Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hải chiến khốc liệt

Tiểu thuyết gốc · 3369 chữ

GRÀO...GRÚ...GRÉ...

KRÉC...RỐNG...HÚUU...

"CHIẾN!!!"

Hai phe nhân loại và giao thú đều hô hào gào thét xông lên, khí thế của đôi bên cực kỳ mạnh mẽ không bên nào nhường bên nào.

Phía giao thú thì đạp thân dưới đang ngâm dưới biến mà lao tới, còn phía nhân loại thì hầu hết các Siêu Phàm Cảnh tu sĩ đều đã nhảy khỏi thuyền, điều động linh lực nơi bàn chân mà chạy như bay trên mặt nước, mỗi nhóm chọn cho mình một đối thủ mà công đánh...

Những kẻ đứng trên thuyền chính là hai nhà Trân gia và Lân gia và các Thông Linh Cảnh khác. Thuyền là của hai nhà kia, không thể tự dưng bỏ đấy mà xông lên chiến đấu được, dư ba trận chiến có thể sẽ phóng huỷ thuyền mất, khi đó thì biết ăn nói thế nào với thế lực sau lưng họ?

Với các Thông Linh Cảnh khác thì đang đợi tới đợt đánh thứ hai khi mà các giao thú cấp bậc Thông Linh Cảnh hiện thân, hiện tại đang chỉ toàn một đám Siêu Phàm Cảnh, có thể để cho người dưới trướng mình xông lên trước.

Mà hai con thuyền khổng lồ này dĩ nhiên cũng không đơn thuần chỉ có tác dụng như một loại phương tiện di chuyển trên nước mà chúng còn lắp đặt cả các quả nòng pháo bắn bom linh lực nữa.

Mỗi quả bom linh lực đều được tích tụ và nén lại bởi một lượng lớn linh lực của tu sĩ sau khi gia trì vào nòng pháo, sau đó khai hoả mà bắn ra tạo thành những vụ nổ linh lực không thua gì Thông Linh Cảnh tự bạo cả...

BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM...

Hàng loạt các đầu nòng pháo điên cuồng bắn ra vô số quả đạn pháo linh lực vào hàng chục con giao thú ở xung quanh khiến cho chúng ngay lập tức bị nổ banh xác.

Vì dẫn đầu chiến đấu đang là các con giao thú tu vi Siêu Phàm Cảnh nên pháo được gia trì linh lực bởi các tu sĩ Thông Linh Cảnh có thể dễ dàng bắn nổ chết chúng.

Đã đi nhờ thuyền của người ta thì đám Thông Linh Cảnh tu sĩ cũng phải góp ra "chút" sức lực mà phụ trợ hai nhà Trân gia và Lân gia gia trì linh lực vào pháo nha.

Tất nhiên hành động này sẽ làm bọn họ tiêu hao không ít linh lực của mình, thế nên mới cần phải dốc ra vốn liếng là số tài sản linh thạch ở trong người mà hấp thu bổ sung lại rồi tiếp tục nạp pháo tiếp...

BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM...

GRÀO...GRÚ...RỐNG...

"AAAAAAAAA...!!!"

Số lượng pháo dày đặc bắn ra mang theo vô số sinh mạng giao thú gào rống thảm thiết chết đi, cả mặt biển bắt đầu bị nhuộm lấy một màu đỏ thẫm, tất nhiên không chỉ có đám giao thú chết mà vẫn sẽ có nhiều tu sĩ bỏ mạng khi chiến đấu với chúng nữa.

Mùi màu tanh nồng thoảng thoảng trong không khí được gió bảo thổi đi đập thẳng vào mũi tạo nên một cảm giác kích thích đến dị thường, cơ mưa trong vắt âm u nay còn được trộn lẫn với màu đỏ tươi của máu tạo thành một khung cảnh mưa máu khốc liệt.

Thi thể của giao thú và tu sĩ nhân loại nổi lềnh phềnh ở trên mặt biển, hầu hết đều chẳng còn nguyên vẹn tạo thành một cảnh tượng vô cùng đáng sợ nhưng lại cũng là một cảnh tượng thường thức nhất của giới tu hành tàn khốc này.

Đã vậy, đây chỉ là một trong những cảnh tượng tầm trung dễ nhìn nhất...

