Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tính Xấu Của Nhân Loại

Phiên bản Dịch · 2296 chữ

Mọi người đều há hốc miệng không trả lời được, Trương Sùng nhíu nhíu mày:

-“Cái lý luận này, bản thân ta thấy không hợp logic, cấp thấp cùng cấp cao là đối lập"

Đôrêmon cũng không có phủ nhận, chỉ là cười khan vài tiếng:”

-Tôi hoàn toàn không đồng ý với lời nói của ông, cho dù ở trên địa cầu con người cũng là cấp thấp.”

Mọi người đều lắp bắp kinh hãi, Trương Sùng gằn từng chữ một, nói:

-“Ngươi, nói hồ đồ, một chút cũng không đúng!”

Đôrêmon buông tay nói:

-“Ông hãy ngẫm nghĩ lại, trên địa cầu có một loài sinh vật nào mà luôn tàn sát đồng loại?”

Trương Sùng lập tức không nói ra lời, tất cả lời nói của Đôrêmon không thể nghi ngờ tất cả đều là sự thật.

Qua một hồi lâu, Trương Sùng mới nói:

-“Chính ngươi cũng không thể phủ nhận, nhân loại trong mấy ngàn năm lịch sử tuy rằng không ngừng sát phạt, nhưng cũng không ngừng tiến bộ!”

Đôrêmonn phe phẩy đầu, nói:

-“Không thể tưởng tượng được ông tự nhiên cũng không có nhận thức, bởi vì bản tính thói hư tật xấu, sự tiến bộ của người địa cầu ít nhất bị lùi lại mấy ngàn mấy vạn lần.

Không nói đến chuyện chúng tôi phái sứ giả tới giúp các ông, các ông thường thường ca tụng Einstein, cho rằng ông ta là nhà khoa học giúp các ngươi thúc đẩy nhanh chóng tiến bộ, nhưng nếu thời điểm mà Einstein là một đứa trẻ liền chết ở dưới lửa đạn, sự tiến bộ của người địa cầu đương nhiên phải lùi lại.

Mà trên thực tế, Einstein chẳng qua là một trong ngàn ngàn vạn vạn thiên tài may mắn thoát nạn mà thôi!

Người địa cầu một mặt tưởng tiến bộ, một mặt lại luôn luôn tàn sát, tương lai lại muốn có thiên tài xuất hiện!”

Nói đến đây, Đôrêmon đau khổ nhắm mắt lại, nói:

-“Vốn dĩ chúng tôi đều cho rằng tình huống này có thể cứu vớt, sứ giả của chúng tôi vẫn luôn nỗ lực hết sức mình, nhưng người địa cầu các ông lại không hề tỉnh ngộ! Có vài người sứ giả còn chịu sự áp bách tàn khốc của người địa cầu các ông!”

Trương Sùng sắc mặt tái nhợt, hắn lớn tiếng nói:

-“Như vậy chẳng lẽ ngươi cho rằng văn minh người địa cầu minh không hề đáng một điểm gì sao?”

Đôrêmon nói một câu như đinh chém sắt:

-“Không có!”

Trương Sùng nháy mắt, muốn bác bỏ lời nói của Đôrêmon.

Nhưng Đôrêmonn không đợi Trương Sùng mở miệng, liền nói:

-“Mục đích của sinh vật tối cao là sinh tồn, làm như thế nào để kéo dài sự sống, như thế nào để sinh sống tốt, là mục đích cao nhất!

Nhưng văn minh của người địa cầu lại là lấy mục đích hủy diệt sự sống.

Các ông đã có thể sử dụng vũ khí để hủy diệt sự sống toàn địa cầu, nhưng là đến lúc này mới có, nhưng đối với những loại bệnh khuẩn gây ảnh hưởng đến tính mạng con người, các ông lại không có biện pháp phòng ngừa hữu hiệu không!”

Trương Sùng trở nên chân chính không nói chuyện, bởi vì những lời Đôrêmon nói, tất cả đều khó có thể cãi lại.

