Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch tương lai

Tiểu thuyết gốc · 2632 chữ

“Đừng mà.”

Huân Nhi dùng cả hai tay che lấy mặt Gia Nguyên, sau khi cậu tắm sơ qua một lượt cho nàng thì tình trạng của Huân Nhi hiện tại chỉ là một tấm thân hoàn toàn sạch sẽ cũng trơn nhẵn.

Gia Nguyên rất thích ngắm nhìn nàng trong các bộ váy áo xinh đẹp khác, đó cũng là lý do cậu lựa chọn váy và đưa cho Huân Nhi mặc.

Cho đến khi thay đồ, cậu đứng im tại đó và có ý định nhìn kỹ từng cảnh tượng một.

Nhưng Huân Nhi vẫn là quá nhỏ tuổi, nàng có sự ngại ngùng rất lớn với Gia Nguyên và điều đó cũng là lý do khiến cậu bị đuổi ra ngoài.

Bên cạnh đó là những lời chửi của nàng dành riêng cho Gia Nguyên.

“Nagil!”

Nói với chính mình một tiếng nhỏ, cơ thể Gia Nguyên bỗng nhiên co giật nhẹ và đôi mắt nâu chuyển sang một màu đen thuần tuý.

“Tao đang ngủ mà?”

“Mày biết tao không thể sử dụng sức mạnh của mày mà? Giờ tao cần một chút đấy.”

“Mày chỉ là chưa thể dùng thôi, tao đang cố gắng kiểm soát nó. Hiện tại có một vài thứ mày có thể thử dùng.”

“Sủa nhanh.”

Ngồi bệt xuống nền đất, Nagil dựa lưng vào tường và đôi mắt nhắm nhẹ lại.

“Bóng: Bản thể!”

Nagil hét lên trong lòng, một bóng đen trồi nhanh lên trước mặt cậu với đôi mắt đang phát sáng nhè nhẹ như hai đốm lửa.

Cái bóng có vóc dáng hoàn toàn tương đồng Nagil, nhưng lại chẳng hề có bất cứ chi tiết cơ thể nào cả, nó đúng nghĩa là một chiếc bóng.

“Phân thân sao?”

“Gần như.”

Tách!

Nagil búng tay và chiếc bóng ngay lập tức bước đến trước giơ cánh tay phải lên cao.

Ngay sau đó nó chạm vào cơ thể Nagil và nhanh chóng chui tọt vào bên trong.

“Mày cảm thấy nó rồi chứ?”

“Rồi.”

Gia Nguyên vừa có cảm giác bản thân mình được bao bọc bởi thứ gì đó như thể lớp áo vải, cậu hoàn toàn cảm nhận được bản thân đã có liên kết với cái bóng kia.

“Nó có thể làm gì?”

“Xét về lực chiến thì không rõ ràng, tao cũng chưa từng dùng nó để đánh nhau. Nhưng nó chính là một mạng dự phòng của cả tao và mày, chỉ cần một suy nghĩ thì có thể hoán đổi vị trí với nó ngay lập tức.”

“Được.”

Đôi mắt mở to, Gia Nguyên chống tay và nhanh chóng đứng dậy. Cậu hít một hơi sâu và chiếc bóng di động nhè nhẹ.

Hiện tại vẫn mới là thời điểm cốt truyện mới bắt đầu, nhưng Gia Nguyên lại không tự biến bản thân mình thành một tên phế vật để mọi người coi thường. Vì thế mà việc phải chịu đựng ba năm bị dèm pha là chuyện sẽ không diễn ra.

Nhưng dù có như thế thì việc Nạp Lan Yên Nhiên tìm đến và đưa ra yêu cầu từ hôn vẫn sẽ diễn ra, hoạ chăng nó sẽ chậm hơn và ít rầm rộ hơn nguyên tác.

Mà, Gia Nguyên cũng chẳng bận tâm

Đôi mắt nâu bỗng chốc được bao bọc bởi một lớp màng đen mỏng.

Cậu đang có một kế hoạch cần phải thực hiện, cả Tiêu gia hiện tại đã bị sức mạnh bóng tối của Nagil thao túng gần một phần tư. Trong đó có rất nhiều người thuộc thế hệ trẻ tuổi, và có lẽ chỉ cần thêm một đến hai năm thì toàn bộ Tiêu gia đều sẽ nằm trong tầm kiểm soát của cậu.

Hiện tại chuyện cần làm chắc chắn không phải là tu luyện, vì lẽ đó nên Gia Nguyên cần thêm thuộc hạ trung thành cho mình.

