Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thầy Lockhart

Tiểu thuyết gốc · 1848 chữ

Sáng hôm sau Catherine tỉnh dậy từ rất sớm, trở về ký túc xá nữ thay đồ rồi xuống Đại Sảnh Đường ăn sáng. Một lúc sau Harry, Ron và Hermione cũng có mặt, tụi bạn hỏi thăm nó đã khoẻ chưa và Catherine đáp chắc nịch là nó đã khoẻ rồi. Bệnh cảm xoàng ấy mà.

Dường như mọi người vẫn còn khá phấn khích trước màn lái xe bay đến trường của Ron và Harry nên chốc chốc lại có vài học sinh mà tụi nó chưa nói chuyện lần nào đến vỗ vai tán thưởng.

Ron thì không vui nổi, bởi vì thằng nhỏ nhận được một lá thư sấm từ bà Weasley.

Khỏi nói cũng biết, khi lá thư bốc cháy thì cả Đại Sảnh Đường vang lên tiếng cười, mà Catherine đoán chắc chắn tiếng cười lớn nhất phát ra từ mồm thằng Malfoy.

Ron xấu hổ úp mặt vào cái đĩa bánh mì của nó, và chỉ ngẩng đầu lên khi Catherine đưa trả lại cây đũa phép đã được nối lại một cách tạm thời bằng băng keo pháp thuật.

- Mình không cách nào sửa nó về lại nguyên vẹn như cũ, nhưng mình đã ếm một bùa chú siêu kết dính lên cái băng keo, bồ có thể xài tạm trong khi chờ mua cây mới.

Ron nhận lấy cây đũa phép, nó ảo não nói:

- Cảm ơn bồ nha Catherine. Má mình sẽ không bao giờ mua đũa phép mới cho mình sau ngần ấy chuyện xảy ra.

Hermione vẫn không dời mắt khỏi cuốn Lang thang với Ma cà rồng, cất giọng lanh lảnh:

- Cho đáng đời bồ.

Harry từ nãy đến giờ không nói lời nào, chỉ chuyên tâm múc từng muỗng cháo đưa lên miệng, Catherine nghĩ chắc cậu bạn đang hối hận đến xanh tím ruột gan đây mà. Nó an ủi:

- Cũng đâu phải lỗi của bồ, ba Ron sẽ không bị mất việc đâu. Mình cũng có lỗi trong chuyện này.

Harry lắc đầu:

- Bồ đã cố ngăn cản tụi này.

Catherine nói nhỏ:

- Nhưng mà mình bị trễ giờ tàu chạy. Nếu không có hai đứa bồ thì mình đã phải xoay sở tất cả một mình rồi.

Rồi nó đặt vào lòng bàn tay của Harry một cục kẹo, nháy mắt:

- Kẹo vị cốt chanh, chua lè chua lét, nhưng sẽ giúp bồ tỉnh táo và thoát ra khỏi mọi sự phiền muộn.

Tiết đầu tiên trong năm học mới là tiết Thảo dược học. Bọn nhỏ đi ra khỏi toà lâu đài để đến lớp học, cũng là những nhà kính trồng đủ loại thảo dược khác nhau. Đến nơi cả đám thấy cô Sprout đang cau mày khó chịu và muốn phát khùng trong khi thầy Lockhart thì cứ tía lia cái miệng.

Catherine cảm thấy ông thầy này ngoài vẻ ngoài bảnh trai ra thì chả được gì, không hiểu sao một cô bé thông minh như Hermione lại mê mẩn được một người như vậy.

Chưa hết, sau khi khoác lác đủ điều về những cách chữa trị thương tổn cho cây Liễu Roi, thầy Lockhart lại hướng về phía Harry như thể muốn nói điều gì đó với thằng nhỏ. Catherine và Ron ném cho Harry ánh nhìn cảm thông rồi lũ lượt theo sau cô Sprout vào nhà kính số ba.

Mấy phút sau thì Harry bước vào lớp, đi tới bên cạnh các bạn của mình. Catherine đưa thằng nhỏ cái mũ bịt tai màu hồng xù lông và nói khẽ:

- Chỉ còn mỗi cái này.

