Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua nhà

Tiểu thuyết gốc · 1595 chữ

Đúng là chỉ có phụ nữ mới có thể hiểu thứ họ cần là gì. Sau một khoảng thời gian hai người nói chuyện với nhau Trương Minh từ xa thấy được Chỉ Tình đã bắt đầu nói chuyện với Bích Hàm. Hai người bọn họ nói chuyện với nhau khá lâu thỉnh thoảng vô tình hay hữu ý cả hai đều đưa ánh mắt hướng về phía hắn. Mất gần một tiếng đồng hồ thì cuộc trò chuyện của hai người mới dừng lại. Bích Hàm kéo tay Chỉ Tình đi về phía Trương Minh, hắn từ trên ghế đứng dậy vội vàng đi tới trước mặt hai người.

-Hai người nói chuyện xong rồi sao?

Chỉ Tình vẫn một vẻ mặt không cảm xúc đối diện với Trương Minh:

-Ờ.

Trương Minh gãi đầu không biết phải nói tiếp như thế nào, hắn đưa mắt cầu cứu Bích Hàm, cô khẽ cười nói:

-Chúng ta đi thôi, đến ký túc xá nữ.

Mặt Trương Minh đần ra:

-Ký túc xá nữ???? Sao lại đi đến đó?

Chỉ Tình tức giận gắt lên:

-Anh có đi không sao hỏi lắm vậy? Anh không đi thì tôi với chị Hàm đi...Hừ!!!

Bích Hàm bên cạnh cười lớn, cũng chỉ có cô ấy mới dám nổi nóng với tên này mà không hề sợ hắn một chút nào cả. Trương Minh sau mấy giây thẫn thờ vội vàng gật đầu lia lịa:

-Đi, đi chứ, có chết cũng phải đi. Hai người đi đâu tôi theo đấy.

Ba người trực tiếp đi về phía ký túc xá nữ, trên đường đi Chỉ Tình chỉ nói chuyện với Bích Hàm hoàn toàn xem Trương Minh như không khí. Khi đến cổng khí túc xá một bà cô trung tuổi bước tới trực tiếp chặn Trương Minh lại:

-Nơi này cậu không vào được.

Trương Minh ngơ ngác, Chỉ Tình bên cạnh bước tới trước nói với bà cô ấy:

-Thím Lưu à, thím cho hắn vào với bọn con đi. Hắn chính là nhân viên chuyển đồ con gọi tới để giúp con bê đồ chuyển đi.

Thím Lưu híp mắt nhìn ba người sau đó quay người rồi đi coi như là đồng ý cho hắn bước vào đây. Trương Minh tò mò nói:

-Hai người vẫn chưa nói cho tôi biết lý do chúng ta tới đây đó.

-Không phải Chỉ Tình vừa nói rồi sao? Cậu tới để giúp cô ấy chuyển đồ.

Trương Minh ngơ ngác:

-Chuyển đi?? Đi đâu vậy??

-Đương nhiên là đi tới nhà của chúng ta. Không phải cậu sắp mua nhà sao?

Trương Minh như được khai sáng:

-À tôi hiểu rồi, nhưng cũng không nhất thiết phải nói tôi là nhân viên chuyển hàng chứ? Dù sao tôi...

Không đợi hắn nói hết câu Chỉ Tình đã cắt lời của hắn:

-Nếu anh không muốn thì thôi.

-Muốn chứ, muốn chứ.

Trương Minh vội vàng lao tới bên cạnh Chỉ Tình ôm cô lấy lòng:

-Tình Tình muốn anh làm gì thì anh sẽ làm đấy. Tuyệt đối không nói hai lời.

Chỉ Tình dãy dụa:

-Mau buông cái tay thối của anh ra, ai là Tình Tình của anh chứ.

Trương Minh biết cô cũng đã bớt giận với mình rồi cười nói:

-Đương nhiên là em rồi.

Sau khi thu dọn đồ đạc của Chỉ Tinh xong thì lúc này mặt trời cũng đã lên tới đỉnh điểm, bọn họ dự định sẽ kiếm một quán ăn rồi sẽ đi mua một căn nhà có thể chuyển vào ở ngay lập tức. Khi ba người Trương Minh đi tới Trung tâm mô giới nhà đất thời gian cũng đã là ba giờ chiều. Bước vào bên trong, Trương Minh thấy một đám người mặc đồng phục của công ty mô giới đang thì thầm to nhỏ nói chuyện với nhau. Bọn họ trông thấy ba người bước vào nhưng không một ai đứng ra tiếp đón cả.

-Tôi muốn mua nhà có thể gặp ai để bàn bạc.

Đám người đó vẫn không để ý gì đến hắn cả. Một người trong đám nói.

-Tiểu Hứa không phải doanh số tháng này của cô thấp sao. Vị khách này chúng tôi nhường cho cô đó.

Trong giọng nói của tên này đầy sự khinh miệt. Thật ra lúc bọn họ nói chuyện Trương Minh cũng đã nghe thấy lời bọn họ nói với nhau. Trương Minh cũng không muốn so do với bọn họ. Cô gái được gọi là tiểu Hứa kia vội vàng đi tới trước mặt ba người Trương Minh.

-Dạ tôi có thể giúp gì ạ.