Huân Nhi cũng có thể tính là một trong số những lực lượng trung thành của cậu.

Và sắp tới sẽ có thêm một kẻ đủ mạnh và tầm ảnh hưởng đủ lớn để Gia Nguyên nắm chặt Gia Mã Đế Quốc trong tay mình.

“Cũng đến lúc cần phải chui đầu ra rồi đấy. Dược tôn giả.”

Nở một nụ cười lạnh, Gia Nguyên bước đến một chiếc bàn đá và ngồi xuống nơi đó.

Cậu nhìn vào chiếc nhẫn đen nhánh nằm trong tay mình, đây chính là giới chỉ đang có linh hồn Dược Trần trong đó, Gia Nguyên đã lấy nó trong lúc vẫn đang huấn luyện Huân Nhi.

Chiếc nhẫn vẫn chưa có bất kỳ dấu hiệu nào, Gia Nguyên đặt nó lên bàn đá và hớp một ngụm trà nóng.

“Ngươi đã biết từ đầu?”

Âm thanh già nua vang lên, một bóng hình cực kỳ mờ ảo dần xuất hiện. Râu tóc bạc phơ, đôi mắt sáng ngời và hình thể đã gần như là một dạng trong suốt.

“Đấu khí của Huân Nhi cũng đâu dễ dàng hấp thu, nhỉ?”

Rõ ràng là cảnh giới của Huân Nhi đã bị tụt xuống đấu khí tam đoạn, nhưng về cơ bản thì Dược Trần vẫn không thể hoàn toàn hấp thu lấy phần đấu khí đó.

Về lý do thì có thể do Kim Đế Phần Thiên Viêm đã áp chế đi linh hồn của lão rất nhiều, dù sao thì Gia Nguyên cũng chỉ thí nghiệm thử một chút mà thôi.

“Không nhiều lời nữa, bảo bối Huân Nhi sẽ ra ngoài này sớm nên ta nói rõ với lão ý chính luôn.”

Gia Nguyên gõ nhẹ lên mặt bàn và đôi mắt hoá thành một màu đen, ngay sau đó là một màn sương được tuôn ra từ cơ thể cậu. Làn sương màu đen đặc như thể nhận biết được Dược Trần và bị lão thu hút, nó nhanh chóng bao trùm lấy lão chỉ trong tích tắc.

“Ngươi làm gì?”

Dược Trần có chút hốt hoảng, nhưng lão nhanh chóng bị bao lấy và cơ thể trong suốt gần như trở nên hoàn toàn mờ nhạt đi.

Linh hồn nhanh chóng bay trở về giới chỉ, Gia Nguyên cảm nhận được chút ít dao động nên cùng thu gọn màn sương trở về.

Đôi mắt trở lại màu nâu đẹp đẽ, cậu nghiêng đầu và nhìn chằm chằm vào giới chỉ.

“Chờ một khoảng thời gian nữa vậy.”

Một chiếc nhẫn khác hoàn toàn tương tự được cậu lấy ra, nó là một chiếc nhẫn bình thường hoàn toàn. Vào lúc này thì Dược Trần đã không còn phải hấp thu đấu khí để tăng cường lực lượng linh hồn nữa, mà lão đã hoàn toàn phụ thuộc vào màn sương đen của Gia Nguyên. Thông qua màn sương, lão cần hấp thụ năng lượng tiêu cực và một khi hấp thu đầy đủ, Dược lão sẽ trở thành một công cụ trung thành tuyệt đối với cậu.

Mỉm cười nhẹ, Gia Nguyên cầm lấy chiếc nhẫn và đeo vào tay mình.

...

Mọi thứ vẫn cứ yên ổn mà tiếp diễn thêm hai năm. Do Gia Nguyên không đóng vai thiên tài vấp ngã nên những chuyện cần thiết diễn ra trong nguyên tác đã không đi theo đúng mạch truyện của nó.

Nhưng trong khoảng thời gian này, Nagil cũng đã hoàn toàn thao túng được Tiêu gia nhỏ bé. Anh đã trở thành người đứng trong bóng tối và điều khiển hoàn toàn được gia môn.

Hai năm này thì Huân Nhi vẫn luôn được “huấn luyện” mỗi đêm, cũng vì lẽ đó mà nàng hiện tại đã bị Gia Nguyên triệt để nắm chặt. Cậu cũng rất tốn công bồi dưỡng linh hồn Dược Trần, nhưng cũng chưa thể hoàn thành việc chuyển hoá lão hoàn toàn.

