Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bà lão gõ cửa nửa đêm (4)

Phiên bản Dịch · 1672 chữ

Dịch: Mịii

Nguồn: truyenyy.com

----------

Hiện tại đã tìm thấy lược, hơn nữa, có thể thấy được trong nhà chỉ có duy nhất một cây lược này.

Nếu như Nhan Tuấn Trạch đoán không lầm, phần thân lược cắm vào tim Nhậm bà bà hẳn là rất sắc bén. Có một số lược có thiết kế như vậy, vốn là để tiện điều chỉnh tóc, kết quả lại trở thành lợi khí giết người.

Đi ra phòng khách, rút mấy tờ khăn giấy, Nhan Tuấn Trạch lại quay về cạnh giường, dùng khăn giấy bọc lấy phần răng lược lộ ra ngoài, cố nén run rẩy cùng khẩn trương trong lòng, từng chút từng chút một rút cái lược này ra.

Đúng như trong tưởng tượng, thi thể đã tử vong một thời gian dài, không có máu chảy ra.

Phần chuôi lược quả nhiên bén nhọn, Nhan Tuấn Trạch liếc nhìn, ánh mắt cố gắng né tránh những giọt máu đã đông cứng lại bên trên, dùng khăn bọc lại một vòng, sau đó vòng ra sau lưng Nhậm bà bà.

Hắn cũng không định lật qua lật lại thi thể Nhậm bà bà, mà lựa chọn đi đường vòng, đưa lược đến gần tóc bà.

Trong lòng thầm đọc một lượt vãng sinh chú, sau khi xác nhận không có điểm sai, hắn bắt đầu chải đầu, đồng thời thầm cầu nguyện. Mong là thời điểm hắn chải đầu cứ thuận thuận lợi lợi trôi qua, chớ có sinh ra chuyện quái là gì là được.

- Nhậm bà bà, bà đã chết, ngươi chết nên có giác ngộ của người chết. Đừng nhúc nhích, cũng đừng lên tiếng, bà lớn tuổi vậy rồi, chắc hiểu “Im lặng là vàng” ha.

Răng lược trơn nhẵn cài vào tóc Nhậm bà bà, nhẹ nhàng chải xuống, Nhan Tuấn Trạch miệng niệm chú:

- Vãng sinh cực lạc, khứ điệu kim sinh phiền não.

Tóc Nhậm bà bà không khô khốc, nhưng cũng không phải quá trơn trượt, miễn cưỡng có thể chải được. Lần thứ nhất hoàn thành rất nhẹ nhàng.

Nhan Tuấn Trạch có thêm niềm tin, lần nữa giơ lược lên, bắt đầu chải lần thứ hai, lại niệm:

- Vãng sinh cực lạc, mạt trừ kim sinh thống…

Chữ “sở” còn chưa ra khỏi miệng, lược đã bị khựng lại, vậy mà không cách nào chải xuống được. Cứ như có thứ gì đó đột nhiên xuất hiện, một mực giữ chặt lược tại đó.

Da đầu Nhan Tuấn Trạch run lên, hắn thử dùng sức nhưng lược cứ như bị hàn chết, không cách này lay động.

Hắn không dám tiếp tục dùng sức, nếu không e là sẽ kéo luôn da đầu cùng tóc Nhậm bà bà xuống mất.

Chợt, hắn cảm giác đầu Nhậm bà bà giật giật, y như lúc nãy phát ra âm thanh chỉ hắn vị trí lược.

- Ta… Đau!

Lúc này đây, đầu bà xoay ra sau, lẩm nhẩm hai chữ.

Nhan Tuấn Trạch hoảng hốt, câu chú thứ hai vốn là “Vãng sinh cực lạc, mạt trừ kim sinh thống sở”, nhưng còn chưa chải được một nửa thì lược đã bị kẹt lại, Nhậm bà bà còn nói mình đau…

Điều này có nghĩa là Nhậm bà bà căn bản không quên được đau đớn kiếp này.

