Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Sơ Tình Nhờ Vả

Tiểu thuyết gốc · 1578 chữ

Khó khăn lắm Sở Phong mới đem dục hỏa đè xuống, bận bịu mở ra hòm thư xem xét.

"Sở Phong, ngươi gần nhất lúc nào có thời gian, y thuật của ngươi có phải hay không rất giỏi, ngoài trừ độc ra có phải hay không còn chữa được loại bệnh khác, nếu được vậy xin ngươi đến giúp một chuyện sao."

Nhìn một chút nội dung tin nhắn, suy nghĩ một hồi, Sở Phong đột nhiên hai mắt tỏa sáng.

Đúng a! Phong Sơ Tình không phải là Thiên Hải nào đó một cái trường học nữ lão sư sao, chuyện học hành của tiểu muội ta có thể nhờ nàng. Không biết nàng dậy học sơ trung, cấp 3 vẫn là đại học, có hy vọng cũng phải hỏi một chút.

Sở Phong cũng không vội vàng đem chuyện này ra hỏi, mà tại cho Phong Sơ Tình hồi phục tin nhắn.

"Tình Tình tỷ, ngươi yên tâm đi, ta có thể cam đoan, trừ phi là chết người, bằng không bệnh gì ta đều có thể trị!"

"Thật sao? Sở Phong, ngươi cũng đừng gạt ta!"

Thiên Hải thị một nơi trong phòng ngủ, một cái hết sức xinh đẹp nữ nhân trực tiếp từ trên giường ngồi dậy, mặc kệ cho áo ngủ day vai tuột xuống, lộ ra nửa bên cao vút bộ ngực, nàng vẻ mặt hết sức kích động, không thể tin được nhìn chằm chằm trong điện thoại vài dòng tin nhắn.

"Ta không có từng gạt qua người, Tình Tình tỷ, ngươi còn không biết rõ bản sự của ta sao? Ta chữa bệnh cũng như trừ độc lợi hại như vậy!" Sở Phong nhìn xem Phong Sơ Tình gửi tới tin nhắn, hắn mỉm cười vui vẻ, tiếp theo gửi trả về.

Không nghĩ tới, kể từ hôm đó từ biệt về sau, nữ nhân này vẫn còn nghĩ đến mình, Sở Phong cũng là vui vẻ.

"Tốt lắm, vậy khi nào thì ngươi tới? Để thuận tiện ta đến đón ngươi!"

"Thì sáng mai đi! Sáng mai ta liền bắt xe lửa đi Thiên Hải, đến nơi ta gọi điện thoại cho ngươi." Sở Phong trả lời.

Phong Sơ Tình cả người đều như đang được ủ ấm, nàng cứ nghĩ bản thân yêu cầu có hơi quá, nhưng không nghĩ tới Sở Phong đáp ứng như vậy sảng khoái, một chút do dự đều không có.

Bất tri bất giác, Phong Sơ Tình nhớ lại giữa nàng và Sở Phong từng chút mập mờ hình ảnh, hai lần bị cái kia chất phát thiếu niên xem hết, càng nghĩ khuôn mặt nàng càng là phát nhiệt.

Đang thất thần thời điểm, điện thoại của nàng reo lên, đem nàng cái kia xấu hổ trong trạng thái kéo về.

"Tình Tình tỷ, ngươi có việc bận phải không? Sao không nói chuyện a?"

"Không có! Cứ như vậy quyết định, đến lúc đó ngươi không đến mà nói, ta thì đến tận nhà hỏi tội ngươi!" Phong Sơ Tình nhắn lại đầy uy hiếp.

"Ha ha, ta biết rồi, giờ cũng đã trễ, Tình Tình tỷ ngươi nghỉ ngơi sớm một chút, ta còn có sự tình khác, chúc ngủ ngon!"

Phong Sơ Tình nhìn xem điện thoại mỉm cười, cả ngày hôm nay nàng không hề cười qua một cái, nhưng không hiểu sao chỉ là bình thường trò chuyện cùng với Sở Phong vài câu, nàng lại cảm thấy vô cùng hài lòng.

Sở Phong do dự một chút, cuối cùng cũng không có cho Hà Tư Tĩnh bên kia nói trước, chỉ là gửi tin thăm hỏi nàng một chút, hắn hay vẫn là cho nàng một cái kinh hỷ tốt.

Như thường lệ, Sở Phong lại biến mất trong màn đêm, xuất hiện lúc đã ở dược viên bên trong.

Vừa vào đến, Sở Phong vẻ mặt thay đổi, hai mắt trừng lão đại nhìn xung quanh bốn phía.

Ruộng đất ở bên trên, Sở Phong mượn nhờ ánh trăng để phát hiện từng nhánh chồi non lú ra khỏi mặt đất, có rất nhiều, thậm chí hắn phát hiện, đa số đã mọc ra hai phiến lá, gieo xuống bao nhiêu, sống sót bấy nhiêu.

Làm sao nhanh như vậy?

Sở Phong vừa mừng vừa sợ, mừng là gieo trồng thành công, sợ là bọn chúng quá bất thường, lớn lên có chút nhanh, mới đây một hai ngày gieo hạt mà thôi, bình thường gieo hạt ít nhất cũng phải mất một tuần lễ mới đâm chồi, này quá quỷ dị.

Là do trận pháp nguyên nhân sao?

