Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạch xuất phát

Tiểu thuyết gốc · 1169 chữ

Cận Nam Đình đưa Bạch Uyển Ngưng về căn hộ mà anh đã mua cho cô ta. Căn hộ cao cấp nằm trên vị trí trung tâm, sáng sớm nằm trên giường có thể thấy được hình ảnh mặt trời mọc, phía dưới là toàn bộ thành phố nằm trong tầm mắt.

Anh thích được đứng từ trên cao nhìn xuống mọi người mọi vật, cho nên khi anh mua căn hộ này cũng không nghĩ nhiều xem Bạch Uyển Ngưng có thích hay không.

Hai người xuống xe và nhanh chóng đi vào thang máy, Bạch Uyển Ngưng ấn lầu 20. Nóng lòng muốn nhanh để được sà vào lòng người đàn ông bên cạnh.

Cận Nam Đình trầm ổn xách chiếc vali nặng trịch, thi thoảng ngón tay gõ gõ vài cái.

- Nam Đình, anh mệt sao? Lại tăng ca có đúng không?

- Công ty dạo này nhiều việc chút.

Cô ta ngửi thấy trên người anh thoang thoảng mùi rượu còn có mùi xạ hương của riêng anh, tâm tình cô ta có chút nhộn nhạo khi không thấy giấu vết của người phụ nữ khác.

Lúc Bạch Uyển Ngưng đi Pháp cô ta không quyên dặn dò vài người để ý Cận Nam Đình, đơn giản vì bên cạnh anh quá nhiều phụ nữ. Tất cả chỉ là chơi đùa nhưng cô ta vẫn không yên lòng, một Lục Sênh đã đủ làm cô ta đau đầu rồi.

Có người mấy hôm trước báo cho cô ta là Cận Nam Đình cùng một người phụ nữ vào nhà hàng. Tin tức đồn thổi ra không ít, như lẽ thường Cận Nam Đình chỉ hứng thú cặp kè với các ngôi sao, người mẫu nổi tiếng. Lần này lại chỉ là một nhân sự nhỏ bé làm việc cho Lục thị.

Phải chăng liên quan đến Lục Sênh. Cô ta thầm rủa Lục Sênh, ngoài gia thế thì hơn cô ta điểm gì chứ?

Bạch Uyển Ngưng và Cận Nam Đình là thanh mai trúc mã.

Cô ta là cháu nuôi của Quản gia nhà họ Cận, từ khi 6 tuổi chuyển đến Cận gia Bạch Uyển Ngưng đã nhìn thấy Cận Nam Đình, khi đó anh 9 tuổi.

Cậu bé cực khì khôi ngô. Dáng người cao ráo, trững trạc hơn tuổi đang ngồi đọc sách dưới mái hiên, nhận thấy ánh mắt lén lút anh dừng đọc ngẩng lên nhìn Bạch Uyển Ngưng đang mở đôi mắt to tròn nhìn mình.

Bạch Uyển Ngưng 6 tuổi giật mình, định bỏ chạy nhưnh chân vẫn cắm rễ ở chỗ cũ. Lắp bắp nói:

- Chào... anh, em là Bạch Uyển Ngưng.

Cậu con trai cười nhẹ, không nói gì.

Từ đó trở đi, ngày nào cô cũng bên cạnh anh ríu rít, anh ít nói không để tâm chuyện gì. Nhưng với cô anh khá dịu dàng, ít nhất không đuổi cô đi chê cô vướng víu. Cuộc sống cứ vậy trôi, khi anh học cao trung đến đại học, chỉ có cô là người con gái duy nhất bên cạnh anh.

Cứ nghĩ rằng sẽ mãi mãi là như vậy, nhưng mọi thứ thay đổi kể từ khi người kia xuất hiện.

- Đi thôi

Cận Nam Đình cắt đứt dòng hồi tưởng của Bạch Uyển Ngưng, cô ta hơi giật mình ngẩng đầu rồi đi ra ngoài thang máy.

