Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 2220 chữ

Màu đen bao trùm, đôi mắt chậm rãi mở ra và Nagil cảm giác đầu mình có chút đau nhức.

[Gia Nguyên?]

Anh hỏi trong đầu, trong tầm mắt dần hiện lên một màu trắng xoá. Nagil theo phản xạ nheo mắt lại và nâng cơ thể mình ngồi dậy.

Một quang cảnh lạ lẫm xuất hiện, nơi đây có làn gió mát lạnh cùng mùi hương hoa cỏ khá nồng.

Vỗ nhẹ đầu mình, Nagil vận sức và màn sương đen lan rộng ra xung quanh.

[Tại sao mình lại ở đây?]

[Gia Nguyên!]

Hét lớn trong đầu, Nagil đứng thẳng người và mọi thứ bắt đầu xuất hiện rõ ràng.

Cánh đồng rộng lớn với đầy hoa và cỏ xanh mơn mởn, Nagil sờ lên người và phát hiện bản thân đang mặc một bộ quần áo rất rộng.

Anh chẳng thể nhận ra thứ gì tại đây, tình hình hiện tại hay bất cứ dấu hiệu nào của Gia Nguyên cả.

Chuyện gì đây?

Bóng đen lướt nhẹ đến, Nagil xoay cổ tay và bốn hắc tinh hiện lên giữa không trung.

[Không thể nhận thấy.]

Các bóng mà anh tạo ra ở Gia Mã Đế Quốc lại không nằm trong tầm kiểm soát vào lúc này, nghĩa là nơi đây cách rất xa đế quốc.

[Gia Nguyên!]

Lần nữa kêu tên người bạn thân, nhưng chẳng có gì đáp trả Nagil cả.

Cơ thể không có vấn đề gì, nhưng dường như đã xảy ra sự cố gì trong lúc trao đổi thân thể của cả hai.

Lần cuối còn nhận thức Nagil là ở buổi từ hôn của Nạp Lan Yên Nhiên, vào lúc đó anh đã yêu cầu đổi với Gia Nguyên để bản thân trở về thần thức và nghỉ ngơi một chút.

Nhưng ngay sau đó lại tỉnh lại ở đây, một khung cảnh và sự vật hoàn toàn lạ lẫm.

Nếu không phải vẫn còn cảm nhận được sức mạnh bản thân thì Nagil đã nghĩ rằng mình lại lần nữa xuyên qua thế giới khác.

Cơ thể nhẹ nhàng bay lên bầu trời, mười bốn hắc tinh đồng loạt xuất hiện và không ngừng xoay chuyển xung quanh Nagil. Anh dùng đôi mắt phát sáng nhẹ lướt qua toàn bộ khung cảnh nơi đây.

Mây gió nổi lên, đôi mắt đen không thể tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào của con người trong cả một vùng rộng lớn nơi đây.

Tuy thế nhưng Nagil vẫn đang rất bình tĩnh, anh vung nhẹ bàn tay và mười bốn hắc tinh bắn thẳng lên bầu trời.

Màn sương thu gọn vào cơ thể, Nagil nghiêng người và anh hoá thành một đạo ánh sáng bắn thẳng về một phương trời xa lạ.

Giống như Gia Nguyên đã sử dụng một dạng kỹ năng dịch chuyển xuyên qua không gian, và phần nào đó thì kỹ năng này lại không liên quan đến sức mạnh của riêng Nagil.

Suy nghĩ chạy dài trong đầu, Nagil cũng chỉ có thể tạm thời đặt ra những giả thuyết mà thôi.

Rốt cục thì mày đã làm gì thế này... Gia Nguyên!

Dừng lại giữa không trung, Nagil cảm nhận được khí tức của con người và chút ít mùi máu tươi.

Nghiêng nhẹ người về phía trước, Nagil bắn thẳng một tia năng lượng tối vào hướng mà anh cảm nhận được khí tức đó.

Oành!

Khói bụi cùng một âm thanh nổ vang trời được tạo ra, Nagil dùng thần thức cảm nhận và dường như khí tức đó đã hoàn toàn biến mất.

Bàn tay bỗng nhiên run rẩy, Nagil siết chặt nắm đấm và một bên mắt của anh chuyển thành màu nâu nhạt.

[Gia Nguyên?]

Anh hỏi dò, cảm giác này vẫn rất chi quen thuộc. Giống như những lần trước khi Nagil cùng Gia Nguyên đổi quyền sử dụng cơ thể cho nhau, nhưng lần này hoàn toàn mang theo một loại xúc cảm khác biệt.

Màu đen trong đôi mắt dần dần tản đi, ý thức cùng tâm trí Nagil rất nhanh chìm vào vùng tối và mọi thứ chuyển dần sang trạng thái mơ hồ.

Anh biết cảm giác này.

Gia Nguyên đang áp chế lại linh hồn của mình!

Tại sao chứ?

Chuyện gì đang diễn ra? Gia Nguyên đang làm gì? Tại sao anh lại chẳng thể cảm giác được sự tồn tại của cậu?

Hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu Nagil, nhưng mọi thứ đã rất nhanh tiêu biến và cơ thể Gia Nguyên chậm rãi hạ xuống mặt đất phía dưới.

“Ra là vậy...”

Gia Nguyên thầm thì, cậu liếc nhìn bầu trời đã chuyển sang màu đen của màn đêm và khoé miệng không khỏi vẽ lên một nụ cười mệt mỏi.

Xoạt!

Một đôi cánh màu đen tuyền xuất hiện sau lưng Gia Nguyên, nó trông như một đôi cánh đấu khí nhưng lại mang vẻ bề ngoài trông như một đôi cánh chim thực thụ vậy.

Nó cũng không phải đấu khí hoá dực, chỉ đơn giản là một kỹ năng của riêng bản thân Gia Nguyên mà thôi.

Cậu đã tìm thấy, bản chất của mình tại thế giới này.

Cánh đen đập mạnh và cơ thể Gia Nguyên phóng thẳng đi, cậu giơ bàn tay về trước mặt và bóp chặt vào không khí.

Èo! Èo! Èo!

Không gian rung chuyển, một vết rách được tạo ra và Gia Nguyên phi thẳng vào đó với không chút do dự nào trong hành động của mình.

Ô Thản Thành lần nữa hiện lên, màu nâu trong đôi mắt của Gia Nguyên xoay nhẹ và trở thành một sắc xanh biển có phần lạnh lẽo.

Cậu hít nhẹ một hơi, ngọn lửa đen phừng phực cháy trên tay.

Xoạch!

Ngọn lửa bị bóp nát và rơi rụng, Gia Nguyên lắc mình và khung cảnh quen thuộc của căn phòng nhỏ lần nữa hiện lên trước mắt.

Nhưng khác với sự trống vắng thường thấy, hiện tại nơi đây đã có nhiều thêm một người đang tồn tại.

Huân Nhi thở đều và lồng ngực phập phồng nhè nhẹ, nàng như một thiên sứ đang ngủ cực kỳ yên bình.

“À chưa.”

Gia Nguyên xoay người, quan cảnh lần nữa chuyển thành một khu vực hoàn toàn khác.

Cánh cửa gỗ hiện lên trước mắt Gia Nguyên, cậu biết rõ đây chính là căn phòng của Tiêu Mị. Nàng dường như vẫn đang đợi Nagil đến để tiến hành quan hệ tình dục, dựa theo hương tình phát ra từ bên trong cũng có thể phần nào đoán được nàng đã làm gì trong khoảng thời gian chờ đợi đó.

Gia Nguyên cười nhẹ, mặc dù lúc đó người hứa là Nagi. Nhưng dù sao thì cả hai cũng chung một cơ thể, cậu không muốn bản thân cũng dính vào danh nghĩa là một kẻ thất hứa.

Cậu có thể làm rất nhiều thứ, ngoại trừ việc không giữ lời hứa.

Mà, chuyện này cũng coi như hoàn toàn có lợi đối với cậu.

Gia Nguyên thuỷ chung tình cảm, nhưng cũng không từ chối việc quan hệ với những cô nàng khác trong lúc chờ đợi Huân Nhi sẵn sàng. Dù sao thì cậu cũng không có dự định để dành trinh tiết, mặc dù nó chẳng hề còn.

Tay đẩy thẳng cửa phòng, mùi hương thiếu nữ xông thẳng vào mũi cậu.

Mỉm cười nhẹ, đây chính là món đồ chơi Nagil thích nhất lúc này sao?

Tiêu Mị nằm trên giường với một tầng váy mỏng, nàng đang liên tục dùng tay chà sát âm đạo mình. Nước chảy thành dòng và nhuộm cả một mảng chăn nệm thành sẫm màu.

Chậc!

Gia Nguyên tặc lưỡi, cậu chưa từng nghi ngờ khả năng chơi gái của Nagil, nhưng biến đổi một thiếu nữ tuổi xuân thành một dạng gái thèm khát dục vọng cũng thật là một cảnh giới mới.

Ít ra thì cậu không có tự tin bản thân mình có thể làm được chuyện này.

Cánh cửa đóng nhẹ lại, Gia Nguyên lắc cổ tay và một dòng chảy đen tuyền tuông ta từ tay cậu.

Tiếp cận đủ gần Tiêu Mị, rất nhanh chụp tới và bắt lấy hai tay của nàng. Gia Nguyên không chút thương tình ngấu nghiến đôi môi mềm đã tràn đầy nước bọt kia.

Cậu mút lấy chiếc lưỡi nhỏ và khám phá không ngừng bên trong khoang miệng của người thiếu nữ, phần đầu dương vật cũng chỉa thẳng vào bụng Tiêu Mị và không ngừng rỉ ra từng đợt nước trong veo.

“Ưm... Ứm.”

Tiêu Mị phản ứng tích cực với mỗi lần Gia Nguyên mút lấy lưỡi nàng, hai chân vô thức dang rộng và kẹp chặt vào lưng Gia Nguyên.

“Haa.”

Âm thanh rên rỉ đầy khiêu gợi cứ thế vang lên, Gia Nguyên không nhanh không chậm tháo dỡ từng lớp quần áo của cả mình lẫn Tiêu Mị.

