Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo sát luyện khí sư (2)

Tiểu thuyết gốc · 2192 chữ

** Cảm ơn bạn Spiderman ủng hộ LT cho ta, dù ít nhưng cũng là động lực....


Một lúc sau, Nghịch Thiên mở mắt ra, nhìn cô gái và hỏi:

-Vũ khí sở trường của chị là gì?

Trời ạ!

Đứng đờ ra nãy giờ thì thôi đi...bây giờ còn hỏi thích dùng vũ khí gì.... Cô gái và mọi người nghe vậy thì thân thể run rẩy muốn ngất nhưng cô vẫn cố gắng trả lời hắn:

-Ừm.. à ta thích dùng cung, kiếm, ma trượng.

-Ok đơn giản.- Nói một tiếng rồi hắn bắt đầu lấy hết nguyên liệu được ban cho ném vào một cái lò nung đầy lửa.

-Thằng nhỏ làm gì vậy? Đây là phá nguyên liệu chứ rèn cái gì???

-Sai quy tắc luyện khí cơ bản mà cũng khảo sát. Đúng là con nít còn chưa dứt sữa....

Đủ tiếng nói vang lên bên dưới, khinh thường, ngạc nhiên, cổ quái, thương hại đổ dồn về phía Nghịch Thiên. Còn cô gái, chỉ muốn tìm cái lỗ nào mà chui vào cho bớt nhục nhã.

Luyện khí như thế nào thì cô cũng có biết một ít nhưng nhìn Nghịch Thiên luyện khí như thế này...cũng quá sai quy tắc đi! Chẳng biết nó muốn làm gì nhưng nhục thật a.

-Hừ! Chưa hiểu sự đời mà muốn thi tài với ta..Kiểu này ngươi sẽ không còn gì ngoài nhục nhã!

Tên thanh niên nhìn thấy hắn luyện khí như vậy thì hừ lạnh, ánh mắt khinh thường càng nồng đậm.

Tất nhiên Nghịch Thiên sẽ không biết bọn họ đang nghĩ gì rồi. Chằm chằm nhìn vào lò nung, hắn nghĩ thầm:

-Hmmm... Không biết có đủ nguyên liệu để chế tạo ra thánh khí không....

Để mọi người biết được Nghịch Thiên nghĩ vậy lúc này thì có lẽ không ít gạch đá bay vào đầu hắn mất...

Từng đó nguyên liệu cho dù thần khí sư luyện ra cao nhất cũng chỉ là huyền khí thôi a... Ngươi đòi làm ra thánh khí.....

Người si nói mộng! Có chết họ cũng chẳng dám nghĩ đến nhưng đối với Nghịch Thiên chỉ là vấn đề nhỏ còn chưa đáng để hắn lo quá. Không luyện được thánh khí thì thôi, bán thánh khí là chuyện chắc chắn!

Một lúc sau, tiếng tên thanh niên vang lên:

-Ta đã làm xong! Mời các luyện khí sư tiền bối ở đây xem xét!

-Ừm...thời gian đủ để làm ra được hạ pháp khí! Xem chất lượng..

Tiếng một lão nhân gần đó vang lên. Bước chân lại gần nơi đặt sản phẩm, ánh mắt hắn nhất thời sáng lên, trong giọng nói không thể giấu nổi sự ngạc nhiên:

-Không ngờ chỉ với thời gian một tiếng đã luyện ra được trung cấp pháp khí! Thiên tài....

-Vãn bối cảm ơn Đỗ hoàng khí sư!

-Minh thánh khí sư thu được đồ đệ tốt! Thành tựu sau này bất khả hạn lượng!

Vuốt chòm râu bạc trắng của mình, lão nhân được gọi là Đỗ hoàng khí sư cười cười gật đầu. Ánh mắt chuyển dời về phía Nghịch Thiên, lúc này hắn mới hơi sửng sốt nói:

-Tên nhóc này luyện khí sai cách mà đến bây giờ vẫn chưa nổ lò sao?