Thâm tâm lạnh lẽo, làm cô ta càng quyết tâm giữ anh ở lại. Bao nhiêu năm rồi, anh vẫn chưa lần nào có hành động quá giới hạn với cô ta, cô ta từng nghĩ đó là anh không hứng thú, anh tôn trọng cô, cho đến khi thấy nhiều lần anh trong hộp đêm dây dưa với các cô gái khác.

Tiếp đó là hàng loạt tin đồn tình ái của anh, Cận Nam Đình hoàn toàn thay đổi từ khi anh kết hôn với Lục Sênh.

Khi mọi người cho rằng cuộc hôn nhân của hai nhà Cận- lục chỉ là liên hôn thương mại, giữa Cận Nam Đình và Lục Sênh không có chút tình cảm khác. Kết hôn không lâu bên ngoài lan truyền vô số tin đồn Cận công tử Cận gia trăng hoa lạnh nhạt với người vợ mới cưới của mình. Ai nấy cũng thương cảm cho Lục Sênh.

Riêng Bạch Uyển Ngưng là rõ, đó là vì Cận Nam Đình cố tình làm trò để tác động đến Lục Sênh. Mà người phụ nữ kia cũng thật ngu ngốc không hiểu vấn đề.

Điều này khiến Bạch Uyển Ngưng hài lòng, Cận Nam Đình vốn là thuộc về cô ta. Do đơn thuần là tính chinh phục của đàn ông làm cho anh không tỉnh táo mà thôi.

Mở cửa là phòng khách sạch sẽ được thu dọn cẩn thận, phong cách hiện đại được chiếu ánh đèn thêm phần tinh tế.

Bạch Uyển Ngưng cởi giày, đưa cho Cận Nam Đình một đôi dep lê nam, đã bao lâu anh không đến đây rồi?

Cô ta với tay trên quầy bar rót hai ly rượu, anh không cự tuyệt cầm lấy, sau đó cả người Bạch Uyển Ngưng nhào vào lòng anh. Cận Nam Đình nhíu mày uống một ngụm, rồi đặt ly xuống bàn.

- Không còn sớm, em nghỉ đi.

- Nam Đình, anh ở đây được không?

Cô ta nũng nịu ôm cổ anh, mặt áp vào khuôn ngực tráng kiện.

- Đừng nháo, anh còn có việc

- Anh gạt em, anh là muốn về với Lục Sênh?

Nhắc đến người phụ nữ này, tim anh đột nhiên nhanh một nhịp. Lại nhớ đến hôm qua khi cô ở dưới thân anh rên rỉ, làm máu trong cơ thể anh sôi trào. Không biết cô đang làm gì? Có vì anh không về mà chờ đợi.

Nghĩ đến đây anh tự khinh bỉ chính mình, ha, cô ấy là Lục Sênh. Con người thờ ơ hay làm anh anh tức điên.

- Uyển Ngưng, anh đã kết hôn.

- Vậy thì sao? không phải anh chán ghét cô ta, nếu như không có cô ta chúng ta vẫn là một cặp.

Bạch Uyển Ngưng giả ngốc, ánh mắt đáng thương như sắp có hạt trân châu rơi xuống.

Cận Nam Đình mím chặt môi, mắt phượng khép hờ:

- Không có nếu như, cô ấy đã là vợ anh.

- Nam Đình.... Anh không cần như vậy. Anh và cô ta đều không yêu nhau.

- Anh nói đủ rồi.

Nghe đến đây anh bực bội đẩy Bạch Uyển Ngưng ra đứng dậy. Hai tay kéo lại cà vạt hơi lệch, anh tới cửa thay giày rồi rời đi thật nhanh.

Bãi đỗ xe, Cận Nam Đình chán chường ngồi trong xe hút thuốc, màn đêm hắt xuống càng phác họa một khuôn mặt góc cạnh, sống mũi cao và cái cằm cương nghị của anh thêm sắc nét nhưng khó thể che giấu vẻ cô đơn lúc này.

Cũng đã 5 năm rồi. 5 năm vẫn ở vạch xuất phát.

Bạn đang đọc Distance - Khoảng Cách Tình Yêu sáng tác bởi ThanhPhươngĐặngĐoàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThanhPhươngĐặngĐoàn
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.