"Cuộc hải chiến này thật khốc liệt, lại được mở mang tầm mắt rồi." Trần Vô Hạo sau khi nhảy khỏi thuyền đã chạy thẳng một mạch tới một khối núi đã gần đó mà nấp ở đó, hắn mới không có ngu mà xông ra tiền tuyến của trận chiến ngay ở hiệp thứ nhất này đâu.

Khi đó chiến đấu rồi bị thương hay bị tổn thất sức lực và năng lượng thì sau đó làm thế nào để có thể chờ được đến khi con trùm đứng đầu ở Giao Thú Vịnh này ra mặt, rồi còn phải cướp lấy Âu Lan Hoa nữa chứ?

Mấy tên tu sĩ kia thông minh thì đúng là có thông minh, nhưng tất nhiên là điều đó vẫn có giới hạn, họ lúc này chỉ nghĩ đến việc cắm đầu xông pha chiến trường này để nhanh chóng đi được sâu vào khu vực trung tâm của vùng vịnh mà tìm rồi đoạt lấy Âu Lan Hoa mà thôi...

Ai đến trước được trước, ai sớm thì sẽ càng có nhiều thời giam và cơ hội để thành công đào thoát với bảo vật trong tay hơn.

Trần Vô Hạo cũng hiểu điều đó, cũng công nhận cách nghĩ đó không hề sai, bất quá rủi ro vẫn là rất cao.

Thêm nữa, điều hắn quan ngại nhất trong lần tranh đấu này không phải là cả một tập thể bao vây truy sát nếu như có người giành được Âu Lan Hoa mà là hai nhà Trân gia và Lân gia kia...

Bọn họ là người đã cố tình để lộ tin tức về Âu Lan Hoa ở Giao Thú Vịnh này, vậy thì chắc chắn sẽ không đơn giản là có lòng tốt mà kêu gọi nhiều người nhập cuộc để ngư ông đắc lợi như vậy.

Bởi vì bản thân họ cũng đâu có chắc chắn sẽ là phe cánh thành công cướp được bảo vật đầu tiên đâu, ở đây có đến mấy ngàn tu sĩ, dù thế họ có mạnh cũng không thể nào chắc chắn sẽ đoạt được thành công Âu Lan Hoa về tay được.

Vậy thì chắc chắn lũ người này đã sớm có kế sách đặc thù nào đó để dù ở trong bất kỳ trường hợp nào, bất kể là có người khác đoạt được trước dẫn đến toàn trường vây công hay là bản thân họ đoạt được thì cũng đều có thể an toàn là phía cuối cùng nắm giữ bảo vật trong tay, là phe chiến thắng chung cuộc.

Chỉ là hắn không thể nào đoán ra được rốt cuộc sẽ là loại thủ đoạn như thế nào mà có thể cho hai cái Thất Cấp Thế Lực này có đủ tự tin rằng mình chính là người sẽ cười cuối cùng đây, thật sự là một nguy cơ tiềm tàng khó đoán...

Nếu như có ai đủ thông minh như hắn thì chắc hẳn cũng sẽ lờ mờ đoán ra đươc điều này để đề phòng, Trần Vô Hạo đoán chắc là đám cao tầng thế lực hoặc là các cường giả có tu vi mạnh nhất ở đây có nhiều kinh nghiệm và tư duy để nghĩ đến trường hợp này.

Cơ mà nếu để mà nghĩ sâu hơn nữa, rất có khả năng rằng nếu như hai gia tộc là Lân gia và Trân gia này còn có thể đoán được rằng kế hoạch ẩn của mình sẽ bị người khác đoán ra được mà vẫn còn có đủ tự tin để không cần bận tâm...

Vậy thì con át chủ bài cuối cùng này của hai nhà đó phải đủ lớn mạnh hay hữu hiệu để có thể cho bọn chúng cái nắm chắc đầy tưu tin vào kết quả cuối cùng!

Điều này càng trở nên nghiêm trọng hơn nữa, khó suy đoán hơn nữa, mà cũng đành bất lực chẳng thể làm gì, chỉ có thể cố gắng cẩn thận và nâng cao cảnh giác hết mức có thể mà đề phòng thôi.

Vật đã vào trong tay mà vẫn để hụt mất rồi còn không có cơ hội phản kháng nữa thì sẽ là một cảm giác ngứa ngáy cay đắng ra sao đây?

GRÀO

Bất chợt từ phía dưới biển lao lên một con giao thú thân hình bự con kinh quái có tu vi Siêu Phàm Tam Ngũ Trọng, hướng về vị trí Trần Vô Hạo đang nấp kia mà lao tới...

