Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

2: Phần tử khủng bố

Phiên bản Dịch · 2123 chữ

Nhìn chiếc khui rượu xoáy hình trôn ốc, Go Choeng Yao như là nhìn thấy rắn độc đang chuyển động vậy.

Y có cảm giác mình bị Sở Thiên dồn vào đường cùng, trong lòng y hiểu rõ, chỉ cần giết sở trưởng Choi, bản thân cũng không còn cơ hội quay đầu lại nữa, chỉ có điều nếu không giết sở trưởng Choi, dường như cũng khó có thể sống sót được.

Không chỉ có Sở Thiên sẽ giết y, mà đến cả sở trưởng Choi cũng sẽ về tính sổ với y

Go Choeng Yao do dự đắn đo khi nhận chiếc khui rượu, không dám nhìn vào ánh mắt tuyệt vọng của sở trưởng Choi, tay phải run rẩy vươn về phía cổ họng của viên sở trưởng, khiến cho chiếc khui rượu cũng hơi rung rung theo, mặt Sở Thiên tối sầm lại, thấp giọng nói:

- Tổ trưởng Go, tôi đếm đến ba, nếu sở trưởng Choi vẫn chưa chết, thì ngươi phải chết sẽ là anh đó.

Lưỡi dao cắt thịt của Lão Yêu trong nháy mắt đặt thấp xuống phần eo của y, nhẹ nhàng dùng lực xé roẹt quần áo.

Làm người không vì mình thì trời tru đất diệt! Sau khi Go Choeng Yao nhớ lại những lời này liền thống khổ nhắm mắt lại, chiếc khui rượu vươn ra phía trước, mũi nhọn của chiếc khui rượu như là máy khoan điện khoan vào trong cổ họng của sở trưởng Choi, cũng vì dùng quá nhiều sức nên đầu mũi khui đâm thủng một bên và nhô ra ngoài, sở trưởng Choi giãy dụa một lúc, rồi lăn đùng xuống bàn.

Sở Thiên nhìn qua đoạn quay cảnh giết người ở trong máy camera, trên mặt hiện ra thần thái rất hài lòng, nếu đem công bố đoạn video này, về sau Go Choeng Yao là kẻ thù chung của chính phủ rồi, một Triều Tiên to lớn sắp sửa không có chỗ cho y dung thân rồi.

Tuy nhiên, Sở Thiên cũng không có ý định hất cẳng Go Choeng Yao, y còn có rất nhiều giá trị lợi dụng

Chí ít, đối với Kim Il Sin và Triều Tiên mà nói, y là gián điệp vô giá.

Cứ coi như là lễ vật mình tặng cho Lolita đi! Sở Thiên vừa nghĩ vừa rút khăn giấy ra, đưa cho Go Choeng Yao lau vết máu trên mặt, chậm rãi nói:

- Đừng có đứng ở đó mà giở trò run rẩy nữa, một người như ông cũng không phải là chưa giết người bao giờ, tố chất của bản thân cũng không đến mức kém như thế, chúc mừng ông, đã vượt qua được bài kiểm tra sinh tử.

Lộ ra nụ cười còn khó coi hơn khóc, Go Choeng Yao không hề cảm thấy thoải mái một chút nào, bản thân đã phạm phải tội giết sở trưởng Choi, tiếp sau đây sẽ phải tái phạm lỗi lớn như thế nào để đền lại lỗi lầm ban đầu đây? Tự đáy lòng y cảm thấy tuyệt vọng và khủng hoảng, tựa hồ đó chính là lỗi lầm không có điểm kết, chỉ đến khi nào hắn chết mới hết mà thôi.

Đặt thi thể của sở trưởng Choi xuống dưới gầm bàn, Sở Thiên xem xét lại tình hình, vỗ vai Go Choeng Yao nói:

- Còn đứng dằn vặt lâu thế đến lúc phải đi rồi, chỗ này sẽ mau chóng trở thành tro tàn, nếu ông không muốn trở thành xác chết thì hãy mau rời khỏi Châu Quang Bảo Khí các.

Toàn thân Go Choeng Yao rung mạnh, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.

Sở Thiên đang định quay lưng bước đi, thì đột nhiên nghe tiếng còi báo động dày đặc từ cửa vọng vào, hắn lại ngồi xuống ghế đồng thời cũng không tránh được ngạc nhiên, lẽ nào hành động của mình đã bị quân đặc công biết được? Nhất thời cũng không cần quan tâm điều tra nguyên nhân, hắn vẫy tay ra hiệu cho đám Phong Vô Tình chuẩn bị tinh thần chiến đấu, đồng thời báo tin cho Khả Nhi kéo dài hành động.

