Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn vẫn còn sống

Tiểu thuyết gốc · 2138 chữ

Cuối tuần, khi bốn đứa đang ngồi ăn sáng ở Đại Sảnh Đường thì Harry và Hermione nhận được một bức thư của cô McGonagall về thời gian và địa điểm thi hành lệnh cấm túc. Ngồi ở cách đó không xa, Neville cũng nhận được bức thư tương tự. Thằng nhỏ đọc xong thì liếc nhìn sang chỗ bốn đứa tụi nó, vẻ mặt đau khổ không thể tả.

Catherine đã biết chuyện gì sẽ xảy ra vào đêm nay nên trước khi hai bạn đi nó nói:

- Hai bồ cẩn thận nhe. Tụi này sẽ thức chờ hai bồ về.

Phải đến hơn hai giờ sáng, lúc Catherine và Ron đang ngủ gật trên ghế sô pha ở phòng sinh hoạt chung thì Harry và Hermione mới trở về. Catherine bị đánh thức, dụi mắt nhìn vẻ mặt đang sợ đến khiếp đảm của Harry và ánh nhìn bất đắc dĩ của Hermione thì nó hiểu ngay chuyện gì đã xảy ra.

- Thầy Snape muốn đánh cắp hòn đá cho Voldemort. Mình đã gặp Voldemort ở trong rừng, không thấy rõ mặt nhưng rất gớm ghiếc, và đang hút máu một con bạch kỳ mã.

Ron có vẻ kinh sợ khi nghe thấy cái tên đó, nó thều thào:

- Bồ làm ơn đừng nói ra cái tên đó.

Harry không quan tâm, vẫn thao thao:

- Anh Firenze đã cứu mình, thật may mắn. Có vẻ người trong tộc của ảnh không vui khi ảnh làm vậy, chắc là họ muốn Voldemort giết quách mình đi cho rồi, cho giống với lời tiên tri của họ.

Ron gắt:

- Làm ơn đừng nói ra cái tên đó.

Lúc này Harry đã bình tĩnh hơn:

- Xin lỗi bồ, ý mình là kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy còn sống, đó là điều chắc chắn. Và thầy Snape đang cố gắng tìm cách đánh cắp hòn đá phù thủy để hồi sinh hắn. Giờ trông hắn yếu lắm.

Hermione trông cũng hoảng sợ không kém nhưng vẫn cố gắng thuyết phục Harry rằng có rất ít cơ hội cho kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy hại nó:

- Người ta nói rằng cụ Dumbledore là người duy nhất mà kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy sợ. Một khi cụ còn ở trường Hogwarts thì hắn ta sẽ không dám làm càn đâu. Cá nhân mình không tin mấy vụ bói toán lắm, vì chúng đâu có bao giờ chính xác 100%. Nếu bồ sợ thì chúng ta nên gặp cụ Dumbledore để kể cho cụ nghe những gì bồ đã trải qua tối nay.

Harry lắc đầu:

- Mình không chắc khi mình kể cụ có tin không, ý mình là ai cũng nói kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã chết rồi. Có lẽ bồ nói đúng, một khi cụ Dumbledore còn ở trường thì mình sẽ được an toàn.

Từ đầu đến cuối Catherine chỉ ngồi ở đó mà nghe các bạn tranh luận, vẻ mặt suy tư, thỉnh thoảng nó mới góp vào mấy câu vô thưởng vô phạt.

Tụi nhỏ ngồi tranh luận về chủ đề này đến rạng sáng, và chỉ trở về giường khi không thể mở mắt lên nổi nữa.

Harry đã trải qua tâm trạng phập phồng như thế trong suốt kỳ thi, mấy lần Catherine trông thấy thằng nhỏ chạy đến cánh cửa khoá ở tầng ba để nghe ngóng, và yên tâm khi vẫn nghe tiếng thở phì phò của con chó ở trong đó.

Sau phần thi viết là phần thi thực hành, Catherine cảm thấy nó làm không tệ, và nếu thầy Snape không liên tục đảo qua đảo lại xung quanh nó suốt buổi thi thì chắc nó sẽ làm tốt hơn trong môn độc dược.

Bước ra khỏi phòng thi môn Lịch sử Pháp thuật trông đứa nào cũng phơi phới. Vậy là từ nay tạm biệt những chuỗi ngày thức khuya dậy sớm ôn bài rồi nhé.

Cả bọn đi cùng nhau ra bãi cỏ ven hồ nước, khi bốn đứa thả mình trên bãi cỏ, Catherine để ý thấy Harry cứ liên tục bóp trán, vẻ mặt nom như đang đau đớn lắm.

- Bồ không sao chứ? Sắc mặt bồ trông không được tốt lắm.

