Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khép Lại Một Hành Trình

Tiểu thuyết gốc · 3099 chữ

Đêm, dù ở vào hoàn cảnh nào, trăng trên bầu trời vẫn cứ phô trương toả sáng.

Nana hẹn Đường Tam ra gặp mặt, hai người sóng vai đứng trên đỉnh núi nhìn về Gia Lăng Quan.

Đường Tam bấy giờ thu liễm khí tức, hắn bình đạm như một người bình thường, không hề mang cảm giác cao cao tại thượng một vị thần nên có. Đường Tam mở lời trước: "Nana, muội gặp viện trưởng rồi nhỉ? Thầy ấy thế nào, vẫn khoẻ chứ?"

Nana mỉm cười gật đầu đáp: "Gia gia khoẻ, chưa kịp tới gặp mặt Tam ca. Nhưng Tam ca không gặp thì hơn, tránh cho gia gia bị mất mặt."

"Hửm? Sao lại mất mặt." Đường Tam khó hiểu hỏi.

"Chính là gia gia bây giờ rất dễ cảm động, vừa nhìn thấy ta đã khóc thút thít. Haizzz, lẽ ra nên doạ gia gia một vố giật mình, ta đứng xem trò cười, ai ngờ chỉ làm gia gia khóc to hơn. Ta thật bất lực." Nana xoè tay nhún vai. Nhớ lại cảnh tượng Phất Lan Đức nước mắt nước mũi tèm lem, Nana tuy chép miệng chê bai nhưng khoé mắt không kìm được có chút ướt át.

Chín năm, Phất Lan Đức già rồi, Nana đối với vị gia gia này chưa từng làm tròn bổn phận. Lúc nhỏ Nana chỉ toàn gây rắc rối, khi lớn lại theo Thất Quái đồng hành bỏ quá rất nhiều thời gian, nay Thất Quái đều có một tương lai đầy hứa hẹn phía trước, Nana an tâm sau này sẽ ở bên cạnh Phất Lan Đức, hiếu kính với Phất Lan Đức đến cuối đời.

Đường Tam cảm nhận được Nana tâm ý, hắn mỉm cười xoa đầu cô.

"Nana, ta có thể thấy rõ, viện trưởng đối với muội vô cùng quan trọng."

Nana cười không đáp, nhưng đó chính là sự khẳng định chắc chắn nhất. Không khí có vẻ trầm lặng, Đường Tam chợt nhớ tới chuyện gì, nhanh chóng hỏi: "Nhưng mà Nana, ta vẫn thắc mắc, không biết muội gọi ta tới đây làm gì?"

"A!" Nana sực tỉnh, nói: "Chính là chuyện của Thiên Nhận Tuyết. Tam ca, có chuyện này ở quá khứ Tam ca nên biết tới. Thực ra, Bỉ Bỉ Đông cũng có được Thần Vị."

"Thần Vị? Bỉ Bỉ Đông ư?" Đường Tam kinh ngạc hỏi.

Nana biết Đường Tam nhất định kinh ngạc, bởi vì không ai ngờ tới Đấu La Đại Lục cùng lúc xuất hiện nhiều vị thần như vậy. Nana gật đầu nói: "Tam ca còn nhớ ta từng nói ở quá khứ Tam ca bị Bỉ Bỉ Đông giết chết không? Tam ca lúc ấy đã là Hải Thần, kẻ giết thần chỉ có thể là thần thôi. Mà thời gian đúng là trận chiến tiếp theo đây, nếu tính toán không sai lệch, hẳn là ba ngày sau."

"Ba ngày? Không nên nhanh vậy chứ! Bằng vào ta thần lực, có thể dễ dàng cảm nhận được khí tức của bà ta. Nhưng Nana, vừa mới đây ta vẫn không hề cảm nhận được chút gì có thần niệm khác tồn tại." Đường Tam khó hiểu nói, hắn tin Nana nhưng thông tin Nana tiết lộ quá trọng đại, Đường Tam vẫn phải tự mình xác minh một chút.

Tinh thần lực của Đường Tam từ trước khi thành thần đã mênh mông khổng lồ, tuy nhiên điều ấy vô tình khiến Đường Tam nhiều lần buông lỏng cảnh giác. Nana nói: "Tam ca không cảm nhận được đâu, bởi vì bà ta lúc này đang hoàn thành bước cuối cùng tiếp nhận Thần Vị, khí tức cực kì suy yếu, mà Thiên Nhận Tuyết cũng nhờ bà ta che dấu mới tránh thoát được Tam ca truy đuổi. Lại nói Thần Vị bà ta, chính là La Sát Thần."

