Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thù này ta phải trả

Tiểu thuyết gốc · 2132 chữ

Kỳ lân mã xé gió lao đi trong không trung, nửa tiếng đồng hồ đã tới bờ biển Cỏ Lừa , lúc này người ngựa lơ lửng tại thiên không

-"Ối mẹ ơi sao mày phanh gấp thế ọe ọe"

[Chậc mới bay được một chút đã nôn mửa rồi sao ngươi yếu kém thế hả]

-"Hộc hộc mẹ nó thử hỏi trên đời này có ai lần đầu phi hành với tốc độ Mach1 còn không có không gian kín mà không chết không ta như thế này là khá lắm rồi hự ọe ọe"

.................................................... 5 phút sau....................................

-"Hừ cuối cùng cũng ổn rồi .. mở nhẫn lấy chút nước uống thôi...... mẹ nó sao càng lúc túi tiền càng nhỏ thế này"

[Thì bảo hộ vẫn đang bật đương nhiên tiền vẫn bị trừ rồi]

-"X con mẹ nhà ngươi đã dừng lại còn không mau tắt đi cho lão tử , khốn nạn một phút tốn 10 triệu Nam đồng của ta đó"

*Ting *

[Ký chủ chắc chắn muốn đóng bảo hộ lv 1 chứ]

-"Mẹ nó đóng ngay đi còn hỏi nữa đồ hắc điếm"

[Hệ thống đã đóng bảo hộ lv1 thời gian sử dụng là 36:32:15 khấu trừ 360 triệu Nam đồng .. vốn hệ thống định khuyến mãi số lẻ nhưng do ký chủ xúc phạm không hề nhẹ , hệ thống cảm thấy bị tổn thương nên hệ thống sẽ lấy đúng giá là 365130000 Nam đồng]

-"Ôi trời ơi ta chết với ngươi mất thôi tiền của ta hic"

Phụt hii hii

-"Đồ chó còn cười được nữa , ngươi chẳng phải là lõi hệ thống sao ,ta thấy ngươi vô dụng vậy để hệ thống tự tung tự tác"

[Hừ vô tri.. ta đương nhiên có toàn quyền nhưng ngươi nên nhớ hệ thống phụ này làm ra ắt có lý của nó, còn ta có muốn giúp ngươi cũng không được vì cấm chế bắt buộc ta phải tuân theo, nếu ngươi đủ mạnh mẽ lên cấp được cho ta thì ta mới tự do giúp ngươi được]

-"Làm sao ta nâng cấp cho ngươi bây giờ"

[Khi ngươi lên một cấp độ nhất định hệ thống sẽ trao thưởng trong đó có nguyên liệu nâng cấp cho ta hoặc là ngươi vận khí tốt có thể tìm được các vật liệu đó ở bên ngoài]

[Hiện tại ta đang bị nén ở cấp 0 nên chưa có tính năng gì mới , lên cấp 1 sẽ mở cửa hàng và một số tính năng khác. Nguyên liệu để lên cấp 1 là : 1 hắc tinh thạch , 10 kim tệ, 1 nhánh kim cang mộc, 1 huyết long châu, và 10 yêu thạch lv 2 ]

[Ta sẽ trực tiếp truyền tải hình ảnh và đặc điểm của chúng vào não ngươi..]

-"Wao thật thần kỳ cư nhiên là ta lại biết được những thứ này"

[Đừng vội mừng .. sau này còn nhiều thứ ngươi chưa từng thấy lắm]

Hoàng Phong lựa một chỗ vắng vẻ rồi đáp xuống

-"Hey Vàng con ngựa này giờ tính sao ta không muốn đưa nó theo vào thành phố , phiền phức lắm chẳng lẽ lại bỏ nó vào nhẫn trữ vật"

[Hừm ngươi không nên làm vậy trong nhẫn không có không khí nó sẽ chết đấy]

[Nhưng ta có cách khác , hệ thống bảo có thể tạo ra ấn ký tiểu hố đen loại không gian .. chỉ có điều]

-"Có điều sao? nói nhanh đi còn ra vẻ"

[Nó đòi 1 tỷ Nam đồng để mở!!]

-"Cái gì........... tên vô lại ăn cướp hự ta chết mất "

Ting

[Ký chủ có muốn mua ấn ký không gian với giá 1 tỷ Nam đồng hay không?]

/có/không/

*Mẹ nó còn rất biết thừa nước đục thả câu hự hự ta hận ngươi *

Hoàng Phong tay run run ấn vào

/Có!/

Xì xì xìiiiiiiiiiii

Ngay sau đó trên cổ tay phải của hắn bắt đầu xuất hiện hình xăm con rồng rất đẹp

Mẹ nó giờ ta mà kể để xăm con giun này phải mất 1 tỉ thì bị bắt vào bệnh viện tâm thần mất thôi

[Chưa xong đâu .. giờ ngươi phải cho con ngựa kia nhận chủ mới có thể chuyển nó vào tiểu không gian kia được]

[Chỉ cần ngươi dùng máu bôi lên môi và hôn nó 1 cái , nếu nó đồng ý là nó sẽ thành tọa kỵ của ngươi rồi]

-"Khốn nạn kẻ nào lại nghĩ ra cái kiểu khế ước bệnh hoạn như vậy chứ?"