Sở Phong bước nhanh đi qua, từng chút một kiểm tra mầm non, Nhân Sâm, Linh Chi, Hà Thủ Ô các loại...

Từ những này mầm non bên trong, Sở Phong cảm nhận được linh khí. Đúng vậy, chính là linh khí, Sở Phong hưng phấn không thôi, hắn biết, hắn đã thành công hơn một nửa.

Muốn luyện được linh đan diệu dược, đầu tiên cần phải có linh dược, bình thường dược liệu là không thể được, bất kỳ một cây linh dược nào đều so với ngàn năm thảo dược tác dụng còn muốn tốt hơn.

Từ bước vào dược viên về sau, hắn ta cười khoé miệng đều chưa từng khép lại qua, đứng tại chỗ cười ngây ngô.

Một đêm này, Sở Phong tu luyện càng thêm ra sức, bước vào tầng năm hậu kỳ đã không xa.Tâm tình tốt, tiến cảnh càng thêm thuận lợi.

Rạng sáng thời gian, Sở Phong từ trong không gian giới chỉ bắt tới một số gà rừng, đem nhốt tại lồng bên trong. Không ngoài ý muốn mà nói, hôm nay lão cha sẽ kêu người chở vật liệu qua, tiếp đến mấy ngày sẽ xây nhà mới, những này gà coi như chiêu đãi các công nhân.

Trước khi đi, Sở Phong phải nhường phụ mẫu suy nghĩ chu đáo, xây nhà kỵ nhất là làm mất lòng thợ, làm đối phương không vui mà nói, nhà của ngươi chỉ có thể duy trì vài năm, tiền mất tật mang, cái này là không thể đùa giỡn a.

Làm xong đây hết thảy, sau cùng dặn dò muội muội một phen, Sở Phong cáo biệt cha mẹ rời đi.

Lần nữa ngồi trong xe lửa, Sở Phong âm thầm cảm khái.

Không biết từ khi nào, sinh hoạt của hắn trở nên đặc sắc hơn, con mắt nhìn đời cũng biến, trong khi mọi người đang vì trăm năm tuổi đời mà quên mình phấn đấu, thì hắn Sở Phong, đã vì trường sinh bất lão mà mưu toan.

Thiên Hải bệnh viện, trong phòng họp, mấy cái áo khoác trắng bác sĩ chuyên khoa đang ngồi vây quanh một cái bàn, cái bàn ở giữa thình lình để mấy tấm phim chụp X quang, X quang bên trên biểu hiện là hình ảnh sọ não, không khó coi đi ra, bên trên xuất hiện một khối u.

"Ngô lão, cuối cùng là khai đao vẫn là không khai đao, ngươi cho chút ý kiến a, chậm nhất là đêm mai, chờ nữa là không được."

Có người đánh vỡ yên tĩnh, đối với Ngô Sang, Ngô lão mở miệng, vị này quốc nội sọ não lĩnh vực chuyên gia, được ca ngợi là phương diện sọ não ngôi sao sáng.

Tất cả mọi người đều đưa ánh mắt về phía Ngô lão, Ngô lão bất đắc dĩ.

Trước mặt bệnh nhân này tình huống quá nghiêm trọng, cho dù là chính hắn chủ đạo, xác suất thành công cũng chỉ ở một thành.

Bệnh nhân thân phận lại quá đặc biệt, hắn cũng không dám mù quyết định.

Ngô lão không có trả lời bất kỳ ai, chỉ là trầm tư suy nghĩ, qua một hồi lâu, trong đầu hắn đột nhiên nghĩ đến một người, một cái so với hắn còn lớn tuổi lão đông y, một cái vừa giỏi về đông y, vừa giỏi về tây y.

Ngô lão mặc kệ còn có những người khác, trực tiếp móc ra điện thoại, tra tìm một phen, sau đó dừng lại ở một dãy số để tên Quách lão, gọi đi qua.

Trong đình viện sau nhà, Quách lão đang ngồi câu cá lúc, điện thoại trong túi quần bỗng vang lên, Quách lão không nhanh không chậm mang điện thoại ra tới, ánh mắt vẫn tập trung tại trên cần câu rồi bắt điện thoại.

"Ai gọi cho ta?" Quách lão tùy tiện hỏi.

"Quách lão, là ta, tiểu Ngô a!" Điện thoại truyền ra thanh âm.

"Cái nào tiểu Ngô?" Quách lão nghi hoặc hỏi.

"Là tiểu Ngô, Ngô Sang a! Ngài đã từng gặp qua ta hai lần, ngài không nhớ rõ sao?" Ngô lão hỏi.

"A, là tiểu tử ngươi, làm sao? Tìm lão cốt đầu này có chuyện gì, nói mau?" Quách lão không quá cao hứng nói ra.

Ngô lão cái kia ăn nói khép nép, giọng nói nhẹ nhàng khiến cho cả đám người ở đây đều bị dọa đến, tất cả đều kinh ngạc đến ngây người.

Ngô lão đầu bên kia điện thoại rốt cuộc là thần thánh phương nào? Lại nhường đường đường nổi danh cả nước Ngô lão như thế cung kính, nói chuyện ở giữa, còn giống như sợ làm phát bực đến đối phương.

Bạn đang đọc Đô Thị Tiên Duyên sáng tác bởi Con_Ba_Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_Ba_Ba
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.