Cơ thể sinh học đã bước qua thời kỳ dậy thì, Gia Nguyên cùng Nagil lại càng thuần thục các kỹ năng hắc ám của bản thân.

“Mày vẫn nhớ cốt truyện chứ?”

Nagil dùng thần âm để nói chuyện trong đầu Gia Nguyên, hiện tại cả hai đã có thể trò chuyện mà không cần phải sử dụng thân thể.

“Cũng không hoàn toàn nhớ rõ, tao không thể viết được cốt truyện ra giấy để lưu lại.”

Gia Nguyên thở dài một hơi, cậu càng ôm chặt Huân Nhi trong lòng và cái mũi tham lam hít thêm một ngụm mùi hương cơ thể nàng.

Cậu đã từng sử dụng bút và giấy để lưu lại cốt truyện đề phòng sau này sẽ quên đi, nhưng chỉ cần câu chữ vừa được đưa lên giấy thì nó sẽ ngay lập tức tan biến.

Có lẽ là do thiết lập của thế giới này, vì thế nên Gia Nguyên buộc lòng phải ghi nhớ toàn bộ. Dù sao thì Nagil cũng là một kẻ hay quên mà.

“Vậy, giờ tao đã có thể khai trương thằng em rồi chứ?”

“Có thể.”

Thời gian qua thì mỗi lần sử dụng cơ thể chung của cả hai, Nagil đã tán tỉnh được Tiêu Mị cùng vài nữ hài khác thuộc Tiêu gia. Thậm chí có vài người ở các thế lực bên ngoài, Gia Nguyên cũng thắc mắc không biết tên này có tìm đến Nhã Phi hay những người tương tự không nữa.

“Hiện tại đã đến đoạn nào của cốt truyện rồi?”

“Vẫn chưa bắt đầu cốt truyện thì phải, còn một năm nữa thì lần khảo hạch thứ hai mới diễn ra. Khi đó mới bắt đầu vào nguồn.”

Huân Nhi đang ngủ rất say, nàng đã quen với việc để Gia Nguyên ôm lấy mình và ngủ. Thậm chí đôi khi còn chính nàng muốn cậu ngủ chung với mình, dĩ nhiên là cả hai vẫn chỉ dừng lại ở việc hôn cùng sờ mó nhau chút ít mà thôi.

Cơ thể Huân Nhi tuy rằng đã phát dục không ít, nhưng cũng không hoàn toàn trưởng thành trở thành một thiếu nữ đích thực. Vài địa phương của nàng vẫn còn khá non nớt, dù cho Gia Nguyên đã rất cố gắng bồi dưỡng và nâng niu.

Hôn nhẹ vào cổ nàng, Gia Nguyên dùng răng cắn nhẹ tai Huân Nhi và bàn tay cũng vuốt ve phần hang động ướt sũng phía dưới. Nơi đó hiện tại đã mọc thêm một nhúm cỏ mỏng, và Gia Nguyên đã yêu cầu Huân Nhi không dọn sạch nó đi.

Cậu yêu thích cô gái của mình ở mọi trạng thái của nàng.

“Chuyển giao đi.”

Nagil nói, anh có chút nôn nao trong lòng và hiện tại đang khá muốn đi tìm Tiêu Mị để “đóng cọc” một chút.

“Tuy tao nói là đã có thể làm tình, nhưng đối tượng của mày vẫn còn rất nhỏ. Chưa kể đến hiện tại cơ thể sinh học của tao và mày cũng chỉ mười bốn, mười lăm tuổi mà thôi. Đợi thêm tí đi.”

“Mày nhịn được hay thật đấy.”

Nagil cũng không phản bác, dù sao thì chuyện đó cũng chỉ là niềm vui của bản thân anh mà thôi. Khi còn ở thế giới cũ thì có thêm phim truyện cùng âm nhạc làm niềm vui, nhưng tại nơi đây cũng chỉ còn mỗi nữ nhân mà thôi.

Sức mạnh của anh đã được khám phá rất kỹ lưỡng, một loại kỹ năng không cần bất cứ yêu cầu nào để sử dụng.

Không tiêu hao đấu khí, thể lực, linh hồn hay bất kỳ thứ gì cả. Nhưng bù lại thì mỗi lần sử dụng nó đều sẽ du nhập một loại “oán niệm” vào bên trong cơ thể và linh hồn của cả Nagil và Gia Nguyên.

