Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu

Tiểu thuyết gốc · 1529 chữ

Tiếng gào rống của con Goblin kiếm sĩ ngày càng to, nói đúng hơn là nó đang áp sát cậu ngày càng gần, kích dáng và hình thể không có gì đặc biệt rồi, nhưng mà khi nó nổi điên muốn đánh nhau thì trong ghê quá.

Tốc độ khá nhanh, Davince đưa chân trái về sau nữa bước, điều này làm con Goblin kích thích, cảm thấy rằng có khả năng đối thủ trước mặt đang sợ hãi mình, nó có phần hưng phấn hơn một chút.

“ Tốt, có hiệu quả !”

Ánh mắt được che bởi mái tóc đen phủ dài, đôi môi của anh cố gắng giữ vững để không bị con Goblin kiếm sĩ phát hiện sơ hở, nghe lời nói của Dachi thì anh biết rằng có thêm một bầy quái tinh anh như con Goblin trước mặt.

Dù sao thì cũng là kiếm kinh nghiệm và đi train quái, có một bầy trước mặt ở đây làm sao mà anh có thể bỏ qua, cũng không phải là không thể chiến đấu, vậy nên anh tính dùng biện pháp ít tốn sức nhất để khử hết bọn nó.

Không biết Dachi mà biết ý tưởng của anh nó có nổi đóa lên không nhỉ ? Mà, tưởng tượng đến thằng ngốc đó mặt đỏ bừng bừng nhảy cà nhót chửi ầm lên, anh không khỏi cảm thấy hơi buồn cười một chút.

Thôi, nên chuẩn bị một chút, tới rồi, anh có thể lập tức sử dụng các phép thuật có sát thương cao trực tiếp giết nó, tuy nhiên như vậy quá không có lời.

“ Xoẹt”

Thanh kiếm được kéo một đường ngang, có vẻ nó nhắm đến việc chẻ đôi người anh ra, thật là một con quái vật hung tàn, cách giết người đáng ngẫm nghị thật !

“ #$% ????”

Có vẻ như nó cực kỳ ngạc nhiên, máu tươi không có bắn ra , ngược lại, thanh kiếm của nó vậy mà chém phải hư không, tạo ra một tiếng vụt bởi lực cản không khí.

Nhờ vào chiều cao khiêm tốn thấp hơn chiều cao của Davince nên nó rất dễ dàng phát hiện, đối phương vậy mà ngay lập tức cúi người xuống ? nhưng mà , khoan đã, đường lê dưới đất, việc đối phương đưa chân trái ra đằng sau trước là để tiện cho việc né đòn và .. áp sát sao ?

“ Hỗn loạn !”

“ Kengggggg”

Một kiếm đâm ra, Thanh Vân kiếm với phần lưỡi dài và thọn gọn, nó bắn ra như một tia chớp, đâm thẳng vào ngực đối phương, nhưng vì con quái này có phong cách chiến đấu cụ thể cả rồi, lá khiên đã được chuẩn bị sẵn đề đề phòng bất trắc.

Tiếng va chạm giữa hai vật cứng vang lên, thanh kiếm của Divance lập tức bị kéo lệch đi chỗ khác, ngay khi mà con Goblin kiếm sĩ kịp nhận ra tình hình không ổn và cơ thể phản ứng ngược lại, ánh mắt của nó giống như có muôn ngàn vì sao lóe qua.

“ Chết đi”

Chết tiệt, nó vậy mà bị đòn ảo thuật của nhân loại phía trước làm mờ mắt, đây rốt cuộc là thứ năng lực kỳ dị gì vậy, cảm giác như đại não trong đầu bị một cơn đại chấn, không hề có cảm giác đau đớn, nhưng hiệu quả lại cực kỳ cường đại.

Hỗn loạn có tác dụng, cặp mắt của Divance trong chớp mắt bỏ đi sự dung hòa và bình lặng của dòng sông yên tĩnh, chợt toát ra khí chất của ma vương, đôi mắt bùng cháy sát khí, thanh kiếm nhờ vào kích thước nhỏ nên lực đánh vào không mạnh, có thể ngay lập tức chuẩn bị đòn thứ hai.

“ Phọt !”

Bàn tay bắn ngược ra ngoài một khoảng bởi vì khiên, nhưng đồng thời nó lại tạo đà cho việc ra đòn thứ hai, đứng ở vị thế thấp hơn, nhìn được phạm vi rộng hơn, mọi điểm yếu của con Goblin kiếm sĩ lộ ra rõ mồn một trước mặt anh.

Kiếm đưa ra kèm theo một chút hỏa thuộc tính, đây là pháp thuật cơ bản của kiếm sĩ, nó không có tên gọi gì đặc biệt cả, chỉ đơn giản là

“ Nguyên tố duy trì !”

