Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụ Huyền Kim Quả (1)

Tiểu thuyết gốc · 1896 chữ

Tại Đại Thiên Thế Giới, người tu độc công có không ít nhưng người chăm chú luyện độc lại không có mấy ai.

Vì sao ư?

Có hai nguyên nhân.

Một là luyện độc cũng giống luyện đan cần có thiên phú, thậm chí trong giới luyện độc thì thiên phú còn khắt khe hơn cả luyện đan vì luyện đan thất bại cùng lắm là tạc lô còn luyện độc lung tung tám chín phần mười sẽ bị độc tố phản phệ chết rất thảm.

Cho nên luyện đan sư đã hiếm, luyện độc sư càng hiếm.

Đương nhiên nếu chỉ có vậy thì giới luyện độc cũng sẽ không đến nỗi trở nên hoang vắng, dù sao một viên độc đan cao cấp luôn được coi là bảo mệnh chi vật thường có giá trị rất cao, đây cũng là lúc bàn tới nguyên nhân thứ hai.

Đó là định nghĩa về độc ở Đại Thiên Thế Giới không giống những nơi khác, trong mắt tu sĩ nơi đây thì độc cũng là một dạng “năng lượng”, trải qua vô số năm tháng tích lũy đã có rất nhiều phương pháp lợi dụng năng lượng độc ra đời, nói trắng ra, hạ độc chưa biết chừng còn thành toàn cho người khác đâu.

Hơn nữa đa phần các loại độc cấp thấp đều có khả năng giải bằng Giải Độc Đan, dần dà chẳng có mấy ai đi luyện độc dược cấp thấp nữa.

Thử nghĩ xem, ngươi dốc hết sức luyện ra mấy chục loại độc đi đầu độc người khác nhưng người ta chỉ cần một viên Giải Độc Đan đã phá giải hết tâm huyết của ngươi, đã thế cần quái gì phải dựa vào độc, dùng thời gian đó cho việc tu luyện còn thiết thực hơn nhiều.

Mà không có cơ bản làm sao có nâng cao đâu.

Bất quá mọi chuyện luôn có ngoại lệ, đặc biệt là ở nơi như Đại Thiên Thế Giới có vô vàn sinh linh tồn tại thì ngoại lệ càng dễ xuất hiện hơn, bất chấp những khó khăn trên vẫn có người yêu thích luyện độc chi đạo, điển hình là Bá Độc Tiên Môn hội tụ rất nhiều người như thế.

Còn Lâm Phong, hắn luyện độc sao?

Không, Lâm Phong không có thiên phú luyện đan cũng chẳng có thiên phú luyện độc, độc mà hắn dùng là đồ xuất phát từ hai vị trưởng lão Vô Sắc, Vô Vị có tên gọi Thập Hương Nhuyễn Cân Tán - một loại độc vô tung vô ảnh không mùi không vị khiến người dính phải trở nên vô lực.

Trong tay Lâm Phong có ba lọ Thập Hương Nhuyễn Cân Tán lần lượt hạ độc được Hư Tiên, Huyền Tiên và Kim Tiên.

Lọ hạ độc được Hư Tiên đối với Lâm Phong có chút gân gà, Lâm Phong gặp cơ hội liền không chút ngần ngại lấy ra tóm gọn đám thủ hạ của Cảnh Kỳ coi như thử độc, kết quả rất tốt, đoán chừng dùng lọ thứ hai hạ độc một vị Huyền Tiên trung kỳ cũng dễ như trở bàn tay.

Có điều lọ Thập Hương Nhuyễn Cân Tán thứ hai chỉ hạ độc được tối đa ba người, Lâm Phong hơi luyến tiếc không muốn dùng trên Cảnh Diệu mới đẩy Siêu Khuyển ra trước rồi dùng lượng còn dư của lọ thứ nhất hạ độc trong nháy mắt.

Kết quả như đã biết, Cảnh Diệu đã lỡ mất cơ hội chạy trốn vong mạng dưới chân Siêu Khuyển.

Chủ nhân chết, Huyền Cương Quy là bản mệnh khế ước thú triệu hồi của Cảnh Diệu cũng chết theo, bất quá Liệt Đổng vẫn không dám buông lỏng cảnh giác chút nào, đầu khuyển kia giết được Cảnh Diệu thì nó giết bọn họ dễ như trở bàn chân a.