-Chúng tôi muốn mua một căn biệt thự, có thể chuyển vào ở ngay.

Cô gái kinh ngạc nuốt ực một cái rồi nhiệt tình giới thiệu nhưng căn biệt thự sang trọng cho ba người. Lúc này những người kia cười lớn. Một tên đứng dạy nói:

-Tiểu Hứa à tiểu Hứa, không phải chúng tôi đã dạy cô cách để xác định các khách hàng tiềm năng rồi sao. Cô nhìn bọn họ như kia mà có khả năng để mua biệt thự của chúng ta sao?

Chỉ Tình ở bên nghe thấy vậy quay ra nói:

-Ý của anh là gì chứ, xem thường chúng tôi không mua được nhà của các người sao?

Tên kia chỉ vào ba người nói:

-Ý trên mặt chữ cô không hiểu sao? Nhìn quần áo các người đang mặc chắc chắn là đang đi học đại học tuôi chắc cũng chỉ vào khoảng hai mốt hai hai tuổi. Chỉ như vậy thui là đã có thể biết được khả năng mua được nhà của các người rất thấp. Tôi nói này tiểu Hứa, lần sau hãy nhìn người cho chuẩn vào chứ cô cứ như này thì doanh thu tháng nào của cô cũng chỉ ở mức thấp như vậy thôi.

Trương Minh đưa mắt liếc nhìn tên đeo kính đang nói, khi tên kia còn chưa kịp ngồi xuống thì đã thấy một bóng đen lao tới trước mặt mình nhấc hắn lên trực tiếp ném hắn lăn ra đất.

-Các người muốn đánh người sao?

-Ta không chỉ đánh ngươi ta còn muốn cho chén cơm của ngươi bay sạch.

Sau đó Trương Minh quay người nói với cô gái tiểu Hứa:

-Gọi giám đốc của các cô ra đây.

Tiểu Hứa vẫn chưa hoàn hồn, khi nghe thấy Trương Minh muốn tìm giám đốc của mình thì mới giật mình vội vàng bấm số điện thoại của giám đốc. Mấy phút sau một người mặc véc từ trên tầng bước xuống hỏi.

-Có chuyện gì thế?

Tiểu Hứa vội vàng đáp:

-Quản lý, vị này muôn gặp giám đốc.

Người kia đưa mắt nhìn ba người Trương Minh sau đó đi tới:

-Xin hỏi quý khách muốn gặp giám đốc của chúng tôi có chuyện gì không ạ.

-Ồ cũng không có gì, anh là quản lý ở đây chắc cũng có trách nhiệm trong việc quyết định nhân sự nhỉ.

-Dạ, quý khách có điều gì không hài lòng về nhân viên của bọn tôi sao?

Trương Minh đưa tay chỉ về phía cái tên đang nằm trên mặt đất kia:

-Một nhân viên coi thường khách hàng, lấy mắt chó nhìn người thì tôi nghĩ các người giữ lại anh ta chỉ làm hỏng đi thương hiệu của các người mà thui. Chưa kể nếu các người có điều tra tên kia sẽ thấy được hắn đã ăn chặn tiền của công ty nhiều như thế nào.

Quản lý nghe Trương Minh nói thì giật mình quay ra nhìn tiểu Hứa muốn cô nói cho hắn biết sự việc sảy ra. Sau khi rõ đầu đuôi, người quản lý cúi đầu xin lỗi:

-Xin lỗi quý khách, quả là do nhân viên chúng tôi không đúng chúng tôi sẽ sử lý hắn một cách thích đáng. Để đền bù thì công ty chúng tôi sẽ giảm giá mua nhà cho quý khách đi 10%.

-Không cần, anh cứ để cô ấy giới thiệu cho tôi đi.

Người quản lý vội vàng gật đầu, rồi bước tới trước mặt tên kia:

-Cậu chính thức bị đuổi việc, việc cậu ăn chặn tiền của công ty chúng tôi sẽ điều tra và đưa ra pháp luật.

-Còn các người nữa, đừng có mà lấy mắt thấp nhìn người. Với mỗi vị khách đến công ty chúng ta hay tiếp đón cho cẩn thận. Dù họ có mua nhà hay không thì cũng phải tiếp đãi một cách tử tế nghe rõ chưa. Đám người vội vàng gật đầu.

Lúc này Trương Minh mới quay lại nói chuyện với tiểu Hứa về các tiêu chuẩn của hắn muốn sau đó xem ảnh một vài căn căn, sau khi ba người thống nhất chọn một căn thự nằm sát biển có không gian thoáng đãng Trương Minh trực tiếp nói tiểu Hứa mang hợp đồng tới để hắn kí thì mọi người đều kinh ngạc. Căn biệt thự mà bọn họ chọn có cái giá vào khoảng 567 nghìn nhân dân tệ (hơn 20 tỷ VND) vậy mà Trương Minh không hề chớp mắt một chút nào trực tiếp đưa thẻ để tiểu Hứa thanh toán. Lúc này đám người lúc nãy xem thường Trương Minh mới hối hận không thôi. Một miếng bánh ngon như thế mà lại để rơi vào tay người khác. Ai cũng nhìn tiểu Hứa bằng con mắt thèm thuồng.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.