Khác với Nagil, cậu không thích quá dây dưa với những nữ nhân mình không yêu.

Vì thế, Gia Nguyên muốn đi thẳng vào việc chính.

Dương vật căng cứng vương cao ngạo nghễ, Gia Nguyên vẫn chỉ là lần đầu tiên quan hệ ở thế giới này, và với một cô gái mình chỉ gặp vài lần mà thôi.

Cậu không muốn để ý đến tuổi của Tiêu Mị, dù sao thì việc này chỉ liên quan đến Nagil. Thế giới này không bị giới hạn bởi luật pháp, và bản thân luật pháp của thế giới cũ cũng chẳng thể trói buộc cả hai người.

Liếm nhẹ môi mình, Gia Nguyên đảo mắt và nhìn thấy thành âm đạo Tiêu Mị ướt đẫm cùng có chút hồng hào sưng nhẹ.

Nàng dường như đã cọ sát nơi đó rất nhiều lần trong lúc đợi Nagil, thật đúng là dâm tiện.

Bản thân bỏ qua dòng suy nghĩ đó, Gia Nguyên vuốt nhẹ đầu dương vật và cắm thật mạnh vào bên trong nàng.

Ọt!

Âm thanh tiếng nước vang lên giữa không gian tĩnh mịch nơi đây, mùi hương tình dục khiến Gia Nguyên có chút phấn khích nho nhỏ.

Cậu mỉm cười hài lòng với chiếc âm đạo nhỏ nhắn nhưng lại có thể dễ dàng nuốt trọn dương vật mình.

Chắc chắn Nagil đã rất mạnh bạo vào những lần trước, Gia Nguyên hoàn toàn có thể dễ dàng cảm nhận được từng thớ thịt bên trong Tiêu Mị hoàn toàn rất thèm khát mình.

“Thưởng cho bé ngoan nào.”

Gia Nguyên nghiến nhẹ răng và phần hông bắt đầu nhấp mạnh vào.

Không gian yên tĩnh vang vọng lên những tiếng động của da thịt hoan hợp, sự rộn ràng kéo dài cho đến nửa đêm mới dần dừng lại.

...

[Tao có chút nhức đầu.]

Nagil than thở và gõ gõ vào đầu mình, Gia Nguyên đã đổi với anh vào rạng sáng. Tuy nhiên cả hai lại chẳng hề giao tiếp được với nhau bất cứ câu nào cả.

Thậm chí cả sự hiện diện của Gia Nguyên cũng chẳng thể cảm nhận được, Nagil lắc đầu và đôi mắt bao quanh bởi một tầng sương mù đen đặc.

Nagil rất cố gắng để nói chuyện với Gia Nguyên, tuy nhiên lại chưa từng thành công.

Các kỹ năng anh truyền cho cậu cũng vẫn còn ở đây, chỉ là nó đã bị giảm tầm ảnh hưởng và sức mạnh đi rất nhiều khi Nagil là chủ thể.

Gia Nguyên vẫn sẽ tiếp nhận cơ thể như bình thường và thậm chí còn giúp Nagil giữ lời hứa với Tiêu Mị. Mặc dù chuyện lời hứa chẳng quan trọng gì với Nagil cho lắm, nếu cần thiết thì anh hoàn toàn có thể bỏ rơi Tiêu Mị.

Bản tính Gia Nguyên cực kỳ tôn trọng lời hứa, vì lẽ đó mà Nagil cũng cực kỳ an tâm khi cả hai đều đã thực hiện rất tốt việc mình cần làm.

Chỉ là có gì đó đã xảy ra và điều đó vô tình khiến cả hai không thể trực tiếp tương tác với nhau như trước đây.

Phải tìm hiểu thật kỹ, và trong thời gian đó là thu phục thêm đồng minh.

Xếp gọn quyển bút ký vào lại bên trong ngực áo, đây chính là quyển sách ghi chép lại toàn bộ cốt truyện mà Gia Nguyên đã làm để lại cho Nagil đề phòng anh quên mất.

Nếu ghi chép chúng bằng ngôn ngữ thì sẽ bị xoá bỏ, nhưng Gia Nguyên chỉ chép bằng những con số và thậm chí chúng còn chẳng theo quy luật nào cả.

Gia Nguyên chỉ có thể chép lại những sự kiện chính cho Nagil, và những sự kiện này đều có liên quan đến những nhân vật quan trong có thể chọn làm đồng minh.

[Bắt đầu từ ngươi vậy.]

Hai chân bước nhanh về trước, Nagil tan biến tại chỗ và vùng không gian nơi đây ngay lập tức bị khoá chặt lại.

[Hắc ám bộ: Khoá chặt.]

[Mục tiêu: Trung châu!]

Nagil hét lớn, thân thể anh phân rã thành nhiều mảnh năng lượng và bắn thẳng một mạch về đỉnh của bầu trời.

Bạn đang đọc Đấu Phá Sắc (Đồng nhân) sáng tác bởi AlfinioFlores

Truyện Đấu Phá Sắc (Đồng nhân) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AlfinioFlores
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 224

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.