Cô Sprout giảng giải một lúc về đặc điểm hình thái, sinh lý và công dụng của cây Nhân Sâm rồi chia nhóm cho tụi nhỏ thực hành thay đất cho mấy cây non.

Catherine và Ron không khoái lắm với đám cây hình thù kì dị này nên chỉ đứng ngó Harry với Hermione làm rồi ghi chép lại để làm báo cáo.

Khi kết thúc buổi học, một thằng bên nhà Hufflepuff tên là Justin tới bắt chuyện với Harry và bày tỏ sự ngưỡng mộ của nó với màn chào đón năm học mới bằng xe bay của bộ ba. Thằng đó cứ nói mãi về việc đáng lẽ nó đã đi học cấp 2 ở một ngôi trường danh giá trong thế giới Muggle nếu như không có thư gọi nhập học Hogwarts. Và khi nó sắp nói đến đoạn các quyển sách của thầy Lockhart mà nó ưa thích thì may phước làm sao, đã đi đến Đại Sảnh Đường. Nhóm nhà Gryffindor và Hufflepuff tách ra để đi về phòng sinh hoạt chung từng nhà mà tắm rửa cho sạch bùn đất trước khi học lớp Biến của cô McGonagall.

Cơn ác mộng của Ron chính thức bắt đầu. Mặc dù Catherine đã cố hàn gắn hai phần bị đứt lìa của cây đũa phép lại nhưng có lẽ sự chắp vá đó không giúp ích được gì nhiều.

Thay vì biến con bọ hung thành nút áo thì đũa phép của Ron cứ xì khói ra liên tục, mãi đến cuối giờ mà nó chỉ có thể đem nộp lên một cái nút áo ám mùi khói và vẫn còn ngo ngoe mấy cái chân bò qua bò lại. Cô McGonagall nhìn mà lắc đầu:

- Thật tình, con nên mua một cây đũa phép mới nếu muốn thi đậu vào cuối năm học.

Giờ nghỉ trưa Catherine lấy cớ đi bệnh thất xin ít thuốc để chạy lên Phòng Yêu Cầu, hi vọng có thể tìm được một quyển sách thần chú nào đấy giúp nó sửa đũa phép cho Ron nhưng không thấy. Trái lại nó tìm ra được một thứ gì đó trông như quyển sổ khá cũ nát, mà trong lúc vô tình nó mở ra đúng ngay cái trang ghi mấy dòng:

Thuật biến hình cổ xưa, thay đổi và ngụy trang. Những câu thần chú chưa được biết đến.

Catherine tò mò và dừng lại để đọc kỹ hơn nội dung được ghi chép ở phía dưới. Trong đây ghi rằng khả năng thay đổi hình dạng của phù thủy biến hình là bẩm sinh và chỉ có được nhờ di truyền. Nhưng tác giả cũng nhấn mạnh rằng ông ta đã tìm ra cách để một người không phải là phù thủy biến hình nhưng vẫn có thể thay đổi hình dạng bên ngoài theo ý thích bằng thần chú. Tuy nhiên câu thần chú rất phức tạp và không phải ai cũng thành công bởi vì trước đó họ phải uống một loại độc dược để cải tạo lại cơ thể, giúp cho việc biến hình sau này diễn ra dễ dàng hơn. Ngoài ra người viết còn nhấn mạnh rằng chỉ có những phù thuỷ có khả năng thi triển pháp thuật mà không cần dùng đũa phép mới học được thuật biến hình này. Bù lại ông ta cam đoan rằng sau khi thuần thục thì những phù thuỷ đó sẽ có thể tùy ý thay đổi hình dạng mà không cần thần chú nữa. Cách viết và lập luận từ đầu đến cuối thật không đáng tin, giống như giọng văn của những người bán hàng đa cấp vậy.

