Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đóa hoa dại hoang dã kiên cường

Tiểu thuyết gốc · 2121 chữ

Dưới sự chờ mong của những người chấm điểm, đặc biệt là trung úy Thủy cùng với đàn anh Nam ở trong sân, lớp trưởng đã thể hiện bản thân rất tốt rồi, nhưng mọi người vẫn đang chờ đợi để thấy một phần biểu diễn tốt hơn cả thế.

Con tê giác rất nhanh lao tới bên người của lớp trưởng, cô lập tức bật nhảy khi nó đi đến cạnh người cô đủ gần, cô không nhảy quá sớm bởi vì lúc đó con tê giác vẫn có thể thay đổi hướng chạy tùy ý, nhưng nhảy quá chậm lại có thể dẫn tới việc bản thân bị đâm chết ngay lập tức.

Tiết chế lại sự hãi không ngừng trào ra, Bích đang làm rất tốt kể cả việc canh thời gian, các giám khảo chấm điểm cho cô cũng cho một đánh giá cao, nhưng có một người lại đang nhíu mày thở dài …

“ Cô ta,… không có khả năng giết chết con quái vật, nếu có thể, chỉ là kéo dài thời gian hết sức thôi !”

Lắc lắc đầu, Minh lập tức nhận ra được ý muốn của cô gái qua từng bước chuyển động, anh vừa quan sát thằng Lâm vừa quan sát cô, không quá khó khăn để thằng Lâm tránh được đòn húc của con quái vật nhờ vào sự nhanh nhẹn và sức mạnh của đấng đàn ông, sự chênh lệch này là một sự thật khó thể chối cãi.

Tuy nhiên đây không phải là lý do mà Minh phủ nhận khả năng chiến thắng của Bích, đơn giản là vì cô gái đó không có ý muốn chiến thắng mà thôi.

Nhận ra sức mạnh của mình không đủ, nỗ lực của lớp trưởng đã chuyển đổi từ cố gắng giết chết con quái sang thành kéo dài thời gian sống sót lâu nhất, đây là một lựa chọn đúng đắn, nhưng lại là một lựa chọn ngu xuẩn.

Tùy vào trường hợp mà nói, anh không biết nên đánh giá cô gái bé nhỏ này thế này, nhưng nhìn phản ứng của Thủy và Nam thì hai người họ vẫn khá là coi trọng lớp trưởng của bọn anh đấy, xem ra hành động này là đáp án mà những người kiểm tra mong muốn.

Nếu cứu tiếp tục cố gắng và phát triển thế này, lớp trưởng có thể trở thành một quân nhân ưu tú, nhưng lại sẽ không bao giờ là một quân nhân xuất sắc được, bởi vì, cô gái này không có lòng cầu thắng, không muốn vượt quá giới hạn của bản thân, mất đi sự khao khát này mà chỉ nhắm tới các mục đích có thể đạt tới, thực dụng và chuẩn xác, nhưng thiếu đi đam mê.

Ngọn lửa nóng đã không có, Bích lập tức né tránh đòn tấn công của con tê giác, cố gắng di chuyển theo quy luật để giữ vững nhịp độ, cứ mỗi lần có sơ hở là cô lại lập tức dùng đoản kiếm đâm ra hi vọng có thể gây sát thương cho nó.

“ Kéttttttttttt”

Lại nữa, lại là âm thanh khốn nạn khiến cô cảm thấy vừa chói tai, thân thể vừa rung lên một cách đau đớn, chết tiệt.

Tấn công vào thân thể là điểm lộ ra duy nhất của con tê giác, tuy vậy phòng thủ của nó quá cao, lớp da cực kỳ dày cùng với độ cứng đến biến thái, có những điểm dễ dàng gây tổn thương hơn nhưng mà tốc độ của Bích không đủ.

Cô không thể tránh thoát khỏi sự để ý của con quái thú mà chuẩn bị cho các đợt phản sát, cứ mỗi lần bị đâm và húc ra ngoài, cô luôn cần phải bảo vệ sự an toàn của bản thân trước, sau đó thì cô mới bắt đầu suy nghĩ hướng đánh tiếp theo.

“ Phù phù”

Thở dốc hổn hển, thể lực của Bích đã bị mài mòn cho đến đáy, cô cảm giác cơ thể như bị chuông đập, toàn thân mềm nhũn tê liệt nóng hổi, cô muốn ngã gục xuống đây, như vậy là đủ rồi, cô cảm thấy đủ rồi, cô không muốn …

“ Ầm ầm ầm”

Tiếng bước chân lao tới sát bên cạnh cơ thể cô, Bích nhắm mắt lại một cách vô lực, cô vô thần nhìn vào phía trước như thể đang chờ đợi cho cái chết của mình đang đến, cô đã nỗ lực lắm rồi, cô đã … làm tốt nhất có thể … rồi … phải không ?

