Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cố Khóa Ác Linh

Phiên bản Dịch · 1766 chữ

(1) Ở chương trước mình để Khóa Ác Linh, chương này đổi thành Cố Khóa Ác Linh nhé, đúng với nguyên tác hơn.

Ý nghĩa đại loại là “Cưỡng chế khóa lại ác linh”.

-----

Cố Khóa Ác Linh cuối cùng cũng mở ra.

Nhan Tuấn Trạch thầm thở phào, từ lúc nhận nhiệm vụ thứ nhất “Gội đầu”, hắn đã nhìn thấy mấy cái nhắc nhở “Ác linh có thể cố khóa” và “Ác linh không thể cố khóa”.

Mới đầu hắn cũng không hiểu, về sau dựa trên mặt chữ đoán ý nghĩa, hẳn là thông qua một phương thức nào đó khóa lại Ác linh.

Hiện tại công năng “Cố Khóa Ác Linh” cũng đã mở ra, cái kỹ năng nhìn có vẻ rất thực dụng này rốt cuộc cũng có cơ hội phát huy công dụng rồi.

Lúc này, sau khi thi thể tan rã, từ trường linh dị trong tầng hầm số 1 cũng biến mất, những… linh dị thế thân bị vây ở chỗ này nhao nhao tán đi.

Một bộ phận linh dị hóa thành bột phấn biến mất, một phần khác thì chui qua cửa sổ ra ngoài, còn có… mấy cái linh dị như bò sát thi thì chậm chạp chạy ra cửa hành lang.

Trong quá trình bò, thân thể chúng dần trở nên trong suốt, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.

- Bắt được mi rồi!

Nhan Tuấn Trạch bước đến trước một con “bò sát thi”, ngăn lại đường đi của nó:

- Ta nhận ra mi. Vừa rồi chính tiểu tử nhà mi bắt lấy mắt cá chân của ta, đúng không?

Cả người cỗ bò sát thi gầy như que củi, sạch sẽ trơn nhẵn, không có một sợi lông nào, làn da lỏng lẻo. Trong lúc bò, ma sát tạo ra vô số nếp gấp, liếc nhìn khiến cho người ta không khỏi cảm thấy buồn nôn.

Dù sao Bảo Khiết cùng Tưởng Duệ Hân cũng là hai em gái, giờ phút này trông thấy bò sát thi, bọn họ bụm miệng ọe ọe không ngừng.

Nghe thấy Nhan Tuấn Trạch nói chuyện, bò sát thi ngước cái đầu trọc lóc của mình lên, vẻ mặt ngờ nghệch. Trong trí nhớ của nó hình như nó không hề trêu chọc người trẻ tuổi trước mắt nha, hai bên cho tới bây giờ còn chưa đụng mặt mà?

- Ta nói là trước khi trở về. - Nhan Tuấn Trạch khoát tay áo. - Có giải thích mi cũng không hiểu, tóm lại là mi xui xẻo.

Điều động “Cố Khóa Ác Linh” trong thời không đồ phổ, không đợi Nhan Tuấn Trạch tự mình thao tác, “Cố Khóa Ác Linh” đã tự động mở ra.

Tiếp đó một dòng chữ nhỏ xuất hiện: Dò được một du linh bình thường, có muốn cố khóa? Lần cố khóa này tiêu hao 50 điểm năng lượng (Tiểu).

Chữ “Tiểu” này đại diện cho cường độ khóa lớn nhỏ, cố khóa loại du linh bình thường chỉ cần cường độ như vậy là đủ rồi.

Sau khi khởi động cố khóa, bò sát thi đầu trọc còn đang ngơ ngẩn trước mặt lập tức hóa thành một luồng khí trắng, xuất hiện bên trong điểm nút thứ 12 của thời không đồ phổ. Trên đồ phổ hiện ra bộ dáng nguyên bản của bò sát thi, bất quá hình ảnh rất nhỏ, nếu như không nhìn kỹ thì gần như không cách nào phân biệt ra được.

Ba người Bảo Khiết, Tưởng Duệ Hân cùng Chu Đại Lực trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhan Tuấn Trạch làm xong hết thảy.

