Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỷ niệm tròn 3 năm kết hôn

Tiểu thuyết gốc · 1345 chữ

Cuối những tháng mùa thu, thành phố đón đợt gió lạnh đầu tiên tràn về. Lục Sênh ngồi trong phòng làm việc bên cạnh là ly cà phê đã cạn.

- Cốc cốc..

- Vào đi.

Thư ký Chu mở cửa, nhẹ bước đến bên bàn cô cầm tập tài liệu:

- Phó tổng, mảnh đất bên Châu Lực theo dự kiến đấu thầu đã soạn xong, chị xem còn thiếu xót hay không?

Lúc này người phụ nữ mới ngưng gõ bàn phím, ngẩng đầu lên là khuôn mặt trái xoan sắc nét, làn da trắng hồng không tì vết, đôi mắt đen trong suốt nhưng tĩnh lặng, vẻ lạnh nhạt toát lên trên bộ đồ công sở đắt tiền không làm cô mất đi sự sắc sảo.

- Để lên bàn lát tôi xem. Hôm nay tôi về sớm, việc còn lại bên nhân sự cô làm giúp tôi.

Chu Tĩnh tác phong chuyên nghiệp, theo cô đã nhiều năm nên cô luôn tin tưởng năng lực của cô ấy.

-Vâng, em hiểu rồi.

Nét mặt của Chu Tĩnh không mấy tự nhiên khi nhìn Lục Sênh, cô tiếp tục nhìn vào màn hình làm việc không nhìn Chu Tĩnh nhưng vẫn hỏi:

- Còn chuyện gì nữa không?

Chu Tĩnh khó xử mở lời:

-  Vừa nãy em xuống sảnh, thấy Cận tổng dừng xe như đón ai đó...ừm lúc sau thấy cô một nhân viên phòng nhân sự vào trong xe...

Cô vừa nói vừa để ý gương mặt xinh đẹp đang chuyên chú làm việc kia. Lục Sênh im lặng vài giây, lạnh nhạt mở miệng:

- Ừ, không có gì cô ra ngoài đi.

Chu Tĩnh vội vàng gật đầu rồi chạy nhanh ra cửa, đúng là nể phó giám đốc, nghe thấy chồng mình đưa đón người phụ nữ khác mà chẳng có phản ứng.

Mà Cận tổng kia cũng thật khó hiểu, lấy được vợ không những xinh đẹp, gia thế tốt lại  tài giỏi mà vẫn ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt. Đúng là những người xuất thân hào môn đều không làm theo lẽ thường a.

Cánh cửa đóng lại, Lục Sênh lật dở tài liệu trên bàn, nhưng không sang trang tiếp theo, bởi mãi không thoát ra khỏi suy nghĩ. Tiếng di động làm cô hơi giật mình, nhìn qua màn hình Lục Sênh hơi nhíu mày:

- Alo!

Đầu dây bên kia có thanh âm uể oải của người đàn ông:

- Tối qua bên bố mẹ ăn bữa cơm.

Cô mở miệng

- ân, mấy giờ?

Lúc này chỗ Cận Nam Đình truyền đến tiếng thở gấp của phụ nữ:

- Tôi sẽ đón cô, chờ điện thoại là được.

- Không cần thiết.

Lục Sênh gõ vài chữ, thờ ơ nói.

Bên kia im ắng vài giây:

- Tùy cô.

Không đợi cô nói thêm, hắn trực tiếp tắt máy. Cắt đứt liên lạc, cô cười trào phúng thầm nghĩ hắn quả bận rộn.

Gần 5h chiều, giờ cao điểm thành phố đông nghịt, xe cộ trải thành từng hàng. Lục Sênh lái xe có chút mệt mỏi, cô day day ấn đường. Chắc hẳn mấy ngày làm việc quá độ nên như vậy, sau tối nay cô phải về nghỉ ngơi thật tốt.

Khi đến nhà cũ Cận gia đã là gần 6h, Lục Sênh cầm túi bước khỏi xe vừa đúng thấy chiếc xe đen sang trọng đi đến, mà chủ nhân chiếc xe đó chính là " chồng" của cô- Cận Nam Đình.

Cận Nam Đình là ai? Ắt hẳn cả thành phố này không ai không biết. Anh ta là người đàn ông có diện mạo xuất chúng, làm cho tất cả phụ nữ mê mẩn, khí chất kiêu ngạo không ai bằng. Là con một của Cận gia, tổng tài Cận thị.

Cô là vợ của hắn, Cận thiếu phu nhân. Vị trí ai cũng ao ước, mọi người thường khen cô may mắn. Còn thực may mắn hay không thì chỉ có cô biết.

