Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6:Giúp đỡ mọi người-P2

Phiên bản Dịch · 4175 chữ

800x600

Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso- tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso- style-priority:99; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow- orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman","serif";}

2.Có niềm hy vọng

Cô Kimberly thân mến,

Tôi là giáo viên của Trung tâm Giáo dục Thanh thiếu niên Hạt Delaware, tại Muncie, Indiana. Công việc hàng ngày của tôi là tiếp xúc với những thanh thiếu niên đang chờ ngày xét xử. Vì nhiều tội khác nhau như đi bụi đời, trộm cắp, đánh nhau, tàng trữ ma túy và những vật phạm pháp khác. Các em chủ yếu xuất thân từ những gia đình bạo hành và cha mẹ thiếu quan tâm đến con cái. Phần lớn các em đều bị đuổi học, hoặc bỏ học. Đó là những đứa trẻ thiếu tự trọng, thiếu tự giác và không có mục đích học tập. Khi được hỏi về kế hoạch cuộc đời hay về tuổi thọ, các em chẳng mảy may hy vọng hay quan tâm đến tương lai của mình.

Là một người làm công tác giáo dục, tôi thường cảm thấy bất lực và nản lòng trước những học viên này. Các em xuất thân từ những gia cảnh khác nhau, đến mức tôi cần phải có những “vật liệu” để kết nối những khác biệt của các em lại với nhau để tạo ra một sân chơi chung nhằm thảo luận và bày tỏ sự thân thiện. Và Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn nhiều lần đã trở thành phao cứu sinh cho tôi. Quyển sách này là một phương tiện quí hiếm mà tôi có thể dùng trong lớp học để khơi dậy mối quan tâm hay chút cảm xúc nào đó còn ẩn dấu trong các em. Thậm chí những học viên nào trước đây chưa từng nghĩ đến chuyện đọc sách hay tìm sách trong thưviện cũng đã hỏi thăm về cách giúp đỡ các thanh thiếu niên của cô. Thật kinh ngạc khi thấy một cậu bé ngồi cười một mình hay những giọt lệ long lanh trong mắt một học viên từ lâu đã tìm mọi cách che giấu cảm xúc của mình.

Tôi sẽ chẳng bao giờ quên được em học viên rất trầm lặng và luôn ủ rũ ấy.Em từ chối tham gia mọi hoạt động của lớp, những buổi tư vấn hay những hoạt động giải trí. Em đến với chúng tôi cùng với một bản cáo trạng và đang chờ ngày xét xử.Lúc nào trông em cũng mệt mỏi và rõ ràng không hề tin bất kỳ người lớn nào. Cuối cùng em được giới thiệu cuốn sách của cô khi vào lớp của tôi. Em bắt đầu chép lại những bài thơ, đọc các câu chuyện, và cuối cùng là chia sẻ câu chuyện mình thích với những học viên khác. Nhờ quyển sách có khả năng đồng cảm với sự cô độc của em, nên em đã tìm thấy được một sân chơitạo cơ hội cho em thảo luận và chia sẻ cảm xúc với những người khác.

Rất cám ơn Kimberly. Cám ơn cô đã chứng minh cho tôi thấy, dù một thanh thiếu niên xuất thân từ đâu, dù em ấy đã trải qua những chuyện gì, hay dù em ấy sẽ ra sao, chúng ta vẫn có thể tới được với em. Các em có những trái tim luôn mong mỏi được người khác chạm đến. Tôi sẽ tiếp tục dùng những quyển sách của cô trong các buổi học ở trung tâm giáo dục này, và khích lệ mỗi học viên đọc một bài tuyển chọn. Tôi coi trọng các câu chuyện của cô, và tôi biết các học viên của tôi cũng rất biết ơn cô.

Thân mến,

Kari J. Lee

3.Dự án Dải Ruy băng màu vàng

Kim, Jack và Mark thân mến,

Hôm nay chúng tôi nhận được một thư điện tử của một em trai vừa mới đọc xong câu chuyện của chúng tôi trong Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn. Em ấy có ý định tự tử vào đêm hôm qua, nhưng sau khi xem qua chương Những gập ghềnh chông gai quyển sách này - và nhận ra rằng việc không phải là một giải pháp khôn ngoan - em đã nhờ chúng tôi gửi đến cho em mấy tấm thiếp có dải ruy băng màu vàng và cảm ơn chúng tôi đã cứu mạng em.

