Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gội Đầu (1)

Phiên bản Dịch · 1725 chữ

Dịch: Mịii

Nguồn: truyenyy.com

----------

Không thể không nói, Nhan Tuấn Trạch rất bội phục Chu Đại Lực.

Sự kiện linh dị giày cao gót đỏ kia vốn rất nghiêm túc, rất khủng bố, vậy mà qua lời tên này lại chẳng khác nào diễn hài, khiến Nhan Tuấn Trạch rất buồn cười, đột nhiên có loại kích động muốn nhìn xem Vương béo ban 6 rốt cuộc bị dọa thành cái dạng j rồi.

Hai người cười cười nói nói đi vào sân trường, đến đây, Nhan Tuấn Trạch rốt cuộc cũng có cảm giác thoải mái sau khi trọng sinh.

Với tư cách là trợ thủ phòng nghiên cứu khoa học cấp cao của Trung Quốc kiếp trước, ít nhất ở thời đại này, hắn muốn kiếm cái bằng nghiên cứu sinh hay thạc sĩ gì đó hoàn toàn không là vấn đề. Cho nên nói, tri thức cấp ba không thật sự có tính khiêu chiến với Nhan Tuấn Trạch.

Trái lại, hắn rất hưởng thụ chuỗi ngày êm đềm trong sân trường.

Ừm… Nếu như ở đây không nháo quỷ.

Nhan Tuấn Trạch biết đó là hi vọng rất xa vời. Ở cái thế giới sự kiện linh dị mọc lên như nấm sau mưa này, muốn ở trường không gặp quỷ? Mơ đi!

Nhìn từ khía cạnh khác, sân trường chính là thiên đường của sự kiện linh dị đấy.

Nhan Tuấn Trạch học cùng lớp với Chu Đại Lực, là cao tam, ban 5, cách ban 6 của Vương béo kia chỉ vẹn vẹn một bức tường. Vì thế, Nhan Tuấn Trạch đã cố ý hỏi thăm, biết được Vương béo thật sự nghỉ phép một tuần lễ, xem ra Chu Đại Lực không bịa chuyện.

Bỏ ra một ngày, hắn đại khái hiểu rõ mọi chuyện trong trường.

Đầu tiên, thành tích của chủ nhân cổ thân thể này thuộc hàng trung đẳng, cho nên bây giờ Nhan Tuấn Trạch có đột phá một chút thì cũng dễ ăn nói, sẽ không dẫn đến hoài nghi.

Hắn chỉ sợ đối phương thuộc dạng đội sổ, hôm nay bị tên học bá (1) như hắn nhập thân, trái lại không thể dùng hết toàn lực.

(1) Hình mẫu con nhà người ta nhé (trong chuyện học thôi).

Còn chưa đến hai tháng là bước vào kỳ thi Đại Học, cho nên việc học của cao tam rất khẩn trương. Dù cho có sự kiện linh dị quấy nhiễu, Tổ sự kiện linh dị thành phố Thuận Thiên cũng sẽ ưu tiên xử lý các vấn đề phát sinh ở trường học. Đảm bảo cho các học sinh một hoàn cảnh học tập tốt nhất, không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ năng lượng tiêu cực nào khác.

Chủ nhiệm cao tam ban 5 là một ông chú trung niên bụng phệ, tên là Hướng Đức Tài. Bất quá, Nhan Tuấn Trạch biết rõ học thức của Hướng lão sư y hệt cái bụng bia cao ngất của ông, không cho phụ câu: Bụng đầy kinh luân.

Những lão sư khoa khác không để lại quá nhiều ấn tượng với Nhan Tuấn Trạch, ngoại trừ Hướng Đức Tài, chỉ có lão sư dạy ngoại ngữ Trương Điềm Điềm là khiến cho hắn - kiếp trước vốn là cẩu độc thân - sáng mắt lên, nhưng không bao lâu sau thì tắt ngúm.

