Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 45

Phiên bản Dịch · 2235 chữ

Nàng bồn chồn đi lại trong phòng. Thần nữ nói khẽ vẻ bất ý:

-Người dừng lại đi! Tất cả sẽ ổn thôi. Ta đã gửi thư cho đại huynh người rồi.

-Nhưng mà… thế này thì… - Nàg bứt rứt vặn tay nói ngập ngừng.

Thần nữ im lặng một lúc lâu rồi bước đến chỉnh lại cây trâm cho nàng:

-Phải lấy lại thân phận vốn có của Người chứ!

Trong một thoáng giây ngắn ngủi nào đó, nàng nhìn thấy tia sát khí trong mắt Thần nữ….

…..

Hoàng thái hậu đang ngự viện lãm tranh ở hoa viên thì thấy Mật Dung hối hả chạy vào:

-Bẩm thái hậu, …. Hộc… - Cô cung nữ hổn hển thở.

Thái hậu điềm tĩnh nói:

-Có chuyện gì vậy?

-Tin gấp!! Hoàng thượng vừa nhận đc tin hoàng muội của hoàng đế đương triều nước Hạ - công chúa Hạ Dĩ Như đã khải giá đến đây.

Trong thư, hoàng đế Hạ quốc còn bày tỏ ý muốn khiến muội muội của hắn ta đc làm….

-…. Làm gì? – Thái hậu hỏi lại có chút âu lo, trong đầu chợt hiện lên chữ “ Hàn Huân Y”. Không thể chối bỏ rằng bà đang rất lo lắng cho Hàn Huân Y. Sợ rằng công sức đổ sông đổ biển.

-Làm hoàng hậu bản quốc ạ.

-Lý nào lại thế? – Bà không hài lòng ném cọ vẽ xuống sàn.

Mật Dung nói tiếp:

-Bởi vị hoàng đế ấy nghe tin cố hậu đã bị trục xuất và xử trảm vì không coi trong tiết hạnh.

Thái hậu khó chịu, lật đật đứng dậy:

-Hoàng nhi nói sao?

-Hoàng thượng không nói gì, tựa như không quan tâm chỉ vào thư phòng đọc sách.

Thái hậu mỉm cười, vết nhăn trên trán rõ hơn:

-Vậy là đc rồi!

…..

Nàng đứng dậy sau khi nghe thần nữ bảo: “đến giờ rồi”

Nàg bấm chặt móng tay sâu hơn, máu cơ hồ có thể chảy nhưng nàng không hay biết, đáy nắt thuở hồ đã đông cứng. Nàng nhẹ nở nụ cười. Ta sẽ thay mặt thần linh ngự trị tất cả!!

--------Hết chap 43.1-

Nàng thầm cười rồi lên kiệu.

…..

Thái hậu đi lại trong phòng vẻ mặt phật ý khó chiều.

Bà ngạc nhiên thấy hoàng nhi của bà thản nhiên đồng ý hôn sự này với nc Hạ. Tại sao nhỉ???

…..

Mạc Ái Di nghe tin công chúa nc Hạ sẽ đc tấn phong Hoàng hậu thì tức giận hết sức.

Nàng ta rối trí. Cố hậu đã không còn nay lại thêm một ả công chúa nào đó…

Tức chết mất…

….

Từ Đế Lan ngồi trên sập, tay cầm chén trà

Từ Đế Tử chạy vào:

-Tỷ tỷ!!

-Sao?? Chuyện gì??

-Hoàng thượng chấp nhận hôn sự với Hạ quốc rồi!!!

Từ Đế Lan đánh rơi chén trà “ choang”:

-Lẽ nào bệ hạ sợ Nc Hạ ư???

-……

-Không thể nào.

Từ đế Tử chép miệng mệt mỏi.

Từ Đế Lan khẽ nói:

-Sao vậy được????

…….

Sau khi điểm qua một số sự việc ta đã thấy đc cái ảnh hưởng lớn lao của tin : “ Hoàng hậu sẽ là công chúa nước Hạ”

Chả là Hạ quốc với Trung Nguyên chẳng phải thân thiết gì cho cam nên tin này động trời là phải rồi!

