Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lớp học sôi động

Tiểu thuyết gốc · 1652 chữ

Thức dậy lúc sáng sớm, cơ thể lại cảm thấy hơi nhớt nháp một chút, quần áo mà Minh đang mặc lại bẩn, thế quái gì đây, sao cơ thể của anh lại tiết ra mấy thứ bẩn thỉu này nữa, cơ mà, khoan đã

“ Hây “

Một đấm đánh ra toàn lực, quyền phong phát ra âm thanh vù vù xé gió, sức mạnh của cậu, lại một lần nữa tăng cao đến đáng sợ, nói cách khác là cơ thể của bản thân lại một lần nữa thải độc tố sao ?

Bịt mũi lại, dù cho việc bản thân trở nên mạnh mẽ là đáng mừng, nhưng cái mùi ôi thiu như cá chết nhiều ngày này làm cậu thấy tởm quá, đứng dậy lột đồ ra và kéo hết chăn nệm đem đi giặt, cũng may là chăn nệm lần trước giặt đã khô rồi, nếu không thì cậu không biết phải ngủ ở đâu

Mà thôi, chờ cho đến khi cơ thể được tinh lọc sạch sẽ thì cậu mới ngủ lại trên giường, chứ cái kiểu ngày nào cũng giặt nệm của mình làm cậu thấy xấu hổ quá, giống như mấy đứa bé nhỏ nhỏ không khống chế được tè dầm vậy, hôm qua giặt nệm đã khiến cho mấy ông anh nhìn cậu một cách kỳ kỳ rồi, haizzzz

“ Dachi ?”

Gọi thử thằng bé điệp linh một tiếng, nhưng đáp trả lại anh chỉ là sự im lặng tuyệt đối, có vẻ nó đang ngủ say để tiêu hóa Hỏa tinh thạch, mà cũng nhờ vậy mà anh cũng dần được tẩy rửa đi ?

Thay lên mình bộ đồng phục học sinh, cậu là học sinh lớp 10 của trường THPT Lê Hoàn, một ngôi trường lấy tên một vị vua thời xưa, ngôi trường của cậu khá là nổi tiếng trong việc đào tạo ra các thanh niên thiếu nữ thiên tài.

Khuyến khích cho sự phát triển mọi mặt, không chỉ là kiến thức trên giấy tờ, trường của bọn họ chia thành ba khoa chính, khoa nghệ thuật, khoa quân sự, và khoa thông thường, tất nhiên là Minh là học sinh khoa thông thường rồi.

Ăn mặc xong xuôi, cậu mở cửa bước ra ngoài, nhìn vào một cái bánh mì kẹp có chén bơ bên cạnh, tuy không làm được món gì khó khăn, nhưng nướng bánh mì bằng máy xem ra hai ông anh cậu vẫn còn làm được.

Nhìn vào tờ giấy trên bàn

“ Bọn anh lại có việc phải làm rồi, em nhớ em xong rồi đi học !”

Dòng chữ nghệch ngoặc chắc là được viết khá vội, nhưng mà anh vẫn cảm thấy tình cảm gia đình ở trong những nét chữ ngốc nghếch đó, không tự chủ mỉm cười, Minh bình tĩnh ngồi xuống ghế cầm lát bánh mình mì lên gặm.

Hơi cháy, vị cũng không được bình thường, chắc là mấy ổng không biết căn nhiệt, nhưng mà… lát bánh mì này, cũng không quá tệ đấy chứ.

Nhìn vào đồng hồ đã điểm tám giờ, từ nhà cậu tới trường chắc cũng tốn tầm 30 phút nếu đi bộ, dù sao thì giờ học cũng bắt đầu lúc chín giờ, thời gian làm việc buổi sáng của Việt Nam đã có chút thay đổi, cậu cũng không vội lắm.

Gặm hết lát bánh mì, cái bụng cũng được điền đầy, cơ thể càng được thanh lọc về sau có vẻ như nhu cầu ăn uống của bản thân cũng giảm bớt lại, giống như anh đang hạn chế tiếp thu những chất độc cho cơ thể này vậy, cảm thấy có hơi quái quái.

“ Đi thôi”

Tự nói với mình một câu, cầm lấy cái cặp màu đen ở dưới ghế bên cạnh, vác nó lên vai mở cửa ra phía trước, lập tức hình bóng của thằng bạn thân quen hiện ra trước mặt cậu, lao lấy khoác tay lên vai bản thân chào

“ Yo, sao rồi, nghỉ ngơi cả tuần lễ có gì thú vị không ?”

Thằng Lâm cười thật tươi khoác tay lên vai cậu, nó thường hay đến nhà của Minh để đi học cùng anh, không biết từ khi nào mà hai đứa thân như thế này nhỉ ?

“ Không có gì thú vị, còn mày ?”

Không biết làm gì ngoài thở dài một hơi, mặc kệ cho thằng ngốc này thích làm gì thì làm, cả hai cứ thế đi với nhau tới trường, nhà của cậu tới trường cũng không quá xa, thông thường thì một số người đi học bằng xe tự động hoặc là xe bay, nhưng đi như vậy cậu không quen lắm.

