Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lựa chọn

Tiểu thuyết gốc · 1570 chữ

“ Mọi người, chú ý, hãy tập trung lên bảng”

Giọng nói hùng hồn tuy là nữ nhưng không đi sự uy nghiêm của bản thân, âm thanh vừa phải đủ để thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, cô gái đó lập tức nói:

“ Xin chào mọi người, ta là Nguyễn Thị Thủy, là một quân nhân, hôm nay ta được cử tới trường THPT Lê Hoàn này là để tìm mầm giống tốt cho khoa quân sự

Tất nhiên là các thành viên bên lớp quân sự đều rất tốt, nhưng các lớp thông thường cũng có khả năng có rất nhiều mầm non tràn đầy thiên phú nhưng lại không có cơ hội bộc lộ, ngày hôm nay, nhờ vào trò chơi THO chúng ta đã có thể đánh giá thực lực của các em một cách tốt hơn, những ai đã chơi trò này từ level 5 trở lên trong vòng bốn ngày này, hãy giơ tay lên”

Lập tức giới thiệu bản thân và giải thích tình hình, đúng như bọn họ nghe được tin đồn, trò chơi THO đã được nhận ra tiềm năng sâu mạnh của nó, không giống với các hãng game chỉ phụ thuộc lớn vào các chỉ số ảo tưởng, trò chơi THO lấy thể chất gốc của người chơi làm chỉ số cho bọn họ.

Tuy làm vậy sẽ mất đi một lượng người chơi không nhỏ, nhưng vì trò chơi này được tạo ra để cho con người thách thức với những thứ khủng khiếp và điên cuồng mà ở hiện thực không làm được, nếu cho bọn họ dùng hệ thống thuộc tính ảo thì không phải là quá vô nghĩa sao ?

Cũng bởi vì trò chơi này có tiềm năng lớn đến vậy, không quá lạ nếu quân nhân và bộ quân sự coi trọng nó, dù sao thì Việt Nam cũng là một quốc gia coi trọng thực lực và vũ trang mà, tuy nhiên việc bọn họ nhận ra điều này sớm đến vậy làm cho Minh có chút ngạc nhiên.

Trong lớp 37 người lập tức có 6 người giơ tay, tất nhiên là trong đó không có anh, người chơi trò chơi này tuy rất nhiều, nhưng đạt được đẳng cấp cao thì rất hiếm, cho dù là cấp 5 cũng cực kỳ khó.

Trong số 6 người bọn họ có mặt thằng Lâm, chuyện này anh không ngạc nhiên, vì lúc đi học thì nó đã kể cho anh rằng bản thân đã cấp 5 rồi, điều mà anh ngạc nhiên là lớp trưởng lớp anh, Vũ Lê Ngọc Bích lại là một trong số 6 người đó, một người con gái nhỏ nhắn yếu đuối như vậy lại có thể ư ?

Tuy có hơi trọng nam khinh nữ, nhưng sự thật là anh không nghĩ đến việc một cô gái lại có thể chơi trò THO giỏi đến vậy, không kể cả việc tạo thiện cảm với NPC, chỉ riêng đánh mấy con heo ở khu vực rìa ngoài đã là cực kỳ khó đối với một nam nhân bình thường, nếu không có biện pháp tốt thì sẽ bị nó húc chết ngay.

Còn lại bốn người còn lại toàn bộ đều là con trai, hơn nữa đều là loại vai to thịt lớn, cơ thể cực kỳ khỏe mạnh, đây hẳn là ưu thế của bọn họ đi ?

“ 6 người ư ? Được rồi, giờ ta hỏi thêm một tý, có ai tự tin rằng bản thân mình có thiên phú nhưng chưa đạt được đẳng cấp cần thiết không ?”

Liếc mắt xuống 6 người trong lớp bọn họ, ánh mắt của Thủy nhìn chằm chằm vào lớp trưởng của bọn họ, cô quân nhân đó có phần thưởng thức một nữ nhân nhỏ nhắn như Bích vậy mà lại đạt được tới tiêu chuẩn của bọn họ.

Sau đó Thủy nhìn về năm người còn lại, khẽ gật đầu, rồi cô tiếp tục nói tiếp, nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng , đại đa số bọn họ đều nhận ra độ khó của trò chơi này kinh khủng thế nào, nếu không thật sự cố gắng thì rất là khó để lên cấp

Hơi thất vọng khi không còn cánh tay nào khác giơ lên, nhưng với 6 người là đã đủ rồi, nhưng trước tiên

“ Mọi người chắc đều biết ý định của chúng ta rồi phải không, bọn ta sẽ có một bài kiểm tra nhỏ đối với những người đạt được đẳng cấp level 5 trở lên, nếu như đạt yêu cầu thì bọn ta sẽ đặc cách cho các trò trở thành học sinh khoa quân sự

Đồng thời những người dùng thực lực của mình vào khoa quân sự qua game sẽ đạt được một số ưu tiên, hiện tại , những ai không muốn làm bài kiểm tra giơ tay lên !”