[Đừng nhiều lời ngươi có muốn khế ước với nó không hay là để nó chạy lung tung gây rối đây]

-"Mẹ nó lão tử để nụ hôn đầu cho mĩ nhân mà các ngươi lại bắt ta hôn một con ngựa thật quá đáng"

[Ta bảo ngươi cũng quá mè hè đi nó chỉ là con ngựa thôi sao tính là nụ hôn đầu được làm nhanh lên không có ai đi qua thấy thì phiền lắm]

-"Thôi được rồi hôn thì hôn , đầu tiên bôi máu lên môi đúng chứ ..giờ thì"

Chụt

Khoảnh khắc đó .... một tia sáng lóe lên lung linh .. một cảnh tượng thật khiến người ta...... buồn nôn

Tách

-"Mẹ nó đừng bảo là có người vừa chụp ảnh cảnh vừa rồi đấy nhé"

Hoàng Phong nhanh chóng quay người lại thì bắt gặp một cô gái trẻ đang cầm điện thoại chụp y

-"Tên piến tháiiii ahhh"

Bất giác hắn lao lại đánh ngất cô gái kia trong thoáng chốc , hắn tước đi chiêc điện thoại rồi xóa đi bức ảnh kia

-"Khốn nạn thân tôi giờ phải làm sao giờ , này Vàng ngươi có cách gì xóa ký ức của cô gái này không"

[Haha biến thái haha.... hự hự cười chết lão tử rồi haha .. hụ hụ cách thì có cách nhưng hiện giờ cấp chưa đủ ]

-"Mẹ con chó thối còn cười được nữa "

[Haha đừng lo ảnh cũng đã xóa đi rồi giờ cô ta có tỉnh lại đi kể thì cũng chẳng ai biết ngươi là ai sao phải sợ]

-"Hừm thật mất mặt .. được rồi giờ để ta cõng cô ta đến nơi an toàn đã ở đây không tiện lắm"

Hoàng Phong trên lưng cõng một cô gái đi đến công viên gần đó, dọc đường mọi người cứ nhìn hắn mà to nhỏ với nhau khiến hắn rất bực mình

Người qua đường A: "Ý xem kìa sao một tên ăn mày lại cõng 1 tiểu mĩ nhân thế kia"

Người qua đường B: "Hừ đúng là thời thế này chuyện gì cũng xảy ra , chắc là bố làm ăn cực khổ để con gái lấy tiền ăn chơi phè phỡn pay lăk giờ chơi thuốc quá liều phải cõng về "

Bố con mẹ nhà các ngươi cả nhà ngươi mới pay lăk lão tử mới chỉ 25 tuổi thôi mẹ kiếp

Đi được 1 đoạn Hoàng Phong để cô gái kia ngồi xuống 1 ghế đá , còn hắn tới 1 vũng nước gần đó soi mình

-"Ôi hèn gì bọn nó bảo ta là bố cô gái kia , 5 năm trời không cạo râu cắt tóc còn ăn mặc rách rưới như vậy"

[Sao ngươi không mặc bộ đồ tân thủ vào còn kêu gì]

-"Ta không mặc thì mới chỉ giống ăn mày nếu còn mặc bộ đồ cổ trang kia vào sợ là bị hốt vào bệnh viện tâm thần mất"

-"Hừ đợi cô ta tỉnh lại thì đi tuốt lại vẻ đẹp trai mới được "

-"Tiểu gia là người có tiền mà hihihi"

[Hừ xem đồ keo kiệt nhà ngươi nói kìa ]

Bước bước

Từ xa 1 đám 3 tên thanh niên tha thu bước tới

-"Đại ca phía trước có 1 mĩ nhân đang ngủ kìa chẹp chẹp"

-"Ồ lão nhị nói đúng đấy đại ca là hàng cao cấp đấy chẹp chẹp"

-"Hừ xem các ngươi kìa làm như chưa bao giờ thấy gái vậy .. đâu để ta xem nào .........."