"La Sát Thần?" Đường Tam lần đầu nghe tới, trong kí ức Hải Thần đời trước truyền lại rõ ràng không có Thần Vị này trên Thần Giới.

"Đúng vậy, La Sát Thần. Là vị thần cực kì tà ác, được sinh ra bởi tâm ma của Thiên Sứ Chi Thần. Lúc trước Lam Ly có kể qua, Thiên Sứ Chi Thần vốn thuộc về Thần Giới, trăm vạn năm trước khi Thần Giới gặp nạn, Thiên Sứ Chi Thần giống Hải Thần bị trọng thương chỉ còn lại thần hồn. Mà đại bộ phận thần lực của Thiên Sứ Chi Thần gieo xuống Đấu La Đại Lục chính là nguồn gốc của nhân loại chúng ta, vì thế Thiên Sứ Chi Thần đối với nhân loại, đặc biệt là hồn sư nảy sinh sự khống chế cực kì mãnh liệt. Nhưng Tam ca biết rồi đấy, thần không được phép can thiệp vào nhân loại, cho nên Thiên Sứ Chi Thần đã bị khai trừ khỏi Thần Giới, dần dần đối với Thần Giới sinh ra oán niệm. Oán niệm này tích tụ hàng vạn năm, hoàn toàn đối lập với bản chất thánh khiết của Thiên Sứ Chi Thần, nếu cùng tồn tại chỉ e Thiên Sứ Chi Thần sẽ tự hủy diệt Thần Vị của chính mình. Vậy nên chỉ còn một cách, tách rời oán niệm ra khỏi Thiên Sứ Chi Thần, oán niệm đó chính là La Sát. Vốn dĩ tồn tại thần tức, dựa vào việc hấp thụ oán niệm và tà khí trên khắp đại lục, La Sát không khó có được thực lực ngang bằng với thần. Hai mươi năm trước La Sát chọn Bỉ Bỉ Đông, và hiện nay đang giúp bà ta trở thành chân chính La Sát Thần. Tam ca, hiểu rồi chứ."

Nana nói rất rõ ràng mạch lạc, bằng vào Đường Tam trí thông minh hiểu thấu không thành vấn đề. Nana nói thêm: "Ta biết Tam ca như cũ cho rằng phía Vũ Hồn Đế Quốc chỉ có cái kia Thiên Nhận Tuyết cường đại, với Bỉ Bỉ Đông không hề có sự chuẩn bị. Vậy nên ta hiểu rồi, quá khứ Tam ca bị giết thật đáng đời, ai bảo kiêu căng vậy chứ."

"A! Tam ca!" Nana nhăn mặt.

Nana dè bỉu Đường Tam, bị hắn cốc cho một cái ngay giữa trán đau điếng.

Đường Tam bào chữa nói: "Nếu là muội, có phải cũng không ngờ tới không. Ta tuy tự nhận có thông minh, nhưng không phải toàn năng, ta chỉ muốn cố gắng bảo vệ đại lục, bảo vệ người thân yêu của ta mà thôi."

"Biết rồi biết rồi, ta cũng không phải chê bai Tam ca mà." Nana ai oán nói, tay vẫn còn đang xoa trán.

Đường Tam âu yếm nhìn Nana hỏi: "Thực sự đau sao?"

"Thần đánh lại chả đau! Hứ!"

Nana được đà cả giận, liếc xéo Đường Tam sau đó quay lưng đi mất. Chuyện cần nói Nana đã nói xong, hiện tại rất nhiều chuyện đã thay đổi, thực lực của Đường Tam cũng mạnh mẽ hơn trước, hy vọng thảm kịch của quá khứ sẽ không lặp lại, vì sẽ chẳng còn Hải Thần vị kia dám trả giá vì họ nữa.

Ài, nghĩ tới Nana sao lại thấy não nề vậy chứ. Bỏ đi, làm thần quá mệt mỏi, Nana vẫn là làm cô cháu gái bé nhỏ của Phất Lan Đức thì tốt hơn.

"A gia gia, Đường Tiểu Tam dám đánh bảo bối của gia gia này!"