Sở Thiên vừa bố trí xong mọi việc, đám khách hàng vừa mới ùa ra khỏi quán ba lại phải lùi trở lại, cùng với đó là mấy chục tên đủ mọi quốc gia xông vào, tay cầm súng AK bắn liên thanh vào trần nhà, khiến cho đám đông yên lặng như tờ, đợi cho đến khi đèn lớn của quán bar bật lên, bọn chúng đã nắm giữ được tất cả lối ra vào

Tên đó là một người đàn ông trẻ ác khí đầy mình, hình dáng thì rất giống người châu Á, chỉ có điều ánh sáng đèn quá chói mắt không phân biệt được là người nước nào, y có một vóc người rất to lớn chẳng khác nào một cây lao đang được cắm ở chính giữa vậy, ánh mắt sáng ngời quét qua một lượt đám nam nữ nửa tỉnh nửa say, bọn chúng đều tự giác mà cúi thấp đầu né tránh.

Gã ta gật đầu rất hài lòng, một thanh âm hào sảng vọng ra:

- Chào buổi tối các vị, tôi xin tự giới thiệu, tôi tên là Lăng Loạn, bởi vì tôi rất thích giết người bừa bãi, vì thế nên được anh em đặt cho danh hiệu đó, bây giờ tôi sẽ nói cho mọi người một việc, Châu Quang Bảo Khí các đã bị chúng tôi khống chế

Sở Thiên đang tựa người vào ghế, mỉm cười đứng dậy, lần này gặp đúng phải phần tử khủng bố rồi.

Lăng Loạn nhìn sự hoảng loạn của mọi người một cách khinh miệt, cười nói thêm vào:

- Vì thế nên hi vọng mọi người hợp tác với chúng tôi, ngồi yên lặng ở quán bar này thêm 4, 5 tiếng nữa, để tránh dẫn đến sát thương không cần thiết, tôi đảm bảo, trước khi trời sáng các bạn có thể được rời khỏi đây, đương nhiên, người nào không chịu an phận thì giết không thương tiếc, mọi người đã hiểu rõ chưa?

Đúng lúc này, có một người đàn ông dáng vẻ lơ mơ vọt ra, trên mặt lộ ra sắc thái khinh thường, chỉ tay vào Lăng Loạn và nói:

- Mày là cái thá gì, cầm vài khẩu súng ra mà cho là to lắm à, biết ta là ai không? Ta là chủ tịch tập đoàn bốn sao của Đại Hàn Dân Quốc

Đoàng đoàng! Lăng Loạn bắn hai phát súng, đốn hạ cái tên không biết có phải là chủ tịch tập đoàn thật hay giả này xuống đất, thổi khói ở nòng súng cười lạnh lùng nói:

- Ông đúng là thằng không hiểu chuyện, đã nói cho ngươi rồi, ta là Lăng Loạn. Sau đó lấy bộ đàm nói: Lão Thác, Lão Mã, hai toà nhà kia đã khống chế được hay chưa?

Bộ đàm vọng đến tiếng vang:

- Đã khống chế đâu vào đấy!

Lăng Loạn khóe miệng tươi cười, lại cầm lấy bộ đàm trầm giọng hô:

- Lão ai, bốn phía Châu Quang Bảo Khí Các lập tức tiến hành dọn sạch, gặp được chống cự tử hình tại chỗ cho ta, hai phút sau thiết lập tuyến cảnh giới cũng đóng tất cả cửa ra vào, đồng thời cho lão pháp ở phòng thủ các nơi, tránh để người ngoài lẻn vào

Biện pháp giết gà dọa khỉ tạo ra tác dụng rất tốt, tất cả mọi người ở đấy đều nghe lời, dưới sự dồn lại của mấy tên bảo vệ có súng quỳ trên sàn nhảy, đám người Phong Vô Tình nhìn vào Sở Thiên, dò hỏi xem bây giờ phải làm thế nào? Sở Thiên nhún vai, thản nhiên nói:

- Yên tâm, ta có biện pháp giải quyết, hãy nhìn ánh mắt của ta mà hành động

Bọn Phong Vô Tình gật gật đầu, lúc nào cũng ở trong tư thế sẵn sàng nghênh chiến.

Sở Thiên nhìn vẻ mặt ngẩn ngơ của Go Choeng Yao, nhấp hai ngụm bia cười nói:

- Vừa rồi có phải anh đang lo lắng làm sao để che đậy đi việc anh giết sở trưởng Choi đúng không? Thật đúng lúc, đám phần tử khủng bố này đến giúp anh rồi, việc đổ thừa, vu cáo hãm hại người ta là vô cùng hợp lí, tổ trưởng Go, thật không ngờ năm nay anh tu tâm tích đức, vận may thật là tốt đó.