Harry vẫn không ngừng xoa lên cái thẹo, nó đáp:

- Mình đang rất không ổn. Cái thẹo nó cứ đau hoài, và mình còn mơ thấy ác mộng thường xuyên nữa. Mình nghĩ đó là một sự cảnh báo.

Ron đã thi xong rồi, tâm trạng thằng nhỏ đang rất tốt, nên nó nhìn mọi việc dưới một con mắt lạc quan:

- Mình nghĩ bồ nên thư giãn. Bồ đã bị hòn đá ấy ám ảnh từ đầu năm học đến giờ rồi. Tốt nhất là bồ không nên nghĩ về nó nữa. Tụi mình chỉ là con nít, tụi mình có thể làm được gì chứ.

Hermione cũng đồng ý với Ron:

- Vết thẹo đau có khi là do trái gió trở trời cũng nên, mấy hôm nay thời tiết khá nóng mà. Nếu không đỡ bồ nên đi đến bệnh thất, bà Pomfrey có lẽ biết cách giảm đau cho bồ.

Harry bỗng nổi quạu:

- Các bồ không hiểu. Mình luôn có cảm giác không tốt, như thể đã bỏ sót một chi tiết quan trọng nào đó, nhưng mình không cách nào nghĩ ra được nó là gì. Và rồi cái thẹo nó đau, mình chắc chắn không phải do thời tiết.

Catherine nghĩ đã đến lúc nên đưa ra một gợi ý:

- Điều duy nhất mình thấy không chắc chắn nhất về hòn đá phù thuỷ chính là bác Hagrid.

Ba đứa kia ngạc nhiên nhìn Catherine. Harry phản bác ngay:

- Bác Hagrid không đời nào phản bội cụ Dumbledore và trường Hogwarts.

Catherine từ tốn nói:

- Nhưng bác ấy đâu có biết giữ bí mật. Sau cùng thì tụi mình cũng biết hết về thứ nằm trong hành lang cấm tầng ba, nhờ vài lần lỡ miệng của bác Hagrid.

Harry đưa tay vỗ vỗ trán rồi chợt đứng phắt dậy, nó reo lên:

- Đây chính xác là thứ mà mình luôn cảm thấy không ổn. Cái trứng rồng, nó là thứ bị cấm vận chuyển, đâu phải là thứ ngẫu nhiên vô quán rượu là gặp được. Và nếu mình là người ôm quả trứng ấy thì không dại gì khai ra, trừ phi mình biết đối phương có niềm đam mê bất tận với nó.

Harry vừa chạy vừa giải thích, lời giải thích hợp lý đến nỗi khiến Ron và Hermione cũng biến sắc, cùng thốt lên:

- Ôi trời ơi, bác Hagrid ơi là bác Hagrid.

Bốn đứa chạy bộ đến chòi của bác Hagrid, tới nơi đứa nào cũng thở hổn hển, mồ hôi mồ kê đầm đìa, nhưng không đứa nào quan tâm, tụi nó xúm lại quanh bác Hagrid đang ngồi ở trước cửa chòi mà hỏi dồn:

- Bác đừng nói gì mà im lặng nghe tụi con hỏi nha.

Bác Hagrid không hiểu gì nhưng vẫn đáp:

- Ờ, tụi bây muốn hỏi cái gì?

Harry đưa tay quệt mồ hôi trên trán, nó hỏi:

- Bác có còn nhớ cái lần bác cá cược thắng được con rồng ở quán rượu không? Bác có thấy mặt người đó không?

Bác Hagrid tỉnh bơ đáp:

- Không, tên đó trùm kín mít từ đầu đến chân mà. Quán Đầu Heo toàn mấy người dị hợm như vậy không nên ta cũng chẳng để ý.

Harry lại hỏi:

- Vậy bác và hắn ta nói gì với nhau? Hắn có biết bác làm việc trong trường Hogwarts không?

Bác Hagrid gật đầu:

- Có chứ.

Bốn đứa đưa mắt nhìn nhau, hoảng sợ.

Bác Hagrid tiếp tục:

- Hắn hỏi thăm ta ở đâu, ta nói ta là người giữ khoá ở trường Hogwarts. Rồi bọn ta trao đổi về sở thích của nhau, ta nói ta luôn ao ước có một con rồng và rồi thần kì thay hắn nói hắn may mắn có được một quả trứng rồng và nếu ta muốn thì hắn cho ta, điều kiện là ta chơi bài thắng hắn. Lúc ấy bọn ta cứ trò chuyện vẩn vơ như thế rồi chén chú chén anh nên ta cũng không nhớ rõ, ta chỉ nhớ là ta thắng và hắn cho ta quả trứng rồng.

