Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 1: Kẻ trở về

Tiểu thuyết gốc · 1239 chữ

Chap 1: Kẻ trở về

Chiếc máy bay đang trên đường chở các học sinh của trường THPT Kim Việt tới Úc để giao lưu, học tập và nghiên cứu.

Trong một góc của khoang máy bay, một nam sinh đang ở trong giấc ngủ, hắn mơ thấy một cơn ác mộng, ở nơi đó hắn nhìn thấy xác chết và máu nhuộm đỏ cả một vùng.

"Tất cả... mọi người... đều đã chết cả rồi! Không... không... khônggggg!

Bất ngờ tên nam sinh đó bật dậy, hắn thở dốc, mồ hồi đầm đìa. Nhưng chưa kịp hoàn hồn thì hắn lại kinh ngạc nhìn ngó xung quanh.

"Mình... mình đang ở trên máy bay?"

Hắn nghĩ thầm, đúng ra là hắn đã phải chết rồi cơ chứ cớ sao lại ở trên chiếc máy bay này, không lẽ lại là một trò chơi chết tiệt của lũ thần đó. Hắn nghiến răng:

"Khốn khiếp, các ngươi dám lấy ta ra làm trò đùa sao?"

Bỗng nhiên một cánh tay đặt lên vai phải của hắn khiến hắn phải giật mình, theo phản xạ hắn liền tóm lấy cánh tay đó rồi quật cả người kia xuống.

"A, mày làm cái đ** gì vậy hả?"

Kẻ bị quật ngã la lên khiến hắn phải há hốc mồm. Đây chẳng phải là thằng Hùng bạn cùng bàn của hắn hồi còn đi học hay sao.

Bấy giờ hắn mới chịu đưa mắt nhìn xung quanh, trong khoang máy bay này chứa đầy học sinh của lớp 11/7, lớp học cũ của hắn. Ngắm 39 khuôn mặt quen thuộc (tính cả 2 giáo viên) đang nhìn vào mình, hắn bất giác nói thành tiếng:

"Không thể nào! Tụi... tụi mày đều đã chết rồi cơ mà?"

Vừa dứt lời, một vài khuôn mặt đã lên tiếng.

"Ê, mày trù ẻo gì bọn tao đó hả?"

"Ra nước ngoài rồi mà vẫn muốn ăn đòn à?"

"Thằng này chán sống rồi!"

Mặc dù những lời nói kia đều nhắm vào hắn nhưng hiện tại hắn chẳng nghe thấy gì nữa, có lẽ là do đang sốc. Cũng may là Hùng đã giải vây cho hắn.

"Chắc là nó vừa mơ thấy ác mộng nên giờ vẫn còn chưa tỉnh táo. Tao nói đúng không, Thiện?"

Đến lúc này hắn (Thiện) mới chịu mở miệng:

"À... ờ! Mày nói phải!"

"Vậy thì vào toilet rửa mặt đi cho tỉnh táo!"

Hùng nói xong, Thiện liền đứng dậy rồi bước vào nhà vệ sinh, hắn mở vòi nước, tạt liên tục vào mặt, vừa tạt vừa lẩm bẩm:

"Bình tĩnh lại! Bình tĩnh lại! Bình tĩnh lại!.."

Thiện dừng lại, hắn nhìn lên chiếc gương đang phản chiếu lại khuôn mặt của hắn. Một khuôn mặt trẻ trung với làn da vàng óng, đầu tóc bù xù. Khác hẳn với một người đã trên 40 tuổi, da dẻ thô ráp, mái tóc cháy nắng ngả vàng và lúc nào cũng phải cầm kiếm để chiến đấu như hắn. Đây là hắn lúc còn trẻ, hay chính xác hơn là hắn của 30 năm về trước.

Thiện đưa tay sờ lên mặt mình, hắn hiện tại đã trở nên bình tĩnh hơn nhưng vẫn chưa hết kinh ngạc.

"Chẳng lẽ mình quay ngược về quá khứ rồi?"

Thiện bắt đầu lục lọi và sắp xếp lại các kí ức của mình để tìm ra lí do. Toàn bộ trải nghiệm của hắn trong 30 năm đã tái hiện trong đầu như một cuốn phim quay chậm.

