Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cầu hôn

Tiểu thuyết gốc · 2217 chữ

** Cảm ơn bạn kimde đã đẩy KP cho ta nhé ^.^


Nàng hết nhìn cha của mình rồi lại nhìn Nghịch Thiên. Cắn răng một cái, nàng quyết tâm mói:

-Cho dù cha không đồng ý đã sao? Trước giờ cha luôn quan tâm con sao? Nhìn con lớn lên cha còn không thèm nhìn, đây là quan tâm?

-Thuận Thiên là người thứ hai quan tâm con thật lòng từ khi con sinh ra cho tới bây giờ. Từ nay, con sẽ không mang họ Thư nữa!

-Con...Con... là do tên tiểu tử này phải không?

Trung niên này tức đến mức sắp nổ phổi rồi. Không nhịn được nữa hắn nhìn về phía Nghịch Thiên quát lớn:

-Ngươi đã làm gì con bé?

-Hả???

Tất cả mọi người ở đây đổ mồ hôi lạnh... Đây là thánh khí sư cao cao tại thượng mà ở Bạch Quang đế quốc chỉ có hắn là người thứ hai a.

Lúc này một tên mặc hắc y không biết từ đâu lao vào, chạy lại gần trung niên nhân thì thầm gì đó rồi biến mất...

Chẳng biết tên vừa nãy nói gì mà mặt cha của Thanh Uyển mặt lúc xanh lúc trắng nhìn Nghịch Thiên. Cố điều chỉnh lại tâm trạng, ông ta nói, trong giọng có chút hối hận:

-Tại hạ không biết thiếu gia đây là Thiên thánh khí sư.... Lúc nãy nổi nóng nhất thời mong ngài bỏ qua...

-Được rồi, chuyện đã qua cứ để nó qua đi. Vì sao gia chủ Thư gia đây lại từ chối hôn ước giữa ta và Uyển nhi? Ta nói với tư cách là người mà Uyển nhi yêu nên Thư gia chủ đây cứ tự nhiên mà nói.

Thấy đối phương giọng điệu hòa hoãn hơn không ít nên hắn cũng lười so đo mà nhàn nhạt hỏi.

-Chuyện là thế này, gần đây có một thế lực gọi là Hắc Sa Phái xuất thế, thực lực cường hoành, có cả cường giả Pháp thần đỉnh phong trấn thủ. Tôn tử của tên Pháp thần này tên Khinh Vũ, là thiếu chủ của phái này....

Nghe Thư gia chủ kể hết một lượt,Nghịch Thiên lúc này mới hiểu ra. Thì ra tên Khinh Vũ này xem trọng tư sắc của Thanh Uyển nên muốn cưới nàng về làm vợ, nếu nàng không chịu thì sẽ diệt toàn tộc và Thanh Uyển không chịu thật nên sau đó mới ra thế này đây...

-Sao ngươi không báo lên hoàng thất? –Không nhịn được thắc mắc, Nghịch Thiên hỏi.

-Ta cũng đã báo lên vương cung nhưng chẳng hề nhận được kết quả gì... Vì vậy ta nghĩ là tà phái này đã thông đồng với hoàng thất..

Chưa dứt lời thi Nghịch Thiên hét lớn:

-Không thể nào! Hoàng thất do Đặng gia quan sát, lâu nay không hề có sự tình nào liên quan đến những việc hối lộ như này!

Không thể ngờ Nghịch Thiên sẽ phản ứng như vậy nên lúc này Thư gia chủ mới vội nói thêm:

-Có lẽ như vậy nhưng người mà ta thường nhờ gửi yêu cầu là Bá tước Hiên Phi và Tử tước Điền Lăng, là hai người có uy vọng không tốt lắm trong đế quốc....

-Hiên Phi, Điền Lăng? Hiên gia, Điền gia? –Nghịch Thiên lúc này mới nhớ đến gì đó, khuôn mặt ngưng trọng.

-Gia tộc các ngươi có Truyền âm ma thạch không?