Trương Điềm Điềm thuộc loại hình nhỏ nhắn xinh xắn, hầu hết nam sinh đều không có sức chống cự với mỹ nữ dạng này. Nhưng Nhan Tuấn Trạch thì khác, hắn quả thực thích mỹ nữ, nhưng không phải loại bánh bèo lúc nào cũng cần mình che chở kiểu đó.

Độc lập, có tư tưởng, không nhát gan, chỉ khi cần thiết mới dựa vào hắn. Bình thường có thể tỉnh táo xử lý vấn đề một cách độc lập. Đối với loại nữ sinh này, Nhan Tuấn Trạch hoàn toàn không có sức chống cự.

Chương trình học một ngày cuối cùng cũng kết thúc. Nhan Tuấn Trạch phát hiện Thuận Thiên tam trung dường như rất bình thường, không nghe nhắc đến giếng hoang hay bậc thang thứ 13 kỳ quái gì gì đó. Cũng không có buồng vệ sinh thứ 5 không thể tiến vào.

Chuyện này khiến Nhan Tuấn Trạch không khỏi hoài nghi, có khi nào Tổ sự kiện linh dị đã bày kết giới xung quanh trường, ngăn cách toàn bộ sự kiện kinh dị bên ngoài.

Bất quá, Nhan Tuấn Trạch vẫn không quên nhắc nhở mình, thế giới này không có dị năng, không có tu chân, đây là đô thị linh dị… Là đô thị linh dị hàng thuần chủng luôn đấy!

Ở trường, Chu Đại Lực rất hoạt bát, đồng thời Nhan Tuấn Trạch cũng biết được tên này phát tướng như vậy là có liên quan đến gen cả đấy. Nghe nói lúc hắn vừa sinh ra đã nặng trọn 10 cân.

Hơn nữa, Chu Đại Lực thường xuyên treo một câu khẩu hiệu trên miệng:

- Tam trung có Đại Lực, Đại Lực xuất kỳ tích.

Không thể phủ nhận, tên oắt này là một đầu gấu chính hiệu.

Cơm trưa ăn ở trường nên cơ bản không tốn một xu nào, nếu có thì cũng chỉ tốn cho mấy hàng ăn vặt ở gần trường sau giờ học.

Nhan Tuấn Trạch không có thói quen này, tan học liền về nhà. Vừa đến nhà thì mẹ hắn - Lý Mạn - cũng đã nấu cơm xong.

Công việc của Lý Mạn không cố định thời gian, toàn bộ dựa vào lịch sắp xếp của công ty vệ sinh, có đôi khi quá nhiều việc, cuối tuần cũng không được nghỉ.

Nhan Tuấn Trạch không biết nấu ăn, sau khi giải quyết hết bài tập, hắn liền chạy đến phụ giúp Lý Mạn dọn cơm và thu dọn phòng bếp.

Đợi một lúc, Nhan Đại Quốc về, người một nhà ngồi quây quần bên bàn ăn.

Với thành tích học tập của con trai, hai vợ chồng Nhan Đại Quốc cũng không lo lắng nhiều, Nhan Tuấn Trạch chỉ cần duy trì như vậy, muốn tiến vào top 5 đại học ở khu Thiên Minh vẫn có hi vọng rất lớn.

Cho nên thứ mà bọn họ lo lắng chính là tâm trạng cũng như sức khỏe của con trai, ăn được vài miếng, Nhan Đại Quốc mở miệng hỏi:

- Tối qua ngủ ngon không?

Nhan Tuấn Trạch biết quầng thâm trên mắt đã bán đứng mình, tôi hôm qua chỉ ngủ có ba, bốn tiếng, trạng thái như vậy cũng là bình thường, hắn không định giấu giếm chuyện này.

- Dạ, thấy vật kia xong không ngủ được, sau đó thiếp đi lúc nào không hay.

- Có nghe tiếng gõ cửa không? - Nhan Đại Quốc lại hỏi.

Câu hỏi này có thể xác định được vào lúc 2 giờ, Nhan Tuấn Trạch ngủ hay thức. Không thể phủ nhân, Nhậm bà bà gõ cửa còn chính xác hơn đồng hồ báo thức.