“ Ha ha ha, tao chơi game THO đạt được đẳng cấp 5 rồi, phải nói là cái game này con mẹ nó khó luôn đó, tao bị giết nhiều lần đến nổi chai mặt rồi, hơn nữa mỗi lần chết đều cảm thấy đau đến khó tưởng, cảm giác như bị mấy con dao chọt vào thịt vậy á !”

Thằng Lâm nó lải nhải về game, trò chơi Thiên Hà Online đã quá nổi tiếng dù mới ra được có bốn ngày, bây giờ không chỉ nhà cậu mà cả người dân trên đường cậu cũng có thể nghe loáng thoáng tiếng bàn luận của bọn họ về trò này.

Tuy nhiên.

“ THO là cái gì ?”

Mặc dù cậu biết rõ thằng Lâm đang nói về cái gì, nhưng mà cái từ viết tắc này ở đâu ra vậy, gọi như vậy không thấy ngượng miệng sao ?

“ Thì là Thiên Hà Online đó, bởi vì trò chơi này quá nổi nên đã có rất nhiều người chơi, bọn họ bán sạch hết toàn bộ máy chơi game trong đợt phát hành máy lần đầu chỉ trong một ngày, lần đó nếu không phải tao xếp hàng sớm thì đã không mua được rồi

Còn về ba chữ THO thì coi như là cách gọi tắt, cách gọi thân thương của Thiên Hà Online đi, chứ nói nguyên tên của nó ra thì có phần hơi dài dòng, người trên mạng ai đều đã gọi trò này thành như thế rồi !”

Cả hai vừa đi vừa nói chuyện về game, thằng Lâm có vẻ thích trò này ghê gớm lắm, nhìn nó hưng phấn làm anh hơi buồn cười, nếu nó mà biết anh đã sớm lên cấp 14 vượt qua nó gấp mấy lần sẽ có phản ứng ra sao nhỉ?

Tuy nhiên để đảm bảo cho trò chơi admin và GM không bắt lỗi cậu, phải chờ cho đến khi trò chơi tiến vào giai đoạn trung gian, khi mà người chơi cấp cao được một đoạn rồi thì cậu mới nên nói, vấn đề này liên quan đến việc tu luyện và điệp linh của cậu, không thể nói loạn được.

Đến trước cổng trường, cả hai lập tức bước vào, tuy không phải là ngày lễ nhưng toàn bộ học sinh trong trường đang nhao nhao về một chuyện gì đó, không cần nghĩ cũng biết là game hôm qua, nhưng mà có cần phải sôi động đến vậy không ?

Vừa vào đến lớp, ngồi lên ghế không được bao lâu thì thằng Lâm đã lập tức bị nhiều người bao quanh, dù sao thì thằng đó cũng chơi game khá giỏi, không tụ lại nó thì tụ lại ai, có thể cày lên cấp 5 cũng coi như là có bản lĩnh rồi.

“ Nè nè, Lâm, mày biết tin gì chưa ?”

“ Hả ? Có tin gì sao ?”

“ Trường chúng ta khoa quân sự bắt đầu dùng trò chơi THO làm một môn học chính thức cho lớp bọn họ đấy, hơn nữa những người đạt thành tích cao trong THO cũng có thể được đặc cách chuyển vào khoa quân sự, tuyệt vời quá đúng không ?”

“ Cái gì ?”

Không những thằng Lâm giật mình, đến cả anh cũng giật mình, quái, có cái trường nào dùng game làm môn học như thế này không, mặc dù anh hiểu trò chơi này rất thích hợp, nhưng cũng cần thời gian để các học sinh thích ứng cái đã chứ.

“ Thế mày có muốn chuyển sang khoa quân sự không ? mày mà chơi game này thì chắc chắn đạt tới level cao phải không ?”

Thằng Đạt ngồi bàn bên lập tức hưng phấn hỏi, một học sinh khoa thông thường như bọn cậu mà chuyển sang một trong hai khoa đặc biệt là chuyện cực kỳ đáng ngưỡng mộ a !

“ À .. ừm.. tao cũng không biết, nhưng bản thân tao cũng không dự định chuyển sang khoa đặc biệt đâu !”

Gãi gãi đầu, thằng Lâm trả lời làm cả đám hụt hứng, nhìn hết xung quanh, Minh để ý thấy lớp trưởng của lớp mình cũng khá hưng phấn về vấn đề này, nhớ không nhầm thì cô ta cũng chơi game THO đi ?

“ Renggggg Rengggg”

Âm thanh của chuông báo giờ vào lớp vang lên, giáo viên bước vào lớp nhanh chóng, bên cạnh ông còn có một vị nữ nhân mặc quân phục, khuôn mặt lạ hoắc nên chắc không phải là người trong trường rồi

“ Ầm ầm”

Đưa tay vỗ lên bảng thu hút sự chú ý của mọi người, lớp trưởng chưa kịp hô cả lớp đứng lên đã bị dồn hết sự chú ý về vị nữ nhân mới vào, khí thế quân nhân phóng ra làm mọi người không khỏi nghiêm túc, tất nhiên là trong đó không có anh, Minh chỉ thản nhiên lướt qua một cái, xem ra có chuyện gì đó phiền phức sắp tới lớp của bọn họ rồi ….

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.