"Hừ, cút!" Trần Vô Hạo âm thầm hừ một tiếng, ngươi lao đến đây để lộ mất vị trí của ta bây giờ a!

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt

Đưa tay rút Hạo Ninh Kiếm ra khỏi vỏ bao trên lưng, chém ra năm nhát Toái Vân Trảm toàn lực và kèm theo cả Nhị Tầng Kiếm Khí, lập tức khiến cho con hải quái kia chia năm xẻ bảy chết tươi mà chẳng kịp hiểu chuyện gì xảy ra cả.

Ở tu vi Siêu Phàm Nhất Trọng thì Trần Vô Hạo đã có thể chống đỡ lấy một đánh ba với đám người Linh Đạo Sơn tu vi từ Nhất Trọng Luyện Tinh tới Tam Trọng Tôi Cốt rồi...

Giờ hắn đã là Siêu Phàm Nhị Trọng, lại thêm Hạo Ninh Kiếm được hắn rèn tới Thiên Cấp Trung Phẩm nữa, diệt sát một con yêu thú Ngũ Trọng Thông Khiếu thì chỉ cần dốc toàn lực và tốc độ nhanh nhất thì liền không thành vấn đề gì nha.

Thành quả của căn cơ cực kỳ vững vàng và kiếm thuật được lĩnh ngộ thông suốt chính là như vậy đấy.

Mới Siêu Phàm Nhị Trọng đã có thể diệt sát Siêu Phàm Ngũ Trọng một cách nhanh chóng và dễ dàng như thế, vậy thì nếu sau khi hắn thành công cướp được Âu Lan Hoa và luyện hoá được nó, tu vi đột phá thì có thể làm được đến mức nào đây?

Thật sự rất đang mong chờ thành tựu về sau của tên này sẽ có thể phát triển được đến mức nào...

Với cái cách tu luyện vững chắc của hắn và lực lĩnh ngộ như vậy, cộng thêm cái đầu khi tiêu dao khắp tứ phương ấy thì tương lai sẽ khó có thể đoán trước được.

Bởi vì tình cảnh chiến đấu đang cực kỳ hỗn loạn nên may mắn cho tên này là không có mấy ai chú ý đến động tĩnh khi Trần Vô Hạo trảm chết con giao thú kia.

Mà có chứng kiến thì cũng chỉ là thoáng qua chứ không có nghĩ nhiều, ở chiến trường này toàn là các tu sĩ tinh anh tham gia, có một kẻ có thể một chiêu dễ dàng giết chết kẻ địch cũng chẳng phải chuyện gì lớn...

Với lại, có thể người kia có tu vi cao hơn nên mới làm được như vậy, chẳng có một ai nghi ngờ, cũng chẳng rảnh nghi ngờ khi mà còn phải tập trung vào cục diện chiến đấu trước mắt nữa...

...

ÙM ÙM ÙM ÙM ÙM...

Thời gian cứ dầm trôi đi tận 2 ngày rồi, đám giao thú cứ xuất hiện không ngừng nghỉ trên mặt biển, cứ giết chết được một đám là lại có một đám khác xuất hiện xông đến, không hề có bất cứ một giây phút nghỉ ngơi nào.

Phía nhân loại thì đã có rất nhiều kẻ đuối sức hoặc là tiêu hao hết nên phải trở về thuyền đả toạ luyện hoá linh thạch hoặc là ăn vào đan dược để khôi phục lại lực lượng, sau đó xong xuôi thì lại tiếp tục lao lên chiến đấu tiếp.

KRÉC...RỐNG...HÚUU...

GRÀO...GRÚ...GRÉ...

GRÁO...HÍII...ÉC...

Từng tiếng kêu dị hợm cứ vang lên, chẳng tiếng nào giống với tiếng nào cả, nghe mà có một cảm giác cực kỳ nghịch nhĩ đến nhăn cả mặt, bất quá điều đó sao có thể ngăn cản được khí thế chiến đấu của phía nhân loại chứ?

"GIẾT!!!"

"CHIẾN!!!"

"CHẾT!!!"

Khắp nơi vang lên những tiếng thét gào đầy khí thế của các tu sĩ, người cầm kiếm người vác đao, người dùng quyền cước người dùng pháp bảo để chiến đấu, quyết phải tiêu diệt cho được kẻ địch.