- Không có. - Nhan Tuấn Trạch giấu nhẹm đi.

Nhan Đại Quốc gật đầu, đại khái đoán được thời gian con trai nghỉ ngơi.

Lý Mạn lên tiếng hỏi:

- Làm xong bài tập chưa?

- Đã làm xong, cũng hoàn thành ôn tập rồi. - Nhan Tuấn Trạch buông đũa, uống vài ngụm canh rồi nói. - Con định tối nay ngủ sớm một chút, bù lại cho hôm qua.

- Ừm, nghỉ sớm một chút. - Nhan Đại Quốc đưa tay vuốt vuốt tóc Nhan Tuấn Trạch.

Cơm nước xong xuôi, Nhan Tuấn Trạch ngồi trò chuyện với bố mẹ trong phòng khách một lúc, đến tám giờ rưỡi thì đi rửa mặt, sau đó quay về phòng mình.

Vì tránh làm ồn con trai, Lý Mạn điều chỉnh âm lượng TV nhỏ xuống. Bất quá, mặc dù bà cùng Nhan Đại Quốc đã nói nhỏ hết sức có thể nhưng âm thanh vẫn truyền vào tai Nhan Tuấn Trạch.

Nhan Đại Quốc nói:

- Ngày mai bà đi mua một ít thuốc an thần, bồi bổ thân thể cho con trai.

Lý Mạn khẽ gật đầu, nói:

- Ừm, sáng mai tôi đến tiệm thuốc xem thử. Trong khoảng thời gian này, tiểu Trạch đã học tập rất vất vả, hôm nay là lần đầu tiên tôi thấy nó hoàn thành bài tập sớm như vậy đấy.

- Haiz… - Nhan Đại Quốc thở dài. - Không biết là cái thế đạo gì nữa? Bình thường cuộc sống của tầng lớp bình dân chúng ta đã bị ép đến mức thở không ra hơi, bây giờ lại còn vô duyên vô cớ nhảy ra sự kiện linh dị. Cơ thể và thần kinh cùng chịu áp lực như vậy, thử hỏi có để cho người ta sống không?

Lý Mạn nói:

- Đặc biệt là tiểu Trạch vừa lúc thi Đại Học, hiện tại trong nhà lại như vậy, Đại Quốc, ông thử nghĩ biện pháp đi!?

Nhan Đại Quốc rơi vào trầm mặc.

Một lát sau, hắn lên tiếng:

- Hôm nay tôi đi tìm xưởng trưởng, hắn có người quen trong thành phố, chỉ cần chịu bỏ tiền, xưởng trưởng nói, hắn có thể giúp tôi hỏi thử có thể xen hàng, mau chóng xử lý nhà vệ sinh.

- Bao nhiêu tiền? - Lý Mạn hỏi.

Hẳn là Nhan Đại Quốc đã dùng tay ra ký hiệu, cuộc nói chuyện một lần nữa rơi vào trầm mặc.

Qua hơn nửa ngày, Lý Mạn thở dài nói:

- Thật sự không được nữa thì tôi xin ứng tạm vậy, cộng với tiền gửi ngân hàng, có lẽ là đủ.

- Nhất định phải nhanh chóng xử lý. - Nhan Đại Quốc cũng không ngăn cản Lý Mạn. - Ngày mai tôi đi lấy tiền, đợi gom xong đem giao cho xưởng trưởng, nhờ hắn thay mặt dàn xếp một chút. Mau chóng giải quyết chuyện này để con trai có thể an tâm thi cử.

Nhan Tuấn Trạch bước đến cửa phòng ngủ, nghe được mấy lời này, đối với bố mẹ ở kiếp này, trong lòng hắn chợt sinh ra cảm xúc phức tạp. Kế đó, hắn rón rén quay về giường, nằm xuống.

Xem ra đêm nay phải tiến hành nhiệm vụ “Gội đầu”, cũng không xem là quá trễ.

Điều kiện tiên quyết là phải thành công mới được.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.