Cận Nam Đình nhìn cô chằm chằm, hắn đánh giá cô sau một tuần không gặp, khóe miệng nhếch lên trào phúng. Cô ghét bộ dạng của hắn lúc này.

Lục Sênh lướt qua hắn đi vào cửa lớn Cận gia, hôm nay hắn mặc bộ vest xám cao cấp, một thân bóng loáng nhưng cô có thể thấy cổ áo hơi nhàu và vệt son trên cổ hắn như có ai đó cố tình để lại.

Cô không để ý thêm, qua người hắn " vào thôi"

Lục Sênh quay lưng đi, không nhìn thấy gương mặt Cận Nam Đình trầm xuống.

Một lúc sau hắn bước đi bên cô, mở cửa nắm lấy bàn tay bé nhỏ mịn màng của cô. Lục Sênh cũng không dựt ra, vì cô biết mỗi khi như vậy là chỉ làm trò trước mặt bố mẹ Cận Nam Đình.

- Thiếu gia, thiếu phu nhân!

Lão Ngô- Quản gia lâu năm của Cận gia chào hỏi hai người. Cô gật đầu một cái.

Trong nhà ăn đã bày tất cả món ăn cũng như đông đủ người, chỉ đang chờ hai vợ chồng trẻ.

Cận lão gia và Cận phu nhân cũng chính là bố mẹ chồng của Lục Sênh thấy cô và Cận Nam Đình thì vui mừng:

- Hai đứa thật là, sao bây giờ mới tới?

Mẹ Cận Nam Đình dù đã hơn năm mươi nhưng bà vẫn thực đẹp, xuất thân hào môn lấy chồng hào môn, khí chất tự nhiên sẽ cao quý:

- Đường tắc nên bọn con đến muộn.

Cận Nam Đình thành thực đáp, hắn luôn là người khiến người khác chú ý, là con một nên luôn được nuông chiều. Duy nhất có một chuyện đó là Hôn sự

Cận lão gia- Cận Đông cũng chính là cha của Cận Nam Đình, một người từng trải, nếu nói hắn ta giống ai thì không thể phủ nhận hắn rất giống cha hắn, lạnh lùng tàn nhẫn. Mắt Cận Lão gia hướng Lục Sênh đang ngồi cạnh Cận Nam Đình:

- A Sênh, đợt này có phải công ty nhiều việc nên con gầy đi?

Lục Sênh nhìn Cận lão gia:

- Vâng, dạo này công ty đang có dự án nên con tranh thủ hoàn thành nhanh nhất.

Cận phu nhân xót xa trách móc

- Làm việc phải chú ý đến bản thân một chút, con cứ như vậy ngày càng gầy. Khi nào mới cho chúng ta bế cháu đây.

Nghe lời Cận phu nhân nói, cô chột dạ quay sang thấy Cận Nam Đình đang nhìn mình nhếch miệng cười, trong đáy mắt như chế giễu cô:

-Mẹ, chuyện này mẹ đừng lo, bọn con không vội.

Câu chuyện cứ thế suốt bữa cơm, vác bộ mặt giả ân ái trước mặt cha mẹ chồng làm cô mệt mỏi, cô muốn bữa cơm kết thúc xong rồi về nhà ngủ một giấc.

Sau bữa cơm, Cận phu nhân muốn giữ hai người lại nhưng Cận Nam Đình từ chối. Sợ bị trách móc nên Lục Sênh theo lên xe Cận Nam Đình, cả hai cùng về biệt thự Bích Thiện.

Sau khi xe lái qua cổng, Nam Cận Đình hỏi cô

- Cô có nhớ hôm nay ngày gì không?

Cô tùy tiện trả lời:

- 24/10

Hắn cười lạnh lùng, giọng đầy hận ý:

- Cận thiếu phu nhân thật đúng là người hay quên, ngày kỷ niệm tròn 3 năm kết hôn cũng không nhớ hay sao?

Nghe Cận Nam Đình nói đến đây, cô hơi nhíu mày, "ha" một tiếng, vẻ mặt không lấy gì là áy náy:

- Anh trí nhớ cũng thật tốt, khi vẫn nhớ được hôm nay là ngày kỷ niệm.

Không khí trong xe yên lặng như tờ. Cho đến lúc về Bích Thiện cả hai cũng không nói với nhau nhiều thêm một câu.

Lục Sênh nghĩ chớp mắt đã sống trong cuộc hôn nhân toàn dằn vặt này 3 năm rồi.

Không biết đâu là điểm cuối. Cô dựa vào bồn tắm nhắm hai mắt để xua bớt cơn đau đầu ập đến.

Bạn đang đọc Distance - Khoảng Cách Tình Yêu sáng tác bởi ThanhPhươngĐặngĐoàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThanhPhươngĐặngĐoàn
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.