Đang suy nghĩ thì tiếng Nghịch Thiên nói với tên sai vặt lúc nãy vang lên:

-Lấy cho ta ba viên linh thạch hệ phong, lôi và ám cho ta!

-Hả??- Tên này sửng sốt và Nghịch Thiên thấy tên này chần chừ liền hét lớn:

-Mau! Ngươi muốn ta luyện khí thất bại hả??

Tên này bị mắng thì ánh mắt do dụ nhìn qua Đỗ hoàng khí sư và thấy ông ta gật đầu liền vào lấy.

-Không lẽ tên này muốn chế luyện huyền khí? Chỉ có như vậy mới cần linh thạch a.... không lẽ nó đã đạt tới cấp bậc đó??

Ngẫm nghĩ một hồi, khuôn mặt ông ta xanh mét nhưng nhìn thân ảnh nhỏ bé của Nghịch Thiên thì lắc đầu:

-Không thể nào đâu... mới 6 tuổi mà, làm sao đạt được trình độ cao thâm như thế... Luyện khí sai cách mà đến bây giờ lò nung vẫn chưa có hiện tượng lạ là đã tốt lắm rồi.

Khoảng một phút sau, tên sai vặt chạy lại đưa ba viên linh thạch cho Nghịch Thiên. Nhận được linh thạch, hắn phất tay cho tên này đi ra ngoài và tiếp theo....

Lại ném vào!

Tất cả luyện khí sư ở đây khuôn mặt xanh mét, ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi hội đường, hận không thể có thêm chân mà chạy...

Ngươi đây là muốn tự tử! Luyện khí mà ném linh thạch vào trong đó.... xác suất nổ là là một trăm phần trăm!

Chết thì tự đi mà chết, lôi chúng ta chết chung làm gì... Bộ có thâm cừu đại hận với luyện khí sư hả?

-Thuận Thiên... ra ngoài đi, nguy hiểm đó em!

Cô gái thấy hắn làm vậy thì mặt xanh mét nói, tay cứ kéo ống tay áo của Nghịch Thiên nhưng hắn vẫn không nhúc nhích dù cô có cố gắng mấy đi nữa.

-Nguy hiểm? – Hắn khó hiểu nhìn cô, thấy có điều gì đó không đung nên cười cười nói:

-Haha.. không có gì đâu...Bây giờ cho em một chút yên tĩnh nhé. Còn chị cứ đứng yên đó nha. Bất ngờ sẽ đến đó...

Dứt lời, hắn nhắm mắt lại và trong lòng nghĩ thầm:

-Phép nén không gian! Tử phù văn!

Hai luồng mana màu xanh đen và màu tím như nước lũ bao quanh dung dịch hợp kim mới chế luyện và linh khí ba nguyên tố ám, phong, lôi từ linh thạch tỏa ra.

Ục ục ục... cách cách!

Tiếng nổ vang lên liên tiếp trong lò và đống dung dịch và linh khí hỗn loạn lúc nãy đã hòa làm một viên cầu nhỏ như bàn tay.

-Khắc phù văn!

Hét lớn một tiếng, Nghịch Thiên vận chuyển dòng mana màu tím tách ra ba hướng khác nhau, viên cầu mới được không gian hệ nén ép lúc này có thêm ba cái phù văn hình cung, ma trượng và một phù văn hình katana.

-Chưa nổ lò? Không thể nào!

Cô gái lúc này đã nhắm mắt chờ chết nhưng chưa thấy động tĩnh gì thì mở mắt ra, trong giọng nói là ngạc nhiên vô hạn. Đúng lúc này, một tiếng nổ từ phía lò nung vang lên..

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

-Thuận Thiên!!!!

Cô gái thấy thân ảnh Nghịch Thiên biến mất trong khói bụi thì nước mắt chảy dài, trong lòng chẳng biết vì sao lại đau đớn như bị dao cắt thành từng mảnh...