Sau khi thu thập xong bò sát thi trước khi trở về dám bắt lấy mắt cá chân của minh, Nhan Tuấn Trạch vác cái balo nặng nề lên lưng, điềm nhiên như không nói với quần chúng:

- Mình nói… Thật ra mình có tiềm chất Trừ Linh nhân đấy, cái này rất hợp lý đúng không?

- Ờ… Hợp lý. - Ba người trăm miệng một lời.

- Lần trước Bạch cảnh quan ở cục cảnh sát cũng nói như vậy. - Nhan Tuấn Trạch mỉm cười.

Chu Đại Lực nuốt nước miếng, giơ lên ngón tay cái:

- Mình nói Tiểu Tuấn Tuấn là cừ nhất! Cậu xem cậu xem, cái tàng khấu gì gì đó còn không có cơ hội sử dụng.

Nhan Tuấn Trạch sờ sờ cái ót, gượng cười hai tiếng.

Lúc này đây, mấy cái linh dị thế thân còn lại đã trốn khỏi tòa nhà.

Bốn người lẳng lặng men theo lối ra rời đi, thời điểm đi đến sân cao ốc Kiến Nghiệp, trong buồng bảo vệ không có một bóng người, bất quá TV vẫn đang mở như cũ.

Trên màn hình là một đoạn quảng cáo, góc phải phía trên hiển thị thời gian đếm ngược quảng cáo.

Xem ra, hẳn là đang coi phim bị quảng cáo chen ngang cho nên bảo vệ liền nhân cơ hội đi “giải quyết”, sẽ mau chóng quay về thôi.

Đám người Nhan Tuấn Trạch tranh thủ kéo cửa sắt nhỏ cạnh công tác điện, chuồn đi.

Tuy trời không tính là quá khuya, nhưng trên đường đã rất khó gặp người qua lại.

Xe taxi cũng ít.

Bốn người không bắt xe bên ngoài cao ốc Kiến Nghiệp, mà đi mấy bước quay về Phong Hoa cư xá, nhà của Nhan Tuấn Trạch. Đến nơi, cả bọn mới bắt một chiếc taxi.

Nhan Tuấn Trạch không quá yên tâm, cùng theo bọn họ lên xe, sau khi phân biệt đưa cả ba về nhà, lúc này hắn mới đi taxi quay trở về Phong Hoa cư xá.

Lăn qua lăn lại mấy lượt, lúc về đến nhà đã hơn 11 giờ.

Vệ sinh cá nhân xong xuôi, mẹ Lý Mạn vẫn đang ngủ say, Nhan Tuấn Trạch kiểm tra cửa nẻo một lần nữa, sau đó nhẹ chân nhẹ tay quay về phòng mình, sạc pin điện thoại, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Vừa vặn bốn giờ rưỡi, đồng hồ báo thức trên điện thoại vang lên, Nhan Tuấn Trạch mơ màng ngồi dậy, nhìn đồng hồ, cố nén cảm giác mệt mỏi vì không ngủ đủ giấc, bước xuống giường, mặc quần áo tử tế, mở cửa ra khỏi phòng.

Lúc này trong buồng vệ sinh đã sáng đèn, Lý Mạn sớm thức dậy chuẩn bị cho ca sáng, đang rửa mặt.

Nghe thấy tiếng động, bà giật mình quay đầu nhìn ta ngoài, miệng còn dính đầy bọt, tiếng có tiếng không hỏi:

- Con trai, sao dậy sớm vậy? Mau đi ngủ, mới có 4h30 thôi, còn rất sớm.

- Không có gì, con tiễn mẹ xuống lầu, chờ mẹ lên xe rồi quay về ngủ tiếp. Mấy ngày nay trong khu cư xá không yên ổn. - Nhan Tuấn Trạch vừa dụi mắt vừa nói.

Lý Mạn ngẩn người, trong mắt nhanh chóng thấm đầy yêu thương cùng cảm động, vội súc miệng, sau đó dùng khăn mặt lau sạch, rồi mới nói:

- Xe công ty đón mẹ ngay ở cổng khu cư xá, rất an toàn.