Chẹp chẹp

-"Ah đại ca chú ý hình tượng"

Lau lau

3 tên tha thu bước tới mà không thèm để ý tới Hoàng Phong đang nói chuyện 1 mình với vũng nước, chúng cùng ngồi xuống chiếc ghế tính giở trò

-"Ta còn tưởng là ai thì ra là tam cẩu tử các ngươi cũng dám động vào người của lão tử"

Hoàng Phong lên tiếng châm chọc

-"Mẹ kiếp tên ăn mày thối này muốn chết"

-"Chờ đã lão tam"

Giọng hắn nghe rất quen tai nhưng lại không nhớ là ai

-"Lão nhị sợ gì hắn chỉ là tên ăn mày thôi , hừ dám xen vào chuyện tốt của lão tử đúng là chán sống rồi"

Nói xong hắn lao tới tung quyền tính hạ đo ván Hoàng Phong nhưng rất nhanh như cơn gió lốc Hoàng Phong lướt qua hắn và đến trước mặt tên lão nhị

-"Hừ Nhị cẩu tử ngươi cũng to gan lắm mở to mắt chó nhà ngươi ra xem ta là ai?"

Đám người đứng hình 1 lúc

Lão Nhị trợn mắt nhìn kỹ qua 1 lượt..

-"Ahh đây đây... ngươi chẳng phải là đỉnh đỉnh đại thiếu gia Hoàng gia Hoàng Phong sao, ta nghe nói ngươi chết rồi mà"

-"Chết ai chết chẳng phải ta còn đứng trước mặt ngươi sao"

Hoàng Phong ngạc nhiên hỏi

-"Hừ gặp ma rồi 4 năm trước Hoàng gia tìm không thấy ngươi nên đã làm đám tang , còn nhớ lúc đó chỉ có 1 người tới dự, chuyện này đã trở thành 1 câu chuyện cười cho cả Tỉnh Ngạn Ê này rồi còn có câu "Làm người thì đừng như Hoàng Phong""

Lão đại cười khẩy trả lời

-"Mẹ nó lão già chết tiệt dám trù bổn thiếu gia hừ thù này ta phải trả"

Hoàng Phong tức giận nói

-"Haha không biết những năm qua ngươi chui rúc xó nào mà giờ còn tự nhận là thiếu gia ngươi tưởng Hoàng gia còn như xưa nữa sao"

Lão Tam xen vào lấy le :))

-"Ngươi nói cái gì?"

-"Trước đây ta còn sợ ngươi là bởi Hoàng gia các ngươi nay Hoàng gia đắc tội với ông lớn nên bị vùi dập không ngóc đầu lên được, người nhà ngươi giờ sống leo lắt ngoài bờ sông Tảm La kia kìa hừ"

-"Cũng thật đáng sợ đường đường đại gia tộc số 1 Nam quốc liền bị diệt trong chưa đầy 2 tháng"

Lão nhị ra vẻ trầm tư khi nói

Tên lão đại vẫn cay cú vì đấm trượt liền hô to

-"Hừ quản gì việc nhà hắn anh em lên tẩn cho nó 1 trận trả thù trước đây bắt nạt chúng ta"

-"Hê hê đúng rồi lão đại xử nhanh xong tên ăn mày này còn vui vẻ với mĩ nhân"

Nói xong 3 tên bao vây Hoàng Phong khí thế rất lớn mạnh.............. nhưng rất nhanh sau đó .. trong 1 nốt nhạc 3 tên liền ôm nhau khóc xin tha

Bốp binh Bốp

-"Hu hu đại nhân rộng lượng là đám tiểu nhân ngu muội không biết trời cao đất dày"

-"Hay là thế này bọn em nhận đại ca làm lão đại sau này anh Phong bảo đi bên trái bọn em không dám nhìn bên phải còn để đại ca vui vẻ với tiểu mĩ nhân trước"

Tên lão đại tha thiết ôm chân Hoàng Phong nài nỉ

-"Chậc ta nói mấy kẻ các ngươi ta còn lạ lắm đi, không dám đi bên phải thì đi thẳng chứ gì hừ có ngu mới tin lời các ngươi, ta cho các ngươi 3s cút nhanh cho lão tử"

-"Ý cút thì cút gì mà căng hừ"

Sau này chúng ta sẽ páo chù

Ba tên ôm nhau cút vừa đi vừa lẩm bẩm cái gì đó nào là tầm sư nào là luyện võ để báo thù..

Xử lý xong đám côn đồ thì Hoàng Phong bất ngờ không thấy cô gái kia đâu nữa

Hừ chuồn cũng nhanh đấy .. không biết cô ta đã nghe thấy gì chưa nếu để thêm tai tiếng nữa thì mất mặt mà chết mất

Cách đó khá xa cô gái vừa đi vừa cầm điện thoại mỉm cười

-"Hừ sợ chết bảo bảo rồi may là mình chuồn nhanh , còn tính bắt hắn cõng thêm 1 đoạn nữa nhưng lại gặp 3 tên khốn kia mất hết cả hứng"

Thì ra nữ tử này đã tỉnh từ lâu cư nhiên giả ngất để Hoàng Phong cõng đi

-"Hừ ngươi xóa ảnh của ta .. còn khuya nhé trên Icloud vẫn còn đây hehe"

Bạn đang đọc Dép Tông Truyền Kỳ sáng tác bởi hungchero

Truyện Dép Tông Truyền Kỳ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hungchero
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.