Còn Nghịch Thiên....

-Phù...cuối cùng cũng tạo được khói lửa...chạy đi lấy đồ rồi biến thành người lớn đã..

Vụt.... Tiếng gió vang lên nhưng chỉ có Nghịch Thiên nghe thấy...

-Nổ lò...... Thất bại sao...á...

Đỗ hoàng khí sư nói, trong giọng nói có chứa thương hại...

Gục xuống đất, nước mắt cô gái lăn dài trên khóe mi.... Bỗng...

Chiu....Đoàng!

-Nhìn kìa...đây là...

-Thánh linh xuất thế! Cung, kiếm, trượng.... tam linh xuất thế?

-Một lần chế tạo được ba thánh khí? Chỉ với từng đó nguyên liệu?

Đủ tiếng xôn xao vang lên khi ba hình ảnh cung, kiếm, trượng hiện lên trên bầu trời. Giọng ai nấy đều không thể tin được.

-Thánh khí xuất thế? Thuận Thiên chưa chết??

Nghe tiếng thì cô gái bỗng đứng phắt dậy nói, trong giọng nói có run rẩy và hạnh phúc.

Khói bụi tán đi, bên trong là một thân ảnh cao lớn tuấn tú, mái tóc đen và đôi mắt xanh khác thường, mặc một bộ bạch y phiêu dật, khói lửa không dính người mảy may... Các luyện khí sư và cô gái nhìn thấy Nghịch Thiên trong hình dạng này thì sửng sốt.

-Tên nhóc đâu rồi? Và ngươi là ai?

Tiếng Mạnh Kha vang lên, đôi mắt khó chịu nhìn hắn, có lẽ nhìn Nghịch Thiên nhà ta đẹp trai hơn nên ghen ăn tức ở a...

-Thuận Thiên... em chưa chết.... Ô ô... em mà chết..hức... là chị buồn lắm a..hức...

Cô gái nước mắt lăn dài lao lại ôm Nghịch Thiên, chặt đến nỗi hắn muốn nghẹt thở. Đang định nói gì đó để cô gái này buông ra thì thấy khuôn mặt cô nàng hạnh phúc quá nên hắn không nỡ...

Một lúc sau, khi cô nàng chịu buông hắn ra thì lúc này, Nghịch Thiên cười cười và gạt nước mắt trên mắt cô, an ủi:

-Sao lại giống như lúc gặp Hắc Hổ trong rừng rồi? Nín đi nha...

-Hức... em đáng ghét lắm. Làm người ta sợ hết hồn hức...- Ủy khuất một tiếng nhưng khi nhận ra đang ở chỗ đông người thì cô nàng đỏ mặt, rúc sau lưng Nghịch Thiên. Mạnh Kha thấy cảnh này thì khó chịu không thể kìm nén, nói:

-Thua rồi thì chấp nhận đánh cược đi!

-Ai thua? –Nghịch Thiên khó hiểu nhìn tên này nói.

-Ngươi...ngươi thua chứ ai! Còn chối sao?

-Ta?

Lúc này Nghịch Thiên cảm thấy đầu đầy dấu chấm hỏi. Cuối cùng hắn mặc kệ tên này, đem sản phẩm của mình mới làm ra đến nơi Đỗ hoàng khí sư đang đứng, nói:

-Thưa Đỗ hoàng khí sư, sản phẩm luyện khí của ta đã xong!

Nhìn viên cầu trước mắt, lão nhân này vẫn chưa tin lắm về việc có thánh khí xuất thế. Cầm viên cầu lên và nhìn phù văn trên này, Đỗ hoàng khí sư trợn mắt há mồm:

-Phù văn y hệt lúc nãy.... Thứ này có phải do cậu nhóc lúc nãy làm??