Catherine lật đến mấy trang gần cuối thì thấy những dòng ghi chú và phân tích về lợi và hại của việc trở thành một Hoá Thú Sư. Trong đó cũng chỉ rõ câu thần chú đảo ngược hoá thú sẽ giúp biến một Hoá Thú Sư trở về hình dạng con ngườì nhưng nếu pháp lực của phù thuỷ đó không mạnh bằng Hoá Thú Sư thì sẽ bị phản nguyền. Ông ta còn gạch dưới mấy chữ "phản nguyền" như để nhấn mạnh. Catherine sững người, nó chưa từng nghe qua về vụ này. Pháp lực của một con nhóc mười ba tuổi so với một phù thủy hơn ba mươi tuổi có thể nhiều hơn được bao nhiêu?

Catherine không suy nghĩ nhiều nữa, vội nhét cuốn sổ vào trong cặp rồi ra khỏi Phòng Yêu Cầu, chạy thẳng đến lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám. Bước vào cửa lớp, dội vào mắt nó là cả tá bức chân dung của thầy Lockhart treo trên tường đang nháy mắt và nở một nụ cười quyến rũ với tụi nữ sinh. Catherine đi đến chỗ ghế trống mà Harry giành sẵn, nó nói:

- Ngó bồ như thể vừa ăn phải một túi pháo nổ đì đùng.

Harry nắm chặt cây viết lông ngỗng mà đáp:

- Trần đời mình chưa gặp ai như thầy Lockhart.

Nó kể lại chuyện vừa xảy ra ở dưới sân trường và cam đoan rằng thầy Lockhart là giáo viên nó thấy khó ưa thứ hai trong trường, sau thầy Snape.

Khi thầy Lockhart phát đề kiểm tra đánh giá mức độ hiểu biết của đám học trò về thầy thì Hermione lập tức hí hoáy viết còn Harry, Ron và Catherine đọc xong rồi nhìn nhau chán nản. Catherine để giấy trắng, Ron và Harry thì trả lời được vài câu rồi cũng chịu thua. Tụi nó nhìn sang tờ giấy đã kín chữ của Hermione mà tròn mắt ngạc nhiên.

Buổi học trở thành thảm họa khi thầy Lockhart thả đám yêu nhí ra mà không biết cách khống chế hay bắt chúng vô trở lại. Ron nói với Harry và Catherine khi cả ba cùng cố gắng bảo vệ cái cặp của mình khỏi tụi yêu đang bay tứ tung.

- Sao trường lại mời một ông giáo ba xạo như thế này về dạy tụi mình nhỉ?

Catherine lắc đầu, kéo ba đứa bạn ôm cặp chạy ra khỏi lớp trước khi thầy Lockhart kịp nhờ tụi nó ở lại giải quyết giúp thầy. Trước khi đi Catherine còn ếm bùa lên cánh cửa để không ai có thể mở ra từ bên trong.

Hermione đi mà không phục:

- Đáng lẽ tụi mình nên ở lại giúp thầy giải quyết lũ yêu nhí đó.

Ron đáp ngay:

- Ôi trời. Ổng là giáo viên mà. Nếu ổng không tự mình dẹp loạn được thì ổng nên từ chức đi là vừa.

Harry và Catherine cùng gật đầu tán thành với Ron khiến Hermione cảm thấy bị tổn thương sâu sắc nhưng ba đứa kia hơi đâu mà để ý. Cuối cùng Hermione đành lên tiếng bênh vực thầy:

- Nhưng đó là do mấy bồ chưa đọc sách của thầy. Những chuyện thầy đã làm rất tuyệt vời, không mấy ai làm được tất cả những điều đó đâu.

Ron lại phản bác:

- Đó là ổng viết như thế chứ làm gì có ai chứng kiến.

Hermione lại định nói gì đó nhưng cuối cùng lại chẳng thể thốt ra. Trông con nhỏ có vẻ vừa giận vừa tủi vì cả ba đứa kia đều nhất trí rằng thầy Lockhart không hơn một gã bốc phét là bao. Hiếm khi nó thần tượng một ai, vậy mà lại không được các bạn ủng hộ.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.