Ngay khi Thủy ý bảo Nam dừng lại đợt kiểm tra của lớp trưởng, con tê giác chuẩn bị đâm vào người của cô gái bé nhỏ, đột nhiên một âm thanh vang lên.

“ Từ tận đáy lòng cô, thật sự muốn bỏ cuộc sao ?”

Một âm thanh mang theo sinh mệnh hơi thở nhẹ nhàng thốt ra, toàn bộ các học sinh của lớp bọn anh im lặng thin thít để giữ cho trận thi đấu được diễn ra tốt nhất, âm thanh của Minh bất ngờ vang lên làm dẫn mọi người chú ý.

“ Lại là cậu ta ?”

Thủy để ý thấy anh nói, tuy không hiểu thằng nhóc này có ý muốn gì nhưng mà làm phiền người khác lúc đang thi đấu, không phải là quá ngu ngốc sao, tại sao mà tên ngốc này lại tỏ ra như thể mình biết hết tất cả vậy.

Không những trung úy Thủy, kể cả Nam cũng không ưa gì anh, chắc là lúc dẫn đội khi đi ngang qua, cậu ta đã nhìn thấy cặp mắt chứa đầy sự thờ ơ của Minh, rõ ràng đã không quan tâm như thế mà lại quyết định đi xem thi đấu, hắn ta thật sự là cặn bã, khinh rẻ chức nghề quân nhân này.

“ Bạn học, cậu tên gì, chúng tôi sẽ đề nghị giáo viên chủ nhiệm hạ một bậc phấn đấu của cậu trong năm nay, tôi không chấp nhận được hành vi thiếu tế nhị như vậy !”

Nam nhìn anh với một cặp mắt hơi hung dữ, như thể là con hổ đói đang nhìn mồi, khí thế quả là mạnh mẻ khiến người khác kinh sợ.

Bên cạnh anh, Thủy cũng thay đổi cách nhìn với cậu học trò khu quân sự này, cực kỳ có tiềm lực, hơn nữa công tư rõ rệt, không có vì đối phương là học đệ của cậu trong trường mà buông tha, là mầm non rất tốt, sau này cô sẽ đề cử cho cậu ta.

“ Bạn học, mau báo tên, chúng tôi không có nhiều thời gian !”

Nam tiếp tục nhìn anh, giọng nói của anh gằn lên thể hiện sự giận dữ, cảm giác như muốn nuốt chửng Minh vào trong người, cặp mắt bắt đầu toát lên một chút sát khí, hẳn là cậu ta đã từng giết người …

“ Bạn học, nếu cậu không báo cáo tôi e rằng cậu phải chịu thiệt thòi lớn đấy !”

Ủng hộ Nam, trung úy Thủy cười gật đầu với cậu, sau đó nhìn về các thành viên trong lớp, khí thế của quân nhân chuyên nghiệp bộc phát, tuy ở trong game, nhưng hai chân mọi người đều run rẩy mềm nhủn cả ra, chỉ tiếc là Minh vẫn đứng thẳng ở đấy không có một chút vấn đề gì

“ AAAAAAAAAAAAAAAAAAA”

Đột nhiên tiếng gào thét vang lên làm cho sự chú ý của tất cả mọi người quay lại, cô gái bé nhỏ không biết từ khi nào đã toàn thân đẩm máu, lúc nãy khi bị con tê giác xông tới, cô đã bất chấp tất cả bật lùi trở lại, sau đó lấy tổn thương thân thể làm đại giới để nhào lên người con quái thú.

Dùng đoản kiếm đâm vào các bộ phận yếu ớt của nó, con tê giác dùng mọi sức lực để vùng vẫy, muốn ném bay Bích văng ra ngoài, nhưng cô dùng thanh kiếm của mình để trụ lại, đau đớn đến nổi mà cô muốn khóc lên, nhưng cô vẫn cố gắng.

“ Nói cho tôi biết đi, cô muốn gì ?”

Âm thanh của Minh một lần nữa vang lên, nhưng lần này mọi người không quan tâm tới anh nữa, bởi vì ngay lập tức, Bích đã ngưỡng mặt lên trời gào hét:

“ TÔI MUỐN GIẾT NÓ, TÔI MUỐN SỐNG, TÔI KHÔNG MUỐN PHẢI VÔ LỰC CHỜ ĐỢI CÁI CHẾT !!!!”