Dù bức thư ấy khiến chúng tôi vô cùng kinh ngạc, nhưng đây chỉ là một ví dụ trong hàng ngàn những bức thư tay, các cuộc điện thoại và thư điện tử mà chúng tôi đã nhận được kể từ khi câu chuyện của chúng tôi được đăng trong Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn. Hàng ngàn con người đã được cứu sống là kết quả của sự cộng tác để nâng đỡ tâm hồn tuổi mới lớn, và đó cũng là lý do khiến chúng tôi viết láthư bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc này.

Tháng Chín năm 1994, chúng tôi gặp phải một mất mát lớn mà bất cứ bậc làm cha mẹ nào cũng khó có thể chịu đựng nổi - đó là cái chết của con mình. Trong tận cùng nỗi tuyệt vọng, Mike, con trai yêu thương của chúng tôi, đã tự bắn vào đầu mình khi đang ngồi ở ghế trước chiếc Mustang màu vàng yêu thích của nó. Cháu tự kết liễu cuộc đời vì không biết làm cách nào để nói ra, hay để cho mọi người biết là cháu đang gặp khó khăn và cần được giúp đỡ. Khi nghe bạn bè và những người đưa tiễn kể lại những câu chuyện về cuộc đời và sự cao thượng giản dị của Mike, ngay lúc đang chất ngất đau khổ, chúng tôi cũng được an ủi phần nào vì nhận thấy rằng, dù còn trẻ như thế nhưng Mike đã thật sự tạo ra sự khác biệt. Nỗi buồn đau của chúng tôi dường như không thể vượt qua và mất mát của chúng tôi dường như cũng không thể nào chịu đựng nổi. Thế nhưng, ở một mặt nào đó, trong những giờ phút tối tăm nhất, chúng tôi đã đi theo một tia hy vọng le lói, rằng bằng cách nào đó chúng tôi có thể tiếp tục công việc “ban tặng và tạo khác biệt” của Mike. Chúng tôi nảy ra ý tưởng về một tấm thiệp sẽ cho phép giới trẻ tuổi mới lớn đề nghị giúp đỡ khi các cháu không thể thổ lộ bằng lời. Thế là Dự án Dải Ruy băng màu vàng đã ra đời từ nỗi khao khát của chúng tôi, rằng không còn có bạn trẻ nào gặp phải chuyện như Mike - và không còn có bậc cha mẹ nhịu đựng nỗi đau như chúng tôi.Dự án Dải Ruy băng màu vàng chính là nguồn an ủi và phận sự của chúng tôi.

Khi câu chuyện của chúng tôi được kể trong Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn, thư từ và điện thoại đã ồ ạt đổ đến. Sự hồi đáp ấy giúp chúng tôi thêm hăng hái. Chúng tôi còn làm việc bận rộn hơn nữa để nhiều tấm thiệp đến tay nhiều người hơn và thông điệp lan truyền được rộng khắp hơn. Nhận thấy vẫn còn có rất nhiều trẻ em đang gặp đau khổ trên cả nước, chúng tôi rất mong mỏi được giúp đỡ các cháu. Khi cô Kim gọi đến yêu cầu chúng tôi đích thân kể lại câu chuyện này cho Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn, chúng tôi rất lo sợ. Dù sao thì chúng tôi vẫn là những người cha, người mẹ đang đau khổ vì mất con. Khi nhận cô Kim cho biết là mình đang có cơ hội tiếp cận và có thể giúp đỡ hàng triệu thanh thiếu niên khác, chúng tôi đã vô cùng sửng sốt. Sau nhiều giờ nói chuyện, chúng tôi và cô Kim đã thân thiết như những người bạn, và tình bạn ấy vẫn thắm thiết cho đến hôm nay. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên được cái ngày cô gọi đến để báo rằng tổ chức của chúng tôi đã được chọn để nhận một phần tiền tài trợ trích từ cuốn sách này. Nói rằng kinh ngạc trước cái tin ấy thôi vẫn là chưa đủ. Khi cô Kim đến Colorado để trao cho chúng tôi tấm chi phiếu đầu tiên, chúng tôi biết rằng việc “tạo khác biệt” của Mike sẽ được truyền đi khắp địa cầu này.

