Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Draco Malfoy

Tiểu thuyết gốc · 1325 chữ

Mấy ngày sau đó trôi qua tương đối yên bình, trừ Harry đôi khi lại bị thằng nhóc Colin năm nhất chụp trộm ra thì mọi thứ đều đâu vào đấy. Harry luôn tránh né những chỗ có thầy Lockhart và Colin, trừ lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám là nó không thể trốn được ra thì mọi nơi có thầy thì sẽ không có nó. Harry, Ron và Catherine nhất trí thông cảm cho sự mến mộ của Hermione với thầy Lockhart mà thôi châm chọc thầy trước mặt cô bé khiến cô bé cũng thấy được tôn trọng hơn và trở lại nói chuyện bình thường với ba đứa bạn của mình.

Điều khiến Catherine ngạc nhiên nhất là trong tiết Độc dược thầy Snape đã xem nó như không khí mà tập trung gây khó dễ cho Harry. Điều này khiến nó cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều và không mắc một chút sai lầm nào khi điều chế dược. Nó thầm nghĩ thầy cứ xem nó như không khí bảy năm luôn cũng được, nó sẽ rất vui và không trách thầy đâu.

Cuối tuần, Hermione thức dậy sớm và rủ Catherine ôn lại những gì đã học trong tuần. Catherine vừa ngái ngủ vừa dò bài cho Hermione, thỉnh thoảng nhắc nhở đôi chỗ cô bé nhớ nhầm. Sau đó Hermione lại giúp Catherine dò bài và cả hai chỉ bước ra khỏi phòng sinh hoạt chung khi Ron đã dậy và thông báo rằng Harry phải đi tập Quidditch nên không ghé thăm bác Hagrid được.

Ba đứa ăn sáng một giờ đồng hồ ở Đại Sảnh Đường rồi cùng nhau tản bộ đến sân Quidditch. Ron đã quá quen với việc Hermione cắm đầu vô mấy quyển sách của Gilderoy Lockhart mọi lúc mọi nên chẳng buồn phàn nàn. Nó chỉ nói:

- Bồ vừa đi vừa đọc như vậy không sợ bị té sao?

- Đó là lí do vì sao bồ nên đi cạnh mình để giúp mình ngó chừng xung quanh.

Catherine bật cười, chủ động nhường Ron đi bên cạnh Hermione còn mình thì lên trước dẫn đầu.

Lúc ba đứa tới nơi thì thấy đội trưởng đội Quidditch nhà Gryffindor đang bay về phía đội trưởng đội Quidditch nhà Slytherin, trông anh có vẻ không vui. Anh đáp đất gấp đến độ suýt ngã sóng soài, anh nói:

- Flint! Ai cho mày ra đây. Tụi tao đã đăng ký sân tập từ đầu tuần này rồi. Mày không được phép có mặt trong lúc tụi tao đang luyện tập.

Anh Wood tuy không đô con bằng Flint nhưng so về khí thế thì anh chẳng thua kém ai. Mấy cầu thủ khác trong nhà Gryffindor cũng lần lượt kéo đến đứng sau lưng Wood.

Flint mỉm cười ngạo mạn, giơ một tờ giấy ở trong tay ra trước mặt Wood mà nói:

- Tụi tao có giấy phép đặc biệt của thầy Snape. Bây giờ tụi mày nên tránh ra để đội của tao huấn luyện tầm thủ mới.

Anh Wood hỏi ngay:

- Ai?

Cả đám cầu thủ bự con nhà Slytherin dạt ra xung quanh, để lộ ra cái đứa thấp nhất đứng ở giữa. Nãy giờ thằng đó bị che mất nên chẳng ai để ý.

Và đó là cách Draco Malfoy xuất hiện, ngầu và bảnh. Nhưng Catherine lại thấy thật là trẻ con. Nó ra hiệu cho Ron và Hermione lại gần để xem chuyện gì đang xảy ra. Từ xa nó nghe thấy giọng Malfoy tràn đầy khinh bỉ khi chê bai đội Gryffindor toàn cưỡi chổi cũ, đặc biệt là hai cây Cleansweep 5 của hai anh em sinh đôi.

Lại ỷ có tiền bắt nạt người khác, dám động tới anh em sinh đôi tức là muốn khiêu chiến với Catherine này rồi.

Nó đi tới, ngắt lời Malfoy:

- Bạn không có tư cách xem thường người khác.