Chần chừ một lát, Nhan Tuấn Trạch lại mở miệng:

- Nhậm bà bà, tuy tôi không biết lý do gì khiến bà đau đớn, nhưng nếu bây giờ không chải đầu cho bà xong… Tôi không có cách nào thông tri đến cháu trai bà…

Hiện tại, xem như hắn biết rõ, Nhậm bà bà rất nhớ cháu trai Vu Tiểu Sướng của mình, nếu như dùng thằng bé làm điều kiện, nói không chừng bà ta có thể đồng ý cho hắn chải đầu.

- Đau quá…

Nhậm bà bà vẫn nói ra hai chữ đó.

Nhưng vào lúc này, Nhan Tuấn Trạch cảm giác Khả Nhi trên lưng nhúc nhích, không còn trong trạng thái “ngủ say” mà dùng cả tay lẫn chân bò lên vai hắn, nhìn về phía Nhậm bà bà!

- Ồ!

Nhan Tuấn Trạch cũng không để ý đến cô bé, tiếp tục cằm lược chải đầu, trong miệng lần nữa thì thầm:

- Vãng sinh cực lạc, mạt trừ kim sinh thống… sở.

Rốt cuộc câu thứ hai cũng đọc xong, lược cũng thuận lợi chải xuống, trên đường không gặp… vật cản nữa.

- Vãng sinh cực lạc, khứ điệu kim sinh nghiệp chướng.

Lần thứ ba chải đầu vẫn vô cùng thuận lợi, trong suốt quá trình, Nhậm bà bà cũng rất yên tĩnh, không phát ra âm thanh khiến người khác run sợ.

“Chải đầu, Hoàng khủng bất an (thấp), đã hoàn thành, nhận được 100 điểm năng lượng dị thứ nguyên.”

- Xong rồi!

Nhan Tuấn Trạch thở hắt ra một hơi, đứng lên, đặt cái lược cũ kỹ màu đỏ kia lên trên tủ đầu giường, sau đó cầm lấy điện thoại treo trước ngực, bấm gọi cho cảnh sát.

Kế đó, hắn tìm thấy điện thoại của Nhậm bà bà trong ngăn kéo tủ đầu giường. Điện thoại đang trong trạng thái tắt, bất quá, lúc mở lên vẫn còn dư một ô pin.

Nhan Tuấn Trạch mở danh bạ, tìm thấy số điện thoại của con trai, con gái bà. Hắn gọi cho từng người một, sau đó nhìn vào camera nói:

- Hóa ra gõ cửa mỗi đêm là vì Nhậm bà bà ngoài ý muốn tử vong. Bà gõ cửa rất có thể là muốn tôi thông tri cho người thân giúp bà. Tập tục chải đầu vừa nãy, nếu các vị có hứng thú thì có thể lên mạng tìm kiếm thử, tôi không nói chi tiết. Ừm, chuyến thám hiểm linh dị hôm nay xem như kết thúc.

Tắt camera, đoạn video này xem như chấm dứt tại đây, sau đó còn phải xử lý hậu kỳ rồi mới có thể đăng lên được.

Nếu như cảnh sát cần… Nhan Tuấn Trạch vẫn phải cung cấp video, chỉ như vậy mới có thể chứng minh bản thân chỉ là tò mò cộng với có lòng hảo tâm, bản thân cũng không liên quan gì đến vụ án này.

Trong quá trình chờ đợi người tới, Nhan Tuấn Trạch ngồi trên ghế salon trong phòng khách, lúc này đây, hắn bỗng nhiên rất muốn hút một điếu thuốc.

Kiếp trước tuy hắn cũng hút thuốc, nhưng không nghiện, ở kiếp này, sau khi sống lại, bởi vì hoàn cảnh thay đổi cho nên vẫn luôn không có suy nghĩ hút thuốc. Giờ phút này, hoảng sợ qua đi, tinh thần có nhu cầu thư giãn cấp bách, bất chợt hắn lại muốn hút một điếu thuốc.