Người ta đã từng nói rằng, cần cả một ngôi làng để nuôi một đứa trẻ.Nhưng chúng tôi muốn sửa lại một chút rằng, cần cả một ngôi làng để cứu một đứa trẻ. Sự cộng tác của chúng tôi với Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn đã làm cho bao trẻ em và thanh thiếu niên trên khắp ngôi làng địa cầu này thán phục. Chúng tôi đã chung tay để cứu sống nhiều cuộc đời. Chúng tôi có lưu giữ một cơ sở dữ liệu về tất cả những mối liên hệ mà chúng tôi đã nhận được. Trong đó, 1.247 người đã viếtthư kể cho chúngrằng họ đã đọc câu chuyện này trong Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn và quyết định không kết liễu cuộc đời nữa. Hãy tưởng tượng xem... 1.247 con người - đó là những gì chúng ta biết - đã được cứu sống, tất cả là nhờ chúng tôi đã được trao cơ hội để chia sẻ câu chuyện của mình với mọi người.

Có những đêm khi đã lên giường, chúng tôi vẫn nghĩ về tất cả những gì đã xảy ra sau bi kịch của mình, những con người được cứu sống, những thanh thiếu niên và các bậc cha mẹ đã được giúp đỡ. Giúp con trẻ tránh khỏi những điều mà Mike đã từng gặp phải là một hồng phúc to lớn. Biết rằng mình đang tránh không để cho những người cha, người mẹ khác phải chịu nỗi đau mà mình từng chịu, biết rằng mình có thể đến được với một thanh thiếu niên đúng lúc, đấy chính là những điều kỳ diệu giúp cho trái tim của chúng tôi vẫn đập những nhịp yêu thương. Chúng tôi mắc nợ Nuôi dưỡng Tâm hồn rất nhiều, vì biết bao cơ hội mà các bạn đã trao cho chúng tôi để biến đau thương của chúng tôi thành niềm hạnh phúc được cho và thấu cảm người khác. Chúng tôi rất cám ơn các bạn vì tình bạn và sự hỗ trợ của các bạn.

Thân ái,

Dale và Dar Emme

4.Từ việc bán bánh

Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn thân mến,

Chúng tôi bắt đầu rất đơn giản. Vì là những hướng đạo sinh “mẫu giáo”, chúng tôi được tổ chức hướng đạo sinh dạy cho những điều cơ bản. Bán bánh và phương pháp học tập được xem là những điều quan trọng ở tuổi lên sáu. Nhưng mười ba năm sau, chúng tôi chẳng bao giờ hy vọng là Đội Nữ Hướng đạo sinh sẽ làm chúng tôi thay đổi. Thế nhưng bước ngoặt của chúng tôi đã đến một cách không ngờ khi đọc Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn.

Trong quyển sách này, chúng tôi đã biết đến một chương trình có tên gọi Dựán Dải Ruy băng màu vàng - một chương trình nhằm ngăn chặn các thanh thiếu niên có ý định tự sát. Những người sáng lập chương trình, Dar và Dale Emme, đã mất đứa con trai đang tuổi thiếu niên vì cậu ấy tự sát. Chúng tôi đã gặp gỡ ông bà Emme và quyết định chương trình này sẽ là cách để chúng tôi giúp đỡ cộng đồng.Chúng tôi sẽ tạo ra một chương trình ngăn chặn các thanh thiếu niên tự sát tại Hạt Rockland với sự giúp đỡ của Dar và Dale. Thế nhưng dự án ấy hóa ra lại gặp khá nhiều khó khăn, cần phải có thời gian và nỗ lực thì mới thực thi được. May thay, nhờ quyết tâm, chúng tôi đã vượt qua được những thách thức ấy. Trong hạt của chúng tôi, nạn thanh thiếu niên t sát đang ở cấp độ có thể gọi là “dịch”. Chúng tôi đồng tình là cần phải giải quyết triệt để “nạn dịch” ấy.