-Có nhưng ta không đem theo.. bây giờ về nhà thì lại gặp bọn người Khinh Vũ...-Thư gia chủ lúc này bối rối nói.

Ngẫm nghĩ một lúc nhưng chẳng biết làm gì, trong đầu Nghịch Thiên lúc này vang lên tiếng hệ thống:

-Ban bố nhiệm vụ: Tiêu diệt Hiên gia, Điền gia.-Độ khó:0 -Thành công nhận được Pháp Y (thần khí)- Thất bại: không phạt.

-Hệ thống! –Lúc này Nghịch Thiên mới bừng tỉnh.

Vào giao diện cửa hàng của hệ thống, Nghịch Thiên tìm Truyền âm ma thạch. Tiếng hệ thống lại vang lên đầy khinh bỉ:

-Ngươi tìm Truyền âm ma thạch?

-Ừ! Mà cái giọng điệu đó là sao? –Khó chịu vì bị nói bằng cái giọng như này, Nghịch Thiên hỏi nó.

-Hừ! Quê mùa!

-Ngươi... ngươi cái hệ thống khốn nạn này! Bộ không trêu tức ta thì không yên sao?

Trong thức hải, linh hồn Nghịch Thiên hét lớn mà chẳng thấy ai trả lời thì cũng đành bất đắc dĩ quay lại giao diện.

-Keeng. Nhận được truyền âm ma pháp!

-..........- Nghịch Thiên.

Bảo sao hệ thống lại bảo bản thân quê mùa....

Nãy giờ lại cứ tưởng nó trêu ngươi mình, nó lại còn tặng cho cái ma pháp miễn phí...Oan cho hệ thống quá..

Suy nghĩ của Nghịch Thiên lúc này mà để hệ thống biết được thì nó có mà cười rụng răng. Bản hệ thống trêu ngươi cho vui thôi nha chứ tặng cái ma pháp này là lỗi a...

Sau khi học tập ma pháp, hắn niệm chú ngữ và sau đó, một hư ảnh xuất hiện...

-Bái kiến bệ hạ!!!!

-Nghịch Thiên, chuyện gì thế này?- Hư ảnh nhìn Nghịch Thiên, khó hiểu hỏi.

Biến về hình hài 6 tuổi, hắn nói:

-Ông à, phái người điều tra xem hai lão Hiên Khang và Điền Ân đi đâu rồi! Nếu thấy hai người này ở vương thành, diệt gia hộ ta!

-Vì sao phải làm vậy?- Vị “bệ hạ” này cũng chẳng hiểu ý của cháu mình là gì...

-Liên quan đến Hắc Sa phái! Con lúc sáng mới gặp hai người khá giống hai lão kia nên mới nói vậy.- Nghịch Thiên giải thích.

Vị “bệ hạ” này nghe hắn nói vậy thì cười lăn lộn nói:

-Hahaha.. Bộ con nghĩ Hắc Sa Phái này là tà tông quỷ môn sao?

-Háo sắc, không đáp ứng thì diệt tộc... không tà tông quỷ môn thì là gì? -Nghịch Thiên khó hiểu nhìn ông nội của mình đang cười lăn lộn mà hỏi.

-Phái này là do lão hữu của ta ở Tử Lôi đế quốc thành lập, đôi khi cũng có những trò đùa cho vui thôi haha..Cứ yên tâm, nghe nói nạn nhân của trò đùa lần này là Thư gia phải không?

-Vâng....

-Haha, cũng tiện nói con thông tin luôn, người gọi là Khinh Vũ đó thực chất là công chúa của Pháp quốc Enoze – Vân Tiên, 10 tuổi đó! –Ông của hắn lại nói.

-À, con bé giỏi thuật ngụy trang lắm đó! Thôi ta đi tiếp khách đây...

Cả toàn trường im lặng....

Thư gia chủ lúc này cười lắc đầu, nói:

-Thì ra chỉ là đùa...haha...Ta xin lỗi Uyển nhi vì lâu nay đã không quan tâm nhiều đến con...

-Không sao....