Nana nghĩ rồi hét toáng chạy về phía trong thành. Đường Tam nhìn dáng vẻ mách tội của Nana không khỏi bật cười, đại cô nương vậy mà vẫn trẻ con vậy đấy.

Nhưng thực tốt, nụ cười ấy, tính cách ấy, niềm hạnh phúc ấy, đều là những thứ Đường Tam muốn bảo vệ.

Vũ Hồn Đế Quốc bởi sự xuất hiện của Hải Thần Đường Tam mà trở nên ngoan ngoãn nhiều, Thiên Nhận Tuyết thảm bại trước mắt không rõ tung tích. Lúc này đây Thiên Đấu Đế Quốc đang nhanh chóng chuẩn bị mở ra một con đường hợp quân với Tinh La Đế Quốc, hai đại đế quốc nhất trí đồng lòng, quyết phải rèn sắt khi còn nóng, nhân lúc Vũ Hồn Đế Quốc mất đi trụ cột sớm dẹp tan tàn dư binh sĩ, đầu hàng thì bắt sống, chống đối thì giải quyết vũ lực.

Tuy nhiên thời gian chỉ mới qua ba ngày, đầu thành liền ra có chiến báo.

"Báo! Bệ hạ, đội quân Vũ Hồn Đế Quốc đang tiến đến gần Gia Lăng Quan. Ước tính chưa đến mười vạn."

"Chưa đến mười vạn tàn quân, không phải muốn đối quân ta đầu hàng chứ?"

Thiên Đấu Đế Quốc quốc vương lên tiếng, không ai khác chính là Tuyết Băng, đồ đệ của Hải Thần Đường Tam. Khi nghe chiến báo trong lòng Tuyết Băng chỉ nghĩ tới duy nhất khả năng này, hắn không hề lo lắng. Dù sao Thiên Đấu Đế Quốc có Hải Thần tại, vả lại không riêng gì Tuyết Băng mà toàn bộ binh sĩ có mặt tại Gia Lăng Quan đều mãnh liệt tin tưởng như thế.

Phòng tướng lĩnh ngồi không ít người, đều là các đại nhân vật, phong hào đấu la, tông chủ phó tông chủ, còn có toàn bộ Sử Lai Khắc Thất Quái, Nana và Tần Minh.

Đường Tam im lặng mặc cho mọi người phía sau cười nói bàn bạc, hắn khẽ nhìn Nana sau đó một mình đi lên đầu thành. Ba ngày, thời gian quá chuẩn xác, nếu nói Đường Tam không có chút lo sợ nào thì quả là nói dối. Bởi vì quá khứ nhiều chuyện vẫn lặp lại, rập khuôn tới kinh sợ, người nhớ người quên nhưng hy sinh mất mát là thật, không cách nào bù đắp.

Vì vậy, Đường Tam hắn nhất quyết không thể phạm sai lầm nữa.

"Tam ca!"

Nana chạy theo Đường Tam, Thất Quái sáu người khác, Tần Minh và các tướng lĩnh cũng vậy. Đại đa số chỉ muốn theo Hải Thần chiêm ngưỡng vinh quang, thế nhưng người thân sẽ nhận thấy được Đường Tam hắn có tâm sự.

"Tam ca, sẽ không muốn một mình chiến song thần chứ?" Nana bên cạnh Đường Tam hỏi nhỏ.

"Vậy còn cách giải quyết nào khác sao?" Đường Tam cười hỏi lại.

Nana bĩu môi gật gù, quả thế. Nếu chỉ tính riêng mười vạn quân Vũ Hồn Đế Quốc thì không thành vấn đề, bằng mí mắt Nana cũng tự tin Thiên Đấu Đế Quốc binh lực dễ dàng chiến thắng. Thế nhưng xuất hiện thêm cấp thần thì khác, ở đây chỉ có người hỗ trợ, chứ không có người có thể cùng Đường Tam chiến đấu. Vậy nên Đường Tam mới im lặng, tránh làm người quan tâm hắn lo lắng.

"Muội yên tâm, Tam ca không phải không có tự tin. Thiên Nhận Tuyết nhiều lần bị đánh bại, Tam ca sớm đã gieo trong lòng cô ta một mầm mống sợ hãi. Bỉ Bỉ Đông tuy khó lường nhưng Tam ca cũng không phải kẻ tầm thường. Tam ca sẽ thắng. Đúng không?"