…..

-Công chúa Hạ quốc đã đến, thưa Thái hậu!!

….

-Công chúa ấy đã đến thưa, Mạc công chúa!

…..

-Công chúa nước Hạ đến rồi, thưa nhi vị quý phi!!

-Bẩm thánh hg, Hạ Dĩ Như đã đến!!

….

Tất cả nữ nhân trong hậu cung ùa ra chào đón hay nói cách khác là nhìn xem dung nhan vị công chúa ấy thế nào mà đc chọn làm hoàng hậu!!!

Chiếc vải xanh đc vén ra.

Một bàn chân đi đôi giày màu tím bước xuống.

Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ.

Mọi thứ hoàn hảo không tỳ vết…

Thế nhưng…..

Thái hậu kinh ngạc nhìn kỹ, rồi nói:

-Hàn Huân Y, con đấy ư???

Hạ Dĩ Như lạnh lùng nói:

-Thái hậu xá tội! Ta là Hạ Dĩ Như, công chúa Hạ quốc! Thái hậu không nên gọi ta bằng cái tên thấp hèn của tỳ nữ ấy.

Thái hậu thầm nghĩ: “Ý của nó là bảo ta quên đi thân phận Hàn Huân Y trc đây ư???”

Nàg nhìn kỹ một lượt thấy mọi người chăm chú nhìn mình không thèm chớp mắt, nàng nói :

-Hậu cung này vốn thất thố vô ý như thế sao??

-Không thể nào. Chắc công chúa hiểu lầm rồi!

Giọng nói của hắn vang lên trong bầu không gian như ngưng đọng.

Tất cả quỳ rạp tất nhiên trừ Thái hậu, Mạc Ái Di và nàng.

Nang thậm chí không nhún gối chào hắn nữa.

Hắn nhìn nàng âu yếm:

-Công chúa đi đg xa vất vả rồi!

Nàg nín bặt rồi bất chợt ôm lấy cánh tay hắn rồi thì thầm bằng cái giọng rít lên khó chịu:

-Chàng đùa đủ chưa??

-Chưa mà. – Hăn lắc đầu.

-Thôi đi! Ta phải làm sao tiếp đây hả?? – Nàng bối rối hỏi.

-Ha ha. Nàg cứ tiếp tục đóng vai công chúa.

Hăn nói xong khẽ cúi xuống và một cáh tự nhiên hắn hôn nhẹ vào đôi môi nàng.

Nàng lúng túng hơi đỏ mặt.

Mọi người sững sờ.

Có phải gặp nhau lần đầu không đây??

Nàg fớt lờ tất cả rồi đi về cung.

Nàng nói với nữ quan:

-Gọi một cung nữ tên là Hy Lan ở cung Thục Chi Hoa đến đây!

-Dạ.

….

Một lát sau…

-Qúy phi, sao Ngừoi lại…?

-Nói nhỏ chút đi! Thực ra ta là Hạ Dĩ Như, công chuá Hạ quốc. Ngươi không tức đấy chứ??

Lan nhi tức tưởi khóc:

-Có ạ!

-Tại sao?

-Người vừa gọi muội là “ ngươi”

-Ồ! – nàng thở dài – Ta xin lỗi.

-Muội luôn luôn đứng về phía tỷ cho dù có chuyện gì đi chăng nữa.

Nàg cười khẽ đắc ý:

-Vây thì ta có chuyện cần nhờ muội đây!

…..

Nàng chép miệng tiếp tục ngồi thưởng trà. Khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ rất “ra dáng” công chúa.

Đột nhiên nghe tiếng huyên náo, nàng thản nhiên ngồi im không động đậy là bao.

Hy Lan chạy vào vẻ mặt là lạ:

-Tỷ tỷ muội làm xong rồi nhưng …..

-HẠ DĨ NHƯ!!! NGƯƠI RA ĐÂY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nàg khẽ bịt tai lại, thanh thoát bước ra.

Đầu tiên là cúi chào.

Tiếp theo là bẻ quặt tay cầm kiếm của Mạc Ái Di…

Tiếp nữa là đá mạnh vào chân của nàng ta khiến nàng ta gần như quỳ rạp dưới chân nàng….

