ có phải do nhà mình lừa gạt người ta gì đâu mẹ.

- Biết! Ngừ ta biết... nhưng số tiền đó rất lớn, người ta cũng là dân làm ăn, không phải máu mủ gì với mình đâu mà bắt họ phải cam chịu chung. Họ cho chúng ta kỳ hạng một năm để giải quyết, nay đã qua 3 tháng rồi, còn 9 tháng nữa thôi. Cha con vì chuyện này mà bỏ dở hết công việc làm ăn, chạy vay mượn khắp nơi, còn ăn nhậu bê tha không thiết gì nữa đây này.

Bà vòng khép chân, nhìn Hân Kiều rồi nói tiếp:

- Tố My nó còn nhỏ, nên cha mẹ không cho nó biết để nó yên tâm học hành, nhưng con đã lớn rồi, năm tới đây, ngành học con cũng xong rồi, nên con phải biết để còn hiểu được chuyện gia đình mình ra sao.

Hân Kiều nghe ra ý liền rưng rưng nói:

- Vậy ý ba mẹ là định ép gã con cho một người nào đó, mà bên đó họ có thể xoay vận giúp đỡ chúng ta ít nhiều.

Nàng khá thông minh khi chỉ nghe sơ qua câu nói của mẹ đã đoán biết sự tình. Bà nhìn Hân Kiều, cười vui đáp:

- Chuyện này hãy để cha con về nói đi. Cha mẹ thương con không hết thì hẳn nhiên muốn tìm mối hôn sự phải tìm nơi đàng hoàng cho con chớ.

- Nhưng mà con không yêu, không có cảm tình thì lấy gì mà đến với người ta.

Hân Kiều lên tiếng phản bác và khóc òa lên sau đó. Tố My nảy giờ vẫn chưa thay đồ, nép mình ở góc cầu thang nghe lén tất cả mọi sự. Thấy chị mình khóc, nàng cũng muốn chạy xuống xoa dịu, nhưng sợ mẹ la, nên cũng đành đứng từ xa mà khép nép.

Lão Tống vừa về, thấy con gái khóc thì không nói không rằng, nét mặt có vẻ vừa mới uống vài lon. Bà Tống sợ lão say, thì nói năng ồn ào không rõ nghĩa nên vội đến trước ông ngăn lại rồi nói:

- Ông say rồi thì đi nghĩ, có chuyện gì mai nói.

Lão Tống gạt phăng tay vợ ra rồi đáp:

- Bà này điên, tui uống có 2 lon, chỉ là hơi men một chút nhưng vẫn tỉnh táo nói chuyện này kia. Bà để yên đó để tui nói cho nó rõ sự tình bữa nay.

Thấy chồng quả quyết như thế, bà cũng yên tâm, đi lấy nước rồi để ông tự đi đến ghế ngồi đối diện với Hân Kiều mà nói chuyện cho rõ ràng.

- Con không cần phải khóc, cha không hề ép gã con cho bất cứ ai. Nhưng cái vận này, nếu gia đình mình không vượt qua thì ra hầm cầu mà ở là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra. Cha vẫn đang xoay mọi cách để cứu vãn tình hình, nhưng giờ là vô kế khả thi rồi.

- Vậy thì chuyện cha muốn nói với con là chuyện gì, cha cứ nói con có thể giúp gì cho gia đình mình lúc này.

Hân Kiều lau nước mắt nhìn cha dứt khoát, lão Tống khẽ uống một ngụm nước từ tay vợ đưa rồi cười nói:

- Nhà Lai Kim Sanh bên kia, có hứa sẽ giúp gia đình chúng ta giải quyết cái khoản nợ này trước mắt với điều kiện là con phải cưới con trai ông ấy Lai Chí Thiện.

- Cái gì... té ra là cha hứa ép gã con cho người khác.

Hân Kiều muốn giận khi nghe cha mình nói như vậy. Lão Tống nghe vậy thì cười hà hà rồi nói tiếp.

- Đứa nhỏ Lai Chí Thiện này, cha đã thấy mặt qua, một đứa chất phát hiền hậu, tuyệt không phải là đứa trẻ đua đòi phá phách. Lão Lai cũng đã thấy và biết mặt con nên ông mới đề nghị như thế với cha.

Hân Kiều định nói tiếp thì lão Tống giơ tay ngăn lại nói tiếp:

- Vấn đề này, là chuyện của người lớn thôi... cha không ép gã con được. Ông ấy cũng không ép cưới con ông ấy được, nên cha và ông ấy đã thống nhất với nhau một điều. Rằng... cha phải để con và Lai Chí Thiện tự gặp mặt hẹn hò và vun đắp. Nếu như 9 tháng sau, hai đứa dẫn đến yêu nhau và cưới nhau, thì lão Lai sẽ trả cho cha món nợ đó, xem như là của hồi môn cho con dâu tương lai, nếu như ko đến duyên nợ thì ông ấy vẫn sẽ trích 50% số nợ để giúp cha trả bớt, còn 50% còn lại tự cha xoay đâu thì xoay. Xem như là cũng hết dạ hết lòng.

Hân Kiều nghe đến đây thì cũng thấy yên lòng vì đây không phải là gả ép, mà chỉ là tìm hiểu đôi bên, và mình hoàn toàn có thể từ chối những yêu cầu của đối phương, cũng như nếu thấy không hợp sẽ khước từ những ràng buộc trách nhiệm. Nên cau mày đáp:

- Cha cho con suy nghĩ 3 ngày con sẽ trả lời cha.

- Đúng rồi, con phải suy nghĩ, cha để cho con suy nghĩ. Sau ba ngày thì cứ thế mà làm, cha sẽ dẫn con đến gặp con rễ kia của cha.

Lão Tống cười ha hả đáp, có vẻ như dự tính sẽ nằm trong bàn tay của lão. Thấy vậy, Hân Kiều không vui đáp:

- Cha nói như vậy, như kiểu cha tin chắc con sẽ đồng ý sự lựa chọn này vậy

- Thì là thế mà.

Lão Tống đáp nhanh cười xuề, bà Tống ngồi bên cũng cười theo. Thực ra, hai vợ chồng yêu con hết mực, cũng không muốn con gái phải ép mình như thế. Nhưng ông đã tìm hiểu Lai Chí Thiện mấy tháng qua, từ sau lời đề nghị của lão Lai, thấy cậu ta quả là người rất hợp với con gái mình nên càng nhìn càng yêu và mong muốn hai đứa nhanh chóng tìm hiểu và đẩy nhanh mối hôn sự này.

Bạn đang đọc Duyên Trời Gặp Gỡ sáng tác bởi phuckhungkalabu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phuckhungkalabu
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.