Nhưng trong nhà Nhậm bà bà chắc chắn không có thứ này, hắn đành phải chịu đựng thôi.

Khoảng 15 phút sau, một chiếc xe cảnh sát lóe đèn báo hiệu khoan thai mà đến.

Vì không muốn quấy rầy người dân nghỉ ngơi, xe cảnh sát cũng không hú còi báo động.

Nhan Tuấn Trạch ra khỏi căn hộ 503, đứng tựa vào hành lang quan sát bên dưới, mượn ánh sáng từ đèn đường cùng đèn xe cảnh sát, hắn nhìn thấy có hai gã cảnh sát xuống xe, hơn nữa động tác vô cùng chậm chạp.

Một bảo vệ của cư xá bước đến, nói gì đó với hai cảnh sát, kế đó, hắn ngẩng đầu, vẻ mặt có hơi mờ mịt, duỗi ngón tay chỉ về phía này, hai cảnh sát cũng ngẩng đầu nhìn theo.

Nhan Tuấn Trạch vội đưa tay ra vẫy.

Mấy phút sau, hai cảnh sát một béo một gầy xuất hiện tại tầng 5, bảo vệ Trịnh đại gia cũng đi theo phía sau, hơi thở có phần gấp gáp, vẻ mặt sợ hãi.

- Là cậu báo cảnh sát? - Cảnh sát béo quơ quơ đèn pin vào mặt Nhan Tuấn Trạch, thở phì phò hỏi.

Cảnh sát gầy thì đứng trước cửa căn hộ 503, chiếu đèn pin vào trong, nhưng không có ý định đi vào.

Thời đại này linh dị náo loạn khắp nơi, đám… cảnh sát đã sớm học khôn. Đến hiện trường vụ án, trước tiên phải tìm hiểu rõ tình huống, xác nhận không có linh dị, hoặc linh dị không quá nghiêm trọng thì mới quyết định bắt tay vào điều tra hay thông báo cho Tổ sự kiện linh dị.

Đương nhiên, thông báo cho Tổ sự kiện linh dị, trừ phi tình tiết vụ án nghiêm trọng, nếu không thì vẫn phải xếp hàng. Mà trong khoảng thời gian xếp hàng, toàn bộ hiện trường sẽ bị cảnh sát phong tỏa.

Cảnh sát cũng có thể xem xét tình huống, trước tiên làm tốt công tác điều tra hiện trường, hoặc chuyển thi thể người chết cho bộ phận kiểm tra.

- Đúng, tôi báo. - Nhan Tuấn Trạch chỉ chỉ vào phòng ngủ. - Tôi ở dưới lầu, hình như Nhậm bà bà không phải tử vong bình thường. Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày cứ đến 2 giờ là quỷ hồn bà ta lại chạy đến gõ cửa nhà tôi. Hôm nay tôi nhịn hết nổi rồi, nên lên đây xem thử, kết quả phát hiện Nhậm bà bà không biết đã chết trong phòng ngủ từ khi nào.

- Phòng ngủ? - Cảnh sát gầy đứng trước cửa liếc nhìn Nhan Tuấn Trạch, vẫn không có ý định đi vào.

- Quỷ hồn kia còn ở đó không? - Cảnh sát béo hỏi.

- Hiện tại không xuất hiện, tâm nguyện của bà ta hình như là muốn nhìn thấy thân nhân, vừa rồi tôi đã thông báo cho người nhà của bà ta rồi. - Nhan Tuấn Trạch đáp.

- Vậy là tốt rồi! - Rốt cuộc cảnh sát gầy cũng lên tiếng. - Hẳn là du linh, không quá lợi hại.

Xem ra, tin tức linh dị mà bọn họ có được so với thường nhân hơn xa.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.