Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị bao vây

Tiểu thuyết gốc · 1936 chữ

Một chân dẫm lên xác con quái vật vừa bị giết chết, dưới đất còn tiếng leng keng của vài đồng tiền kim loại, kèm theo đó là một thứ trang bị khá giống như là mũ, hoặc là một thứ phụ kiện gì đó đeo ở trên đầu, anh không chắc lắm.

“ Trang bị sao ? Có vẻ là quái tinh anh xác suất ra đồ cao hơn nhỉ ?”

Nhìn xuống trang bị quý hiếm dưới đất, phải nói là tỷ lệ ra đồ ở trong game này là cực kỳ thấp luôn, nhưng lần này Divance không hề vội vả nhặt nó lên, bởi vì hiện tại có vẻ như anh đã bị nhắm tới bởi không chỉ một, mà là một đàn quái tinh anh rồi.

Một, hai, ba,… không chỉ nhiêu đó, tầm xa hơn, bốn , năm … ? Không ! Nhiều hơn nữa, tiếng hét của con Goblin kiếm sĩ tuyệt đối không chỉ kêu gọi chỉ năm con quái thú tới đây, mặc dù năm con là đã quá nhiều.

Cảm giác của anh ít khi sai lắm, giống như anh đã mường tượng ra được bọn chúng tính bao vây như thế nào rồi, ba con cận chiến, hai con xa chiến, còn có một vài con nữa đóng vai trò khác mà không cần phải trực tiếp có mặt ?

Phải làm sao để dụ nó ra, hoặc là, bọn chúng đóng vai trò là gì ? không cần trực tiếp phải chiến đấu, vậy có khả năng là thủ lĩnh ? nhưng cũng có khả năng là một kẻ đặt bẫy, Aaaaa… mới là quái tân thủ thôi mà làm anh cảm thấy rắc rối quá.

“ @#$^%$ !! @#$@#%$& !”

Âm thanh quái vật vang lên một cách bạo động, tuy có phần tán loạn, nhưng nếu để ý kỹ thì nó có một quy luật âm thanh xác định, cách báo hiệu này giống như thể là, khởi động tấn công, đằng kìa là …

“ Xột xoạc, xột xoạc !”

Ba con di chuyển cách xa nhau giữa các lùm cây đang tiếp cận rất nhanh, nếu là đồng bạn của Goblin kiếm sĩ thì bọn chúng có khả năng cao đều là Goblin, tầm nhìn và kích thước, anh đều nhớ khá rõ ràng.

Tuy nhiên, đối mặt với ba con Goblin đang sắp tiến đến, Divance không hề có một chút lo lắng, ngược lại tầm nhìn của anh vẫn luôn quan sát ở vị thế trên cao, như ánh mắt của con hùng ưng vậy.

“ Nguyên tố duy trì : Phong !”

Đột ngột tăng tốc, âm thanh “ Vèo vèo” từ đăng sau rất nhỏ, một loại ám khí giống như là phi tiêu được bắn ra bởi một cái sáo sau một tiếng “ Phốc !”

Vừa khi nhận ra bản thân bị ám kích, anh đã lập tức lợi dụng con Goblin chiến đấu gần nhất ở bên cạnh anh, vừa mới ló đầu ra khỏi lùm cây đã lập tức bị bắt lấy, nó hoảng loạn hẳn lên, vũ khí cầm trên tay vùng vẫy loạn xạ, nhưng cũng nhờ vậy mà anh luồn ra bên cạnh cơ thể nó một cách dễ dàng.

“ @#$&^* ??”

Bất ngờ, tầm nhìn của tất cả đều đang tập trung vào Divance, kể cả con Goblin gần anh nhất cũng choáng váng, nhưng chỉ trong chốc lát, nó lập tức lấy lại ý thức vơ lấy cây đao của mình chém về phía anh.

Bật ngữa lộn ngược dùng hai tay làm chân chống, một cú đá xoay tròn được thể hiện hoàn hảo, mượn lực toàn thân đạp nó theo đúng lực của nhát chém khiến nó mất đà, chân bật ra khỏi mặt đất, bay lên trên, thân hình màu xanh lá nhỏ nhắn của nó vừa lúc ngăn cản chiếc phi tiêu bí ẩn đang được phóng ra

“ Phịch !”