Oán niệm được sinh ra từ bóng tối, và tuy rằng bản thân sử dụng màn sương đen như sức mạnh của mình thì Nagil cùng Gia Nguyên vẫn sẽ chịu phản phệ từ nó.

Nhưng vấn đề đó đã được giải quyết rất gọn gàng, họ có thể mở một cánh cổng kết nối linh hồn của mình đến một chiều không gian khác để chứa đựng “oán niệm”, và nếu tạm thời không thể mở được cánh cổng hay cơ thể gặp chút khó khăn thì chỉ cần tìm vài người nào đó và truyền toàn bộ oán niệm sang kẻ đó là được.

Cách thứ hai chỉ là một dạng trường hợp khẩn cấp, vì cả Nagil và Gia Nguyên đều muốn lợi dụng người khác và sử dụng họ thay vì giết đi nguồn lực đó một cách vô nghĩa.

Vì thế mà khi Nagil đưa ra dự định giết những kẻ có vai trò quan trọng trong cốt truyện thì cả hai đều đồng thời bỏ qua suy nghĩ đó ngay lập tức.

Khi không tự dưng lại đi giết những nhân vật đó làm gì? Để lại thì tương lai vẫn có thể sử dụng chứ?

“Vậy tao cần chờ thêm khoảng bao nhiêu năm để được đ-t lũ gái đó?”

“Không quá hai năm, tao cũng thèm Huân Nhi lắm rồi đây này.”

Gia Nguyên càng ôm chặt cơ thể mềm mại kia vào lòng hơn nữa, khúc thịt cứng ngắc của cậu đang được áp chặt vào mông Huân Nhi.

Chỉ cần thời gian phát triển đã đủ, cậu không ngần ngại đưa nàng lên tới trời xanh và tạo ra chuỗi ngày hạnh phúc kéo dài.

Ở thế giới cũ thì Gia Nguyên đã không thể bên người mình yêu, nhưng tại đây thì cậu hoàn toàn có thể.

Còn về vấn đề gia tộc của nàng, cậu cơ bản là không cần lo đến nó.

Cách đây một năm, bóng được tạo từ Gia Nguyên đã có thể tước đoạt cơ thể kẻ khác và hoàn toàn làm chủ được người đó. Hiện tại thì ở mỗi gia tộc hay tông môn có sức ảnh hưởng quan trọng trong cốt truyện đều đang tồn tại ít nhất là một đến hai chiếc bóng của cậu.

Và tương lai chắc chắn sẽ còn hơn thế nữa, dù cho sẽ không thể hoàn toàn thao túng tất cả những kẻ đó thành con rối của mình, cậu chỉ cần thao túng kẻ mạnh nhất của chúng.

Vào lúc đó thì còn ai đủ can đảm đứng lên chống lại cậu?

Gia Nguyên không tham quyền lực, Nagil cũng tương tự như thế. Nhưng để có cuộc sống yên ổn và hạnh phúc thì họ cần quyền lực, dùng bạo lực để tạo ra hoà bình. Đó là công việc tương lai mà Gia Nguyên cần hoàn thành.

Cậu sẽ có một gia đình hạnh phúc cùng Huân Nhi, đây chính là cảm xúc thật lòng của riêng bản thân Gia Nguyên. Và ở tương lai thì cậu vẫn cần phải chia sẻ cuộc sống của mình cho Nagil, cũng vì cả hai đang sử dụng cùng một cơ thể.

Nhưng may mắn là ở một thời điểm thì chỉ có một người hoàn toàn chiếm quyền cơ thể mà thôi. Cho nên là dù hiện tại cậu có đang nói chuyện cùng Nagil thì anh cũng chẳng cảm nhận được mọi thứ xung quanh, hoặc khi Gia Nguyên cho phép thì Nagil mới có thể cảm nhận được chút ít cảm xúc bộc phát của cậu mà thôi.

Quyền riêng tư vẫn sẽ được đảm bảo.

Mùi hương thơm ngát của Huân Nhi vẫn luôn khiến Gia Nguyên cảm giác rất thanh bình và hạnh phúc, cậu càng ngày càng đặt nặng nàng vào tim mình và thậm chí đã bắt đầu xuất hiện nỗi sợ nhen nhóm bên trong cậu.

“Ngày mai, tao sẽ đi đến Vân Lam Tông một chuyến.”

“Để làm gì?”

“Nạp Lan Yên Nhiên.”

Bạn đang đọc Đấu Phá Sắc (Đồng nhân) sáng tác bởi AlfinioFlores
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AlfinioFlores
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 654

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.