-Cậu nhóc lúc nãy? À... đó là thuật ngụy trang của ta thôi. –Thấy lão nhân hiểu nhầm, Nghịch Thiên giải thích rồi biến trở về dạng con nít 6 tuổi.

-Thiên tài.... Đã vậy còn là ngụy trang sư cao cấp đến nỗi ta cũng không nhận ra...

Chẳng biết nói gì hơn, đưa viên cầu lại cho Nghịch Thiên và lão nhân tuyên bố:

Khảo sát luyện khí sư kết thúc! Mạnh Kha là trung cấp khí sư, Thuận Thiên là thánh khí sư!

Toàn trường im lặng...

Câm nín...

Người ta khoảng 18 tuổi đã tinh thông luyện khí, ngụy trang hơn cả thiên tài rất nhiều..... Xem lại bản thân mình, cấp bậc hoàng khí sư như Đỗ hoàng khí sư còn chưa được chạm đến..

Người với người lại có cách biệt to lớn như vậy!

-Thiên thánh khí sư, cho ta hỏi viên cầu này có tác dụng gì?

Đỗ hoàng khí sư hỏi, giọng điệu trở nên cung kính hơn rất nhiều. Nghe lão nhân này hỏi vậy, Nghịch Thiên mới nhìn qua cô gái, nói với lão:

-Một lúc nữa sẽ biết...

Cầm viên cầu trên tay, Nghịch Thiên xoay người lại, đi vài bước đến chỗ cô gái, trịnh trọng nói:

-Nàng...nàng có muốn làm thê tử ta không?

Câm nín thật sự....

Đem thánh khí như là vật cầu hôn... Chơi cũng quá lớn!

Cô gái thấy vậy thì sửng sốt, cuối cùng giọt nước mắt không nhịn được rơi xuống.

-Ta..ta..đồng ý!

Nhớ lại những khoảnh khắc ở bên Nghịch Thiên, khuôn mặt cô bất giác đỏ lên, nở một nụ cười hạnh phúc....

Khi cô cần ai đó, hắn luôn ở bên cạnh.

Khi cô buồn, hắn luôn làm cho cô vui.

Khi cô cảm thấy tuyệt vọng, hắn đã cho cô niềm hi vọng.

Chẳng biết từ khi nào cô đã đem lòng yêu hắn, dù hắn chỉ là một đứa trẻ...

Vậy nên dù hắn là gì, có là ai thì cô cũng cam tâm tình nguyện....

Nhưng...đời không như là mơ....

-Ta không đồng ý!

Đúng lúc này, một tiếng hét lớn vang lên và có một thân ảnh nhanh đến nỗi không thấy bóng lướt đến cô gái, kéo cô ra xa...

-Cha!

Nhận ra được người này, cô gái hét lên phẫn nộ:

-Sao người luôn luôn ngăn cản con! Để cho con yên!

-Thanh Uyển! Con khi nào mới chịu hiểu? Cha chỉ vì muốn tốt cho con! –Tiếng người trung niên bên cạnh nàng vang lên.

-Muốn tốt cho con? Tên sắc lang đó cho con được cái gì? Chỉ vì một chút quyền lực mà cha làm như vậy...

Người trung niên nghe nói như vậy thì khuôn mặt trầm xuống, quát lớn:

-Không lẽ con muốn Thư gia bị bọn chúng hủy diệt?

Lúc này thì Thư Thanh Uyển trầm mặc.... Một là nàng gả cho thế lực đó thì gia tộc nàng sẽ yên bình và có quyền lực... Nếu nàng không chịu thì chỉ có nước diệt tộc...


** Xin lỗi mọi người cho ta bù vào ngày mai nhé :((

Cái máy này cứ hỏng mãi chẳng sửa được nên gõ cực lâu luôn nên để ngày mai ta up 3 chương liên tiếp cho @o@

Hư não....

Bạn đang đọc Đệ Nhất Hệ Thống Của Chiến Thần sáng tác bởi Unknownsonotfindok
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Unknownsonotfindok
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.