Cuối cùng , là đưa cây sáo trúc chỉ vào người nàng ta hỏi:

-Kết thúc???

.

.

.

.

.

Hiện tượng đứng hình 5s đã xuất hiện.

Mọi người ngỡ ngàng đứng như trời trồng.

Rồi có người nào đó khẽ thở dài lập tức mọi người mới bừng tỉnh.

Ai có cùng một suy nghĩ: Tưởng được xem kịch hay không ngờ công chúa Mạc Hiên quốc lừng danh lại chỉ là “ thùng rỗng kêu to”, thôi rồi!! Mạc Hiên quốc xuống cấp nặng rồi!!

Thế là Họ lục tục kéo nhau ra về để lại Mạc Ái Di với nỗi nhục nhã không tưởng.

Nàng ta kể như không dám nhìn mặt Hạ Dĩ Như nàng nữa mà cúi gằm mặt ra về.

….

Lan nhi khó hiểu hỏi nàng:

-Tỷ tỷ, thứ lỗi uội ngu ngốc, nhưng cớ gì tỷ tỷ phải gây thù chuốc oán với Mạc Hiên quốc chứ ạ???

Nàng bật cười:

-Đây là một câu hỏi thú vị đấy! Ta làm thế vì 2 lý do….

…….

Hậu cung “ nhỏ” lắm nên chút chuyện giữa hai nàng công chúa đã đc thổi phồng làm hắn nghị sự bàn chuyện triều chính cũng không đc yên.

Nữ nhân đúng là một sinh vật rắc rối!!!

Hắn về cung nhìn ra thượng điện.

Hắn bỗng thẳng người dậy.

Chẳng phải đó là con hầu của nàng sao?? ( tg: Anh này ăn nói ác miệng ghê!!!!)

Hắn lắc đầu mệt mỏi.

“Con bé ấy làm gì mà không nhìn đg thế kia?? Thôi rồi! Sắp đụng vô Từ Đế Lan.

Lại có chuyện rồi!!!!!

Hứ! Ta phải nhắc bao nhiêu lần câu: nữ nhân là lũ cực kỳ rắc rối thì họ mới bớt gây chuyện cho ta nhờ nhỉ???????” - Hắn gào lên trong lòng.

…..

Lan nhi cúi mặt sát theo đuổi suy ngĩ của mình một cách chăm chú đến khó tin: “ Tỷ tỷ đã nói gì cơ?? Tỷ ấy làm vì 2 lý do…”

….  (Quá khứ ban nãy)…

Nàg mỉm cười nói:

-Ta làm thế vì 2 lý do…

-Vâng! Tỷ nói tiếp đi ạ!!

-Lý do thứ nhất: Ta phải mở đòn phủ đầu hạ bệ, làm nhục nhã công chúa Mạc Ái Di, cái này thì muội cũng biết rồi, 2 nước Trung Nguyên và Mạc Hiên vốn là kẻ thù trong tình bạn….

-….. – Lan nhi nhăn mặt rồi gật nhẹ đầu.

Nàng nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp:

-Lý do thứ hai: Muội biết đó, ta phải chiếm đc ngôi vị hoàng hậu vì thế sự việc này cũng là một phần trong kế hoạch đó…!!!

……. ( Trở lại hiện tại)..

“ Sầm”

Hy Lan đâm bổ vào ai đó.

Ngẩng mặt lên, Hy Lan thất kinh khi nhìn thấy khuôn mặt dậm phấn son đến cả tấn, với đôi mắt rực lửa kiêu hãnh đang nhìn mình…

….

Hắn tự nói:

-Vì nàng có lẽ mình nên giúp con hầu đó chứ?? Thật mệt mỏi!!

….

----Hết chap 43.3-----

Hắn định cố ý làm thinh cho nhanh nhưng không ngờ Từ Đế Lan lại quá đáng như vậy.

Nàng ta đang tát lây tát để vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Hy Lan mà không chút thg tiếc.

Hắn bây giờ mới một lần nữa giật mình với hình ảnh khác của nữ nhân mà hắn một thời yêu quý.