Nhắc tới kí ức đẹp khi được sở hữu một quả trứng rồng khiến bác Hagrid lâng lâng, khoé mắt còn ánh lên nét cười. Không để tụi nhỏ hỏi bác lại kể tiếp:

- Nhưng mà hắn đâu có chịu giao ra liền, ta còn tưởng là hắn muốn quỵt ta. Nhưng mà không phải, hắn sợ ta không biết cách ấp trứng và nuôi rồng. Hắn muốn giao quả trứng cho một người có kinh nghiệm chứ không phải một tay mơ. Ta bực mình hết sức. Ta mới nói bàn về chuyện kinh nghiệm thì ta tự tin lắm, đến con chó ba đầu Fluffy hiếm gặp mà ta còn thuần hoá được huống chi một con rồng. Ta nói con Fluffy bự con vậy thôi chứ chỉ cần cho nó nghe một giai điệu du dương là nó ngủ ngay. Mới đầu hắn ta tỏ vẻ không tin, ta nói hắn không tin thì chịu, nhưng hắn không được quỵt ta cái trứng rồng, thế là hắn phải miễn cưỡng giao ra.

Bốn đứa nhìn nhau, vẻ mặt kinh sợ.

Bác Hagrid lúc này cũng đã nhận ra mình nói hớ, bác xua xua tay:

- Thôi chết. Ta lại lỡ mồm rồi. Tụi bây quên đi nha.

Nhưng mà bốn đứa đã chạy đi mất rồi, bỏ lại bác Hagrid ngồi một mình với vẻ mặt khó hiểu.

Chạy mãi tới Đại Sảnh Đường tụi nhỏ mới dừng lại, vẻ kinh hoàng trên gương mặt vẫn chưa hoàn toàn tiêu biến hết. Harry gấp gáp nói:

- Chúng ta phải tìm cụ Dumbledore để báo cho cụ biết tin này.

- Các trò cần tìm thầy Hiệu trưởng có chuyện gì?

Một giọng nói nghiêm trang vang lên sau lưng khiến bốn đứa giật mình xoay người lại, cô McGonagall đang nhìn tụi nó bằng ánh mắt dò xét. Harry nhanh nhảu trả lời:

- Tụi con cần gặp thầy Dumbledore, tụi con có chuyện muốn nói với thầy.

- Ta e là các trò đã đến trễ. Thầy Dumbledore vừa nhận được một bức thư khẩn của Bộ và thầy vừa lên đường đi Luân Đôn.

Và đúng như diễn biến trong sách, tụi nhỏ đành phải thất vọng vì biết chắc rằng hiện tại cụ Dumbledore không có mặt ở trường để giúp tụi nó giải quyết bài toán khó này.

Tụi nhỏ định rời Đại Sảnh Đường để về phòng sinh hoạt chung thì thầy Snape từ xa đi tới, ánh mắt sắc bén của thầy lướt qua bốn đứa, cuối cùng dừng lại ở trên người Harry, thầy nói một cách sâu xa:

- Tốt nhất là các trò nên tập trung vào chuyện chạy nhảy chơi đùa như chúng bạn hơn là cứ túm tụm lại với nhau để bày trò quậy phá hay trốn ngủ. Nếu để ta bắt gặp trò nào trong số các trò không an phận thì ta đuổi học hết bốn đứa. Liệu hồn.

Chờ thầy Snape đi xa rồi Ron mới bùng nổ:

- Đúng là không thể tin được. Ổng doạ đuổi học tụi mình trong khi ổng lại sắp mưu đồ chuyện xấu.

Harry ngẫm nghĩ gì đó một lúc rồi nói:

- Cụ Dumbledore đã rời trường. Ắt hẳn lão Snape sẽ hành động trong hôm nay. Chúng ta phải chia ra, Hermione và Catherine đi canh chừng lão, mình và Ron sẽ đến tầng ba để kiểm tra và giám sát. Chúng ta phải trông chừng nơi đó cho đến khi cụ Dumbledore trở về.

Hermione và Catherine không có ý kiến.

Riêng Catherine thì cảm thấy chuyện này như một trò đùa. Cụ Dumbledore có thể đi bộ ra ngoài trường rồi độn thổ đến Luân Đôn trong một cái nháy mắt, sau đó phát hiện ra Bộ hoàn toàn không gửi thư khẩn gì hết. Và rồi cụ quay về cũng chỉ trong tích tắc. Trong khoảng thời gian hai cái tích tắc đó không đủ để Voldemort đi xuống căn hầm chứ đừng nói đến chuyện lấy hòn đá.

Nó nghĩ đây hoàn toàn là một thử thách cụ Dumbledore dành cho Harry, để đảm bảo người được chọn là một đứa trẻ dũng cảm và không quá vô tích sự. Vì suy nghĩ như thế nên Catherine khá thoải mái mà nghe theo mọi phân phó của Harry. Dù sao thì năm nhất đến năm ba cuộc sống học đường của tụi nhỏ vẫn còn màu hồng lắm, nó chỉ cần sát cánh bên Harry, giúp cậu bảo vệ những người cậu yêu thương trong những năm tháng sau này.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.