Chúng ta có quá nhiều bệnh không thể trị, nếu nhân loại đem hết những tinh lực vào sự nghiệp để phát triển , như vậy hiện tại sẽ thế nào!

Người địa cầu chính là một sinh vật như vậy, không có biện pháp gì cãi lại cùng Đôrêmon?

Qua thật lâu sau thật lâu sau, Trương Sùng mới run giọng nói:

-“Như vậy, các ngươi cuối cùng quyết định hủy diệt nhân loại như thế nào?”

Đôrêmon nói:

-“Lúc sau kế hoạch hủy diệt nhân loại được chúng tôi toàn phiếu thông qua, liền bắt đầu chế tạo dụng cụ.

Chúng tôi muốn tạo một loại dụng cụ, tìm ra một điểm khác nhau giữa nhân loại và các sinh vật khác, sau đó ra lệnh mà chỉ có con người chết đi, nhưng đối với các sinh vật khác không có ảnh hưởng.

Chờ nhân loại các ông diệt sạch, chúng tôi liền đem những sinh vật còn lại trên địa cầu di chuyển tới cái tinh cầu kia!”

Mọi người đều không kìm hãm được tự mình cúi đầu, nhân loại, đã trở thành sinh vật dư thừa, nhân loại chỉ là rác rưởi!!!

Đôrêmon nói tiếp:

-“Thẳng tới buổi sáng hôm nay, dụng cụ này đã hoàn công, thời điểm chúng tôi đang muốn mở ra cái dụng cụ kia sau đó lên phi thuyền thời gian trở lại tinh cầu chúng tôi, tôi ở trên phi thuyền thời gian đụng phải hai người các ông!”

Nobita ha một tiếng, nói:

-“Trách không được mấy ngày nay tớ xem sắc mặt cậu quái quái, vẫn luôn một bộ dáng bận rộn, hơn nữa buổi sáng lại đột nhiên nói những lời tớ không hiểu nỗi, bộ dáng giống như tựa hồ muốn vĩnh biệt, thì ra là cậu chuẩn bị bắt đầu hủy diệt nhân loại!”

Đôrêmon gật gật đầu, nói:

-“Nhưng tớ không nghĩ tới ở trong phi thuyền thời gian lại gặp hai người địa cầu, hơn nữa đến từ chính 500 năm sau, lúc thời điểm đó tớ biết kế hoạch hủy diệt nhân loại không thành công!”

Nobita nghi vấn nói:

-“Vì sao?”

Đôrêmon thở dài, nói:

-“Nếu tớ thành công, nhân loại bị chúng tớ hủy diệt hầu như không còn, như vậy, 500 năm sau tại sao còn có người? Việc này chứng minh, kế hoạch hủy diệt của chúng tớ không có thành công! Cho nên tớ mới hoảng sợ như vậy!”

Bổn Lạp Hi Đặc cười lạnh một tiếng, nói:

-“Không nghĩ tới chúng ta trong lúc vô tình lại cứu nhân loại! Bây giờ các ngươi không chuẩn bị hủy diệt nhân loại nữa mà quyết định giúp chúng ta di chuyển hay sao?”

Đôrêmon nói:

-“Hiện giờ cũng chỉ có thể như vậy, nếu kế hoạch hủy diệt nhân loại không thành công, chúng tôi cũng chỉ có thể ra sức, chúng tôi hy vọng sau khi đem nhân loại các ông di chuyển đi, các ông có thể biết điều mà thu liễm, chúng tôi cũng đã sai khi khiến mấy vị sứ giả lúc nào cũng có thể mất mạng, đi trước địa cầu các ông vì các ông làm chỉ dẫn!”

Trương Sùng nói:

-“Như vậy thật tốt a, giai đoạn vui mừng, sau khi chúng ta di chuyển sinh vật địa cầu toàn bộ, tinh cầu các ngươi liền có thể hủy diệt Thái Dương hệ, thuận lợi mà di chuyển tinh cầu!”