Đường Tam cười nói. Nana nhìn thấy được trong mắt Đường Tam sự kiên định chưa từng có. Đường Tam trong lòng Nana dĩ nhiên không phải kẻ tầm thường nhưng suy cho cùng hắn cũng chỉ là nhân loại máu thịt như bao người khác. Thần cấp thì sao? Nó chỉ là một loại năng lực mang đến gánh nặng mà thôi.

Gia Lăng Quan trên thành sớm đã bày binh bố trận, Đường Tam đến trong sự tung hô ầm vang của binh sĩ. Vũ Hồn Đế Quốc thì u ám hơn nhiều, không hề có chút nào mang dáng vẻ khiêu chiến. Thế nhưng bất chợt từ trong đám tàn quân u ám này lại bay lên hai thân ảnh, một đỏ sắc rực rỡ, một tím đen kì dị sóng vai nhau đứng trên bầu trời. Mà khi nhìn đến hai thân ảnh đó, toàn bộ Thiên Đấu người đều một phen giật mình thất kinh.

Bỉ Bỉ Đông xuất hiện cùng Thiên Nhận Tuyết, Thiên Đấu Đế Quốc cường giả khó tin nhận biết khí tức Bỉ Bỉ Đông phát ra ngang bằng với thần, hiển nhiên bà ta cũng thành công tiến vào thần cấp. Vũ Hồn Đế Quốc cùng lúc ra hai vị thần, cục diện vốn dĩ đang trong tầm kiểm soát bắt đầu có dấu hiệu lung lay.

"Đường Tam, không ngờ phải không? Ta cũng có được Thần Vị. Hai mươi năm rồi, mọi uất ức của ta cuối cùng cũng được đền đáp. Vũ Hồn Đế Quốc của ta sẽ sớm thống trị đại lục này." Bỉ Bỉ Đông kiêu ngạo nói.

Vốn nghĩ rằng Đường Tam sẽ vì bà ta tiến thần cấp mà kinh ngạc. Nhưng không, thái độ bình tĩnh khác thường của Đường Tam mới khiến Bỉ Bỉ Đông cùng Thiên Nhận Tuyết phải e dè khiếp sợ.

"Đường Tam, ngươi thực sự nghĩ một mình chiến song thần?"

Thiên Nhận Tuyết trừng mắt hô lớn, vì ngay lúc này đây cô ta đang nhìn thấy xung quanh Đường Tam cấp tốc nổi lên từng vòng xoáy hồn lực. Lam quang xoay quanh Đường Tam xoáy thẳng lên bầu trời, đẩy lùi đi đỏ sắc và tím sắc do hồn lực của Bỉ Bỉ Đông và Thiên Nhận Tuyết phát ra.

Đường Tam không có hứng thú, cũng không có thời gian đôi co với Bỉ Bỉ Đông. Bằng tốc độ thần thánh, Đường Tam ngay tức khắc phóng thích Hải Thần Tam Xoa Kích đánh thẳng tới Thiên Nhận Tuyết. Như Đường Tam nói, hắn đã sớm gieo trong lòng Thiên Nhận Tuyết nỗi sợ hãi, chính vì thế bất luận thế nào khi đối mặt với Đường Tam, Thiên Nhận Tuyết cũng không thể tự tin làm đối thủ nữa.

"Đường Tam, tên giảo hoạt nhà ngươi muốn chết!"

Bỉ Bỉ Đông nhìn thấu kế hoạch của Đường Tam, càng thấy được Thiên Nhận Tuyết tâm thần bất ổn. Mặc kệ cái gì lòng kiêu ngạo, Bỉ Bỉ Đông đồng thời hợp lực cùng Thiên Nhận Tuyết đánh với Đường Tam, dù sao chỉ cần Đường Tam chết, ngày sau chẳng sợ có người dám đối bọn họ buông lời bất mãn.

"Tam ca sẽ thắng. Chúng ta cũng không thể làm huynh ấy thất vọng. Đi thôi."

Tiểu Vũ bước lên đầu thành, dùng chính sự tin tưởng của mình trấn an ngàn vạn binh sĩ. Thiên Đấu Đế Quốc người reo hò rền vang như sấm dậy, bọn họ không một chút sợ hãi lao vào chiến trường với Vũ Hồn Đế Quốc, bởi vì Hải Thần thần bảo hộ họ vẫn luôn ở phía trên cao.