Mối quan tâm đầu tiên là số tiền mà ba nữ hướng đạo sinh chúng tôi có thể quyên góp được. Chúng tôi bắt đầu bằng việc dùng những ngày nghỉ cuối tuần để đi bán những cái bánh do Đội Nữ hướng đạo sinh làm. Cuối cùng, khi bánh được bán hết, chúng tôi nhận thấy mọi người đang làm từ thiện. Họ quyết định là cần dập tắt ngay “nạn dịch” này bằng việc hỗ trợ những chương trình như của chúng tôi.

Các doanh nghiệp địa phương trong cộng đồng chúng tôi cũng đồng ý giúp đỡ. Họ quyên góp một số tiền vượt quá những gì chúng tôi yêu cầu và mong đợi. Hơn 6.000 dải ruy băng màu vàng đã được phân phối đến cộng đồng; mỗi dải đều được làm từ những chất liệu đã quyên góp được. Các khách sạn, các hãng hàng không, và các tiệm vải đều giúp đỡ hết sức nhiệt tình, vì thế giấc mơ này có thể được thực hiện.

Bước kế tiếp là sắp xếp lịch hoạt động đối với hệ thống các trường học. Chúng tôi cần giới thiệu chương trình này đến với càng nhiều học sinh càng tốt.Phương pháp tốt nhất sẽ là những buổi giới thiệu tại hai trường công lập và một trường trung học tư thục trong vùng. Mặc dù đã dành rất nhiều thời gian để gây quỹ và xin trợ cấp của cộng đồng, nhưng chúng tôi vẫn còn thiếu rất nhiều tiền. Mỗi trường học, sau nhiều giờ thảo luận và tranh cãi, lại trao cho chúng tôi một khoản tiền trợ giúp cho buổi giới thiệu.

Sau một thời gian chuẩn bị và lên kế hoạch, chương trình của chúng tôi đã ra mắt vào ngày 5 tháng 10 năm 1999. Chỉ trong vòng có hai ngày, chúng tôi đã gửi đi 3.500 thông điệp, rằng tự sát KHÔNG PHẢI là một giải pháp. Chúng tôi cũng cho biết rằng có nhiều người sẵn sàng giúp đỡ, có nhiều người quan tâm, và đừng ngại ngùng xin được giúp đỡ. Ngày hôm đó, mỗi học sinh đều ra về với một tấm thiệp có dải ruy băng màu vàng và cách sử dụng nó.

Chúng tôi chẳng bao giờ yêu cầu các học sinh ấy cảm ơn chúng tôi, nhưng họ đã làm thế. Từ những giãi bày và hồi đáp của họ, chúng tôi đã nhận được những lời cám ơn chân thành nhất. Họ đã lắng nghe, đã hiểu và đã tiếp tục vui sống. Từ việc bán bánh, chúng tôi đã đi đến việc cứu mạng con người. Với sự giúp đỡ của hội Nữ hướng đạo sinh, Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn, và của Dar và Dale Emme, chúng tôi đã đạt được thành tựu to lớn nhất từ trước đến nay, đó là giữ cho thông điệp này luôn sống mãi: tự sát không phải là một giải pháp, và: mọi người ai cũng quan tâm đến>

Thân ái,

Natalie Cabrera, Deena Ecker và Amanda Nulman

5.Điều quý giá nhất

Kimberly, Mark và Jack thân mến,

Chúng tôi đã mất một trong những thứ của cải quý giá nhất cuộc đời mình vào ngày 4 tháng 8 năm 1999. Khi con gái lớn Whitney mười bảy tuổi của chúng tôi mất đột ngột do một căn bệnh về tim không thể phát hiện được, thế giới quanh chúng tôi dường như vỡ vụn.

Kể từ ngày ấy, chúng tôi không chỉ phải cố gắng để vượt qua trải nghiệm đau đớn này, mà còn tìm kiếm những phúc lành khác. Chúng tôi biết mình có được một đứa con gái đặc biệt ra sao, và chúng tôi đang tìm hiểu điều gì khiến cho con bé trở thành một cô gái ấn tượng đến thế. Nhiều người đã nói với chúng tôi về những việc làm đầy ý nghĩa mà con bé đem đến cho những người khác mà trước giờ chúng tôi không hề biết. Vì Whitney luôn nghĩ đến người khác nên chúng tôi đã lập nên một quỹ học bổng mang tên Whitney ở trường trung học Mount Vernon. Chúng tôi tin rằng nhờ việc này mà ký ức về Whitney vẫn còn được lưu giữ, và con chúng tôi vẫn tiếp tục được giúp đỡ người khác như con bé đã từng làm.