Đôrêmon thở dài, nói:

-“Vốn là như vậy, nhưng hiện tại thế nhưng xuất hiện một loạt tình huống, địa cầu hủy diệt, mà khi địa cầu hủy diệt lại làm cho toàn bộ vũ trụ lộn xộn, sẽ ảnh hưởng đến tinh cầu chúng tôi! Cho nên, địa cầu tuyệt đối không thể bị hủy diệt, tuyệt đối không thể, chúng ta phải cứu vớt địa cầu!”

Trương Sùng nghi vấn nói:

-“Làm như thế nào để cứu vớt?”

Đôrêmon nói:

-“Địa cầu các ông bởi vì tràng đại chiến cùng người máy mới bị hủy diệt đúng không?”

Trương Sùng gật gật đầu, Đôrêmon nói tiếp:

-“Tôi có thể giúp nhân loại các ông đánh bại người máy, dựa vào lực lượng khoa học kỹ thuật của tinh cầu chúng tôi, việc này cũng không khó!”

Bổn Lạp Hi Đặc búng tay một cái, nói:

-“Ý kiến hay, chúng ta mau xuất phát đi!”

Xong, hắn giành trước nhảy vào phi thuyền thời gian, Trương Sùng hỏi:

-“Có khi nào chúng ta lại gặp cái điện từ thần bí kia quấy nhiễu hay không? Chúng ta có khi nào bị đưa tới thời đại khác thì làm sao bây giờ?”

Đôrêmon nói:

-“Yên tâm đi, tôi đã nghĩ ra phương pháp né qua cỗ điện từ quấy nhiễu kia rồi, chúng ta thời điểm cưỡi phi thuyền thời gian đến niên đại kia, nếu gặp điện từ quấy nhiễu, chúng ta lập tức ở phi thuyền thời gian tùy ý mở cửa ra, từ giữa những cửa ra cưỡng chế rớt xuống!”

Mọi người đều gật gật đầu, cho rằng biện pháp này được.

Chờ mọi người đều vào phi thuyền thời gian, Đôrêmon thiết lập phi thuyền thời gian đi tới một ngày trước khi người máy làm phản.

Chỉ khoảng nửa giờ, phi thuyền thời gian đã tới, mà ở lúc này, một cổ kịch liệt chấn động truyền đến, mọi người sớm có chuẩn bị, Đôrêmon vội vàng mở cửa ra, mọi người từng người một đi vào, mặc kệ phía sau cửa là gì, thình lình đó là địa cầu 500 năm sau.

Mọi người không khỏi thở phào một hơi, từ chổ địa cầu một mảnh màu xanh lam trở về, giờ có thể thấy mặt trời cùng trời xanh mây trắng đột nhiên có vẻ thân thiết lạ thường!

Nhưng cảm xúc khẩn trương không chút nào giảm, bởi vì mọi người đều biết, ngày mai, người máy tự có ý thức sẽ làm phản nhân loại, tiện đà bạo phát một hồi chiến tranh hủy diệt toàn bộ địa cầu!

Đôrêmon từ trong túi trước ngực lấy ra một vật hình thù kỳ quái.

Đôrêmon giải thích nói:

-“Vật này gọi là điện tử cách trở phòng hộ, nó sẽ phát ra một loại điện từ, điện từ này sẽ làm thiết bị máy móc điện tử bị tê liệt, như vậy, các người máy trên địa cầu sẽ toàn bộ đình chỉ hoạt động, như vậy nhân loại các ông liền có thể làm mọi thứ để thay đổi số phận!”

Trương Sùng nghi vấn nói:

-“Làm tê liệt thiết bị điện tử? Như vậy chẳng phải là cũng ảnh hưởng đến nhân loại chúng ta sao! Ngươi phải biết rằng, nhân loại chúng ta cũng sử dụng thiết bị điện tử không chỉ có riêng có người máy!”