…..

“chát”

“chát”

“chát”

“chát”

“chát”

Từ Đế Lan xoa xoa tay miệng mỉm cười.

Nàng ta đag chuẩn bị tư thế tiếp tục thì….

-Ồ!!! Nàng đang chơi trò gì thế???

Từ Đế Lan kinh ngạc quay người lại, rồi khuôn mặt nàng ta đỏ hồng lên vì sợ…nhưng rồi trấn tĩnh đáp:

-Thiếp chỉ dạy dỗ cung nữ. Thưa, điều này có gì ạ????

-Ân. Nhưng…..

-Thần thiếp không biết là việc nhỏ này cũng nên báo cáo lại với Người ạ!!!

Hắn lúng túng chỉ vì hắn vốn không nhỏ nhen tới mức quan tâm việc hậu cung hay cung nữ, và Từ đế Lan đã đáh trúng tim đen của hắn một cách dễ dàng.

Trong lúc hắn bối rối như thế thì một cái tát nháng lửa lại bộp vào mặt Hy Lan khiến Hy Lan mất đã ngã xuống.

Âm thanh thật lãnh đạm và khó chịu.

-Đứng lên! - Từ đế Lan lạnh lùng ra lệnh.

Hy lan gượng đứng dậy và Từ Đế Lan có ý muốn tát thêm thì….

-Dừng lại!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nàng tức tối bước đến.

Từ đế Lan hỏi khẽ:

-Ô, công chúa Hạ quốc ư???

Nàng ghìm mình trả lời:

-Ân.

-Hô hô, ta đánh cung nữ của hậu cung thì có liên quan đến công chúa ư?????????

Nàng thôt nhiên cứng họng.

Nàg hiện tại không là gì cả.

Từ đế Lan tiếp tục giơ tay lên….

Bỗng Nàng mỉm cười tiếc rẻ và mỉa mai nói:

-Giờ ta mới biết hậu cung chốn này lại tàn bạo và đáng nhục nhã như thế!!!!

-Cái gì??

Nhìn cái thái độ giả tạo của Từ đế Lan khiến nàng sôi máu. Nàng hỏi:

-Quý phi đã tát bao nhiêu cái vậy???

Từ Đế Lan bấm móng tay, giả tảng hỏi cung nữ thân cận:

-Bao nhiêu nhỉ?

Cô cung nữ đó là Thước Du, nàng liếc qua cũng nhận ra khuôn mặt chua ngoa của ả. Ả trả lời:

-Dạ… tầm nhị thập hoặc hơn thế ạ….

Nàng cười thật khẽ bc từng bc đến gàn Từ Đế Lan… giang tay lên…

Từ Đế Lan nghe một tiếng “chát” mạnh nhưng khôg thấy đau. Vì nàng không tát nàng ta, mà kẻ chịu đòn là Thước Du.

“Chát” - Một cái tát nữa vang lên thật ảm đạm.

“Chát” - Lại một cái nữa, cái này mạnh gấp đôi cái trc nó…

…..

…..

“Chát” – Cái tát cuối cùng mạnh đến nỗi tay nàng cũng đỏ lên và má Thước Du thì sưng vù lên, ả ngã phịch xuống đất.

Từ Đế Lan trố mắt ra kinh hãi. Nàng cười rất đẹp, bóp một phần tóc của Từ Đế Lan kéo nàng ta lại gần, nàg rít khẽ:

-Ta không muốn làm thế đâu, ta chỉ muốn “chạm nhẹ” vào má của con hầu nhơ bẩn của ngươi xem nó có ngu ngốc và bân thỉu như ngươi không thôi. Ha ha!!

Tiếng cười nhạt nhẽo cuối cùng khiến bầu không khí giảm đi vài độ.

Nàng cúi đầu khách sáo và trách móc nói với hắn:

-Đa tạ hoàng thượng đã cứu giúp.

Nói rồi nàng dắt tay Lan nhi kéo mạnh đi.

---------Hết chap 43------

Bạn đang đọc Đế Vương Tàn Bạo Và Hoàng Tỳ Của Thiên Gia của Songnhi_09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.