Máu vẫn không ngừng nhuốm đỏ biển cả, xác chết vẫn không ngừng gia tăng, bên giao thú chết thì bên tu sĩ cũng có người vẫn lạc.

Nhưng ít ra thì phe tu sĩ có lợi thế lớn hơn phía giao thú khi mà hoi tổn thất ít hơn, tất cả là nhờ đến các quả đạn pháo linh lực đến từ hai còn thuyền vẫn đang không ngừng bắn ra từ đấu đến giờ kia...

BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM...

Cục diện tuy vậy nhưng vẫn không bên nào nhường bên nào cả, giao thú bị giết đã phải lên đến con số hàng ngàn rồi, mà phía tu sĩ cũng phải tổn thất tới mấy trăm người lận.

Nhưng mà khoảng cách giữa bọn họ và khu vực trung tâm của Giao Thú Vịnh cũng càng lúc càng kéo gần hơn rồi, đã chẳng còn bao xa nữa.

Trần Vô Hạo cũng luôn tận dụng Dạ Hành Bào và Tàng Khí Thuật kết hợp với Tam Phong Thất Ảnh Bộ mà luôn di chuyển nhanh hơn bọn họ một bước chờ đợi cơ hội, mà hắn cũng cảm nhận được dường như có đến chục kẻ cũng có chung ý tưởng với hắn mà làm cách này.

Bất quá không sao cả, cuối cùng vẫn còn phải dựa vào bản linh của mình mà tranh đấu ở đoạn cuối cùng để giành lấy Âu Lan Hoa, khi đó chẳng biết sẽ có những ai mất kiên nhẫn lao ra và những ai có thể làm ngư ông tiếp.

Các Thông Linh Cảnh tu sĩ ở trên thuyền vẫn thi thoảng lao lên ra tay để giảm thiểu tổn thất mất đi các Siêu Phàm Cảnh tu sĩ, đây là đám chiến lực tiền tuyến nên không thể để mất nhiều được, bọn họ phải cầm cự cho tới khi lũ giao thú Thông Linh Cảnh xuất chiến.

Mấy ngày nay chỉ toàn là đám Siêu Phàm Cảnh giao thú ngoi lên khỏi mặt biển chiến đấu, vẫn không hề nhìn thấy có bóng dáng của đám Thông Linh Cảnh nào xông lên.

Có vẻ như bọn chúng vẫn còn đang lẩn khuất ở bên phía dưới biển chờ đợi thời cơ hay gì đó nên chưa có ý định ra trận, bất quá dựa vào linh thức thì các tu sĩ ở phía trên đang chiến đấu vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diẹn của rất nhiều giao thú ở phía dưới, thế nên vẫn luôn cảnh giác đề phòng nguy cơ bị tấn công bất ngờ từ phía dưới.

Mà quả nhiên vừa nhắc tào tháo là tào tháo tới, ngay khi đám người đang có chút phân vân không biết đến bao giờ cái lũ đó khi nào sẽ hiện diện thì chúng đã đáp ứng luôn rồi.

ÙM ÙM ÙM ÙM ÙM...

Chỉ thấy từ phía dưới biển đột ngột lao lên vô số những con giao thú với hình thể cự đại còn to hơn những con giao thú ở đợt đánh đầu tiên kia, bộ dạng cũng quái dịn và dự dăng hơn, tất nhiên là cả uy thế cũng mạnh hơn nhiều...

GRÁO...HÍII...ÉC...

KRÉC...RỐNG...HÚUU...

GRÀO...GRÚ...GRÉ...

Chúng gào rống lên đầy bá đạo, rung chấn cả những núi đã đất liền ở xung quanh, đến gió thổi cũng phải bị phản lại, mưa rơi cũng lệch cả hướng, biển cả dậy sóng dữ dội khiến hai đội thuyền không thể nhắm bắn chính xác mà khai hoả đạn pháo linh lực được...

Và khổ nhất vẫn là cái tên lái thuyền a!

"Đến rồi!" Một số tên Thông Linh Cảnh đứng ở trên thuyền thần sắc biểu lộ nghiêm nghi trầm giọng nói, sau đó vận chuyển toàn thân linh lực mà phi hành lên không trung...

Đáng ra phải khi đạt tới Linh Hải Cảnh mới có khả năng phi hành chân chính, nhưng thực tế thì ở Thông Linh Cảnh các tu sĩ đã có thể dự dụng linh lực của mình bao bọc lấy thân thể mà nâng đỡ mình bay lên.