Để mặc hai cha con hòa giải, lúc này Nghịch Thiên mới biến về dạng thanh niên, nhìn gia chủ Thư gia nói:

-Vậy...giờ Thư gia chủ có đồng ý cho Uyển nhi và ta đến với nhau không?

-Hoàng tử....

Lúc này cả bọn mới để ý đến Nghịch Thiên đứng đằng kia, liền quỳ xuống hành lễ:

-Bái kiến hoàng tử!

-Thôi thôi, đừng gọi ta là hoàng tử! Phụ mẫu ta mà biết là đánh chết ta á... –Nghịch Thiên phất tay nói.

-Chúng ta về thôi! –Thư gia chủ lên tiếng rồi cả ba người biến mất trước mặt tất cả các luyện khí sư....

Tại Thư gia....

Lúc này trong phòng khách có ba lão nhân và một thiếu phụ diễm lệ đang ngồi, đối diện là hai lão nhân và một “công tử”.

“Công tử” lên tiếng:

-Nghe nói Uyển nhi đã về...Sao Thư gia chủ đi tìm lâu vậy?

-Công tử chờ một chút, Thư Hằng sẽ về sớm thôi....

Cạch...

Tiếng cánh cửa mở ra và ba thân ảnh bước vào, hai nam một nữ. Một người trung niên và một thanh niên tuấn tú đi vào, bên cạnh là một thiếu nữ xinh đẹp.

-Uyển nhi! Nàng về rồi sao?

Nghịch Thiên nhìn thấy “công tử” niềm nở chào người mình yêu như vậy thì khuôn mặt có chút méo dù biết vị “công tử” này là nữ...

+Profile: Lục Vân Tiên – Tuổi: 10 – Tu vi: Pháp sư đỉnh phong – Kiêm tu: Thủy, Mộc, Quang, Lôi - Công pháp: Lục Tuần Pháp(huyền cấp) – Trang bị: Minh Lý Kiếm(bán thánh khí) – Chức nghiệp: Ngụy trang sư tam phẩm đỉnh phong.

-Chẳng hay Vân Tiên công chúa tới đây làm gì?

Nghịch Thiên nói câu này làm “công tử” sửng sốt nhưng rất nhanh bị giấu đi:

-Ngươi có lẽ đã nhầm với ai rồi chăng?

-Nhầm? Chưa biết được a....- Nghịch Thiên cười một tiếng rồi thả một luông mana trong suốt khắp gian phòng.

Lúc này vị “công tử” đỏ mặt nhìn Nghịch Thiên và không ngoại lệ, những nữ nhân khác trong này đều đỏ mặt nhìn hắn, bộ dạng như sa vào lưới tình...

-Cách!

Búng tay một cái, tất cả nữ nhân tỉnh lại, Nghịch Thiên lúc này nhìn Thư Hằng nói:

-Cha à, cha có thấy vị Khinh Vũ công tử này vừa nhìn con bằng ánh mắt gì không?

-Ừm..hình như nhìn con mà mặt đỏ ửng thì phải?- Do dự một lúc rồi Thư Hằng trả lời.

-Ngươi....- “Công tử” đỏ mặt nhìn Nghịch Thiên rồi cuối cùng lắc đầu, gỡ tấm ngụy trang xuống, lộ ra một thân ảnh tuy nhỏ nhưng đường cong chả khác gì thiếu nữ 16 tuổi, khuôn mặt xinh đẹp có phần ngây thơ.

Nhìn Nghịch Thiên, cô gái nói:

-Ngươi làm sao lại nhận biết được ta là nữ, hơn nữa còn biết ta là công chúa Vân Tiên?

-Đoán đi.....-Ngả ngớn nhìn Vân Tiên, hắn nói:

-Đơn giản thôi, vì thủ thuật ngụy trang của cô chỉ mới là tam phẩm, chưa đáng để ta khó khăn!

Nghe Nghịch Thiên nói, Vân Tiên sửng sốt rồi nói:

-Không lẽ ngươi cũng là....ngụy trang sư?

Ục ục ục...