Hồn lực đại phóng, Tần Minh, Nana cùng Sử Lai Khắc Thất Quái sáu người khác đồng loạt lao xuống, phong hào chiến phong hào, Vũ Hồn Đế Quốc chẳng mấy chốc bị cường giả Thiên Đấu Đế Quốc đánh tan thành cát bụi.

Đường Tam toàn thân bao bọc Hải Thần Thần Trang, dựa vào tín ngưỡng lực khổng lồ đến từ đại dương và binh sĩ, một mình hắn thật sự có thể chiến đấu ngang bằng với song thần. Bất quá ác tâm khó phòng, Đường Tam trước sau không lường được Thiên Nhận Tuyết trong hoàn cảnh này sẽ làm ra bỉ ổi hành động.

"Đường Tam, chẳng phải ngươi tài giỏi lắm sao? Đến mà cứu đám bạn khốn kiếp của ngươi đi. Hahaha!"

Thiên Nhận Tuyết điên loạn cười lớn. Hai tay đưa cao lên không trung tích tụ thần lực vào kích cuối cùng trên Thiên Sứ Thánh Kiếm, trước sự kinh hoảng của Đường Tam, tàn ác chém xuống Tiểu Vũ cùng năm người khác.

"Tam ca, không kịp nữa rồi." Nana nhỏ giọng nói. Thấu Cốt Hoa nhanh chóng phóng xuất vừa kịp bắt được cơ thể sáu người kéo về một chỗ. Đường Tam khoảng cách quá xa, lại bị Bỉ Bỉ Đông kìm chân giữa, ngay lúc này người có thể cứu bọn họ chỉ có Nana mà thôi.

Vậy nhưng đứng trước đòn tấn công của thần cấp, thực sự dễ dàng chạy thoát vậy sao?

"Không được! Nana!"

Sử Lai Khắc Thất Quái kinh biến khản đặc hô. Nhát chém của Thiên Nhận Tuyết quá nhanh, áp lực đè ép quá lớn, bằng vào Nana sức lực không thể cùng lúc đem sáu người kịp thời kéo đi, chính vì vậy ngay khi Thấu Cốt Hoa phóng xuất, Nana chỉ còn cách dồn toàn bộ hồn lực lên hai bàn chân làm đòn bẩy, đem thân thể thế chỗ cho bọn họ.

Điệp Thần Bảo Hộ!

Nana nhỏ nhắn nằm bên trong vòng phòng ngự màu bạc, khoảnh khắc tráo đổi lướt qua Thất Quái Nana vui vẻ mỉm cười. Điệp Thần Bảo Hộ, ý nghĩa đã thực hiện được rồi, Nana không hối hận... nhưng... thực sự hy vọng tác dụng của nó cũng phát huy trên người Nana, chặn lại công kích này.

Bùm!

To lớn âm thanh nổ vang, Gia Lăng Quan tường thành bị thần lực san bằng phân nửa. Nana cơ thể nguyên vẹn nằm trong đống đổ nát, đôi mắt khẽ chớp, môi không kìm được nở nụ cười. Điệp Thần Bảo Hộ tuy vỡ nhưng ít nhiều chặn lại được vô số thương vong.

Nhưng mà, sao lại nặng nề như vậy...

Nana rướn người ngồi dậy, ánh mắt vô ý bắt gặp kia mái tóc đỏ rực quen thuộc, vẫn kia gương mặt quen thuộc gối đầu trên bả vai, chỉ có... hơi thở ấm áp kia phảng phất không còn tồn tại nữa.

Nana đại não xẹt qua tia sáng mạnh, hình ảnh chớp nhoáng vừa qua lại ùa về, sự thực hiển nhiên bày sẵn rõ ràng ra trước mắt. Nana đờ đẫn, lẩm bẩm...

"Vì sao?"

"Tần Minh... vì sao?"

"Nana, ngươi dám chắc mình đánh lại Thiên Nhận Tuyết không?"

"Dĩ nhiên là... không!"

"Aaaaaaaaaaaaaaa!"

Gia Lăng Quan chiến trường, âm thanh đau đớn xé gan tích tắc ngưng đọng tất cả.

Chói mắt ánh sáng loé lên, xâm chiếm hết toàn bộ tầm mắt.

Giờ phút ấy tuy rằng bi ai, nhưng nhờ sự đánh đổi của một người, hành trình quá khứ cuối cùng cũng khép lại.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.