“ Guyyyyaaaaaaaaaaaaaaaaa !”

Đau đơn gào lên, nhưng chỉ trong một chốc lát, nó lập tức gục ngã xuống dưới đất, nhưng không phải là chết, mà đây là một loại thuốc gây mê, có tẩm dược vào trong phi tiêu ? Ôi, ôi, đùa anh chắc, thế này không phải là có trí tuệ bình thường đâu.

“ Nhích nhích”

Cái tai nhọn hoắc của bầy Goblin như nghe thấy một loại mệnh lệnh gì đó, chút hỗn độn và mất quy tắc lập tức biến mất, kể cả con Goblin ám sát vừa mới định tập kích anh cũng ngay lập tức tính rút lui chờ cơ hội tốt hơn.

“ Đuổi hay không ….?

……… Không !”

“ Xoẹt, Phịch … Bộc phát !”

Nhìn hình bóng của con Goblin ám sát nhanh như một tia chớp rời đi, xem ra lần này anh gặp phải đối thủ khó chơi rồi, năng lực của anh không mạnh như hồi trước, anh không còn là kỵ sĩ bất khả chiến bại nữa, mà đối phương lại là một đội ngũ đông đúc có quân kỹ đàng hoàng, cảm giác thốn thốn này là sao đây ….

Hơi lặng người một chút vì cả đám rút lui, cả hai con Goblin chiến đấu mới tiến lại gần anh lúc nãy nữa, bọn chúng lại lùi vào lụm cây mà bỏ chạy trốn đi, thôi mặc kệ, dù sao cũng không đuổi theo và giết chết bọn hắn kịp.

“ Bạo kích : - 6024”

Một con số đỏ loét rực lửa hiện lên trên đầu con Goblin vừa mới bị anh dùng làm khiên chặn đòn, thật khó mà đấu với một đội ngũ có kỹ cương đàng hoàng, nhưng may thay ở đây là việc bọn chúng chiến đấu đơn lẽ vẫn quá ngu xuẩn và cứng rắn.

Anh dùng Thanh Vân kiếm của mình để đục khoét cái đầu của con Goblin đao sĩ nằm dưới đất, nó bị ngất vì phi tiêu tẩm dược của Goblin ám sát nên sự phòng ngự trở về không, kèm theo bị tấn công ở đầu và kích hoạt của hai thuộc tính thủy hỏa dồn lại một chỗ, anh cho cái đầu của quái thú nở hoa như pháo bông ngày hạ.

Máu bay tung tóe, tiền rơi ra leng keng nghe rất sướng tai, âm thanh chúc mừng anh đã lên cấp 11 sau khi giết được hai con quái tinh anh khiến lòng Divance cảm thấy thư thản hơn một chút, lần này nó cũng rớt ra một món đò, một cái mặt nạ bằng bạc có khắc biểu cảm buồn bực ?

“ Mặt nạ cảm xúc, 1 / 6 , là một trong sáu cái mặt nạ biểu thị cảm xúc của con người, có khả năng che dấu thuộc tính và tra xét thông tin một cách hoàn hảo, tụ tập càng nhiều mặt nạ thì hỗ trợ càng cao, hỗ trợ thuộc tính riêng biệt, phòng thủ !”

Cầm lấy cái mặt nạ bằng bạc lên, trong nó làm khá là tinh xảo, mặc dù là trang bị ở tân thủ thôn nhưng cho dù cái này có đem ra ngoài, bán thật sự thì chắc cũng được mấy triệu chứ không ít, chừng đó bằng tiền lương 3 năm của một dân công chức, đủ để một người dân ăn chơi phè phởn suốt mấy tháng trời, cũng không ít ỏi gì đâu.

“ Tăng phòng ngự sao ? nghe cũng không quá tệ !”

Xoay xoay mặt nạ mấy vòng, trong khác là hợp thẩm mỹ của anh, tiện thể đeo lên mặt luôn, và kết quả là anh không hề cảm thấy bất cứ sự thay đổi nào trên người mình cả, cảm thấy trò chơi này thật là chớ trêu.