Đôrêmon gật gật đầu, nói:

-“Không sai, các thiết bị điện tử mà con người trên địa cầu sử dụng cũng sẽ mất đi hiệu lực, nhưng xong việc chúng ta sẽ giúp các ông khôi phục, hiện giờ việc cấp bách là giúp địa cầu các ông né qua nguy cơ tận thế!”

Trương Sùng gật gật đầu không hề nói gì, đây là phương pháp tốt nhất trước mắt!

Đôrêmon quay đầu, mở ra dụng cụ.

Đôrêmon đột nhiên sợ hãi kêu một tiếng:

-“Dụng cụ đã chịu quấy nhiễu không thể sử dụng.

Mọi người đều lắp bắp kinh hãi, Nobita vội hỏi nói:

“Sao lại thế này? Như thế nào lại không thể hoạt động?”

Đôi tay Đôrêmon đang bận rộn trên một cái bàn đầy nút bấm, một bên run giọng trả lời nói:

-“Lại là cổ điện từ thần bí kia quấy nhiễu, cổ điện từ kia mãnh liệt đến cực điểm, tựa như cố ý cùng chúng ta đối nghịch, tôi đang xác định nơi phát ra cổ cường từ này!”

Mọi người đều hút một ngụm khí lạnh, Trương Sùng hỏi:

-“Chẳng lẽ ngoài tinh cầu các ngươi ra còn có sinh vật cao cấp của tinh cầu khác xen lẫn trong nhân loại chúng ta hay không?”

Đôrêmon trên mặt mồ hôi rơi như mưa, đột nhiên ngừng động tác, ngẩng đầu lên, thanh âm hư phiêu nói:

-“Tôi đã tìm thấy vị trí nơi cổ từ cường kia phát ra……”

Trương Sùng mở to hai mắt, hô:

-“Đến từ nơi nào?”

Đôrêmon toàn thân kịch liệt chấn động lên, duỗi tay chỉ hướng không trung, gằn từng chữ một nói:

-“Tới, từ, thái, dương!!!” ( Mặt Trời )

Mọi người đều hít hà một hơi, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy thái dương đã không còn chói mắt giống ngày xưa nữa, mà ở một bên thái dương có một tảng lớn màu đen, nhìn thấy giống như nhật thực.

Nobita thì thào nói:

-“Nhật thực?”

Đôrêmon lắc đầu, nói:

-“Không phải nhật thực, đây là trên bề mặt thái dương hình thành lỗ đen!”

Trương Sùng lắp bắp kinh hãi, vội hỏi:

-“Lỗ đen? Như thế nào lại lớn như vậy? Sao có thể?”

Đôrêmon cúi đầu, nói:

-“Tôi kiểm tra thấy nhiệt độ của đốm đen trên thái dương là âm hai trăm bảy mươi độ, hơn nữa, đốm đen mở rộng mau lẹ dị thường, lúc trước chúng ta gặp phải điện từ mãnh liệt quấy nhiễu đó là đến từ thái dương, theo tôi thấy người máy đột nhiên làm phản, có lẽ kết quả là đã chịu cổ từ cường này quấy nhiễu!”

Trương Sùng hít hà một hơi, nói:

-“Tại sao lại như vậy, cho dù lỗ đen bùng nổ thì hẳn là những thiết bị trên địa cầu cũng sẽ bị ảnh hưởng, nhưng vì sao chỉ những người máy bị ảnh hưởng rồi đột nhiên làm phản chứ?”

Đôrêmon lẩm bẩm nói:

-“Chuyện này chứng minh cổ điện từ quấy nhiễu là có tính lựa chọn, có mục đích!”

Bổn Lạp Hi Đặc sớm cả kinh sắc mặt tái nhợt, hắn hét lên chói tai:

-“Đây là không có khả năng! Trừ phi, trừ phi, trừ phi……”

Đôrêmon tiếp lời:

-“Không sai, trừ phi, thái dương có sự sống!!

**Xin lỗi mấy đứa nhé! Bệnh nặng qá nên lâu k ra chương T_T

Bạn đang đọc Đôrêmon Thám Hiểm của Fujiko Fujio
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CáConSặcNước
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.