Hermione lúc này cũng đã cất sách vào túi mà từ tốn nói:

- Cầu thủ nhà Gryffindor đều dựa vào thực lực để vô đội chứ không có như ai kia phải bỏ tiền ra để mua một vị trí cho mình. Đừng có huênh hoang như thể ta đây tài giỏi lắm.

Catherine gật đầu tán thành:

- Chổi xịn mà người cưỡi không ra gì thì cũng như cây chổi quét nhà của thầy Filch thôi. Tôi đề nghị các bạn thay tầm thủ mới rồi ra sân nói chuyện tiếp.

Cả đội Quidditch nhà Gryffindor phá lên cười khiến Draco Malfoy tức đến đỏ mặt tía tai. Cứ tưởng bữa nay có cơ hội ra oai nhưng ai dè đâu lại gặp hai con nhỏ nhiều chuyện này. Nó quát vô mặt Hermione và Catherine:

- Không phải chuyện của hai đứa tụi mày, đồ máu bùn bẩn ...

Malfoy chưa kịp nói hết câu thì mấy cầu thủ nhà Gryffindor đã tức giận xông lên, chĩa đũa phép về phía nó, lúc này đang nấp sau lưng Flint.

Ron cũng rút đũa phép ra nhưng Catherine cản lại, nó giơ đũa phép lên hất văng Flint ra xa, không còn ai che chở nên Malfoy trông có vẻ lạc lỏng giữa một đám Gryffindor đang lăm lăm nhìn mình. Một vài thành viên khác của nhà Slytherin tiến lên muốn che chắn cho Malfoy nhưng đều bị Catherine đẩy ra xa.

Nó túm chặt cổ áo của Malfoy, hỏi:

- Mày có xin lỗi vì những lời vừa thốt ra không?

Malfoy rõ ràng là sợ đến tái mặt nhưng vẫn cứng cỏi đáp:

- Tao chỉ nói sự thật.

- Tốt.

Một tia sáng loé lên, chỉ thấy Malfoy nằm gục xuống sân. Mọi người hoảng hốt tưởng Catherine đã làm gì đó quá khích nhưng khi thấy Malfoy bụm miệng ói ra một con sên thì cả đám ôm bụng cười.

- Mày sẽ không thể ngừng ói ra sên cho đến khi mày thực sự cảm thấy hối hận và thấy có lỗi với tụi tao.

Catherine nói với theo trong khi đám nhà Slytherin hô hoán cõng Malfoy về bệnh thất.

Không có nhà Slytherin, buổi tập Quidditch của nhà Gryffindor lại diễn ra như kế hoạch. Ron, Hermione và Catherine đi lên chỗ khán đài để quan sát nhưng chẳng mấy chốc Hermione lại vùi đầu vào quyển sách đang đọc dở như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Ron ái ngại nhìn Hermione và Catherine, hỏi:

- Hai bồ không sao chứ? Thằng đó xấu tính nào giờ nhưng mình không ngờ được là nó lại nói ra từ đó.

Hermione vẫn chăm chú vào quyển sách, nhưng Catherine thấy hai bàn tay của cô bé đang run lên dữ lắm. Có lẽ cô bé hiểu từ đó nghĩa là gì, mà cũng phải, một người ưa tìm hiểu về thế giới phù thủy thì sao chưa đọc qua những thông tin về sự phân biệt chủng tộc giữa các phù thủy với nhau chứ. Mãi một lúc sau cô bé mới gấp sách lại, khoan thai nói:

- Mình sẽ không bao giờ để bụng bất kì câu miệt thị nào của thằng Malfoy. Nó sẽ cười bể bụng ở đâu đó nếu biết mình buồn vì những lời ấy. Mình sẽ không để nó đạt được mục đích.

Catherine nắm lấy tay Hermione, an ủi:

- Lần sau thằng Malfoy còn nói như vậy nữa thì chúng ta cứ cho nó vô bệnh thất nằm một tháng luôn là được.

Hermione bật cười, cả Ron cũng cười theo. Vậy là cả bọn không nhắc đến chuyện vừa xảy ra nữa mà ngồi xem Harry tập Quidditch.

Buổi tập chỉ kết thúc khi anh Wood đói rã ruột không bay nổi nữa. Harry thay đồ xong thì cùng các bạn ghé thăm bác Hagrid vì căn chòi của bác gần hơn Đại Sảnh Đường và nó hi vọng có thể kiếm được thứ gì đó bỏ bụng.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.