Mục đích chúng tôi viết b thư này là để nói cho các bạn biết rằng, niềm vui mà Whitney đã rút ra được chính là nhờ đọc các quyển sách Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn của các bạn. Con bé đã đọc Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn và mới đây là Nuôi dưỡng Tâm hồn dành cho Người yêu vật nuôi. Trong cái túi xách mà con bé đem theo mình vào ngày cuối đời có cuốn Nuôi dưỡng Tâm hồn Tuổi mới lớn II. Whitney mất khi đang cùng đội thể dục của mình trên đường đến Cleveland để tham dự Cuộc họp Thể dục Olympic dành cho Học sinh Trung học. Theo thói quen, Whitney thường chỉ để những gì yêu thích trong túi thể dục của mình. Vì thế chúng tôi muốn cho các bạn biết rằng, trong những ngày cuối đời, con bé đã sống cùng với những quyển sách tuyệt vời của các bạn.

Whitney đã tặng tôi quyển Nuôi dưỡng Tâm hồn Người Mẹ vào Ngày của Mẹ năm 1998, khi tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú. Đối với tôi, đó là quyển sách rất đặc biệt. Whitney vừa là một vận động viên xuất sắc, vừa là một học sinh giỏi. Chúng tôi cho rằng những bài viết của các bạn đã giúp con bé trở thành một người tuyệt vời như thế. Chúng tôi hy vọng các bạn sẽ tiếp tục sự nghiệp cao cả mà các bạn dành cho tất cả mọi người, và đặc biệt là cho giới trẻ.

Thân ái

Sherry and Jerry Sharp

Ngày Thử thách là một cuộc hội thảo kỳ lạ nhằm biến đổi cuộc sống của giới trẻ chỉ trong một ngày duy nhất. Từ khi thành lập vào năm 1987, chương trình Ngày Thử thách đã thành công trong việc chứng minh sức mạnh của khả năng cho hàng trăm ngàn bạn trẻ và người lớn trên khắp cả nước. Qua một loạt các trò chơi, các hoạt động và thảo luận theo nhóm, Ngày Thử thách đã “hạ gục” những rào chắn chia cắt con người. Và kết quả là giới trẻ đã mở lòng mình và học cách tin tưởng, yêu thương và giúp đỡ nhau để trở thành những lãnh đạo như họ vốn thế. Ngày Thử thách đã thành công trong việc nhắm đến những vấn đề về bạo lực, phân biệt chủng tộc, hút thuốc, sử dụng ma tuý và nhậu nhẹt. Các cộng đồng trên khắp cả nước đều đã chứng kiến những thay đổi tích cực trong các trường học và các gia đình.

Chúng tôi chọn ra một câu chuyện về Ngày Thử thách để in trong một trong những cuốn sách của chúng tôi. Khi đã biết nhiều hơn về Ngày Thử thách và tác động sâu sắc của nó lên giới trẻ trên khắp cả nước, chúng tôi đã quyết định trao cho chương trình này một khoản tiền trích từ khoản thu nhờ bán quyển sách này.

Bức thư dưới đây là của Yvonne St. John-Dutra. Cô ấy và chồng, anh Rich, đã lập nên chương trình Ngày Thử thách.

6.Ngày Thử thách

Cô Kimberly thân mến,

Cô sẽ không bao giờ biết được là chúng em trân trọng tất cả những gì mà cô và tổ chức “Nuôi dưỡng tâm hồn” đã làm như thế nào đâu. Mãi đến tận bây giờ mà chúng em vẫn chưa hết ngạc nhiên về những thiên thần đã xuất hiện bên chúng em vào những lúc ít trông đợi nhất, nhưng lại cần đến họ nhất. Cô đã xuất hiện đúng vào một thời điểm không thể nào tốt hơn được nữa.

