Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thọ Thần

Phiên bản Dịch · 1521 chữ

Một vị cường giả Đạo Thiên có được tám ngàn vạn đấu Hỗn Độn chi khí, trừ phi có cường giả Đạo Thiên đỉnh cao hoặc Thượng Thần ra mặt, không thì cường giả cao thủ khác không dám coi thường.

Các khách khứa đa số là đệ tử đế thống tiên môn nhưng thuộc về đệ tử bình thường, không phải cao nhân hoặc đại nhân vật, nên khi thấy đại nhân vật cảnh giới Đạo Thiên như Bành Việt đều cung kính.

Thật ra một vị cường giả cảnh giới Đạo Thiên có được tám ngàn vạn đấu Hỗn Độn chi khí ở nơi nào trong Thập Tam Châu đều là đại nhân vật, cường giả đẳng cấp chí tôn.

Đương nhiên so sánh với Thượng Thần lại là chuyện khác, hoàn toàn không thể so.

Hoàng Chủ Thiên Hoàng cũng có mặt, ngồi ở ghế hàng đầu, chỉ có Đông Cung Chính ngồi chung. Khách khác không dám ngồi cùng Hoàng Chủ Thiên Hoàng, dù sao đa số là đệ tử bình thường của đế thống tiên môn, Hoàng Chủ Thiên Hoàng là hoàng chủ đế thống tiên môn, nhạc phụ của Kim Qua, địa vị cực kỳ cao thượng.

Quan trọng nhất là Hoàng Chủ Thiên Hoàng đứng ở trận doanh thiên, ma, thần, sau cuộc chiến thư kích Kim Qua thì không khí giữa bách tộc và ba tộc Thần, Ma, Thiên rất căng thẳng.

Bây giờ nhạc phụ của Kim Qua ngồi đây, thử hỏi mấy cường giả tu sĩ bình thường ai dám ngồi chung bàn với gã?

Lý Thất Dạ cũng tham gia yến hội, với hắn thi có tới hay không đều cẳng sao, nhưng vì Bành Dật mời nên hắn đồng ý.

Bành Dật là cắn răng mời Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ giết Thiên Hoàng Thái Tử, nhi tử của Hoàng Chủ Thiên Hoàng, giờ hai người cùng tham gia thọ yến, có thể tưởng tượng kết của thế nào. Nhưng Bành Dật cũng không thể không mời Lý Thất Dạ dự thọ yến, dù sao hắn tặng hậu lễ, có đủ tư cách ngồi vào đại điện này.

Lý Thất Dạ không quan tâm chuyện gì, hắn rất là điệu thấp ngồi vào thọ yến, khiến người khó mà phát hiện. Lý Thất Dạ bình tĩnh ngồi trong góc không chút bắt mắt.

Lý Thất Dạ không sợ gây sự, dù là Hoàng Chủ Thiên Hoàng hay người khác đều không lọt vào mắt hắn được. Nhưng hôm nay là ngày thọ của Đạp Tinh Thượng Thần, Lý Thất Dạ chỉ muốn bình yên qua thọ thần.

Tuy Lý Thất Dạ không muốn gây chuyện nhưng lúc hắn ngồi xuống thì cặp mắt đầy sát khí nhìn hắn chằm chằm.

Đôi mắt đó là của Hoàng Chủ Thiên Hoàng! Hoàng Chủ Thiên Hoàng chưa gặp Lý Thất Dạ bao giờ nhưng đã thấy hình vẽ của hắn, dù hắn cháy thành tro thì gã vẫn nhận ra được. Hoàng Chủ Thiên Hoàng nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, mắt lộ ra sát khí đáng sợ như rắn độc nhìn con mồi. Hoàng Chủ Thiên Hoàng không xông lên đánh đã là có hàm dưỡng, phong độ.

Bành Dật thấy cảnh đó thầm toát mồ hôi lạnh, gã không muốn thấy chuyện như vậy chút nào nhưng nó vẫn xảy ra.

Thấy khách khứa đều ngồi vào chỗ, Bành Dật và Huyền Tổ Bành Việt ánh mắt giao nhau. Bành Dật đứng lên đài, gã hy vọng thọ yến nhanh chóng kết thúc cho rồi.

- Các vị tân khách, hôm nay là thọ thần của lão tổ tông chúng ta. Lão tổ tông ở Tham Tác chi địa xa, chúng ta làm tử tôn chỉ có thể chúc thọ từ xa.

Bành Dật đứng trên đài đọc diễn văn:

- Các vị khách quý đến khiến Bành phủ rạng rỡ hẳn lên, Bành Dật nhỏ tuổi đại vị thấp, có nơi nào chiêu đãi sơ sót xin các vị thứ lỗi . . .

Bành Dật đọc diễn văn xong khách khứa bên dưới vỗ tay. Nhiều người rất muốn thấy phong thái của Đạp Tinh Thượng Thần nhưng Đạp Tinh Thượng Thần không xuất thế, mọi người không dám nói gì. - Bành huynh, hôm nay chính là ngày vui thọ thần của Thượng Thần, đáng vui đáng mừng.

Bành Dật mới dứt lời Đông Cung Chính liền đứng dậy:

- Hôm nay trong Bành phủ khách quý như mây, tiểu đệ kiến thức nông cạn, mong Bành huynh lần lượt giới thiệu khách quý có mặt được không? Cũng để tiểu đệ làm quen với các vị trong thiên hạ.

