Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mặt Trời Có Sự Sống

Phiên bản Dịch · 1548 chữ

Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, thái dương vĩnh viễn là một viên chói lóa kia, thời đại Tần Thủy Hoàng, thời đại vượn người, khủng long hung hăng ngang ngược thời kỷ Phấn trắng,

Từ khi chưa có sinh vật nào được sinh ra, địa cầu vẫn một mảnh yên tĩnh……

Chúng ta đối thái dương quá tin tưởng.

Không có người hoài nghi thái dương sinh ra như thế nào.

Nó mỗi ngày đều treo trên đỉnh đầu chúng ta, không tạo ra một chút vấn đề, chúng ta đối với nó quen thuộc nhất, nhưng là cũng xa lạ nhất.

Quỷ mới biết nó cách địa cầu có phải hay không một trăm triệu năm ngàn vạn km, quỷ mới biết nó có thể tích so với địa cầu rốt cuộc có phải hay không 10 vạn lần, quỷ mới biết bên trong nó nhiệt độ có phải hay không 15, 000, 000c……

Cũng trước nay không ai hoài nghi quá, thái dương có tư tưởng hay không, nó, là vật chất, vẫn là sinh mệnh thể!

Thái dương có sự sống?

Nobita lảo đảo một chút, run giọng hỏi:

-“Thái dương, thái dương có sự sống? Đây là có ý tứ gì???”

Đôrêmon nhíu chặt mày, chậm rãi nói:

-“Thái dương có sinh mệnh!”

Nobita quả thực không thể tin được lỗ tai chính mình, hắn run giọng nói:

“Cậu, cậu, cậu nói cái gì?”

Đôrêmon thở dài, nói:

-“Trước mắt những hiện tường này cũng chỉ có một lời giải thích như vậy!”

Mọi người đều không khỏi ngừng thở lại, ngẩng đầu lên nhìn về phía thái dương.

Thái dương lẳng lặng treo ở giữa không trung cùng đối diện bọn họ.

Chỉ thấy một bên thái dương hiện ra màu tro đen, độ sáng cũng đã giảm đi rất nhiều, Đôrêmon từ trong túi lấy ra một cái máy trắc nghiệm khác, trên những cái nút đôi tay không ngừng bận rộn, nói:

-“Mặt ngoài của Thái dương một phần năm đã bị màu đen bao trùm, đốm đen hoạt động phóng xạ ra một loại mạch điện từ không rõ cực kỳ mãnh liệt, tốc độ nó phát ra so với tốc độ ánh sáng chậm hơn nhiều, dự tính thời gian tới địa cầu là..................ngày mai!”

Trương Sùng hít hà một hơi, nói:

-“Không sai, như vậy nên người máy tự có ý thức vào ngày mai đột nhiên phát sinh phản loạn, chúng nó nhất định bị cổ điện từ này thay đổi trình tự trong cơ thể, sau đó đã bị thái dương chỉ huy, liền cùng nhân loại là địch!”

Đôrêmon gật gật đầu, tiếp tục nói:

-“Nhiệt độ đốm đen trên Thái dương là âm hơn ba trăm độ, nếu nhìn loại đốm đen này khi sinh ra mà nói, như vậy, nó sẽ lấy phương thức dãy số nhân tăng trưởng không ngừng khuếch tán biên đại, tiến tới ảnh hưởng thái dương từ trước tới nay tiến hành phản ứng phân liệt hạch nhân, cái phản ứng này cũng sẽ lấy phương thức dãy số nhân tăng trưởng, sẽ khiến cho thái dương chưa từng có không khí có từ tính có gió lốc.

Nói như vậy, không cần chờ đến khi đốm đen che lấp toàn bộ mặt ngoài thái dương, liền có thể khiến cho mặt ngoài thái dương mất đi nhiệt độ, mà nếu thái dương không có nhiệt độ, thì trong vòng một giây đồng hồ khí thể sẽ biến mất không thấy!”

Mọi người lắp bắp kinh hãi, Trương Sùng nghi vấn nói:

-“Chuyện này không phải là hành vi tự sát hay sao? Thái dương vì cái gì muốn làm như vậy?”

Đôrêmon sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:

-“Nhưng sự thật là, đốm đen trên mặt thái dương vẫn chưa dựa theo quy luật khuếch tán, đốm đen bị một cổ lực lượng khống chế……”

Bổn Lạp Hi Đặc sắc mặt tái nhợt, đột nhiên giọng the thé nói:

-“Là cái dạng này, là cái dạng này, tuyệt đối là cái dạng này, thái dương hắn có tư tưởng, hắn có sinh mệnh, hắn còn sống, hắn còn sống……”

Bổn Lạp Hi Đặc thanh âm sắc nhọn, gần như là trạng thái điên khùng, mọi người đều lắp bắp kinh hãi, Nobita vẫn là không thể tin được, hắn thở hổn hển, hỏi:

-“Chuyện này, sao có thể? Thái dương nếu sống, hắn như thế nào lại bất động, như thế nào lại không nói?”

Đôrêmon lắc lắc đầu:

-“Bất luận tồn tại sinh mệnh gì thì trạng thái đều không giống nhau, giống như trên địa cầu có san hô, tuy rằng bất động cũng không có ngôn ngữ, nhưng không thể phủ nhận chính nó là một loại sinh vật thể. Cho dù là trên địa cầu, mỗi loại sinh vật cũng không phải đều giống nhau, càng đừng nói ở cả vũ trụ!”