Ánh sáng chóe lửa, đồng thời máu tươi bắn văng ra, màu xanh đục kèm theo màu đỏ máu của kiếm, tạo ra một bức tranh hoàn hảo, nhưng mà nó cũng không chết, con Goblin vẫn còn hoạt động được, tuy bị đâm xuyên qua cơ thể, đôi bàn tay nhọn hoắc của nó lại lập tức vồ ra muốn xé nát thân thể Divance.

“ Leng keng”

Tiếng thanh kiếm và cái khiên bị vứt đi, âm thanh cái “ Vèo !” xuất hiện, đồng thời tầm nhìn của con Goblin lập tức thay đổi chóng mặt, từ thân thể của đối phương và hàng cây rậm rạp âm u, đột nhiên nó nhìn thấy bầu trời ? …. Bầu trời trong xanh ư ?

“ Bịch”

“ Rắc rắc,… rắc rắc …….!”

“ Guaaaaaaaaaaaaaaaa, gyaaaaaaaaaaaaaaa, ….”

Âm thanh gào thét vang lên, việc con Goblin chưa chết hoàn toàn nằm trong phán đoán của anh, hoặc là nói, anh vốn dĩ tính để cho con Goblin này còn một hơi thở để sống, bởi vì không còn thứ gì tốt hơn là âm thanh đau đớn và gào thét kêu cứu của đồng bạn có thể thu hút những con quái khác.

Quật ngược nó lên trời rồi ném thẳng xuống đất, một phần lợi dụng Thanh Vân kiếm nằm trong cơ thể của nó, phần còn lại là nhờ động tác vồ người về phía trước muốn xé xác anh, chỉ cần một đạp từ dưới lên trên, cộng thêm lực quán tính nó lập tức bay thẳng lên trời.

Chân lập tức đưa ra dậm vào phần đầu yếu ớt, kiếm chặt đứt đi hung khí có khả năng gây sát thương, các thông báo bạo kích và tổn thương không ngừng hiện lên trên đầu của con Goblin kiếm sĩ, màu đỏ chót kết hợp với màu của hỏa nguyên tố trong thanh kiếm của anh, thật sự là rất điên cuồng

“ Bạo kích : - 700”

“ Tổn thương : -260”

“ Tổn thương : -374”

“ Tổn thương : -194”

“ Bạo kích : -873”

Phải nói là cột máu của con Goblin bị trừ cho tới đáy, máu nó chỉ còn khoảng 100 HP nhưng Davince lại không lập tức kết liễu đối phương, dùng tăng cường thị giác áp dụng lên đồng tử, sau đó là tăng cường khứu giác bổ sung lên tai.

Nghe thấy âm thanh xột xoạc của các lùm cây, hơn nữa một số vị trí màu xanh đang chuyển động, tuy rất nhỏ, và di chuyển rất nhanh, nhưng có thể đoán đại khái vị trí của bọn quái ở đâu, kích thước thế nào, chắc cũng tầm con Goblin kiếm sĩ mà thôi.

Tất nhiên nếu là có hai chữ kiếm sĩ thì sẽ có thêm những con Goblin nghề nghiệp khác, ngoại trừ quan sát đối phương, Davince đã lập tức đề phòng những phương hướng tấn công tầm xa rồi, còn thằng nhóc Dachi ở bên trong thì đang vội đến chết, không ngờ khế ước giả với nó lại là một tên điên cuồng đến vậy, lúc mới gặp còn tưởng hắn là kẻ cực kỳ bình tĩnh và đạm nhiên cơ chứ, tên này, ẩn sau vẻ mặt thánh thiện và chán đời, hắn ta cũng khát máu lắm.

“ Được rồi, anh bạn nhỏ, bạn bè của ngươi đã đến, ngươi đã hết tác dụng, tạm biệt, và đừng để ta gặp lại sau này !”

Cười lạnh, một nụ cười có thể câu đi linh hồn đối phương, không phải là vì nó quá đẹp, mà là vì nó quá khát mau, một sự chênh lệch về kinh nghiệm chiến đấu, một kỵ sĩ đã từng giết qua hàng ngàn vạn, hàng trăm ngàn vạn kẻ thù, bao gồm cả quái thú và con người, sau lưng Divance như có hình bóng của chúa tể địa ngục sống dậy, một kiếm đâm xuống, đầu lìa khỏi cổ

“ Xoẹt”

“ Lạch cạch”

Một đường máu được kéo ra, ma pháp thuật cấp thấp bắt đầu được sàng lọc tính toán, thể lực và điểm SP của cậu bị giảm khá nhiều, thật là ngu ngốc khi quái thú có cột HP mà người chơi lại không có, hiện tại cậu đoán ma lực của mình chỉ còn lại tầm 3/4 , hơi khó để ước lượng chính xác, nhưng mà

“ Đủ xài rồi”

Đưa tay lên lau đi một vài giọt máu bắn lên mặt, vung vẫy thanh kiếm để làm sạch nó, cậu bước từng bước về phía trước, cặp mắt nhắm lại, nhưng đôi môi lại không thể nhịn mà giương lên nụ cười ma quỷ.

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.