- Mẹ đừng có nói nữa, còn nhất định phải đi cùng mẹ ra khỏi cư xá mới yên tâm. - Ngữ khí của Nhan Tuấn Trạch không cho phản bác.

Lý Mạn bất đắc dĩ, vuốt vuốt tóc con trai, sợ trì hoãn giấc ngủ của Nhan Tuấn Trạch, bà nhanh chóng chuẩn bị xong.

Khoác áo choàng, hai người một trước một sau ra cửa.

Bất quá, vừa bước ra ngoài, Nhan Tuấn Trạch đang đi ở phía trước đột nhiên khựng lại một chút, cảm giác Khả Nhi trên lưng mình đang trượt xuống, hắn quay đầu nhìn lại.

Tiểu gia hỏa này vậy mà xuyên qua cửa chính, một lần nữa quay về nhà, hiển nhiên không có ý định đi cùng hắn.

Trong lòng Nhan Tuấn Trạch lập tức có một tia dự cảm xấu.

Tuy nói độ hảo cảm của Khả Nhi cùng hắn là “Hữu hảo”, nhưng không có nghĩa là có thể tùy thời mạo hiểm vì hắn.

Hiện tại coi như hắn hiểu rõ, dưới tình huống bình thường, Khả Nhi sẽ đi theo hắn, nhưng nếu dự cảm được nguy hiểm, tiểu gia hỏa này lẩn còn nhanh hơn thỏ.

Lúc trước gặp Trừ Linh nhân cũng thế, sau này gặp bối thân nữ cũng không khác.

Còn lần này, trong tòa nhà số 7 có thể khiến cho Khả Nhi trốn e là chỉ có bối thân nữ mà thôi.

- Không lẽ nào là Nhậm bà bà quay về? - Nhan Tuấn Trạch bắt đầu miên man suy nghĩ.

Dựa theo cách nói không đáng tin cậy của Trừ Linh nhân Hoàng Sâm, Nhậm bà bà có hiềm nghi giết chết vợ chồng con trai thứ hai của mình, bà đã không còn là du linh bình thường, có khả năng diễn hóa thành du linh trung đẳng hoặc cao đẳng rồi.

Cấp bậc như này, đối với du linh bình thường như Khả Nhi, gặp chỉ có thể tránh.

- Con làm gì đó? - Phát giác con trai có hơi khác thường, Lý Mạn ở phía sau lên tiếng hỏi.

- Mẹ, đợi lát nữa ra ngoài phải cẩn thận chút, mẹ đi theo con. - Nhan Tuấn Trạch nói khẽ.

Lý Mạn cảm thấy rất kinh ngạc, bất quá bà không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.

Hai mẹ con một trước một sau đi đến đầu cầu thang, hướng xuống dưới lầu.

Cứ xuống một tầng, Nhan Tuấn Trạch đều dậm nhẹ chân khiến cho đèn điều khiển âm thanh sáng lên, sau khi nhanh chóng quét mắt một vòng, lúc này hắn mới cùng mẹ bước nhanh xuống.

Thời điểm rạng sáng vô cùng yên tĩnh, ngoại trừ tiếng bước chân cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, bầu không khí trong trẻo mà lạnh lẽo.

Trong hành lang tĩnh mịch, hai người bất tri bất giác bước nhẹ hơn, nhắm mắt nối đuôi nhau đi xuống lầu ba.

Lúc rẽ ngoặt xuống lầu 2, Nhan Tuấn Trạch dậm chân, đèn ngay góc rẽ sáng lên, xua tan bóng tối.

Bất quá, ngay lúc đó, Nhan Tuấn Trạch đi phía trước đột nhiên dừng lại, không dám tiến lên. Đồng thời giơ tay cản mẹ mình lại.

Chỉ thấy ngay phía dưới đèn ngay góc rẽ, bối thân nữ một thân quần đùi áo trắng, tóc tai bù xù đang quanh mặt vào tường, cứ thế đứng đó, không hề nhúc nhích.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.