Nobita thì thào nói:

-“Vậy cái kia rốt cuộc là một loại sinh mệnh như thế nào a?”

Bổn Lạp Hi Đặc đôi tay ôm lấy đầu, nói:

-“Chuyện này đều không quan trọng, đều không quan trọng!”

Hắn đột nhiên ngẩng đầu, bi ai nói:

-“Thái dương là muốn hủy diệt chúng ta, hắn muốn hủy diệt địa cầu a!”

Đôrêmon gật gật đầu, nói:

-“Không sai, thái dương chỉ huy người máy tiêu diệt những sinh mệnh trên địa cầu, nhưng hắn vì mục đích gì, vì sao muốn làm như vậy? Vì cái gì?”

Bổn Lạp Hi Đặc hỏi:

-“Chúng ta cùng thái dương liều mạng, Đôrêmon, bằng khoa học kỹ thuật của người tinh cầu các ngươi có thể đấu với thái dương không?”

Đôrêmon sắc mặt trầm trọng, không nói một lời, hiển nhiên Đôrêmon cũng không dám khẳng định.

Bổn Lạp Hi Đặc hai chân mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, thống khổ hét lớn:

-“Chúng ta đấu không lại, chúng ta đấu không lại, chúng ta đều sẽ chết, chúng ta đều sẽ chết, ta không cần, ta không cần……”

Mọi người đều lắp bắp kinh hãi, tinh thần Bổn Lạp Hi Đặc hiển nhiên đã sắp hỏng mất.

Trương Sùng vội vàng tiến lên, kéo vai Bổn Lạp Hi Đặc hét lớn:

-“Ngươi bình tĩnh một chút!”

Bổn Lạp Hi Đặc ha hả ngây ngô cười lên, nói:

-“Ngươi muốn ta bình tĩnh như thế nào? Làm ta bình tĩnh như thế nào?”

Đột nhiên biết chân tướng kinh hãi như vậy, trải qua sự tình nghiêng trời lệch đất, tinh thần trạng thái ai cũng đều không tốt.

Trương Sùng rung mạnh bả vai Bổn Lạp Hi Đặc, nói:

-“Bổn Lạp Hi Đặc, ngươi nghe cho ta, mặc kệ như thế nào, chúng ta đều không thể từ bỏ, chỉ cần chúng ta còn sống, còn có một hơi thở, chúng ta liền không thể từ bỏ, chỉ cần chúng ta nỗ lực, như vậy, hết thảy đều có khả năng!”

Bổn Lạp Hi Đặc ngơ ngác nhìn hắn, chậm rãi gật gật đầu.

Trương Sùng quay đầu, nói:

-“Ta có một trợ thủ, kêu là Bàng Tập, hắn lúc trước cùng chúng ta nghiên cứu xuyên qua thời không, đã từng nghiên cứu với thái dương cực kỳ lâu, chúng ta có thể đi nghe ý kiến hắn một chút!”

Bổn Lạp Hi Đặc trạng thái tinh thần hiển nhiên đã tốt rất nhiều, hắn tiếp lời nói:

-“Không sai, Bàng Tập nghiên cứu thái dương đến mấy chục năm, hắn nhất định sẽ có điều phát hiện, sau đó chúng ta liền có thể tìm ra nhược điểm của thái dương, tiện đà đánh bại hắn!”

Đôrêmon nói:

-“Bàng Tập? Chính là cái người cùng Fudal uống nước biến thân biến thành trẻ con ẩn núp bên người Nobita sao?”

Trương Sùng trả lời nói:

-“Không sai, bọn họ bị ta giam lại, haizz, ta trách oan bọn họ!”

Nobita ngốc ngốc không nói ra lời, như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, sự việc tự nhiên diễn biến đến loại tình huống này, đồng bạn vẫn luôn cùng mình chơi tự nhiên đều có mưu đồ khác.

Đôrêmon nói:

-“Chúng ta liền trở lại thời đại các ông, tìm Bàng Tập hỏi một chút chuyện!”

Mọi người ngồi phi thuyền thời gian trở lại lúc này mười năm trước, cũng chính là thời đại Trương Sùng.

Trương Sùng đã thông báo những người đang trông giữ Bàng Tập cùng Fudal đem bọn họ thả ra.

Thấy được hai đại hán thân hình to lớn, Nobita nhìn như thế nào cũng không thể tưởng tượng được bọn họ lại là Chaien cùng XêKô trước kia.

Bàng Tập đi lên trước, giữ chặt Nobita tay, nói:

-“Nobita, thực xin lỗi, mấy năm kia chúng ta khi dễ ngươi, hy vọng ngươi có thể tha thứ!”

Nobita đã biết mục đích chân chính của bọn họ, nói:

-“Không sao, tôi đã biết các ông vì chuyện gì phải làm như vậy, các ông là người đáng giá làm tôi kính nể, tôi như thế nào sẽ trách các ông chứ?”

Xong, Nobita hướng Bàng Tậng Fudal chớp chớp mắt, Bàng Tập cùng Fudal đều nở nụ cười.

Bạn đang đọc Đôrêmon Thám Hiểm của Fujiko Fujio
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CáConSặcNước
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.