Tuy nhiên Liệt Đổng đã mất đi hai tay không còn bao nhiêu lực chiến có cảnh giác cũng vô dụng, hắn chỉ có thể thận trọng lên tiếng:

-Đa tạ Thần Khuyển tương trợ.

Thần Khuyển Đạp Nhân, gọi đầu chó nhỏ này là Thần Khuyển không có sai a?

Phía bên kia, Siêu Khuyển được Liệt Đổng vuốt mông chó lập tức cao hứng, nó phất phất chân nói:

-Không cần cảm tạ, ta với Liệt Hương Mẫn có giao dịch mới giúp các ngươi giải quyết Cảnh Diệu, chuyện sau đó liền không liên quan tới ta nữa, các ngươi mau trở về Liệt gia đi thôi.

Nghe được danh tự của muội muội, Liệt Hương Nhu vội vàng áp chế khí huyết dao động đứng dậy hỏi:

-Thần Khuyển đại nhân, muội muội ta thế nào?

Siêu Khuyển nói:

-Các ngươi không cần lo, Cảnh Kỳ đã bị bản Khuyển tiêu diệt, Liệt Hương Mẫn cũng không có thương tích gì, bất quá ta cần người dẫn đường nên tạm thời nàng không thể về Liệt gia, đợi xong việc bản Khuyển sẽ tự thân dẫn nàng trở ra.

Liệt Hương Nhu tính cách không mạnh mẽ nhưng không phải kẻ ngốc, lúc này nàng làm sao không biết muội muội dùng tin tức của Vụ Huyền Kim Quả ra trao đổi, mà vị trí Vụ Huyền Kim Quả nàng cũng biết, Liệt Hương Nhu hơi do dự một chút nói:

-Thần Khuyển đại nhân, chúng ta có thể đi theo ngài được hay không?

Siêu Khuyển ghét bỏ nói thẳng:

-Các ngươi một người trọng thương một người nửa bước Huyền Tiên đi theo làm vướng víu sao? Bản Khuyển không rảnh nói nhảm với các ngươi nữa, chuyện cần làm ta đã làm xong, các ngươi muốn về hay ở lại chịu chết thì tùy.

Dứt lời, Siêu Khuyển tựa như một cơn gió đến vô tung đi vô ảnh lắc người một cái biến mất khỏi tầm mắt Liệt Đổng và Liệt Hương Nhu, trước khi đi Siêu Khuyển còn không quên quấn theo xác Huyền Cương Quy, ăn thịt con rùa này tu vi của nó lại khôi phục thêm một đoạn a.

Ở phía sau, Liệt Hương Nhu sững sờ mất mấy giây mới kịp phản ứng quay sang trưng cầu ý kiến Liệt Đổng:

-Đổng thúc, từ trước đến giờ nhân và yêu không mấy hòa hợp, ta sợ muội muội sẽ xảy ra chuyện, hay là chúng ta vụng trộm chạy đến chỗ Vụ Huyền Kim Quả xem sao.

Liệt Đổng suy nghĩ một chút lắc đầu:

-Không, nếu thúc đoán không lầm tám chín phần mười bên phía Cảnh gia đã có động thái muốn đánh Liệt gia, trước mắt chúng ta nên sớm trở về bẩm báo gia chủ tránh khỏi trở tay không kịp, còn Hương Mẫn đi theo Thần Khuyển chưa chắc đã là chuyện xấu, thậm chí có khi còn đạt được kỳ ngộ không nhỏ.

-Lại nói chúng ta có qua cũng không đánh lại Thần Khuyển a.

Trong lòng vẫn lo lắng cho muội muội nhưng Liệt Hương Nhu biết nặng nhẹ không nói nữa, dù sao Liệt Đổng nói không hề sai, hai người quá yếu ở lại không có tác dụng gì, chi bằng sớm trở về Liệt gia báo tin rồi phái người đến đón muội muội.

….............

Trở lại diễn biến bên phía Liệt Hương Mẫn.

Thứ độc Liệt Hương Mẫn bị trúng có tác dụng tương tự với Thập Hương Nhuyễn Cân Tán nhưng còn lâu mới sánh được với Thập Hương Nhuyễn Cân Tán, đó chỉ là một loại độc cấp thấp giải được bằng Giải Độc Đan, chẳng qua nàng bị tập kích bất ngờ mới không có cơ hội phục dụng Giải Độc Đan.