Thủy lập tức gằn giọng lên nói một cách nghiêm túc, cô biết ở độ tuổi học sinh mà đạt tới level 5 là rất có thiên phú, nhưng chỉ thiên phú thôi không thì không đủ, khoa quân sự không cần những kẻ hèn.

Đáp lại âm thanh của cô không có bất cứ sự phản đối nào cả, ngược lại bọn họ nhìn cô với một cặp mắt đầy nóng bỏng, bọn họ đại đa số đều có khao khát về việc học trong khoa quân sư, nhưng mà điểm số là một sự hạn chế đối với những người có học lực không đủ.

Nay có thêm một cơ hội như vậy khiến bọn họ mừng rỡ như có miếng bánh trên trời rớt xuống, tất nhiên là vẫn có một người không nhìn bọn họ bằng ánh mắt lấp lánh như vậy, thằng Lâm không giơ tay nhưng phản ứng của nó không quá nhiệt tình, nó nhìn thẳng vào bà cô quân nhân rồi hỏi

“ Chị Thủy, cho em hỏi, không biết rằng không muốn tham gia quân đội thì có được phép được làm bài kiểm tra hay không ? em không có hứng thú với quân đội, nhưng game lại là niềm đam mê của em, dùng trò chơi làm nơi huấn luyện em không có ý kiến, nhưng lúc đó nó không còn là một game em muốn chơi nữa, em chỉ hứng thú với bài kiểm tra của quân đội mà thôi !”

Trực tiếp nói thẳng, cậu không e ngại hay dè dặt, nếu đặt loại câu hỏi này với một thái độ không nghiêm túc, nó chỉ đơn giản là coi thường hay khinh rẻ quân đội, chắc chắn cậu sẽ bị ghi hận.

Nhưng mà nếu như nói bằng một thái độ nghiêm túc và tôn trọng thì cũng không phải là cái gì quá vấn đề, cũng không phải ai đều có tình yêu với quân đội, chuyện này là lẽ thường tình, không có gì quá lạ cả.

“ Chuyện này sao ….”

Thủy nhìn lại Lâm với một ánh mắt xem kỹ, tuy nhiên nhìn thấy sự nghiêm túc không có một chút giễu cợt hay chơi đùa của cậu, cô bình tĩnh gật đầu nói

“ Được thôi, dù sao thì vị trí kiểm tra thêm 1 hay bớt 1 cũng không có vấn đề gì !”

Ngạc nhiên với việc thằng Lâm không muốn vào khoa quân sự, toàn bộ các thành viên trong lớp trầm trồ nhìn vào cậu, sau đó nghe những lời nói có phần ngông cuồng của cậu ta cả lớp lại giật mình thêm một lần nữa, bọn họ tưởng rằng đầu óc của cậu toàn bã thôi ư hay sao mà lại dám thách thức một quân nhân trực tiếp như thế.

Nhưng điều đáng kinh sợ nhất là vị nữ quân nhân tên Thủy kia vậy mà chấp nhận yêu cầu vô lý của cậu ta, thế giới này đảo lộn rồi sao ?

“ Cố lên, Lâm, cho bọn họ thấy mày lợi hại thế nào đi !”

Quay đầu lại nhìn về anh chàng đang đứng thẳng lưng nghiêm túc, Minh có chút ngạc nhiên khi thấy thằng bạn của mình đôi lúc lại trong chửng chạc và trưởng thành đến vậy, cậu cười mỉm cổ vũ cho thằng ngốc đó.

Liếc mắt xuống nhìn Minh, nó cười mỉm khẽ gật đầu nói với anh

“ Ừm”

Sau khi quan sát toàn bộ lớp học một lúc, phát hiện không còn gì đáng để quan tâm, Thủy mới nói

“ Được rồi, mọi người đi theo tôi, các học sinh khác nếu có hứng thú muốn quan sát cũng có thể đi theo, có hẳn một phòng thiết bị cho các cậu quan sát, quân đội luôn chào hỏi nhân tài !”

Vừa nói, cô lập tức rời khỏi, lúc này nhìn lên bảng của giáo viên không biết từ khi nào đã sớm ghi là tiết tự học, Minh nhìn thằng bạn vừa mới rời đi của mình, nghĩ thấy bản thân cũng không có việc gì nên cậu lập tức theo sau thằng bạn mình xem nó làm kiểm tra, anh cũng khá hứng thú về vấn đề này, nếu không phải đẳng cấp của bản thân quá cao không thì cậu cũng làm như thằng Lâm rồi.

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 750

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.