Nhiều cường giả tu sĩ gật gù, các vị khách đến từ khắp nơi trong Thanh Châu, ngày thường không quen biết, hôm nay tụ họp lại làm quen với nhau cũng là cơ hội không tệ.

Đông Cung Chính nói vậy nhưng mắt thì nhìn Lý Thất Dạ ngồi trong góc. Khi Hoàng Chủ Thiên Hoàng mắt lộ sát khí nhìn Lý Thất Dạ là Đông Cung Chính hiểu ngay có chuyện gì.

Đông Cung Chính cố ý gợi chuyện, tim Bành Dật rớt cái bịch. Bành Dật biết sắp xảy ra chuyện lớn, nhưng lúc này có muốn né tránh cũng không được.

Bành Dật biết không thể tránh khỏi, gã và Huyền Tổ Bành Việt ánh mắt giao nhau:

- Không biết Đông Cung huynh muốn quen vị đạo hữu nào?

Đông Cung Chính đi hướng Lý Thất Dạ:

- Vị đạo hữu này có thần thái xuất chúng, ta nghĩ chắc xuất thân từ danh môn, Bành huynh giới thiệu một chút được không?

Đông Cung Chính muốn gây chuyện, Hoàng Chủ Thiên Hoàng như hổ rình mồi, Lý Thất Dạ vẫn ung dung ngồi yên, không nói không rằng, môi treo nụ cười.

Bành Dật chưa nói gì Hoàng Chủ Thiên Hoàng đã mở miệng nói:

- Lý Thất Dạ.

Hoàng Chủ Thiên Hoàng đứng bật dậy, giọng lạnh băng, mắt bắn ra sát khí đáng sợ nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.

Khi Hoàng Chủ Thiên Hoàng thốt lời, nhiều vị khách ngạc nhiên, khi tỉnh táo lại nhiều người xì xầm bàn tán xôn xao.

- Hắn . . . Hắn là đệ nhất hung nhân kia sao?

Có người đã nghe tiếng dữ của Lý Thất Dạ nhưng chưa từng gặp mặt, nhiều người nghĩ đệ nhất hung nhân có bộ dạng dữ dằn nhưng không ngờ bình thường như vậy.

Nhiều người không ngờ đệ nhất hung nhân ở đây, còn ngồi trong góc không chút bắt mắt.

Trong phút chốc tất cả khách khứa đều nhìn Lý Thất Dạ, rộ lên tiếng bàn tán.

Có cường giả tu sĩ nhỏ giọng nói:

- Hắn là đệ nhất hung nhân sao? Nghe nói hắn giết Thiên Hoàng Thái Tử.

Bằng hữu bên cạnh tu sĩ đó vội suỵt:

- Suỵt!

Người này ra hiệu đồng bạn đừng nói chuyện, khẽ nói:

- Nhỏ giọng chút, đừng để bị nghe thấy, chuyện này làm ầm ĩ rất lớn.

Đồng bạn tim rớt cái bịch, nhiều vị khách nghe vậy cũng hết hổn, len lén liếc trộm Hoàng Chủ Thiên Hoàng mắt đầy sát khí.

đệ nhất hung nhân giết nhi tử của Hoàng Chủ Thiên Hoàng, chắc hẳn gã thề sống chết không tha. Khiến người hoảng nhất là nữ nhi của Hoàng Chủ Thiên Hoàng tức Thiên Hoàng Công Chúa là vị hôn thê của Kim Qua, e rằng Chiến Vương thế gia sẽ điên cuồng trả thù đệ nhất hung nhân.

Lý Thất Dạ ngồi yên trong góc như không nghe thấy lời Hoàng Chủ Thiên Hoàng, nhâm nháp rượu ngon, nhai kỹ gan rồng phổi phương. Lý Thất Dạ nhàn nhã ung dung, từ đầu tới cuối không thèm nhìn Đông Cung Chính, Hoàng Chủ Thiên Hoàng.

Lý Thất Dạ không muốn xung đột trong thọ thần của Đạp Tinh Thượng Thần, không muốn máu nhuộm đỏ thọ yến nên hắn làm bộ như không có việc gì xảy ra.

Lý Thất Dạ không kiếm chuyện với người khác đã nên cảm tạ trời đất. Dù ngươi là Đại Đế Tiên Vương hay Cửu Giới Tiên Đế, chỉ cần Lý Thất Dạ yên phận không gây chuyện thị phi thì là phúc lợi, là ban ơn rồi.

Tiếc rằng Hoàng Chủ Thiên Hoàng, Đông Cung Chính không hiểu đạo lý đó, trên đời này rất nhiều người không hiểu đạo lý này.

Lý Thất Dạ im lặng lại bị người cho là yếu thế, thấy hắn không trả lời, một số khách khứa nghĩ hắn sợ Hoàng Chủ Thiên Hoàng.

Hoàng Chủ Thiên Hoàng tràn đầy sát khí bước hướng Lý Thất Dạ:

- Tiểu súc sinh, ngươi cho rằng không lên tiếng là có thể tránh được sao?

Nếu không báo thù cho nhi tử đã chết thì Hoàng Chủ Thiên Hoàng thề không làm người!

Lý Thất Dạ nhướng chân mày nhưng vẫn không nói chuyện, yên lặng ngồi làm mỹ nam tử.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 33
Lượt đọc 2269

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.