Sau khi Cảnh Kỳ bị giết, Liệt Hương Mẫn liền tranh thủ lấy ra một viên Giải Độc Đan nuốt vào, trải qua một lúc điều tức nàng đã hoàn toàn bình phục nhưng không rời đi mà chủ động ở nguyên vị trí chờ Lâm Phong quay về, phương châm sống của nàng là đã nói ra sẽ không nuốt lời.

Đương nhiên còn có một lí do khác đó là Liệt Hương Mẫn không dám lỗ mãng chọc tức Lâm Phong, người này rất thần bí, tính cách càng không phải thiện nhân, vừa mới đây thôi hắn còn nhẫn tâm bỏ mặc sống chết của nàng, ai biết hậu quả khi không giữ đúng hứa hẹn sẽ là cái gì cơ chứ.

Bất quá mỗi một giây trôi qua Liệt Hương Mẫn lại càng lo lắng nhiều hơn, dù sao Cảnh Diệu là Huyền Tiên trung kỳ, chưa kể đến người ta còn có một đầu thú triệu hồi Huyền Tiên trung kỳ đỉnh phong, Lâm Phong có thần bí cũng khó bù đắp được khoảng cách tu vi to lớn a.

Mãi đến khi trông thấy Lâm Phong quay lại, chạy bên cạnh hắn là Siêu Khuyển cõng xác Huyền Cương Quy như một bằng chứng liệp sát Cảnh Diệu thành công thì Liệt Hương Mẫn mới thả lỏng tâm thần, nàng chân thành ôm quyền nói với Lâm Phong:

-Đa tạ công tử ra tay tương trợ.

Lâm Phong tùy ý nói:

-Có qua có lại thôi, ta đã làm xong việc, ngươi cũng nên dẫn đường rồi.

Liệt Hương Mẫn từ tốn nói:

-Ta xác định được vị trí của Vụ Huyền Kim Quả là sự thật nhưng đồng thời ta cũng thăm dò ra ở đó có một đầu Bích Thủy Mãng tu vi Huyền Tiên hậu kỳ thậm chí viên mãn, nếu công tử muốn ta có thể lập tức dẫn đường hoặc chờ người Liệt gia đến hỗ trợ, không biết ý công tử thế nào?

Quả nhiên đúng như Lâm Phong suy đoán, chỗ nào có thiên tài địa bảo chỗ đó sẽ có nguy hiểm, bằng không Liệt Hương Mẫn cần gì phải chờ mà không sớm thu Vụ Huyền Kim Quả a.

Tuy nhiên cái nguy hiểm này cũng không tính là quá lớn, yêu thú thể chất mạnh hơn nhân loại sẽ làm giảm tác dụng của Thập Hương Nhuyễn Cân Tán nhưng Lâm Phong có một lọ độc được cả Kim Tiên, dùng trên một đầu Bích Thủy mãng Huyền Tiên căn bản dư xài.

Đương nhiên nếu Siêu Khuyển lợi dụng được huyết mạch Thiên Ma Khuyển trấn trụ được Bích Thủy Mãng liền không còn gì tốt hơn, nếu không cũng chỉ có thể đổi một lọ độc lấy một gốc Vụ Huyền Kim Quả cộng thêm một đầu Bích Thủy Mãng, tính toán không quá lỗ.

Về phần chờ Liệt gia đến hỗ trợ?

Quên đi thôi, Lâm Phong còn không dễ tin người đến mức đó, có lẽ Liệt Hương Mẫn không có ý xấu nhưng người Liệt gia chưa hẳn đã giữ chữ tín, dù sao Vụ Huyền Kim Quả là thứ đồ vật có thể chuyển biến cả vận mệnh của một tiểu gia tộc a, nói không chừng gia chủ Liệt gia đang chờ để đột phá Kim Tiên đây.

Một khi người tới mà lại trở mặt sẽ rất phiền toái, Lâm Phong thà không chiếm Vụ Huyền Kim Quả còn hơn lao vào chém chém giết giết với cả một gia tộc.

Lâm Phong nhanh chóng đưa ra quyết định:

-Dẫn đường đi.

Bạn đang đọc Đỉnh Phong Chí Tôn - Chư Thần Chiến sáng tác bởi TiểuBảoTrùngSinh

Truyện Đỉnh Phong Chí Tôn - Chư Thần Chiến tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBảoTrùngSinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.