Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Việt Tổ Truyền Thừa

Tiểu thuyết gốc · 1024 chữ

- Giết!

- Quyết Tử bảo vệ địa cầu!!!

- Thiên địa càn khôn!!!

- Cửu Tiêu Thần lôi!!!

- Phật Nộ Hoả Liên!!

Vô số những âm thanh cùng với vô số những chiêu thức lập loè che cả thiên khung khiến cho cảnh trượng chiến trường vô cùng kịch liệt rung động

Mà đứng ở thương khung lúc này một kẻ mặc áo đen che lấy khuân mặt bị những chiêu thức kia công tới không những không sợ mà còn cười to hét lớn đưa hai tay ra tạo lên một lỗ đen thời gian hút tất cả mọi thứ vào

- Haha khác chống cự, hãy để ta thôn phệ tất cả để cống nạp cho chủ thần thôi!

Sau tiếng nói của kẻ mặc áo đen rơi xuống thì kèm theo vô số tiếng kêu thảm thiết cùng máu đỏ nhuộm thiên khung cứ thế liên hồi tái hiện

Lúc này ở trên bầu trời không một ai để ý có một tên thiếu niên chứng kiến tất cả chiến trường đang bị cảnh tượng trước mắt làm cho vô cùng rung động

- Chuyện gì đang xảy ra"? Mình đang ở đâu thế này??

Vũ Phong hoang mang nói nhưng không có một ai trả lời cậu

Bỗng có một làn gió thổi đến như một cơn bão khiến cậu không thể không che mắt lại. Được một lúc cảm giác cơn bão đã yếu đi Vũ Phong mới dám bỏ tay ra nhẹ nhàng nhìn xung quanh

- Đây... Là đâu?

Vũ Phong mơ màng nhìn xung quanh, nơi đây toàn là khói xương bao phủ che kín phạm vi 3m không nhìn thấy gì, điều này khiến cho Vũ Phong có cảm giác hoang mang vô cùng

Đang lúc hoang mang đột nhiên bên tai Vũ Phong liền vang lên một tiếng cổ lão như truyền về từ phía xa xăm

- Đứa nhóc đừng hoảng sợ, bổn toạ không có ý thương tổn ngươi

Sau câu nói từ chỗ sương mù liền bước ra một ông lão toàn thân tràn ngập kim quang, quang thân còn có kim long bay lượn nhìn vô cùng ngưu bức

Không đợi Vũ Phong hỏi ông lão liền mỉm cười tự giới thiệu

- Bổn toạ tên Nguyễn Thần, cũng giống như ngươi, một kẻ xuyên việt. Và ta là kẻ đưa ngươi đến thế giới này

Không đợi vũ phong đáp ông lão lại nói

- biết gì sao ta đưa đứa bé ngươi đến đây không?

Lại không để vũ phong hỏi ổng lại nói

- bởi đứa bé ngươi mang trong mình dòng máu lạc việt thuần túy của ta nên sinh ra liền đã mang số mệnh bảo vệ đại việt khỏi trận thiên kiếp này và...

" Dừng "!

Vũ Phong kêu nên sau đóng mắt trừng trừng nhìn ông lão hỏi

- Dòng máu của ngài? Hình như ngài có nhầm lẫn gì đi, ta làm gì có ông bà nào tên Nguyễn Thần?

Như đang đợi câu hỏi này ông lão liền ngay lập tức mỉm cười đưa tay lên đầu Vũ Phong cười hiền hoà giải thích

Ta là ông tổ đời thứ 2 của đứa bé ngươi và ngươi là đời thứ 16 của dòng họ chúng ta, sở dĩ ta không tuyển chọn ai khác ngoài đứa bé ngươi vì dòng họ chúng ta hiện tại chỉ còn mỗi đứa bé ngươi còn mà thôi

"Haizz"

Thở dài một hơi ông lão than thở

- đã từ dòng họ chúng ta là một đại gia tộc của Nguyễn Gia giờ chỉ còn mỗi đứa bé ngươi làm cô nhi còn sót lại thật làm cho ta lòng đau a

Vũ Phong trừng trừng mắt nhìn ông lão không hiểu rõ chuyện gì liền hỏi tiếp

- được rồi, đã ngài là ông tổ của ta vậy tao sao lại đưa ta qua nơi này? Có thể giải thích cho ta chứ??

Nghe Vũ Phong hỏi ông lão liền cầm lấy một cây gậy có hình một đầu long cửu kim long chống lấy cái lưng giảng lấy cố sự mà mình trải qua

- chuyện nói ra dài lắm. Ta trước kia cũng chỉ là một người bình ngươi giống như đứa bé ngươi vậy, chỉ là sau một lần tình cờ nhận được truyền thừa của vị chủ thần trước kia ta liền bị đưa đến khắp nới ở vạn giới để lịch luyện tu luyện cuối cùng đạt được cảnh giới chí cao phi thăng đến thượng giới và trở thành một vị thần

- kể từ khi phi thăng thượng giới ta vẫn không ngừng cố gắng rèn luyện tu vi cũng vì đó dần tăng lên theo và lọt vào mắt xanh của chủ thần tiền nhiệm trở thành cánh tay phải của ngài ấy... Aiz

Như nhớ đến chuyện buồn ông lão lại nói tiếp với giọng sầu não

- thật không ngờ 3 vạn năm trước bỗng nhiên có một kẻ ở dị giới tự xưng là quỷ tổ lấn tới xâm lược thượng giới, chỉ vì ta bị lợi dụng mở kết giới để cứu những người khác khiến cho những kẻ xâm lược kia nhân cơ hội tấn công vào và hoàn toàn công lược thượng giới và ngag cả chủ thần cũng quỷ tổ một kiếm bị thân vong trận chiến đó

- May mắn thay trước khi bỏ mình chủ thần đã truyền cho ta một môn pháp môn truyền thừa của ngài ấy, chỉ cần không ngừng hấp thu kim loại của thiên địa liền có thể tu thành chín quả tiếp quản chủ thần chi vị.

- Ta sau khi trốn thoát được nhưng cũng bị thương nặng, ta đã dùng thời gian 3 vạn năm để tu luyện môn truyền thừa này nhưng không ngờ rằng 1 năm trước ta trong khi cố đột phá bình cảnh vết thương cũ lại tái phát, đạo hạnh hủy thân cũng vong, và ta hiện tại cũng chỉ là một sợi tàn hồn mà thôi... Haizzz

Vũ Phong như chợt bừng tỉnh đại ngộ liền lên tiếng

- vì vậy nên ta được lão tổ ngài chọn để truyền thừa?"""?

Bạn đang đọc Đồng Nhân: Truyền Thuyết Cổ Tích Việt Nam sáng tác bởi LãnhKhuyết

Truyện Đồng Nhân: Truyền Thuyết Cổ Tích Việt Nam tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LãnhKhuyết
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.