Khi ấy em đang mang thai được chín tháng. Em cảm thấy cơ thể mình đang phồng lên, cứ như thể mình có thể nổ tung thành hàng nghìn mảnh vào bất cứ lúc nào vậy. Đó có thể là một cuộc mang nặng “bình thường”, nhưng biết đâu cũng có khác lạ. Tám tháng rưỡi trước đó, em trở thành một bà mẹ mang thai hộ cho một người bạn rất thân, và đứa bé em đang mang chính là con của vợ chồng cô ấy. Trong em luôn tràn đầy cảm xúc. Những giọt nước mắt của em không phải là những giọt lệ buồn, mà từ nhiều cảm xúc khác nhau. Em không biết mình có đủ dũng cảm và sức mạnh để trao đi một đứa bé mà mình đã mang trong bụng suốt thời gian dài như vô tận ấy không. Tình hình càng thêm phức tạp khi em không thể đi làm. Những cuộc hội thảo dành cho giới trẻ mà em cùng chồng đang điều hành lại càng quá nặng nề trong suốt ba mươi sáu tuần mang thai ấy. Những Ngày Thử thách đành phải hoãn lại. Tiền bạc của chúng em cũng bắt đầu cạn dần.

Trong một lúc sợ hãi, em đã khóc với bạn mình. Em không biết làm thế nào có thể tiếp tục sống nếu không làm việc. Bạn đã nhìn sâu vào mắt em, nói với em những lời như thể chứa đựng toàn bộ trí tuệ của mọi thời đại, “Cậu đang cho tớ món quà là một đứa con. Chúa sẽ chăm sóc cậu và giúp cậu có được việc làm trên hành tinh này.”

Chưa đầy một tiếng sau, điện thoại đổ chuông. Chính cô gọi điện để báo với chúng em là cô đã gửi cho chúng em một tấm séc đề tên Nuôi dưỡng tâm hồn Tuổi mới lớn. Một câu chuyện về Ngày Thử thách đã được đăng trong sách của cô. Cô và nhà xuất bản HCI đã chọn trao tiền tài trợ cho công việc mà chúng em đang làm để chấm dứt nỗi khổ đau và chia ly trong cuộc đời của những người trẻ tuổi. Những giọt nước mắt của em lúc ấy là những giọt lệ mừng vui và biết ơn. Cơ thể em, lần đầu tiên trong nhiều tháng, cảm thấy như nhẹ bẫng và đầy sức sống. Số tiền ấy được tổ chức “Nuôi dưỡng tâm hồn”... gửi đến, nhưng em biết nó chính là món quà của Chúa Trời.

Hai ngày sau em sinh một bé trai đẹp nhất trên đời - một món quà cho bạn của mình. Bài học tình yêu kỳ diệu mà em học được từ việc trao đứa bé ấy cho bạn mình và sự đóng góp tốt lành của Nuôi dưỡng tâm hồn đã giúp tạo nên một khởi đầu mới cho chương trình của chúng em.

Suốt nhiều năm liền, Ngày Thử thách - một ngày của sự kỳ diệu, đoàn kết và tha thứ - chỉ do em và chồng điều hành, với món quà nhận được từ Nuôi dưỡng tâm hồn Tuổi mới lớn và năng lượng tái sinh mà nó mang đến, chúng em đã huấn luyện thêm 30 nhân viên mới, sắm trang thiết bị mới, và trải rộng thông điệp về tình yêu và hòa bình đến hàng ngàn thanh thiếu niên cũng như những người lớn trên khắp thế giới.

Không có chuyện một Ngày Thử thách diễn ra mà không có sự hàn gắn thật sự giữa mọi người. Chúng em tự hào rằng có hàng trăm câu chuyện được kết nối thông qua chương trình của chúng em. Chúng tôi rất biết ơn Nuôi dưỡng tâm hồn vì đã góp phần làm cho những cầu nối ấy được hì

Với sự giúp đỡ của “Nuôi dưỡng tâm hồn Tuổi mới lớn”, Ngày Thử thách vẫn đang tiếp tục phát triển. Chính những người như các bạn đã biến thế giới này thành một nơi tốt đẹp hơn, và thiên thần đang ở khắp mọi nơi. Cám ơn cô vì sự có mặt trên cuộc hành trình tạo dựng một hành tinh không thù hận này.

Với tất cả lòng biết ơn,

Yvonne và Rich St. John-Dutra



Bạn đang đọc Đây là mùa của tình yêu của Jack Canfield
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.