"Có lẽ là do cái kỹ năng [ Gửi gắm linh hồn ] này đây!"

[ Gửi gắm linh hồn ] là một kỹ năng cho phép chuyển linh hồn của người sử dụng tới chính bản thân của mình trong quá khứ. Có lẽ kỹ năng này đã tự động kích hoạt khi Thiện bị giết chết và được đưa về thời điểm này.

Cơn ác mộng mà Thiện thấy cũng chính là những giây phút cuối cùng của hắn ở kiếp trước.

"Không ngờ một kỹ năng bị coi là vô dụng lại giúp ích cho mình như thế này!"

Thiện thầm nghĩ rồi đưa mắt nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay, bây giờ là 8 giờ 13 phút ngày 21 tháng 3 năm 2021.

"Hahaha! Đúng là người tính không bằng trời tính, lại vào đúng ngày này!"

Vào hôm nay sẽ xảy ra sự kiện đó. Một sự kiện làm thay đổi số phận của tất cả những người đang ngồi trên chiếc máy bay này.

"Mình cần phải chuẩn bị trước một chút mới được."

Nói rồi Thiện liền quay trở lại chỗ ngồi của mình rồi lấy hành lí xuống, Hùng thấy lạ liền hỏi:

"Mày đang làm cái gì thế?"

Lê Thiện đáp:

"À tao lấy một số đồ thôi ấy mà!"

Hùng nghe vậy nên cũng chẳng nói gì thêm. Thiện lấy trong va li ra những thứ mà hắn thấy cần thiết khi sự kiện xảy ra. Một cái bật lửa, hai chai nước đầy, hai cái bánh mì khô và một con dao găm. Con dao này cũng là một di vật mà ba hắn để lại.

Ba Lê Thiện tên là Lê Minh, trước đây làm việc trong quân đội và nghe đâu có chức vụ khá cao ở đấy. Tuy nhiên, trong một lần làm nhiệm vụ tại vùng Tây Bắc, Lê Minh và các đồng đội đã biến mất một cách đầy bí ẩn. Kể từ đó, Thiện không còn nghe tin gì về cha của mình nữa.

Bằng một cách thần kỳ nào đó mà tác không tiện nói, Thiện đã qua mặt được khâu kiểm soát trước khi lên máy bay. Hắn thà chết chứ nhất quyết không để nó ở nhà, bởi vì đây là bùa hộ mệnh của hắn.

'Kiếp trước đã làm mất nó, kiếp này mình sẽ không để chuyện đó xảy ra nữa!'

Lê Thiện giấu tất cả vật dụng vào túi chiếc áo khoác lạnh dày, có chút nặng nhưng hắn vẫn chịu được. Nhìn vào đồng hồ thấy còn chưa đầy một tiếng nữa. Hắn nhủ bụng:

'Kiến thức và kinh nghiệm từ kiếp trước sẽ giúp mình thay đổi số phận, chờ đó đi lũ thần chó chết!'

Không gian tĩnh lặng bao trùm cả khoang máy bay, thời gian vẫn từ từ trôi qua cho đến khi đồng hồ điểm vừa tới 9 giờ 30 phút sáng. Máy bay bỗng dưng mất thăng bằng rồi lao xuống với tốc độ khủng khiếp. Các hành khách đang sau giấc nồng thì bị sự rung lắc kia đánh thức, điều này làm cho họ rất hoang mang.

Phòng điều khiển thông báo cho hành khách:

"Máy bay có sự cố, các quý hành khách hãy ngồi yên tại chỗ và xin đừng hoảng loạn! Xin nhắc lại..."

Dù đã được thông báo nhưng ở trong khoang máy bay vẫn đầy tiếng la hét thất thanh. Cũng phải thôi, trong tình thế này thì ai mà bình tĩnh cho được cơ chứ!

Chỉ riêng có một nam sinh thì vẫn ngồi yên một chỗ, trên khuôn mặt không hề biểu lộ chút sợ hãi hay hoảng loạn nào cả. Trái lại, nam sinh kia lại nở một nụ cười rất đáng sợ.

Nam sinh ấy tên là Lê Thiện!

"Trò chơi bắt đầu rồi!!!"

Hết chương 1

Bạn đang đọc Death Game Return sáng tác bởi TranKhietHao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TranKhietHao
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.