“ Davince ca, sao anh làm liều vậy ? suýt nữa là anh bị vây khốn hoàn toàn rồi đó biết không ?”

Dachi bé bỏng vừa mới hiện ra liền lập tức phồng má chống nạnh la hét Davince, dù sao thì hành động của anh cũng không phải là quá thông minh, nếu không phải là bọn Goblin giống như nghe được mệnh lệnh nào đó mới quay lại thì anh đã bị vây khốn hoàn toàn mất rồi.

Đưa tay ra nắm lấy thân hình bé nhỏ của Dachi mà nhét lại vào người mình, bất chấp sự phản kháng quyết liệt của thằng bé, nó cựa quậy vỗ “ bạch bạch” vào lưng anh gào thét, anh thì bình tĩnh nói một tiếng

“ Ai nói là anh mày thoát khỏi bao vây hả ?”

Một câu nói lạnh nhạt làm cho Dachi im lặng hoàn toàn, cậu đã không hề để ý, không có quái ở bên cạnh, không có ý nghĩa là người chơi đã được thoát khỏi nguy hiểm, ngược lại lúc này mới là lúc khó khăn lên cao.

“ Đằng xa ?”

Dachi hơi phân vân hỏi, Davince cười một chút giống như tự hỏi, sau đó anh thản nhiên tiến về phía trước cầm lấy cái khăn buộc tóc cho nam, thực chất thì anh cũng không biết nó là cái quái gì đâu, nhưng may mà có thuộc tính ghi sẵn trên thông tin của nó nên anh biết được đây là khăn buộc đầu.

“ Không quá tệ đúng không ? Rất có mùi vị của thiên nhiên hoang dã !”

“ Ôi, Davince ca, đằng trước, đằng trước, có có …”

Cứng họng mà nói, nhưng có vẻ khế ước giả với cậu không thèm quan tâm rồi, đưa tấm khăn xuống dưới người, đột ngột quặn lại một cái kẹp chặt lấy mũi tên không biết từ đâu, xoắn nó và đẩy nó ra xa.

“ Xoẹt xoẹt xoẹt”

“ Xoẹt Xoẹt Xoẹt”

“ Phốc phốc !”

“ Ba phía ? Aaaa , giờ mới để ý là xung quanh chúng ta toàn là bụi cỏ đúng không, cảm giác đám quái này thông minh phết !”

Davince thậm chí còn loáng thoáng nghe được âm thanh của xột xoạt trong bụi cỏ, bị giết một con còn lại hai con cận chiến, lộ ra thêm một con đánh tầm xa, hai con dùng cung, một con dùng ám khí, nhưng để chỉ huy với một đám quái tinh anh này thì chỉ có thể là

“ BOSS khủng sắp tới rồi đây, hơn nữa còn là BOSS thiên về chơi mưu mô, chậc chậc, xem ra cái trò này cũng vui phết đấy !”

Bật người lao thẳng vào trong bụi cỏ, nơi mà tầm nhìn không còn có thể quan sát mà chỉ có thể dựa vào âm thanh và các giác quan còn lại, tên ngốc này vậy mà chui vào địa bàn của chúng nó ?

Ba con Goblin đánh tầm xa ngạc nhiên, hai con Goblin đánh tầm gần thì mừng dễ sợ, chúng tăng tốc và đuổi sát, áp kề lại bên cạnh Davince, kiếm và vũ khí đã giơ lên sẵn sàng, chờ đợi để có một màng chém giết đẩm máu.

“ Hắc hắc, Dachi, anh chuẩn bị dùng một lượng pháp thuật lớn đấy !”

“ Ồ, được thôi, mà cái quái gì !!?? Ôi Davince, rốt cuộc là đại ca muốn làm cái quần què gì vậy ?”

Một người cười vui vẻ, một đứa thì bật gào lên hoảng hốt, nhưng trận chiến vẫn đang diễn ra, hơn nữa còn khá gây cấn, để xem một người chống lại một tiểu đoàn Goblin thế nào nào.

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 228

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.