Gào lên như điên cuồng, một nguồn sức mạnh không biết từ đâu trào ra, giúp cho lớp trưởng có thể tiếp tục chiến đấu, đây là sức mạnh đến từ ý chí, sức mạnh đến từ những kẻ điên không còn quan tâm đến điểm số hay thua cuộc, cô ta, đang chiến đấu theo bản năng và khát vọng sinh tồn của mình.

“ Phạch phạch phạch”

Điên cuồng đâm xuống, các vết thương trên thân thể ngày càng vỡ toạt ra đau đớn, độ chân thật 99 % không phải là nói chơi, nỗi đau này tuyệt đối là có thể khắc sâu vào linh hồn, tuyệt đối là địa ngục trong địa ngục, nhưng mà cô gái này mặc kệ tất cả điều đó, mặc kệ luôn cả những cái gai nhỏ trên thân nhỏ đâm vào da thịt.

Cô đâm nó, đâm nó, đâm nó như muốn xé tung thân thể nó ra

“ Rốngggggggggggggggg”

“ Gàooooooooooo”

Quằn quại, đau đớn , con tê giác không ngờ mồi ngon của mình lại trở nên đáng sợ đến vậy, nó cố giãy Bích ra khỏi trên thân mình, nhưng cô ta cứ như con đĩa bám chặt trên người nó vậy, không thể gỡ ra.

Cuối cùng bị té xuống dưới đất cái “ ẦM !” một phát, nó cảm thấy bất lực, sinh mệnh muốn bị rút mòn, cặp mắt vô lực, nhưng tiếp theo nó kinh hãi phát hiện, một cô gái toàn thân đẩm máu với đôi mắt chất chứa điên cuồng và khát vọng sống còn.

Giữa sống và chết, tôi chọn gì ? Quá khứ của tôi… tôi muốn.

“ Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa”

“Phạch phạch phạch phạch !!!”

Bước chân chạng vạng đi không vững, nhưng những đòn đâm lại hữu lực và kinh khủng đến như vậy, đâm thẳng vào những nơi yếu nhất, đâm đến khi bàn tay rã rời như muốn đứt ra, cô phải giết, giết nó cho tới khi đảm bảo mình còn sống ….

“ Làm tốt lắm, xuất sắc !”

Tiếng vỗ tay vang lên, toàn bộ những học sinh của lớp không ngừng hoan hô, bọn họ ngưỡng mộ và quyết tâm đáng kinh ngạc của lớp trưởng, không phải là mạnh mẽ cố gắng, mà là điên cuồng cầu khát, dùng mọi nỗ lực của bản thân, thậm chí là phải chết đến để bảo vệ nguyện vọng của mình, bảo vệ những thứ trân trọng không muốn lìa xa.

Nước mắt chảy, trong đầu bỗng lướt qua hình ảnh của quá khứ, hình bóng của cha mẹ cô bị giết chết trong vô lực, cô bỗng bật gào lên trong đau đớn.

“ Con … sống … con … sống … con không còn là đứa … vô dụng .. con muốn trở nên mạnh mẽ … chứ không phải là …..”

Nói không nên lời, nhưng trong những ngôn từ đứt quãng cuối cùng đấy, có thể thấy lớp trưởng đã hoàn toàn mãn nguyện, cô đã chiến đấu bằng cách mà cô mong muốn nhất.

Hệ thống báo kết quả, cả lớp trưởng, và cả con tê giác, đồng thời chết, nhưng vì con tê giác chết trước nên cô đã lấy kết quả hoàn hảo xông qua bài kiểm tra, tuy kết quả cuối cùng hơi khốc liệt, nhưng mà, trận đấu này, cô thắng.

Trung úy Thủy và Nam bất ngờ đơ mình trong giây lát, bọn họ không hề nghĩ tới một cô gái bé nhỏ lại có thể nỗ lực đến mức này, cho dù chết, cô ấy cũng nguyện làm đóa hoa dại hoang dã kiên cường, chứ không muốn làm đóa bạch mai yên lặng chờ đợi cái chết, một người …. Đáng ngưỡng mộ.

Nhưng mà, đáng chú ý hơn, chỉ bằng vài ngôn từ nhỏ bé, thanh niên kia đã thúc dậy được linh hồn của cô gái, đã khơi lên được ý chí khát vọng của cô ta, rốt cuộc, cậu ta là ai ?

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.