Tu tâm tích đức ư? Ta đây không biết đã phạm phải nghiệt duyên lớn đến mức nào, mà lại gặp phải cảnh khốn khó không thể nào thoát như hôm nay. Tuy Go Choeng Yao trong lòng chết dở sống dở, nhưng cũng không thể không bái phục tên tiểu tử Sở Thiên, việc gì lọc qua não của hắn cũng trở nên dễ dàng, chẳng trách nào chính mình lại trở thành tù nhân của hắn, chỉ có điều sau khi suy xét y vẫn chỉ biết lắc đầu như cũ

Y khạc nhổ ra vài tiếng, lẩm bẩm nói:

- Không chừng bọn phần tử khủng bố này là đến cứu người, Dumas nhân vật số ba của tổ chức cơ địa, tháng trước tham gia sự kiện bí mật bị bắt, chính phủ tuyệt đối không thả hắn để đổi lấy con tin, huống hồ ở mật thất dưới lòng đất còn có gần trăm tên đặc công

Tiếng nói vừa hạ xuống, hai tên khủng bố liền vác súng tiến đến, đuối tất cả khách trên bàn rượu đến sàn nhảy, đúng lúc đấy nhìn thấy đám Sở Thiên đang xì xầm to nhỏ, liền chĩa mũi súng vào và hét lớn:

- Ai cho chúng mày nói chuyện hả? Mau đến chỗ sàn nhảy quỳ xuống, nếu không thì đừng có trách ông mày bắn

Hai tên khủng bố luôn cho rằng chỉ cần dương súng ra, đám người này nhất định chân tay rụng rời, nào ngờ rằng riêng bàn này có điều không giống, đối diện với đầu súng mà bọn chúng không hề có động tĩnh, giống như là thiên lôi có đánh xuống thì khí thế vẫn cao sừng sững vậy, trong đám người này người khiến người khác chú ý nhất đó là người đang ngồi giữa bàn - Sở Thiên.

Mặc dù ngồi trên ghế, nhưng trên người Sở Thiên tỏa ra khí chất cao ngất, khuôn mặt thản nhiên và thờ ơ, cứ như thể là tất cả mọi vật trên thế gian này đều không tồn tại, cũng giống như thanh danh kiếm chậm rãi rút ra khỏi vỏ, sát khí đột nhiên bùng lên, ánh sáng rực rỡ chói mắt.

Sở Thiên đặt chai bia xuống, nhẹ nhàng kéo Hoắc Vô Túy vào lòng và nói:

- Em sợ không?

Hoắc Vô Túy như là đang cười khẽ, trả lời với đôi mắt quyến rũ chết người:

- Bọn chúng đứng cao quá!

Sở Thiên nựng nhẹ mũi của cô, thản nhiên nói:

- Vậy bắt bọn chúng quỳ xuống được không?

Hai tên khủng bố giận tím mặt, đang định dương hai súng bắn Sở Thiên, dường như trong chớp mắt, tay trái của Lão Yêu từ dưới gầm bàn vươn ra, mấy chiếc nắp chai bia đập mạnh vào đầu gối của bọn chúng như là cơn lốc, chân của bọn chúng khụy xuống, không đứng vững nghiêng người ra phía trước

Nhiếp Vô Danh và Phong Vô Tình nhanh chóng đỡ lấy bọn chúng, dí súng vào đằng sau lưng khống chế.

Tất cả những động tác vừa rồi đều xảy ra trong chớp mắt, đợi đến khi hai tên khủng bố kịp phản ứng thì, hai khẩu súng của chúng đã bị cướp đi, bọn chúng cảm nhận được nỗi uất ức chưa bao giờ gặp phải, cũng cảm thấy được nỗi sợ hãi khó nói thành lời, những người trước mặt không chỉ thân thủ cường hãn, mà phối hợp lại ăn ý đạt đến trình độ đỉnh cao.

Chưa hề trải qua lễ rửa tội máu lửa, làm sao lại có thể dựa vào ánh mắt mà tấn công chứ?

Đoạn biến cố nhỏ này không hề làm kinh động đến những người khác, nhưng lại thu hút sự chú ý của Lăng Loạn

Giữa kẻ mạnh với kẻ mạnh, luôn có một lực hấp dẫn nhất định nào đó. �̀ chọn lựa như cũ, hắn chết anh sống, hắn sống thì anh chết

Bạn đang đọc Đô Thị Thiếu Soái của Nhất Khởi Thành Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Razer
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 162

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.