Nói như vậy thì đúng ra Võ Đạo Cảnh hay Siêu Phàm Cảnh cũng làm được, mà quả thật là làm được nhưng sự tiêu hao về linh lực là cực kỳ lớn, chỉ khi tu đến Siêu Phàm Cửu Trọng là Tụ Linh thì mới có được lượng linh lực đủ để miễn cưỡng bay được...

Đạt tới Thông Linh Cảnh sẽ đem đến cho tu sĩ một lượng cực lớn không gian tích trữ linh lực ở bên trong đan điền, đây là một giai đoạn bứt phá của tu châm giả, nhờ vậy mới có đủ linh lực mà phi hành thoải mái hơn được.

Chứ để Võ Đạo Cảnh, cảnh giới mà chưa có bao nhiêu khả năng tích chưa linh lực trong đan điền thì có lẽ vừa bay được lên đã sắp canh linh lực rồi.

Chỉ khi tu đến Linh Hải Cảnh thì tu sĩ đã không còn cần đến việc vận dụng linh lực mà bay nữa khi cảnh giới đó lại là một cảnh giới bứt phá khác về mặt linh lực trong thể nội, cái này thì tốt hơn sẽ giải thích sau khi mà được tiếp xúc tới.

Trở lại sự việc chính, lúc này đám Thông Linh Cảnh tu sĩ đã rời hết khỏi thuyền mà lơ lửng ở giữa không trung, mỗi nhóm người lại nhắm vào một kẻ địch khác nhau chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Mà động dạng ở phía bên đám giao thú khổng lồ với tu vi Thông Linh Cảnh này cũng thế, ánh mắt chứa đầy sát khi của chúng đang nhìn chằm chằm những kẻ đang nằm trong tầm mắt của chúng, ánh mắt nguy hiểm như kẻ săn mồi đang nhìn con mồi của mình vậy.

Chúng chủ yếu tập trung ở xung quanh cách tương đối gần một khu vực núi đá đất liền nhỏ ở trong cùng và cũng chính là phần trung tâm của Giao Thú Vịnh này, nơi Âu Lan Hoa đang toạ lạc tại đó.

Hiển nhiên là đám này vừa có trọng trách tiêu diệt đám nhân loại trước mắt này, cũng vừa có trọng trách phải bảo vệ và ngăn cản không cho bất cứ một con cá lọt lưới nào bén mảng xông qua hàng phòng thủ này với ý đồ cướp lấy bảo vật.

Trần Vô Hạo thì đang nấp ở một núi đá ở vị trí gần như sát nhất với lũ giao thú Thông Linh Cảnh và phần núi đất liền trung tâm này, trên đường đến đây hắn vẫn khó tránh khỏi phải rút kiếm chém chết mấy chục con Siêu Phàm Cảnh và nhờ cậy Bạch Thanh Khâu diệt mấy con tu vi cao hơn mình nhiều mà không có khả năng đánh lại, lũ này thật sự là quá đông rồi đi.

Tình cảnh trước mắt có quá đông kẻ địch tu vi cap cường nên sẽ phải ẩn nhẫn một thời gian khá là lâu và cẩn thận để tránh bị phát hiện, muốn lao tới cướp Âu Lan Hoa ngay là chuyện bất khả thi, chết sẽ còn đau hơn là chết dưới tay lũ Siêu Phàm Cảnh kia đấy.

Cục diện bây giờ không chỉ có Siêu Phàm Cảnh đánh với Siêu Phàm Cảnh mà còn thêm cả Thông Linh Cảnh đánh với Thông Linh Cảnh, cuộc hải chiến này sẽ còn khốc liệt hơn nhiều nha.

KRÉC...RỐNG...HÚUU...

GRÁO...HÍII...ÉC...

GRÀO...GRÚ...GRÉ...

Bên phía giao thua rốt cuộc đã không nhịn được mà lao lên rồi...

"LÊN!!!"

"CHIẾN!!!"

"SÁT!!!"

Mà phía tu sĩ nhân loại cũng chẳng chịu kém cạnh mà phi tốc lao lên chiến với chúng...

Một bên là giao thú bảo vệ bảo vậy và tiêu diệt kẻ thù muốn cướp nó, bên còn lại là nhân loại thì tìm cách đoạt bảo và giết kẻ ngáng đường...

Cuộc hải chiến giao - nhân vẫn còn tiếp tục...

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.