Biến trở lại hình dáng 6 tuổi, Nghịch Thiên nhìn Vân Tiên, nói:

-Đây mới là hình dạng thật của ta! Bây giờ nàng hiểu rồi chứ?

Dứt lời, hắn lại biến trở về dạng người lớn.

-Thôi được rồi, từ bây giờ là chuyện người lớn, các ngươi lui ra ngoài đi!

Nghe Nghịch Thiên nói vậy, khuôn mặt Thanh Uyển có chút đỏ lên. Mấy lão nhân thấy vậy cũng sửng sốt suýt chút nữa ngất đi...

Một tiểu tử thôi... nói chuyện với công chúa nước khác như vậy...

Gan to bằng trời!

-Các ngươi bàn chuyện cứ bàn, chúng ta ở ngoài chờ. Thanh Uyển có một tầm quan trọng nhất định cho đất nước các ngươi nên chúng ta phụng lệnh Phái chủ đến đây đưa nàng tới Học viện Hoàng gia! –Tiếng Vân Tiên vang lên rồi cả ba người đi ra ngoài.

Chờ hết mọi người đi ra ngoài, ba lão nhân và thiếu phụ mới ngồi xuống, nhìn Thư Hằng và Thanh Uyển. Lúc này Nghịch Thiên trịnh trọng nói:

-Chắc cha và Uyển nhi cũng đã biết con muốn nói gì. Bây giờ nhân lúc mọi nhười tụ tập đông đủ, ta muốn Uyển nhi là thê tử của ta!

Thanh Uyển nghe hắn nói thẳng toẹt ra như vậy thì đỏ mặt lại càng thêm ngại, liền bật khỏi chỗ ngồi lao lại nấp sau lưng Nghịch Thiên.

-Chuyện này....- Một lão nhân do dự, rồi cắn răng nói:

-Ngươi đến hỏi cưới, cũng xác định hiểu quy luật cưới hỏi và đã chuẩn bị trước?

-Đúng!-Tiếng Nghịch Thiên vang lên.

Lật cổ tay, năm hộp ngọc bay ra, tỏa ra linh khí nồng đậm.

-Đây là sính lễ! Nếu không chê thì xin nhận...

Ngu gì mà không nhận...Thứ này là pháp thạch, quý hơn linh thạch nhiều lắm luôn á. Chưa đầy một giây sau, năm người mỗi tay mỗi hộp, ném vào nhẫn trữ vật.

-Chúng ta đồng ý! Uyển nhi, con có đồng ý không? Nếu không để chúng ta trả lại... –Tiếng thiếu phụ vang lên.

-Con...tất nhiên đồng ý!- Thanh Uyển mặt đỏ như gấc nói ra, nở một nụ cười hạnh phúc với Nghịch Thiên.

Xoa đầu Thanh Uyển, Nghịch Thiên đứng dậy, cúi đầu cung kính nói:

-Thiên nhi ra mắt nghĩa phụ, nghĩa mẫu! Ra mắt gia gia, nhị trưởng lão, đại trưởng lão!

-Được rồi, con đứng lên đi..- Cả năm người thỏa mãn gật đầu.

Dù có là hoàng tử thì lễ tiết khi cầu hôn thành công cũng phải thực hiện. Cam tâm tình nguyện mà không phải vì mình là hoàng tử mà tác oai tác quái, đây là đức tính mà ít người có được. Cả năm người đều vui mừng vì nữ nhi, ngoại tôn của mình lấy được một người chồng tốt.


** Ta chỉ muốn nói một điều là để mọi người có thể đọc truyện thoải mái hơn, ta sẽ cố gắng đăng nhiều chương nhất có thể nha.

Nếu muốn ta bạo chương thì dễ thôi, ủng hộ ta dể cho ta có thêm động lực là được nhé :))

3 bạn ủng hộ => bạo 1 chương

Bạn đang đọc Đệ Nhất Hệ Thống Của Chiến Thần sáng tác bởi Unknownsonotfindok
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Unknownsonotfindok
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.